Xã Hội Mẫu Hệ: Nhật Ký Nhiều Chồng

Chương 81



Editor: demcodon


Vân Đình và Shady đều là thiếu niên tràn đầy khí phách, người khác ở tuổi bọn họ tuổi đã sớm nếm qua tư vị tình dục. Lúc này nghe thấy âm thanh bên trong truyền ra các giác quan trong cơ thể đều như thiêu đốt.

Sắc mặt Vân Đình căng thẳng, nhắm lại cặp mắt xanh dương di truyền từ Ưng. Anh cả cậu được ông nội Thương ủng hộ, có thể ở bên mẹ.

Cậu cũng có thể được cha Ưng ủng hộ. Tối nay cậu phải nói với cha, cậu muốn đụ mẹ mình.

Tính tình Shady tương đối cẩn thận, kéo cánh tay Vân Đình ra khỏi cánh rừng. Nhưng lo lắng tiếp tục rình coi sẽ nhịn không được cưỡng hiếp mẹ mình.

Dưới giàn do tiếng rên rỉ theo gió bay tới, kích thích các giác quan của bọn họ.

Shady đau khổ dẫn theo anh hai Vân Đình rời đi.

--- ---
"Mẹ, ngậm lâu lát nữa miệng sẽ mỏi, đứng lên đi, con trai làm cho mẹ thoải mái."

Từ khi ở cung suối nước nóng có quan hệ vợ chồng với mẹ. Y thỉnh thoảng đòi bà quyền lợi làm chồng, mỗi lần làm tình đều rất thô bạo. Nhưng khi biết được bà mang thai con y, thì y trở nên dịu dàng khác thường.

Cho dù làm tình trên giường cũng thật cẩn thận, tránh cho đứa trẻ bị tổn thương.

Vũ lột sạch trần truồng mẹ, để cho bà đứng ôm lấy giàn nho phía trước, đưa lưng về phía mình. Hai ngón tay của y tách ra cánh hoa hồng hào giữa hai chân bà, chui vào âm hộ. Đầu ngón tay đảo quanh tử cung một hồi. Sau đó hai ngón tay uốn lượn ma xát âm đạo, gặp hai ngón tay chui vào trực tràng của bà, cách một lớp màng mỏng gặp nhau. Sau một lúc lâu, ngón tay tiếp tục cắm sâu vào trong, sờ đến tử cung và bàng quang của bà. Y bắt đầu chà đạp nội tạng của bà.

"A a... con trai... đừng... âm hộ mẹ đau... ruột cũng đau..." Bạch Tuyết Thường hét lên, hai chân run rẩy không đứng được quỳ gối xuống trước giàn nho. Đôi tay nắm chặt trên mặt cỏ, thân trên cúi xuống, áp sát trên mặt đất, cái mông còn đang chổng cao.

Vũ không muốn dừng lại, nhìn âm hộ mẹ chảy ra dịch nhờn mới cảm thấy đủ rồi. Y rút ngón tay ra, tay phải vỗ lên cánh mông của mẹ một cái bốp.

Tiếng đánh mông giòn giã dâm mỹ tràn ngập bầu không khí. Đồng tử của Vũ đỏ hoe: "Mẹ ơi, con muốn đụ mẹ."

"Ừh ừh... nhanh đụ mẹ đi!" Bạch Tuyết Thường theo bản năng nói. Cứ tiếp tục thủ dâm như vậy âm hộ của cô sắp hư rồi, cô chổng mông cao lên. Bỗng nhiên một cơn đau đớn nhẹ truyền đến, âm hộ bị căng ra, một dương vật cứng nóng bỏng tiến vào trong cơ thể cô. Cô biết đó là dương vật của con trai, vội vàng kẹp chặt nó. Ngay sau quy đầu cứng cắm vào bên trong, thật sâu...

Bạch Tuyết Thường cảm thấy không đủ, tay phải duỗi ra phía sau sờ dương vật, phát hiện còn dư lại một đoạn nên thúc giục: "Con trai, có thể tiến vào thêm nữa, mẹ chịu được."

"Mẹ, con sợ con trai của con không nổi." Tử cung mẹ y dùng để sinh sản con của y. Y lo lắng đụ quá mạnh thì đứa trẻ sẽ bị tổn thương.

"Con trai... cầu xin con... cắm sâu vào trong... mẹ rất khó chịu..." Bạch Tuyết Thường vừa nói, một tay vừa vòng ra sau cầm lấy dương vật của con trai để cho nó đụ sâu hơn.

Vũ đẩy tay mẹ vướng bận ra, hông nhẹ nhàng hất về phía trước, hơn nửa đoạn bị lỗ dâm của mẹ nuốt vào.

Y thở hổn hển, vừa cắm vào rút ra, vừa dùng bàn tay thô ráp vuốt ve cặp mông trơn mềm, nhéo cánh mông mềm mại mấy cái, lại vỗ nhẹ vài cái cảm thấy rất kích thích, nhịn không được tăng thêm sức vỗ mấy cái. Sau đó đưa hai ngón tay chà đạp nếp uốn trên cúc huyệt của bà, đẩy ra miệng lỗ nhỏ cắm hai ngón tay vào trực tràng, cùng dương vật cắm trong âm hộ bà rong ruổi.

"A a... con trai dùng sức... mẹ rất thoải mái... trai trai ngoan... con là ông xã nhỏ của mẹ..." Bạch Tuyết Thường kêu, tay phải vòng ra sau túm lấy một bên xương hông y, nói lung tung rối loạn mấy câu dâm đãng.

"Mẹ, con là ông xã của mẹ, con muốn mẹ sinh con trai cho con." Vẻ mặt của Vũ tràn đầy phấn khởi. Y thừa hưởng gen di truyền của bà, trong tính cách cũng có điểm tương đồng. Mẹ y thích nới lời thô tục khi làm tình, y cũng thích.

"Ông xã, con trai, dùng sức đụ âm hộ dâm đãng của mẹ... mắng... mắng mẹ... mắng mẹ là dâm phụ, là kỹ nữ, là đồ lẳng lơ..." Bạch Tuyết Thường tiếp tục nói.

"Mẹ là kỹ nữ xấu xa, mẹ là dâm phụ không biết xấu hổ, đồ lẳng lơ bị đàn ông đụ nát âm hộ." Vũ càng nói càng kích thích, vươn tay tát lên mông mẹ một cái. Trong miệng mắng: "Âm hộ đê tiện không biết xấu hổ, thích bị đàn ông đụ như vậy à, không có dương vật to của đàn ông thì mẹ sẽ chết sao?"

"Không dám... con trai... a... mẹ cũng không dám nữa..." Bạch Tuyết Thường khóc thút thít, cái mông chổng cao hết mức. Giờ phút này, cho dù bị con trai đụ chết cũng cam lòng.

Vũ lo lắng làm tổn thương đến đứa con trong bụng bà, hai ngón tay trái còn đang tàn sát trong trực tràng của bà. Tay phải vòng đến phía trước bóp lấy một bầu vú của bà, dương vật cách bên ngoài một đoạn, giữ khoảng cách an toàn với tử cung. Tiếp theo là cắm vào rút ra nhanh như mưa.

Cả người Bạch Tuyết Thường run rẩy, không biết tiết ra bao nhiêu dịch nhờn bị dương vật con trai mang ra làm ướt mặt cỏ dưới chân. Mỗi khi dương vật đụ một cái mang theo một dòng điện làm cho cô rên rỉ liên tục.

Trước đây cô cũng không hiểu được loạn luân tốt như vậy. Ngay từ đầu chịu đựng, chống lại, sợ hãi, rồi sau đó hưởng thụ, trầm luân. Bắt đầu sinh ra đủ loại tội ác, sau đó cảm nhận được vui sướng khi làm tình với con trai. Mà bây giờ, cô thật sự yêu thích mẹ con loạn luân mang đến tốt đẹp.

Cao trào đến dữ dội, tiếng thét chói tai xuyên qua giàn nho, trong đầu lóe lên từng đợt ánh sáng trắng, toàn bộ cơ thể đều run rẩy. Chỉ có âm đạo co rút lại kẹp lấy dương vật bên trong. Đó là khoái cảm giống như hít thở không thông, là hạnh phúc loạn luân.

Bạch Tuyết Thường xụi lơ trên mặt đất, hai tay dang ra trên mặt đất, không có chút sức. Chỉ có cặp mông bị Vũ ôm vào trong ngực, từng cái rong ruổi trong âm hộ của cô.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv