Trong suy nghĩ mỗi người, WC chắc hẳn là một địa phương không mấy trọng yếu. Người ta nhắc tới nhà của mình luôn lãng quên đi nhà vệ sinh, đều là nghĩ tới phòng khách thoáng mát, phòng ngủ ấm áp, gian bếp tiện nghi, có người nào ngốc đến nỗi mang nhà vệ sinh ra mà bàn luận chứ.
Nhưng hiện tai nó lại vô cùng trọng yếu.
Vu Hằng hít một hơi thật sâu, đem ý nghĩ muốn đi vệ sinh áp chế xuống, thế nhưng loại chuyện này đâu phải muốn hay không muốn là được, từng trận từng trận bứt rứt đánh lên làm cho hắn nảy ra ý tưởng phạm tội, hay là cứ mở cửa sổ mà đi tiểu xuống dưới.
Đạo đức của một công dân được dạy dỗ kĩ lưỡng làm cho hắn phải từ bỏ vọng tưởng, do dự nhiều lần, hắn liền trực tiếp đi ra, mở cửa lớn, đi tới nhà đối diện gõ cửa.
Không lâu sau, cửa được mở, một nam nhân thoạt nhìn tầm tuổi hắn thò đầu ra, trông thấy Vu Hằng có chút kinh ngạc: “Ngươi là…nhà đối diện? Có chuyện gì không?”
“Này…Ta có thể dùng nhờ nhà vệ sinh một chút không?” Vu Hằng cực kì quẫn bách, dũng cảm nói một hơi dài.
“Có thể a.” Người nọ tránh ra một bên cho Vu Hằng đi vào: “Nhà vệ sinh nhà ngươi bị tắc?”
“Đúng vậy…” Vu Hằng hữu khí vô lực bước vào: “Bị một thứ ghê tởm làm tắc đi!”
“…A!”