Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 415



Loại dự cảm này khiến cho bà ta đứng ngồi không yên, không đưa được Tống Cẩm Ninh về tay mình bà ta sẽ không cam lòng.

 

“Cô im đi!” Bạch Kiến Thành gầm nhẹ một tiếng, “Cô đừng nghĩ người khác là đồ đần! Hoắc Thiệu Hằng là ai mà cô dám đấu cùng cậu ta?! Đừng tưởng rằng mình đọc sách nhiều hơn mấy năm thì giỏi giang lắm! Khi cậu ta lật tay thành mây, ngửa tay thành mưa ở nước ngoài, cô vẫn còn đang nằm mơ trong phòng thí nghiệm đấy! Ngay cả bộ đội đặc chủng của nước ngoài cũng coi cậu ta là kẻ thù số một, cô cho rằng chỉ bằng một Hoắc Quan Thần là có thể ép được cậu ta giao ra Tống Cẩm Ninh sao?! Mấy kiến thức cô học chui hết vào bụng chó rồi à?!”

 

“… Anh cả! Em cũng vì nhà họ Bạch chúng ta thôi mà!” Bạch Cẩn Nghi vô cùng uất ức cãi lại, “Nếu như có thể ép Tống Cẩm Ninh phun ra số liệu, thí nghiệm của em nhất định sẽ thành công, đến lúc đó, nhà họ Bạch chúng ta sẽ có thể tiến lên một nấc mới!”

 

“Cho cô thời gian mười sáu năm còn không đủ nên cũng đừng có nghĩ nữa, sớm dừng cương trước bờ vực đi.” Bạch Kiến Thành cảnh cáo Bạch Cẩn Nghi, “Đừng có để anh nghe thấy tin tức là cô động tay động chân gì với nhà họ Hoắc. Đến lúc đó, không cần Hoắc Thiệu Hằng trừng trị cô, anh sẽ là người đầu tiên trừng trị cô đấy!”

 

“Anh cả!”

 

Bạch Cẩn Nghi kinh hoàng kêu lên một tiếng, đột nhiên lại nhớ tới lời nói của Cố Niệm Chi ngày đó, nói mình chỉ là con tốt thí để giữ xe mà thôi…

 

Phì phì phì!

 

Sẽ không bị cái miệng quạ đen đó nói trúng chứ?!

 

Bạch Cẩn Nghi nghiến răng nghiến lợi, nói: “… Được, không bắt Tống Cẩm Ninh về, vậy còn Cố Niệm Chi thì sao? Cũng không bắt được về à?”

 

“Cố Niệm Chi là nhiệm vụ Bộ Quốc phòng giao cho Hoắc Thiệu Hằng. Một người quân nhân xứng chức sẽ không chắp tay giao nhiệm vụ của mình ra. Cho nên, các cô các chú cũng không đừng có nhắm tới Cố Niệm Chi.” Bạch Duyệt Nhiên đi ra từ sau tấm bình phong, khẽ gật đầu với từng người trong phòng làm việc, “Bố, chú Ba, cô.”

 

Bạch Kiến Thành là bố của cô ta, Bạch Trường Huy là chú Ba, còn Bạch Cẩn Nghi là cô ruột duy nhất của cô ta.

 

Chi này của nhà họ Bạch còn có ông anh hai là Bạch Dư Sinh nữa nhưng đã chết ở vùng biển nào đó ở Nam Mỹ vì “sự cố lặn”.

 

Trong đám con cháu đời kế tiếp của nhà họ Bạch, thành tựu và chức vị của Bạch Duyệt Nhiên cũng coi như là cao nhất. Mặc dù cô không phải con trai nhưng còn hơn chán vạn con trai của người khác.

 

Bạch Kiến Thành cũng không có thành kiến với chuyện con trai con gái, chỉ cần là con của Bạch Kiến Thành ông thì sẽ được ông trợ giúp toàn lực.

 

“Duyệt Nhiên nói rất có lý. Bởi vì chuyện của chú Hai, nhà họ Bạch chúng ta rất bị động rồi.” Bạch Kiến Thành mệt mỏi lắc đầu, “Chú Ba và Cẩn Nghi, hai người thu mình một chút đi. Cẩn Nghi, cô nên tìm cách nhanh chóng kết hôn với Hoắc Quan Thần, không nên kéo dài nữa.”

 

Tâm trạng của Bạch Cẩn Nghi lập tức trở nên rất tệ.

 

Nhưng có cháu chắt trước mặt, bà ta không tiện phát tác tâm trạng mình, chỉ ngồi trêи ghế xô-pha cúi đầu yên lặng uống cà phê.

 

Bạch Duyệt Nhiên ngồi xuống bên cạnh bà ta, nói với vẻ rất khinh thường, “Cô à, cô đừng nghe lời Hoắc Gia Lan. Với chút đầu óc đó của cô ta, cô ta cũng chỉ nghĩ được đến mấy chuyện trai trai gái gái thôi. Hoắc thiếu không phải loại người như vậy, Cố Niệm Chi là nhiệm vụ của anh ấy, anh ấy lại là người giám hộ nữa. Dùng Cố Niệm Chi để uy hϊế͙p͙ Hoắc thiếu sao, không biết Hoắc Gia Lan làm thế nào mà có thể nghĩ ra được cái ý kiến đó nữa?”

 

“… Cháu cảm thấy bọn họ không phải quan hệ đó à? Nhưng theo Gia Lan nói, hai người bọn họ ở chung trong một bộ phòng khép kín ở nhà họ Hoắc, hơn nữa cử chỉ còn thân mật, có vài nét mặt không giả được đâu.”

 

Bạch Cẩn Nghi cầm cà phê kinh ngạc hỏi.

 

Cứ tưởng rằng nắm được một nhược điểm của Hoắc Thiệu Hằng, không ngờ là vẫn không đáng tin cậy.

 

Hoắc Thiệu Hằng thật sự là một nhân vật cứng rắn, một nhân vật cứng rắn đến không tìm được nhược điểm, muốn đối phó anh ta đúng là rất đau đầu.

 

“Hoắc thiếu nuôi Cố Niệm Chi sáu năm, chắc chắn cũng phải có cảm tình. Nhưng tình cảm này đem ra mà so sánh với nhiệm vụ của anh ấy, so sánh với lợi ích quốc gia thì không bằng một cái rắm. Cháu hiểu rất rõ Hoắc thiếu, chắc chắn anh ấy không phải là người không biết phân biệt nặng nhẹ.”

 

Bạch Duyệt Nhiên luôn cảm thấy về bản chất, mình và Hoắc Thiệu Hằng là cùng một loại người. Bởi vì bọn họ quá giống nhau, cho nên vẫn luôn không có phản ứng hóa học gì được. Nếu không thì ông bố Bạch Kiến Thành của cô đã muốn tác hợp cô với Hoắc Thiệu Hằng từ lâu rồi.

 

“Thế Tống Cẩm Ninh thì xử lý thế nào bây giờ?” Bạch Cẩn Nghi lo lắng như kiến bò chảo nóng, “Hoắc thiếu nhiều năm chưa về nhà, giờ về một cái lập tức đưa bà ta đi, cô vẫn lo cậu ta đang âm mưu chuyện gì đó…”

 

“Cô à, sao cô lại lo lắng chuyện Hoắc thiếu gặp gỡ mẹ mình như thế?” Bạch Duyệt Nhiên nhìn thẳng vào Bạch Cẩn Nghi, “Cô còn có chuyện gì giấu cháu, bố và chú Ba đúng không?”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv