Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 392



“Giáo sư Hà, anh thấy rồi đó, bối cảnh của Cố Niệm Chi không đơn giản chút nào.” Ôn Thủ Ức đứng trước làm bàn việc của Hà Chi Sơ, chỉ vào những tấm ảnh và nói: “Theo tin tức chúng tôi điều tra được, người đàn ông này tên là Hoắc Thiệu Hằng, là Thiếu tướng của Bộ Quốc phòng Đế quốc Hoa Hạ, Cục trưởng của Quân khu sáu – cũng chính là Quân khu mới được thành lập và cũng là người giám hộ thật sự của Cố Niệm Chi.” Nói xong, cô ta lại cười ha ha: “Cô bé này cũng may mắn thật, đi đến đâu cũng bám được lên người giàu có quyền thế cả.”

 

Hà Chi Sơ cầm tấm ảnh đêm Giáng Sinh ấy lên, khẽ búng mấy cái, trong đôi mắt hoa đào lấp lánh ánh lên vẻ lạnh lẽo, tâm trạng vô cùng rối bời.

 

Biết được Cố Niệm Chi sống rất tốt trong sáu năm qua đáng lẽ anh ta nên cảm thấy vui mới phải. Nhưng sống tốt đến thế này đã vượt qua mong đợi của anh ta quá quá quá nhiều, anh ta lại không chịu đựng nổi.

 

Tất nhiên, điều khó chịu nhất là khi anh ta nhìn thấy sự yêu thương và ỷ lại không chút giấu giếm trong ánh mắt của Cố Niệm Chi…

 

Ôn Thủ Ức nheo mắt liếc Hà Chi Sơ một cái.

 

Anh ấy ngồi sấp bóng, ánh sáng mờ ảo khiến đường nét trêи khuôn mặt càng trở nên góc cạnh sâu thẳm hơn. Sống mũi cao thẳng lạnh lùng, đôi môi mỏng hà khắc, đôi mắt hoa đào vốn luôn ánh lên nụ cười dịu dàng, nhưng giờ không còn được chút hơi ấm nào nữa.

 

Toàn thân anh ta toát ra luồng khí lạnh đến rùng mình ngăn cản bất cứ ai đến gần.

 

“Tại sao hôm nay cô mới đưa ảnh cho tôi?”

 

Hà Chi Sơ im lặng một lúc lâu mới từ từ ngước lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ôn Thủ Ức khiến lưng cô ta ướt đẫm mồ hôi.

 

Cô ta cố gắng kìm nén cảm giác bức bách, khó chịu đó, mỉm cười nói: “Tôi cũng chỉ vừa nhận được tin tức về Hoắc Thiệu Hằng thôi. Người đàn ông này hiếm khi xuất hiện trước công chúng, tôi đã phải trả giá rất lớn mới nhận được tin tức nội bộ của Bộ Quốc phòng Đế quốc Hoa Hạ. Vậy mà cũng chỉ biết được tên và cấp bậc của anh ta, tin tức khác đều không biết.”

 

Nếu không chuẩn bị đầy đủ tất cả các tài liệu, cô ta sẽ không cầm nó đến trước mặt Hà Chi Sơ.

 

Lai lịch của Hoắc Thiệu Hằng lớn như vậy, người mà Ôn Thủ Ức thuê có thể chụp được những bức ảnh này cũng không hề dễ dàng gì.

 

Hà Chi Sơ xua tay: “Cô ra ngoài đi, tôi muốn suy nghĩ một chút.”

 

Ôn Thủ Ức hơi gật đầu, lùi lại đi ra, nhẹ nhàng bước tới cửa phòng làm việc của Hà Chi Sơ.

 

Cô ta đứng dựa lưng vào cửa một lúc, tâm trạng cực kì tốt.

 

Lần này đúng là vô tình cắm liễu, liễu lại xanh.

 

Ban đầu, họ cử người theo dõi Cố Niệm Chi nhưng không ngờ lại có một nhân vật lớn như vậy xuất hiện.

 

Nhiều bức ảnh đều được chụp bằng ống kính tele – ống kính camera theo dõi chuyên nghiệp nên hình ảnh chụp được đều vô cùng rõ nét. Có những bức ảnh đẹp y như tấm bưu thϊế͙p͙ vậy, thật sự vô cùng xuất sắc.

 

***

 

Hà Chi Sơ ngồi lặng lẽ một mình trong phòng làm việc, lâu lâu lại xem những bức ảnh xuất thần kia, những ngón tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Cố Niệm Chi, nét mặt lưu luyến không rời.

 

Qua một lúc lâu, anh ta mới cầm điện thoại di động lên bấm số điện thoại của Cố Niệm Chi, nhưng đầu dây bên kia lại không có người nhận.

 

Sau hồi chuông reo rất dài, cuộc gọi được chuyển sang hộp thư thoại của Cố Niệm Chi.

 

Hà Chi Sơ suy nghĩ một chút, vẫn quyết định lưu lại thư thoại vào điện thoại di động của Cố Niệm Chi: “Niệm Chi à? Tôi là giáo sư Hà đây. Sắp vào năm học rồi, khi nào em có thời gian thì đến trường một chuyến được không? Làm quen với mọi người một chút.”

 

***

 

Trong dinh thự của Hoắc Thiệu Hằng ở Trụ sở tổng bộ Quân khu sáu, Cố Niệm Chi nằm trêи ghế phẫu thuật trong phòng phẫu thuật A, đã được gây mê đến biết trời đất là gì nữa rồi.

 

Sau khi Diệp Tử Đàn lấy dịch tủy xương của Cố Niệm Chi, cô lập tức đưa nó sang chỗ Trần Liệt để tiêm vào tĩnh mạch cho Tống Cẩm Ninh.

 

Bởi vì Tống Cẩm Ninh bị bệnh trong một thời gian dài, tình hình thiếu hụt gene của tế bào não rất nghiêm trọng nên cần dùng lượng dịch tủy xương nhiều hơn một chút và nồng độ cao hơn một chút.

 

Nhưng việc lấy và tiêm dịch tủy xương này không thể được thực hiện trong một lần mà phải được thực hiện theo từng đợt nhỏ.

 

Bên ngoài phòng phẫu thuật, Hoắc Thiệu Hằng vừa lo lắng cho hai người trong phòng phẫu thuật, vừa chuẩn bị xuất phát, chờ đợi Âm Thế Hùng gửi tin tức cho mình.

 

***


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv