Xin Lỗi Vì Đã Yêu Anh

Chương 6: Hạnh Phúc



Bữa ăn tối diễn ra với không khí vô cùng ngột ngạt, và sau câu nói của ông nội Mã thì Mã Đại Kính đã kéo theo Nhạc Ỷ Mễ bỏ đi, vốn không chấp nhận sự phân chia đó.

Chín giờ tối, sau khi nói chuyện riêng tư với ông nội Mã thì Mã Cận Nam xin phép đưa Kỳ Phương về nhà. Lúc này, cô nhìn qua anh đang tập trung lái xe, nét mặt thâm trầm của anh làm cô lo lắng, lên tiếng:

“ Khi nãy anh nói gì với ông vậy? ”

“ Về quyền thừa kế tập đoàn Mã Thị. ”

“ Anh không thích sao? ”

Mã Cận Nam lắc đầu, nhưng nét mặt không thể vui lên, trả lời:

“ Thích chứ, bảo không thích thì anh dối lòng. Chỉ là anh thấy khá thiệt thòi cho anh Đại Kính, sợ sứt mẻ tình anh em. ”

“ Ông đã chọn anh thì anh đừng làm ông thất vọng. ”

Chỉ là hiện tại Mã Cận Nam mất ký ức, chứ không anh sẽ chẳng có suy nghĩ như thế. Căn bản mối quan hệ anh em họ cực kỳ không tốt, thứ nhất những ý kiến của anh đều bị anh ta bác bỏ bởi vì chức vụ anh thấp hơn, cả hai thường xuyên tranh cãi trên tập đoàn. Thứ hai là cả hai đều yêu thích một cô gái, chính là Nhạc Ỷ Mễ, ai ai cũng công khai theo đuổi và tỏ tình, chẳng ai chịu thua ai. Anh cũng từng bàn bạc với ông nội Mã về việc tự mình phát triển sự nghiệp riêng, nhưng ông ấy không đồng ý, cứ muốn anh làm việc cho Mã Thị. Giờ đây, lý do đã rõ ràng, ông nội Mã vốn đã ấn định anh ở chiếc ghế chủ tịch.

Và trước đó một tháng khi anh gặp tai nạn giao thông, Nhạc Ỷ Mễ đã chấp nhận làm bạn gái của anh ta, còn dẫn về Mã gia ra mắt thị uy trước anh.

“ Ủa anh định đi đâu vậy? ”

Sắc mặt Mã Cận Nam thay đổi trở nên lưu manh hơn hẳn, xoay sang nháy mắt đầy ẩn ý, khóe môi nhè nhẹ nhếch lên rồi cất tiếng:



“ Vẫn còn khá sớm, anh chưa muốn đưa em về nhà. ”

Làn da trắng mịn bất giác ửng hồng, vừa ngượng vừa thích bẽn lẽn xoay sang cửa kính chứ không hề có ý định từ chối.

Ừ thì ba tuần qua, cả hai đi đến khách sạn cũng chín, mười lần...

Cánh cửa phòng khách sạn được mở khóa bằng thẻ, vừa bước vào Mã Cận Nam đã dùng chân đóng lại, bàn tay nhanh nhẹn mở lên đèn phòng rồi lập tức áp lưng Kỳ Phương vào tường, đầu mũi tà tứ cọ sát với nhau rồi dứt khoát chớp lấy đôi môi căng mọng he hé, cả hai phối hợp đồng đều nhịp nhàng từng lần môi lưỡi di chuyển, bàn tay cô đã từ lâu choàng lên cổ anh âu yếm, nồng nàn dây dưa cùng nhau đến cuồng nhiệt say đắm.

Và rồi, túi xách trên vai rơi xuống, lần lượt là chiếc áo khoác của cả hai rồi đến áo thun của anh, dù thế nhưng đôi môi cũng chẳng hề dứt rời, thậm chí càng lúc càng mãnh liệt và ướt át nóng bỏng hơn hẳn.

“ Anh ~ a~ ư ~ ”

Tiếng nỉ non rên rỉ hòa cùng tiếng thở dốc nam tính, cả hai hòa quyện thân thể làm một đắm chìm trong khoái cảm miên man ngất ngây, đưa họ lên đỉnh hạnh phúc dạt dào xúc cảm, là một gia vị không thể thiếu.

Sắc mặt Mã Cận Nam vô cùng sảng khoái, hai mắt đục ngầu nhiễm đầy dục vọng lắm lúc khép hờ tận hưởng, một tay ôm eo và một tay giữ bên chân của Kỳ Phương để cho ‘ người anh em ’ dễ dàng thâm nhập, thắt lưng dẻo liên tục chuyển động thúc đẩy vào sâu cơ thể bạn tình, vừa nhanh vừa chất lượng.

“ Thoải mái quá em yêu ~ ”

Kỳ Phương mím môi, đôi mắt mê ly lờ đờ nhìn người đối diện, bàn tay nhất quyết bám chặt vào người anh sợ mất sức té ngã, tuy có kìm ném nhưng âm thanh rên rỉ vẫn cứ phát ra đều đều bên tai cả hai.

Sung sướng, hạnh phúc, vui vẻ,...là những cảm xúc cô đang có được!



“ A~ ư ~ ư ~ Nam ~ anh ~ ư ~ ”

Bàn tay từ eo Kỳ Phương dịch chuyển lên trên, xoa nắn bầu ngực sưng vểnh căng tròn đang đung đua theo từng nhịp nhấp, cúi xuống há miệng bú mút nhũ săn cứng vươn lên.

“ Á ~ ưmm ~ em chịu không nổi mất ~ ”

Khóe môi Mã Cận Nam nhếch lên, thích thú thấy rõ trên khuôn mặt nam tính ấy. Và rồi, anh thả xuống bên chân cô đang vắt trên tay, lập tức xoay người cô lại đưa mông về phía anh tạo tư thế mới, sau đó dị vật cứng nóng lần nữa chôn vùi trong hoa viên trơn ướt khít chặt sâu kín tiếp tục nhấp hông, phần mông tròn trịa va đập vào bụng dưới tạo ra âm thanh to rõ hơn nữa.

Kỳ Phương vô cùng phối hợp, bờ mông uốn cong cực kỳ quyến rũ, chống đỡ vào tường hứng lấy vô vàn khoái cảm truyền tới.

“ A ~ ư ~ sâu quá ~ ”

Từng địa điểm trong phòng khách sạn, từ đứng đến ngồi, từ sofa gian đến trên giường, cả hai thăng hoa mê muội không muốn dứt rời, cuồng nhiệt tới mức quên mất thời gian.

Và lúc này hơn mười hai giờ đêm, điện thoại trong túi xách của Kỳ Phương đang nằm dưới nền gạch reo vang in ỏi, vừa nghe thấy cô đã hốt hoảng vì chắc chắn rằng bà Kỳ gọi điện.

Thế là cô xoay đầu lại nhìn Mã Cận Nam đang tấn công từ phía sau, cả hai đang trong tư thế quỳ gối, vừa nỉ non vừa cất lời:

“ Nam~ ư ~ mẹ em gọi ~ ”

Nét mặt Mã Cận Nam cũng có phần lo lắng sợ sệt, nhưng sau đó tiếp tục bấu lấy bờ mông của Kỳ Phương dùng sức thúc đẩy đâm vào, âm giọng trầm khàn vang lên:

“ Chờ anh chút ~ hự ~ ”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv