Bé kháng nghị đúng là không có hiệu quả, ai kêu cha bé mới là lớn nhất, chỉ thấy Phượng hiên hôn Cốc Nhược Vũđến thất điên bát đảo, đồng thời còn khoa tay múa chân một chút, đểPhượng tiêu đem bé con quấn người kia mang đi, cái này gọi là nhân vậtđiển hình cần nương tử không cần nhi tử, cho nên, đợi khi hai người thởhồng hộc tách ra, vốn định đồng ý cho nhi tử tối nay ngủ cùng nàng lúcnày Cốc Nhược Vũ quay ra nhìn, đã không thấy nhi tử. Nàng trừng mắt nhìn Phượng hiên, chỉ thấy hắn cười đến vô tội.
“Chàng xấu lắm!” Cốc Nhược Vũ chỉ trích hắn nói chuyện không tính toán gì hết.
“Ta nào có a, nương tử, đi nhìn một cáixem vi phu mua cho nàng cái gì!” Phượng hiên nói sang chuyện khác, kéotay bé của nàng ra khỏi phòng, quay về phòng ngủ
Tiến vào gian ngoài của phòng ngủ, CốcNhược Vũ đã nhìn thấy trên chính giữa cái bàn trong phòng đang đặt mộtcái đàn cổ, nàng ngoài ý muốn mừng rỡ nhìn về phía Phượng hiên.
Phượng hiên rất đắc ý, hắn đã sớm biếtmấy ngày nay mình bề bộn công việc, đoán rằng đến lúc đó nương tử ở nhàsẽ cô đơn nhàm chán, cho nên đặc biệt phái người tìm đến đây danh giaChu Tranh chuyên chế tạo đàn cổ nhiều đời nay từ Vũ quốc, bởi vì hắn từnhạc phụ nhạc mẫu biết được đây là một trong những thứ nương tử thíchnhất.
Phượng hiên nhìn Cốc Nhược Vũ yêu thíchkhông buông tay, mỉm cười đi đến phía sau của nàng, vươn hai tay nhẹnhàng đem nàng ôm vào trong lòng, cằm đỡ tại trên vai của nàng, nhẹgiọng nói: “Nương tử, thích không?”
“Thích! Đây là đàn Chu mà thiếp vẫnmuốn, Hiên, cám ơn chàng!” Giống như Phượng hiên thích sưu tầm quạt, Cốc Nhược Vũ là một người thích đàn, trước kia toàn bộ đàn đều bị ngườitịch thu gia sản mà mất đi, mấy năm nay khốn cùng nàng ngay cả dây đàncũng không mua nổi. Không nghĩ tới nàng còn có thể có được đàn cổ, hơnnữa còn là làm từ tay Chu Tranh, một trong những đàn cổ hiếm có quý giá, nàng tất nhiên là vui không thể nói, thậm chí cao hứng mà chủ động hônmột cái lên mặt Phượng hiên, làm cho người nào đó thiếu chút nữa vuimừng đến choáng váng.
Ngây ngốc cười trong chốc lát, Phượnghiên phục hồi tinh thần lại, cười híp mắt mắt nói: “Nương tử, vi phubiết nàng ban ngày cô đơn, cũng muốn đi dạo ra bên ngoài, nhưng, mấyngày nay đành phải ủy khuất nàng chỗ nào cũng đừng đi, nếu nhàm chán thì chơi đàn, còn có Thiếu Liên cùng bọn nha hoàn, chờ hộ vệ của nàng tớirồi, nàng muốn đi đâu cũng có thể!” Phượng hiên sở dĩ không cho nương tử thân ái của hắn xuất môn, bởi vì nàng mang thai, nhưng nguyên nhân chủyếu là phòng phụ tử Phượng Trọng Nam .
Phượng hiên lần này quay về Kiền đô, sựxuất hiện của Tiểu Cốc lượng với hàm ý không ai có thể dao động vị trítông chủ của hắn. Tuy nói tộc quy quy định như vậy, nhưng mà PhượngTrọng Nam cùng Phượng Thiếu Vân chắc chắn sẽ không cam tâm, mặc dù bọnhọ cho đến tận bây giời không hề có động tĩnh gì, nhưng chỉ sợ đã vụngtrộm muốn loại bỏ Tiểu Cốc Lượng cùng Cốc Nhược Vũ đang có có bầu. Chonên vì để thê nhi an toàn, Phượng hiên đem Phượng tiêu ở lại bên ngườitiểu oa nhi, đại bộ phận hộ vệ cùng bọn hộ vệ của Phượng phủ sẽ che chắn ở chung quanh mẫu tử, lúc này hai mẹ con không rời khỏi Phượng phủ, thì cũng không có nguy hiểm, nhưng nếu Cốc Nhược Vũ muốn đi ra ngoài mànói…, tất phải phân một nửa hộ vệ đi theo, hắn không muốn mạo hiểm đểmất đi thê nhi.
“Hộ vệ?” Sao giống như nghe đặc biệt là vì mình mà đến, Cốc Nhược Vũ vẻ mặt nghi vấn.
“Ưm, là người đến từ Cung gia. Cáctrưởng lão nghe thấy nàng lại có có bầu, liền phái người tới. Các nànghiện tại hẳn đã đang trên đường đến Kiền đô, không tới một tháng sẽđến.” Những lời này nói xong thật bình thản, căn bản không miêu tả đượcmột phần mười sự mừng rỡ như điên của các trưởng lão Cung thị, cũngkhông nói ra người là hắn hạ lệnh phái tới. Sở dĩ an bài như vậy, là vìPhượng thúy với bọn nha hoàn bên người lại không biết võ công, trước kia để bọn họ hầu hạ muội tử bảo bối, hắn cũng không lo lắng an nguy củamuội tử, bởi vì muội tử biết võ, nàng không giết người khác là đã khôngtệ rồi, nhưng bây giờ không được, nương tử thân ái của hắn nho nhỏ lạinon nớt, đánh người, đều đánh không đau, không đem nhân vật lợi hại đặt ở bên người che chở cho nàng, hắn vừa ra khỏi Phượng phủ, trong lòng sẽkhông yên tâm.
“A, tốt.” Không có hỏi người đến làngười nào, Cốc Nhược Vũ cũng không nghĩ nhiều, dù sao có đàn, một thángvẫn có thể chịu được, không biết đã bỏ lỡ vài năm, tài đánh đàn của mình có thụt lùi hay không.
Chỉ là người mà Phượng hiên cùng CốcNhược Vũ cho rằng sẽ ở đến trong vòng một tháng giờ phút này ngay cả nhà mình ở Cung châu vẫn chưa thể đi. Vai vế khác nhau, nhưng tính cách hợp nhau, hai người đến cùng một nơi, được kêu là hợp, vì thế, thích chõmũi vào chuyện người khác hai người lúc này đang ở trong một khách sạnđánh nhau với người khác .
Một đôi Cung gia dở hơi này, dọc theođường đi vừa đánh đánh lại vừa giết giết, biểu diễn võ công, còn mụcđích vẫn không tới, tốc độ đi có thể coi như tốc độ của rùa, tức giậnđến một tháng sau mỗi ngày nương tử thân ái dùng ánh mắt ai oán, dậmchân nói Phượng hiên không thích toán gì hết.
Lại bắt gặp ánh mắt lên án kia của CốcNhược Vũ, Phượng hiên đành phải bỏ qua những chuyện tốt đẹp của haingười vào ban đêm, cứng rắn nhét bé con vướng người kia vào, thật vất vả mới đưa nàng ra khỏi thư phòng, tiểu oa nhi chỉ thấy cha của bé cườigiống như khủng bố, nghiên mực trong tay nháy mắt thành bụi phấn, nghiến răng nghiến lợi nóit: “Cung Thiên Li, Cung Thi San, thời điểm ta đâycần phải đi giết cá, mà hai người các ngươi lại vẫn không tới! Hừ!”
Tiểu oa nhi thán phục nhìn nghiên mựckia vô tội gặp nạn thành bột phấn, nghĩ rằng bé lúc nào mới có thể luyện thành lợi hại giống như cha thì trong lòng Phượng tiêu lại đang lo lắng kêu đau nói : tiểu thư Thiên Li, ngài nhanh đến đi! Nếu không tới mànói, kết cục sẽ giống như nghiêng mực kia không sai biệt lắm!
Cùng thời khắc đó, rốt cục tiến vào Kiền đô Cung Thiên Li không biết bởi vì Phượng hiên tức giận, hay là bởi vìPhượng tiêu lo lắng, tóm lại, là hắt xì hơi hai cái.
“Bác bị cảm lạnh rồi?” Cung Thi San chớp chớp lông mi thật dài, nhìn nhìn bác họ bên cạnh không lớn hơn mình bao nhiêu, ngữ điệu cũng không có nhiều tôn kính.
“Làm sao có thể! Hơn phân nửa là tôngchủ đang mắng chúng ta!” Lộ trình, nếu ra sức thúc ngựa mà nói…, mộttháng là có thể đến, kết quả các nàng dùng hai tháng mới đến.
“Thời gian dài như vậy mới đến, khôngtrách cháu được, bác là trưởng bối, dọc theo đường đi ta đều nghe theobác, nếu có sai, cũng là do bác!” Thời điểm nên tôn trọng trưởng bốiliền tuyệt đối tôn trọng, thí dụ như lúc này, chính là một cơ hội.
“Tại sao lại là lỗi của ta chứ! Rõ ràng mỗi lần đều là do cháu động thủ trước !”
“Nhưng sau đó bác đánh người so với cháu còn hung hơn!”
“Đó là do tay chân ta không cẩn thận ngứa một chút!”
“Sau đó chúng ta cũng không cẩn thận đã đến muộn một tháng.”
“Nếu như đúng thời gian mà nói, mới chậm nửa tháng mà thôi, yên tâm đi! Tuyệt đối sẽ không có việc gì!” CungThiên Li đã dự tính trước mọi chuyện nói, nàng rất yên tâm, là vì nghenói tông chủ vô cùng sủng tông chủ phu nhân, mà thúc đẩy hai người, thậm chí có được Thiếu tông chủ công lớn nhất chính là Cung Thiên Li nàng,ngẫm lại xem, nếu không phải đêm đó nàng cứu tông chủ phu nhân, hơn nữatay rỗi rãi, ưm, có dự kiến trước đem tông chủ phu nhân bỏ vào trongphòng tông chủ, thì sao có thể đạt được thành tích tốt như vậy? Đúngkhông! ? Cho nên, thân là công thần ( người có công) nàng chỉ chậm cónửa tháng, hẳn là không bị trừng phạt, hơn nữa, nàng còn mong mỏi lầnnày có thể dựa vào tông chủ phu nhân nghe nói thiện lương kia thúc đẩyhôn sự của nàng cùng Phượng tiêu, nếu không, nàng xinh đẹp như hoa muốn đợi đến cái tên đầu gỗ Phượng tiêu kia chủ động, chỉ sợ mình đã thànhhoa cúc hôm qua, còn chờ không được cử chỉ cầu hôn của hắn.
Ha ha, Phượng tiêu của nàng, nàng đếnđây! Nghĩ tới người trong lòng, cho đến nay vẫn không thể dùng đượcchiêu ác dê bổ nhào vào sói Cung Thiên Li trong lòng cười to, nghĩ đếnchờ đợi tốt đẹp liền đá nhẹ vào bụng ngựa, tăng nhanh tốc độ. Không biết tâm sự của nàng Cung Thi Sanh cũng đi theo, hai người giục ngựa đi đếnPhượng phủ.
Phượng hiên đã hỏi xong việc học mộtngày của nhi tử, bữa tối cũng đã xong, một nhà ba người vừa ngồi vàotrên bàn cơm, đã có người bẩm báo hai người Cung Thiên Li đã đến.
Nương tử ở đây, phát hỏa không tốt,huống hồ cần giới thiệu hai nàng ta cho nương tử biết, Phượng hiên liềnkêu người mang hai người lại đây.
Cung Thiên Li vừa đến, đã nhìn thấyPhượng tiêu dùng ánh mắt đồng tình đang nhìn mình, nhất thời thầm kêumột tiếng không tốt! Nhìn nhìn lại Phượng hiên, quả nhiên nụ cười củahuynh ấy thuộc loại khủng bố.
“A, ta đã gặp ngươi!” Cốc Nhược Vũ nhớtới lại kia tửu lâu Tứ Quý kia đã từng gặp qua Cung Thiên Li, người duynhất trong đám nữ nhân nhìn qua hòa ái.
Tận dụng thời cơ! Cung Thiên Li lập tứctiếp theo lời của nàng nói: “Đúng vậy a, phu nhân, còn có tối hôm đó, ta cũng từng gặp qua ngài. Khi đó, ta ở trên nóc nhà nghỉ ngơi, thấy cóngười có ý đồ bất chính với ngài, ta liền ra tay đánh cho bọn họ đếnhoa rơi nước chảy, bởi vì không biết chỗ ở của ngài, ta liền đem ngài ôm đến trong phòng tông chủ, muốn cho ngài ở nơi đó tạm thời nghỉ ngơimột chút.”
“. . . . . .” Nguyên lai nàng ( nương tử ) là như vậy chạy đến trong phòng phu quân ( hắn ).
Bí ẩn được cởi bỏ, chỉ thấy Cung ThiênLi còn không từ bỏ, không nhìn Phượng hiên ngạc nhiên cùng Cốc Nhược Vũmặt đỏ, lại chỉ ra kết quả tốt nhất của việc mình đã làm—— Tiểu CốcLượng, tươi cười ngọt nói tiếp: “Vị này chính là Thiếu tông chủ đi! Quảnhiên bộ dạng với tông chủ giống nhau như đúc!” Nàng đem kim bài miễn tử lộ ra, lúc này không tranh công, nàng nhất định sẽ bị tông chủ nghĩbiện pháp trừng trị.
Biết Cung Thiên Li cố ý nói ra việc này, là muốn mình không truy cứu chuyện các nàng tới trễ, bài tẩy này xemnhư nàng để rất đúng, Phượng hiên quyết định buông tha cho các nàng,liền kêu hai người cùng nhau dùng bữa.
Trên bàn cơm, Cốc Nhược Vũ phát hiện bộdạng ngọt ngào động lòng người của Cung Thiên Li tựa như cặp mắt đang di chuyển không ngừng kia của nàng giống nhau một cách tinh quái, mà CungThi San kia cũng không như bề ngoài của nàng lạnh lùng cao ngạo như vậy, kỳ thật ngoài mặt cười lạnh như tượng, nhưng trong lòng nàng cùng thânbác Cung Thiên Li kia giống nhau đều hoạt bát hiếu động.
Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của nàng lại miêutả sinh động như thật các chiến tích vĩ đại của nàng “Ta liền đem quầnáo của bọ họ lột ra, để bọn họ trần truồng treo ngược, như vậy. . . . ..”
“Tốt lắm, ăn xong rồi, thì cùng ta đếnthư phòng, ta còn có việc muốn nói!” Phượng hiên có điểm hối hận, khôngnên chọn hai người kia đến, hắn vô cùng hoài nghi nương tử đáng yêu ônnhu của hắn sẽ bị hai người chuyện gây sự này phá hư.
Phượng hiên nói xong cũng đứng dậy, tạmthời nói lời từ biệt với nương tử của hắn, sau đó dẫn đầu chạy lấyngười. Bị cắt đứt lời nói Cung Thi San co đầu lại cười cười với CốcNhược Vũ, còn Cung Thiên Li đành phải phất tay nói tạm biệt với CốcNhược Vũ, cùng đi theo, mà Cốc Nhược Vũ còn đắm chìm ở giữa loại chuyệnkinh khủng là một đại cô nương thậm chí chưa xuất giá không có chút nàongượng ngùng đem một đám y phục của nam nhân cởi hết ra, cảm thán người Cung gia quả nhiên không phải người tầm thường, ngay cả nữ tử đều nhưvậy, khác hẳn với người bình thường!
Về phần đến thư phòng Phượng hiên nóitường tận nhiệm vụ của hai người lần này, nên đề phòng người nào, làmnhư thế nào để hết lòng mà dẫn dắt Cốc Nhược Vũ đi dạo ở Kiền Đô, hơnnữa nghiêm lệnh cấm hai người xen vào việc của người khác, lấy nhiệm vụbảo vệ Cốc Nhược Vũ cùng Nhị thiếu chủ hoặc nhị tiểu thư trong bụng nàng làm trọng!
Hai người lên tiếng trả lời tiếp lệnh,Phượng hiên nhìn hai người, không khỏi chủ ý lại ra. Mấy tháng này hắnđã bố trí mạng lưới xong xuôi, ngày mai nên đến lúc thu hoạch bổn concá, dứt khoát thời điểm Tề Hiểu Dũng gặp chuyện không may, hơn nữa Tềgia lại liên tiếp gặp nạn, làm cho bọn họ thấp thỏm bất an, vì thế, hắnlại cố ý dặn hai người ngày mai đưa Cốc Nhược Vũ đi đến tủu lâu Phú TụLai, nghĩ ngày mai đến Phú Tụ Lai vì Tề Tăng Phú mở tiệc chúc thọ,người Tề gia nhìn thấy Cốc Nhược Vũ sẽ có biểu tình tuyệt vời cỡ nào thì Phượng hiên liền không nhịn được khóe miệng nhếch lên, đôi mắt sâukhông lường được nhìn trước người bàn, bộ dáng kia không khỏi làm CungThiên Li cùng Cung Thi San cả người xuất mồ hôi lạnh, có ai bị xui xẻo?Hẳn không phải là các nàng chứ! ?