"Sao nào, thấy tôi bị cảnh sát điều tra, em đồng cảm với tôi rồi à? Hay là thương tôi rồi?" Tiêu Cảnh Nam hỏi.
Mặc Tinh khẽ nắm góc áo, nghiêm mặt nói: "Tôi chỉ không muốn nợ nhân tình của anh mà thôi."
"Cảm thấy nợ nhân tình của tôi, không tiện hận tôi nữa hả? Hay là sợ tôi tốt với em quá, em lại yêu tôi một lần nữa?" Tiêu Cảnh Nam nghiêng người ra sau, dựa lưng vào ghế, ánh mắt ẩn ẩn có tia sáng.
"!" Con ngươi của Mặc Tinh co rút, cô đứng phắt dậy, xong lại cảm thấy mình phản ứng như vậy khoa trương quá.
Cô mím môi, sau đó lại ngồi xuống, bê cốc trà đã nguội lên uống hết sạch: "Tất nhiên là loại thứ nhất."
Tiêu Cảnh Nam cụp mắt, thu lại thần sắc nơi đáy mắt.
Anh ngồi thẳng dậy, tay phải đặt lên bàn rồi gõ nhẹ với vẻ mặt thờ ơ: "Em đừng suy nghĩ nhiều, cho dù không có chuyện của em, ông nội cũng sẽ không để lại cho tôi quá nhiều đồ."
Chẳng qua so với tình huống hiện tại thì tốt hơn một chút mà thôi, chí ít là sẽ không mất vị trí tổng giám đốc và năm phần trăm cổ phần.
Nhưng mà, anh không nói câu cuối cùng.
"...Ò." Mặc **** **** người hai cái trên sô pha, cuối cùng cô đứng lên: "Tôi vào phòng nghỉ ngơi đây."
Tiêu Cảnh Nam gật đầu, sau đó anh lại bắt đầu xử lý văn kiện, chỉ là so với vừa nãy, tốc độ xử lý văn kiện đã chậm hơn một chút.
Chờ sau khi Mặc Tinh đi qua bàn làm việc, đi vào phòng nghỉ, anh mới dừng động tác trong tay lại, sau đó quay đầu nhìn về phía phòng nghỉ ở sau lưng, ánh mắt sâu thẳm.
Sau khi đi vào phòng nghỉ ngơi, Mặc Tinh ngồi trên giường, phòng nghỉ rất rộng, chỗ nào cũng cảm nhận được mùi của Tiêu Cảnh Nam. Cô đứng lên, rồi lại ngồi xuống, lặp đi lặp lại như thế mấy lần, cô buồn bực lấy điện thoại ra.
Giống như anh nói, mật khẩu mạng chưa thay đổi, vẫn là cái mật khẩu cô đặt trước kia.
Viết tên phiên âm 'Mặc Tinh thích Cảnh Nam', phía sau còn rất là ngây thơ bỏ thêm 1314.
Kết quả xét xử của tòa án, chuyện mang thai, chuyện của nhà họ Mặc... với cả các thể loại chuyện làm cho Mặc Tinh rối mù hết cả lên, nó khiến cô vừa bực bội vừa bất lực.
Cô lấy điện thoại ra, mở game ra chơi một ván, kết quả đã chết không biết bao nhiêu lần, bị đồng đội mắng cho như chó rồi.
Mặc Tinh ném điện thoại sang một bên, nằm lên giường, gối đầu là gối của Tiêu Cảnh Nam, giường là giường của anh, chăn cũng là chăn của anh, khoang mũi cô toàn là mùi của anh, giống như... đang nằm trong lòng anh.
Cái suy nghĩ sau cùng kia làm cô giật mình. Cô vội ngồi dậy, đi xuống giường.
Rừ.
Rừ.
Rừ.
Lúc này, tiếng điện thoại rung vang lên.
Mặc Tinh hít thở một hơi thật sâu, cầm điện thoại lên, cô vốn tưởng là có người gọi điện tới, kết quả cầm điện thoại lên xem, mới phát hiện ra tất cả là tin nhắn của Hứa Thư Di.
[Tác thiên tác địa ngồi chết ngươi] Mặc Tinh! Mau đọc tin tức!!! Điên rồi điên rồi điên rồi!!
[Tác thiên tác địa ngồi chết ngươi] Trời ơi, hóa ra đại băng sơn là kiểu người này, là lỗi của tôi! Không ổn rồi, cái này quả thực là quá nằm ngoài dự đoán!
[Tác thiên tác địa ngồi chết ngươi] Sự thực chứng minh, kết bạn với một người bình thường quan trọng cỡ nào! (phấn đấu) (phấn đấu) Sau này, lúc mà ông bố mập nhà tôi dạy tôi là phải chọn bạn cho thật kỹ, tôi sẽ không cãi lại nữa! Ông ấy thật sự là quá có khả năng dự đoán rồi!
[Tác thiên tác địa ngồi chết ngươi] Mặc Tinh, một trong mười người bi thảm của năm, làm cho người ta thương quá! (tìm manh mối.GIF) Nào, nhào vào lòng chị đây rồi khóc đi! Hư hư hư, An Sơ Tuyết thật quá xấu xa!!
Mặc Tinh: "..."
Làm khó Hứa Thư Di rồi, nói nhiều như vậy, mà chẳng câu nào trúng tử huyệt cả.
Có điều nghe ý của cô ấy, chắc là những tài khoản có tích xanh trên weibo (hay còn gọi là đại V weibo) kia đã bắt đầu phát tập thể chuyện An Sơ Tuyết vu cáo hãm hại cô rồi.
Mặc Tinh ấn vào weibo, liếc nhìn hotsearch.
#Độc nhất là lòng dạ đàn bà#
#Tập đoàn An Thị An Sơ Tuyết#
#Mặc Tinh nói cho bạn biết, kết bạn nhất định phải cẩn thận#
Tổng cộng ba hotsearch, chia ra đứng ở vị trí thứ năm, vị trí thứ chín và vị trí thứ mười hai.
Mặc Tinh vốn tưởng là, những tài khoản tích xanh trên weibo sẽ đăng chuyện An Sơ Tuyết vu cáo hãm hại cô, nhưng sau khi ấn vào hotsearch, cô mới phát hiện ra là sự việc căn bản không phải như vậy.
#An Sơ Tuyết# [Biết người biết mặt không biết lòng] Sáng nay, An Sơ Tuyết khởi tố Mặc Tinh vụ án cố ý giết người, thua kiện, ngoài ra cò bị luật sư của Mặc Tinh @Trương Hàn kiện ngược lại tội vu cáo, bồi thường cho Mặc Tinh hơn hai trăm vạn phí tổn thất tinh thần, tòa cũng phán tạm giam hành chính mười lăm ngày.
Khác, người biết rõ tình hình phơi bày, An Sơ Tuyết không chỉ vu cáo hãm hại Mặc Tinh, còn lấy việc không khởi tố cô ấy làm điểm yếu uy hiếp người khác, khiến @Tiêu Cảnh Nam đánh gãy chân của cô ấy, còn khiến cô ấy đi tù hai năm ở trại giam Đông Giao.
Bên dưới có một video tiếp nối luôn, video này quay An Sơ Tuyết từ góc của Tiêu Cảnh Nam, toàn bộ cuộc đối thoại của hai người đều có thể nghe thấy rõ mồn một.
An Sơ Tuyết nói chuyện rất dịu dàng, nhưng cũng có thể nghe ra, ý của cô ta là bắt Tiêu Cảnh Nam đánh gãy chân của Mặc Tinh, tống cô vào trại giam hai năm, ngoài ra còn yêu cầu nhà họ Mặc đoạn tuyệt quan hệ với Mặc Tinh.
Bên dưới, các cư dân mạng đã bùng nổ rồi.
"Tôi *, con mẹ nó cái này cũng đáng sợ quá rồi đấy? Tôi xem mà nổi hết da gà rồi đây này!"
"o((O....O))o Trước ngày hôm nay, mọi người đều đang mắng Mặc Tinh đây, cá nhân tôi cảm thấy, ngoại trừ mắng An Sơ Tuyết xấu xa ra, còn phải xin lỗi Mặc Tinh nữa. Tôi đi trước, xin lỗi Mặc Tinh, mong cô tha thứ cho tôi QAQ."
"Bạn thân lên kế hoạch ba năm để vu cáo hãm hại mình, bắt người yêu của bạn thân đi đánh gãy chân của cô ấy, đưa cô ấy vào tù... mẹ nó, cái này còn khủng bố hơn cả phim kinh dị!"
"Chỉ có một mình tôi bị vẻ mặt của An Sơ Tuyết lúc nói chuyện với tổng giám đốc Tiêu làm cho buồn nôn thôi à? Khi đó, lúc cô ta lợi dụng điểm yếu để uy hiếp tổng giám đốc Tiêu, thế mà còn bạch liên hoa tỏ vẻ đáng thương! Nôn!"
"Một thời gian trước, cái ông lão cưới cô gái hai mươi tuổi chính là ông ngoại của An Sơ Tuyết nhỏ? Không phải người một nhà, không vào chung một cửa, cả nhà đều chẳng phải loại tốt đẹp gì!"
"Yếu ớt hỏi một chút, chỉ có tôi cảm thấy Mặc Vệ Quốc đoạn tuyệt quan hệ với Mặc Tinh là quá tàn nhẫn sao? Chẳng giống hình tượng đối ngoại ngày thường của ông ta gì cả..."
Đại khái là với tuổi tác lúc đó của An Sơ Tuyết mà làm ra cái chuyện như thế này, thì quá kỹ càng và tàn nhẫn, chuyện này đã có ảnh hưởng cực lớn trong cộng đồng mạng.
Đại bộ phận các cư dân mạng là mắng An Sơ Tuyết, cũng có rất nhiều người thương Mặc Tinh, kêu gọi nói xin lỗi Mặc Tinh và còn có một bộ phận nhỏ thì mắng Mặc Vệ Quốc giả tạo, trong ngoài bất nhất giống An Sơ Tuyết.
Còn Mặc Tinh, lúc này cô ngơ ngác nhìn điện thoại, trong đầu như bị sét đánh vậy.
Tiêu Cảnh Nam đánh gãy chân của cô, đưa cô vào tù, là để bảo vệ cô sao? Ép nhà họ Mặc đoạn tuyệt quan hệ với cô, cũng đều do An Sơ Tuyết đe dọa sao?
Sao... sao lại như thế này?
Trong đầu Mặc Tinh hiện lên khuôn mặt của Tiêu Cảnh Nam, dáng vẻ lạnh lùng khi đánh gãy chân cô, vẻ mặt độc ác khi ném cô vào trại giam, cô há miệng thở từng ngụm lớn như con cá mắc cạn.
Vậy nên, khi đó dưới tình huống anh đang hiểu nhầm quan hệ của cô và An Thiếu Sâm, anh vẫn chọn giúp cô? Vậy tại sao chưa bao giờ anh nói với cô chuyện này?
Mặc Tinh dùng sức nắm ngực, cô giật mình nhớ đến chuyện Tiêu Cảnh Nam bị anh cô cầm dao đâm vào bụng, anh vì cô mà mất chức tổng giám đốc, còn bị ông Tiêu phạt quỳ...
Ân ân oán oán dây dưa với nhau, cô đã không còn phân rõ ai nợ ai nhiều hơn rồi…