Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 454



Chương 456:

 

Bạch Duyệt Nhiên, cô con gái duy nhất của ông ta đi cuối cùng, trước khi đi còn nói với Hoắc Thiệu Hằng, “Hoắc thiếu, đối với chuyện nhà anh, tôi thành thật xin lỗi. Nhưng tôi tin cách hành xử và năng lực của anh, nhất định có thể tìm ra được manh mối mọi chuyện, không oan uổng người tốt, cũng không buông tha cho người xấu. Cả anh và tôi đều là quân nhân, bảo vệ quốc gia này, bảo vệ quyền lợi pháp luật của công dân, là bổn phận của cả anh và tôi.”

 

Hoắc Thiệu Hằng khẽ gật đầu, “Trưởng phòng Bạch yên tâm, giữ gìn sự công bằng pháp luật là trách nhiệm của Bộ Tư pháp và Cục Cảnh sát, đương nhiên quân đội sẽ không nhúng tay vào.”

 

Bạch Duyệt Nhiên đạt được cam đoan của Hoắc Thiệu Hằng mới yên lòng rời đi.

 

Cô ấy vừa đi, hầu hết các vị khách ở đây cũng đều lần lượt cáo từ.

 

Tiệc rượu năm mới lần này của nhà họ Hoắc, vốn là lễ đính hôn, kết quả biến thành màn cắn xé của hạnh phúc cũ và niềm vui mới. Cuối cùng, con trai của chú rể lại xuất hiện, làm cô dâu mới bị bắt đến đồn cảnh sát, thật khiến cho bọn họ được mở mang tầm mắt.

 

Mọi người tốp năm tốp ba ra về, không ngừng châu đầu ghé tai, thấp giọng bàn tán.

 

Nhưng khi bọn họ ra tới cửa, đối mặt với bọn họ chính là đám lính công vụ súng ống đầy đủ và thư ký đời sống của Hoắc Thiệu Hằng.

 

Hai người Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đều mặc quân phục đứng ở cửa ra vào, tươi cười nói với các vị khách đang muốn rời đi, “Xin các ngài xóa bỏ các video và hình ảnh có liên quan tới nhà họ Hoắc đã quay chụp được.”

 

Hiện tại, việc quay phim và chụp ảnh bằng điện thoại quá mức thuận tiện, trong những quan chức quyền quý này, cũng có một số người thích quay chụp chuyện riêng nhà người ta rồi đăng lên internet để thu hút sự chú ý. Cho nên, nhất định phải thông báo cho bọn họ một chút rằng không nên giấu giếm bất cứ video hay ảnh chụp nào.

 

“A, làm gì có, làm gì có, sao có thể thế được chứ?”

 

Các vị khách cười ha ha, đồng thời lén lút xóa bỏ những bức ảnh chụp và video trong điện thoại của mình.

 

Nhà họ Hoắc đã ra mặt nói như thế rồi, nếu như không cho bọn họ một chút thể diện này, chắc chắn sẽ kết thù to.

 

Với sự xuất hiện mạnh mẽ của Hoắc Thiệu Hằng hôm nay, các quan chức ở xã hội thượng tầng của Đế quốc Hoa Hạ đều phải một lần nữa đánh giá lại thực lực của nhà họ Hoắc và Hoắc Thiệu Hằng.

 

Vì nguyên nhân nghề nghiệp của mình nên mười năm nay Hoắc Thiệu Hằng luôn giấu tài trong nội bộ Đế quốc, xưa nay không ngoi đầu lên. Thanh danh của anh ở nước ngoài, vang dội hơn trong nước rất nhiều.

 

Chỉ có điều lần này, anh không tiếp tục làm một nhân vật im lặng như quá khứ nữa, mà ngang nhiên đứng lên, thể hiện sự tồn tại và năng lực của mình với mọi người.

 

Đây cũng là yêu cầu của Thượng tướng Quý, bởi vì Hoắc Thiệu Hằng không thể nào vĩnh viễn chỉ làm Thủ trưởng của Cục tác chiến đặc biệt được, con đường của anh còn dài hơn bây giờ có thể nhìn thấy rất nhiều.

 

Triệu Lương Trạch cười hì hì nhìn từng vị khách đi qua, ngẫu nhiên níu lại một vài vị khác, cười rất chân thành nói, “… Điện thoại của ngài?”

 

Người khách bị anh ta ngăn lại chính là con cá lọt lưới chưa xóa ảnh và video trong điện thoại.

 

Có Triệu Lương Trạch là một người vô cùng thông thạo về internet và máy tính ở đây, những vị khách này căn bản không thể giấu giếm được gì trước mặt anh ta.

 

Hơn nữa, điện thoại của những người này vốn được đặt trong phạm vi giám sát của Cục tác chiến đặc biệt, bọn họ mà chủ động không muốn xóa thì bất cứ lúc nào Triệu Lương Trạch cũng có thể xâm nhập vào điện thoại của họ đi dạo một vòng, dạy cho bọn họ cách làm người.

 

***

 

Trong phòng khách nhà họ Hoắc nhanh chóng chỉ còn lại người nhà họ Hoắc và mấy người bạn vô cùng thân thiết.

 

Thượng tướng Quý và Chủ tịch Long cũng không rời đi, đứng hai bên của ông cụ Hoắc, nãy giờ vẫn luôn quan sát, đánh giá Tống Cẩm Ninh.

 

Tống Cẩm Ninh chưa quen thuộc với hai người kia, chỉ có chút ấn tượng mơ hồ. Nhưng mười sáu năm trôi qua, Thượng tướng Quý và Chủ tịch Long cũng đã già đi rất nhiều, không thể khớp được với hai người đàn ông trung niên tài giỏi trong ký ức của bà.

 

Hoắc Thiệu Hằng giới thiệu cho bà ấy, “Đây là Thượng tướng Quý, lãnh đạo tối cao của Bộ Quốc phòng, đây là Chủ tịch Long của Quốc hội.” Sau đó, anh ngừng một chút rồi nói tiếp, “Năm xưa, phòng thí nghiệm của ông ngoại được dựng lên là nhờ sự ủng hộ to lớn của bọn họ, chương trình thí nghiệm bị xảy ra sự cố đó lúc trước cũng là do nhóm lãnh đạo tối cao của Bộ Quốc phòng đề xuất gây dựng.”

 

“Các ủy viên Quốc Hội chúng tôi đã biểu quyết và thông qua với trăm phần trăm phiếu bầu.” Chủ tịch Long nheo mắt cười nói rồi nhìn Tống Cẩm Ninh, “Cô còn nhận ra được tôi không?”

 

Tống Cẩm Ninh hơi bất đắc dĩ lắc đầu, “Tôi chỉ vừa mới tỉnh táo lại thôi…”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv