Editor: demcodon
Sau khi Bạch Tuyết Thường bận xong đạp Rambo một cái: "Cảm thấy tốt hơn không?"
"Không chết được." Rambo trợn mắt liếc nhìn chủ nhân của mình tức giận nói, giương mắt nhìn cô muốn nói lại thôi.
"Có rắm mau thả."
"Đàn ông Đường Bộ của em đến, em dự định đi theo bọn họ trở về, từ đây mặc kệ tộc Tê Giác phải không?"
"Tôi muốn thì ở, muốn chạy thì đi. Anh không có quyền kiểm soát." Bạch Tuyết Thường hừ một tiếng, nhìn dáng vẻ ủ rũ héo úa của gã thì tức giận, không ai sánh nổi, tự cao tự đại như Rambo sao lại có dáng vẻ giống quỷ như thế? Cô nhấc chân lại cho gã một đạp: "Anh đừng có tối sầm u mê ghê tởm tôi có được không? Trời còn chưa có sập xuống."
"Với anh mà nói đã sập xuống."
"Mẹ, đừng đá cha nữa, cha đang bị thương đó." Lôi giữ hai vai Bạch Tuyết Thường. Một cậu bé 12 tuổi cao 1m65 chỉ lùn hơn Bạch Tuyết Thường một cái đầu. Nhưng nhiều năm lang thang trong núi rừng, tranh đấu với dã thú làm cho cơ thể cậu rất khỏe mạnh, nhìn qua Bạch Tuyết Thường ngược lại có vẻ nhỏ nhắn hơn nhiều.
Bạch Tuyết Thường ôm cổ Lôi, dùng đầu lưỡi liếm môi cậu cười nói: "Cha con là đồ đê tiện trời sinh. Nếu mẹ không đá cha con hai cái sẽ cảm thấy không thân mật, đạp ngược lại cảm thấy an toàn. Không tin con hỏi cha con một chút xem cha con có phải thích bị mẹ đá hay không?"
"Cha, cha thích bị mẹ đá hả?" Lôi hỏi cha của mình.
Rambo đỏ mặt lên quay đầu đi không trả lời, ý của chủ nhân nói đá mình có nghĩa là có tình cảm với mình, đã có cảm tình thì sẽ không dễ dàng vứt bỏ gã.
Người đàn ông dũng cảm mạnh mẽ này không sợ chết cũng có lúc ngượng ngùng, thật sự là hiếm thấy. Bạch Tuyết Thường cảm thấy buồn cười.
Đúng lúc này, cửa hang vang lên một giọng nam trong sáng: "Tuyết, em gái của anh."
Bạch Tuyết Thường vừa quay đầu lại một đám người đàn ông bước ra cửa hang động. Người đi phía trước cơ thể cao to, hơn 1m9, mạnh mẽ oai phong lẫm liệt, trên lưng vác trường cung, trên eo quấn bao đựng tên, bước chân mạnh mẽ và nhanh chóng đến.
Thì ra là Ưng, ở phía sau hắn có Thương, Jesse, David, Carlos, Alley... những thành viên Tuyết Quốc của cô.
Bạch Tuyết Thường rưng rưng nước mắt, đưa tay run rẩy về phía người đàn ông, mới xa nhau nửa tháng lại cảm giác như trôi qua mấy thế kỷ xa xôi. Ưng của cô thoạt nhìn vẫn thân thiết như vậy.
"Anh ơi!"
Cô gái gọi mang theo nức nở, làm trái tim người đàn ông run rẩy. Một người từ xa bước đến gần mở hai tay ra ôm cô vào lòng, dùng cả trái tim và tâm hồn thật cẩn thận bảo vệ ở trong ngực.
Hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán trơn bóng của cô, chóp mũi thanh tú và đôi môi đỏ tươi. Hắn dùng đầu lưỡi miêu tả gương mặt quen thuộc mà tràn ngập tình yêu. Đôi mắt xanh thẳm không hề chớp mắt nhìn cô âu yếm, hồi lâu cũng không chớp một cái.
Phảng phất chỉ cần chớp một cái chỉ sợ sẽ không gặp lại nữa.
"Bọn nhỏ, gặp nhau vui chứ?" Thương đến gần mở vòng tay ra ôm hai đứa nhỏ của mình vào trong ngực.
Đàn ông Tuyết Quốc đều vây lại đây, Jesse muốn ôm nữ chủ nhân của mình bị David kéo ra. Y không muốn quấy rầy thời gian "một nhà ba người" này gặp nhau.
Về mặt tình cảm, địa vị của bọn họ kém xa Thương và Ưng ở trong lòng chủ nhân. Nhưng y thấy đủ, ở nơi y có thể thường xuyên nhìn thấy cô, thỉnh thoảng có thể ôm cơ thể xinh đẹp của cô làm tình đã rất tốt đẹp.
Mặt Bạch Tuyết Thường thấm đẫm nước mắt. Trong nửa tháng cưỡng hiếp và chịu sỉ nhục đã bùng nổ vào lúc này, cô nhỏ giọng khóc nức nở, nước mắt rơi xuống làm ướt ngực Ưng.
Ưng lau khô nước mắt cho cô, buông người đẹp trong lòng ra, tháo trường cung trên lưng xuống, đặt mũi tên lên, nhắm ngay Rambo ngồi dưới đất, gương mặt lạnh lẽo lộ ra một sự căm ghét mạnh mẽ: "Tôi từng thề tìm được người cướp em gái tôi sẽ làm cho hắn chết rất khó chịu."
"Biết mấy năm nay, Ưng, bây giờ tôi mới phát hiện cậu là người rất thích nói mấy lời vô nghĩa." Rambo cười đến thoải mái và nhàn nhã: "Muốn giết thì giết, nói mấy lời vô nghĩa như vậy làm gì?"
Đôi mắt xanh thẳm của Ưng hơi nhíu lại, kéo dây cung ra.
"Đừng giết cha tôi." Lôi che trước người Rambo, cắn răng nói: "Tôi là con ông ấy, chú muốn giết ông ấy thì hãy giết tôi trước."
"Khốn kiếp, thằng nhóc xem náo nhiệt cái gì?" Rambo mắng một câu xong quay đầu nói với Bạch Tuyết Thường: "Em đánh thằng nhóc này một trận thay anh đi."
"Tôi thấy đánh anh mới đúng." Bạch Tuyết Thường nhấc chân cho gã một đá, tiến lên hai bước giật lấy cung tên trong tay Ưng đưa cho Daivid đứng bên cạnh.
"Anh trai, em muốn làm tình với anh, đụ em được không?" Bạch Tuyết Thường cởi nội y trên người, dùng cặp vú cao ngất cọ da thịt màu lúa mạch của Ưng, từng đợt tê dại kích thích dương vật dưới háng người đàn ông. Đột nhiên vừa to vừa cứng, chống lớp da thú kia thành lều trại nhỏ.
Bạch Tuyết Thường kéo da thú quấn hông hắn xuống, quỳ xuống trước mặt đông đảo đàn ông và hơn 30 đứa trẻ. Một tay nắm tinh hoàn, một tay kia nắm dương vật khổng lồ này. Nửa tháng không gặp, nó dường như lại trưởng thành một vòng, gần như đã đuổi kịp dương vật của Thương.
Bốp! Ưng cúi người tát một cái lên vú Bạch Tuyết Thường. Hắn trước đây chưa bao giờ đánh vú cô, nhưng bây giờ hắn phát hiện trên vú có dấu tay rửa sạch thì biết trong khoảng thời gian này đàn ông tộc Tê Giác đánh vú cô không ít.
Điều này làm cho hắn nổi lên cảm xúc ghen tỵ. Hắn toàn tâm yêu quý vú, nhưng bị đàn ông tộc Tê Giác đánh tới đánh lui, mà càng đáng giận chính là bản thân từ trước đến nay không đánh qua. Bốp! Ưng đánh một cái vào vú bên khác.
"A!" Cô hét lên tiếng, lần này hơi nặng lại làm tình dục cô tăng vọt.
Hắn dùng côn thịt nhắm ngay miệng cô.
"Liếm!" Một mệnh lệnh lạnh lùng từ giữa môi Ưng phát ra. Hắn biết dùng giọng điệu lạnh nhạt ép bức sẽ càng có thể kích thích các giác quan của chủ nhân hơn giọng dịu dàng.
Cô gái quỳ dưới đất ngước lên gương mặt xinh đẹp, vươn ra đầu lưỡi hồng hào liếm một vòng ở trên quy đầu. Đầu lưỡi dừng ở lỗ niệu đạo của người đàn ông một hồi liếm nuốt tinh dịch tràn ra bên trong vào trong miệng.
"Dương vật đàn ông ăn ngon không?" Ưng hỏi, con ngươi màu xanh lạnh băng chứa đầy dục vọng.
"Ăn ngon!" Cô mới vừa trả lời một câu thì dương vật thô to kia đẩy mạnh vào cuống họng.
"Thích ăn dương vật của anh không? Em gái..."
"Ô ô ô..." Dưới háng vang lên tiếng cô phát ra đau đớn và vui thích.
Em gái vẫn là thích ngược đãi mà! Ưng giơ tay và cúi người nâng mông cô lên, đưa tay tát một cái lên trên mông cô.
"Ô ô!" Cô ngậm dương vật đàn ông trong miệng phát ra tiếng khóc nức nở.
"Em gái, anh bắn tinh dịch vào trong bụng em có được không?" Ưng đứng dậy, quy đầu cắm mạnh vào họng cô.
"Ô ô..." Miệng Bạch Tuyết Thường bị cắm thành hình dạng khủng bố, khó khăn gật đầu.
Bốp! Trên mông lại ăn một cái tát, lần này lại là người đàn ông khác đánh.
"Ô ô ô..." Bạch Tuyết Thường muốn quay đầu lại nhìn xem là ai đánh mông cô, nào biết mới vừa nhấc đầu đã phát hiện đỉnh đầu có vài dương vật thô to đưa ra. Thì ra là đàn ông Tuyết Quốc vây quanh một vòng.
Cô nhả dương vật của Ưng ra ngậm lấy một cái khác. Sau một lúc lâu lại đổi khẩu giao một cái khác.
Bạch Tuyết Thường quỳ thời gian lâu rất vất vả. Ares và Carlos một trái một phải nâng cô, cùng sử dụng một bàn tay bóp vú cô xoa nắn. Miệng cô ngậm dương vật đàn ông rất khó thấy dục vọng trên mặt bọn họ. Nhưng có thể nghe thấy tiếng hô hấp dồn dập của bọn họ, cảm nhận da thịt bọn họ nóng rực.
Chung quanh cô vây quanh một vòng đàn ông trần truồng mạnh mẽ, đều là đàn ông Tuyết Quốc của mình. Bọn họ hoặc quỳ hoặc đứng, dùng dương vật thô to dưới háng ma sát làn da của cô.
Cơ thể giống như bốc cháy, bị ngàn vạn dòng điện chạy qua, máu cả người không ngừng chạy lên đại não. Bốp! Mông không biết bị ai đánh một cái.
"Ô ô ô ô..." Bạch Tuyết Thường ngậm dương vật đàn ông miệng phát ra tiếng ô ô vui thích. Cả người được Thương và Ưng một trước một sau đỡ lên, hai dương vật khổng lồ một trước một sau chen vào.
Ưng ở phía trước, Thương ở phía sau. Thương cần phải đụ lỗ trước của cô, bởi vì dương vật của ông quá lớn. Lỗ sau của cô quá nhỏ, sẽ bị dương vật to kia đụ hư.
Hai dương vật cùng lúc ra vào âm hộ và cúc huyệt, mỗi lần đụ một cái đều làm cho cô hét chói tai. Không được bao lâu thì cao trào, mông không ngừng run rẩy sau đó co rút lại. Cơ thể không ngừng co rút, giống như một con cá thiếu oxi.
Sau khi khôi phục lại từ trong cao trào, cô mới phát hiện ở bên ngoài vòng vây đàn ông Tuyết Quốc là hơn 30 đứa trẻ tộc Tê Giác bị dục vọng kích thích cho mặt mũi đỏ bừng. Hóa ra cô làm tình trước mặt những đứa trẻ đã phá thân không lâu, thật là điên rồi.