Edit: Lynn
Sau khi nghiêm túc thảo luận về những dự định tương lai, niềm tin bị bà Diệp làm cho lung lay của Bạch Thu Nhiên đã vững vàng trở lại. Suy cho cùng, bạn trai tổng tài tình nguyện bỏ trốn chứ không muốn cưới ai ngoài cô, đây chắc chắn là tình yêu đích thực. Tình tiết này không hiếm trong tiểu thuyết hào môn, chỉ cần họ yêu nhau thật lòng thì không ai có thể chia cắt được, cuối cùng bố mẹ hào môn sẽ phải thỏa hiệp thôi.
Dù sao họ còn trẻ, cứ coi như cả đời này bà Diệp không chấp nhận thì đã sao. Bà cấm đoán là việc của bà, họ đóng cửa lại sống cuộc đời của riêng họ, vậy là đủ rồi.
Lấy lại tinh thần lạc quan, Bạch Thu Nhiên cùng bạn trai tổng tài về nhà rồi tắm rửa đi ngủ.
Chỉ có điều giấc ngủ không được yên ổn, cô mơ tiếp giấc mơ hỗn loạn còn dang dở lúc sáng, tình tiết trong giấc mơ không những ăn khớp mà còn có tính logic, trầm bổng trập trùng. Hôn lễ mà cô mơ thấy ban sáng không vui chút nào, bởi vì bạn trai tổng tài kết hôn nhưng cô dâu không phải là cô!
Trong đám cưới của bạn trai mình, Bạch Thu Nhiên chỉ là người ngoài cuộc, cô thậm chí còn không biết mình đang ở đâu, chỉ biết trơ mắt nhìn anh trao nhẫn cho cô gái khác, mà cô cũng không nhìn rõ mặt cô ta. Tâm trạng của cô cũng không phải là phẫn nộ và đau khổ vì bị phản bội mà là gấp gáp muốn xông lên nói với anh rằng anh đã nhận nhầm cô dâu rồi.
Nhưng cô không thể thốt nên lời, cổ họng như bị bóp nghẹt, tay chân cũng bị trói chặt, cô không thể làm gì ngoài việc giương mắt nhìn chằm chằm lên sân khấu.
Bạch Thu Nhiên vội vàng nhìn quanh để thu hút sự chú ý của mọi người, tất nhiên là không được như ý muốn. Đám cưới có rất nhiều khách mời, rất náo nhiệt nhưng không một ai để ý đến cô, cứ như thể cô là người vô hình.
À không, vẫn có người chú ý đến cô. Ở vị trí trung tâm của hàng ghế đầu, khuôn mặt lạnh lùng và quý phái của bà Diệp rất nổi bật. Bởi vì bà không nhìn chăm chú hai người trên sân khấu với ánh mắt chúc phúc như những người xung quanh mình mà đang nhìn cô với nụ cười tự mãn, ánh mắt như muốn nói cô giống như một con châu chấu chỉ biết nhảy lung tung chứ không thể làm nên chuyện.
Trong nháy mắt, Bạch Thu Nhiên hiểu ra tất cả những điều này là do Bà Diệp giở trò, vì không muốn cô gả vào hào môn mà chuyện gì cũng dám làm.
Tuy nhiên, cho dù biết thủ phạm là ai, cô cũng không có sức phản kháng. Thấy bạn trai tổng tài sắp trao nhẫn cho cô gái kia, cô vừa sốt ruột vừa tức giận, sau cùng trước mắt đột nhiên tối sầm.
Tuy tức đến mức ngất xỉu nhưng Bạch Thu Nhiên không tỉnh khỏi giấc mơ mà khi mở mắt ra, cô đã thấy nó chuyển cảnh, bản thân trở về kiếp trước.
Dù rời xa kiếp trước chỉ mới mười mấy năm nhưng lại giống như đã trôi qua mấy đời. Rất nhiều chuyện cô đã ít khi nhớ đến, ký ức cũng không còn rõ ràng, nhưng trong giấc mơ cô biết rất rõ mình là sinh viên đại học năm hai hết ăn rồi lại nằm, đang ngồi trong phòng học môn tự chọn, môn này chỉ cần không cúp tiết thì sẽ không bị rớt môn. Vì vậy, dẫu giảng viên nói đến nước miếng văng đầy trên bục giảng thì ở bên dưới, cô vẫn không thèm quan tâm, ôm lấy chiếc kindle đọc truyện, còn bảo bạn ngồi bên cạnh trông chừng giúp mình.
Sau đó cô tập trung đọc truyện. Đó là cuốn tiểu thuyết sống lại báo thù mang tên “Nữ vương hào môn”. Nhân vật chính là Tống Bảo Như. Kiếp trước bà là phu nhân nhà giàu có cuộc sống an nhàn sung sướng, người người ca ngợi, bởi vì nhất thời sơ sẩy mà dẫn sói vào nhà, đồng ý cho con trai cưới đóa hoa bé nhỏ thuần khiết khẩu phật tâm xà. Nhưng bà nhanh chóng nhìn ra bản chất của cô ta, phát hiện đóa hoa bé nhỏ thuần khiết thực chất rất nham hiểm độc ác, vì vậy không ngừng cố gắng đuổi ả ta ra khỏi nhà.
Thế nhưng cả thế giới đã bị đóa hoa bé nhỏ thuần khiết mê hoặc, hành động lập lại trật tự của Tống Bảo Như bị coi là bới lông tìm vết, mẹ chồng độc ác ức hiếp con dâu. Nhưng bà quyết không chịu thua. Mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu càng lúc càng gay gắt, đóa hoa bé nhỏ thuần khiết cũng càng lúc càng thủ đoạn. Kết quả của trận đấu giữa hai kẻ thù không đội trời chung là Tống Bảo Như dần bị mọi người xa lánh, không còn ai tin tưởng bà, cuối cùng bị đánh bại hoàn toàn, con trai xa cách triệt để, chồng cũng nhất quyết đòi ly hôn với bà.
Phu nhân nhà giàu Tống Bảo Như vinh quang hơn nửa đời người đã trở thành kẻ cô độc. Sau khi ly hôn, tuy nhận được số tiền cấp dưỡng cao ngất trời nhưng bà không hề vui vẻ, còn đóa hoa bé nhỏ thuần khiết được người người thương tiếc cũng không vì thế mà dừng tay. Ả ta muốn bà thua triệt để. Ả lấy cớ quan tâm cho bố chồng mà nhanh chóng thúc đẩy bố chồng tái hôn. Vốn đang uất ức, sau khi nghe tin này, Tống Bảo Như tức đến mức nôn ra máu, sau đó mở mắt ra thì bà đã quay về quá khứ.
Tống Bảo Như trở lại đúng thời khắc mấu chốt là khi con trai và đóa hoa bé nhỏ thuần khiết đang bàn tính chuyện cưới sinh. Bà mừng phát khóc, thề rằng đời này sẽ khiến tất cả những kẻ đã làm tổn thương mình phải nhận cái kết đắng. Còn với kẻ cầm đầu là đóa hoa bé nhỏ thuần khiết, chỉ khi cô ta chết, bà mới rửa được hận!
Nội dung ba chương đầu của cuốn tiểu thuyết chỉ viết như vậy, Bạch Thu Nhiên không biết nội dung đằng sau sẽ ra sao, bởi vì khi tiếng chuông tan học vang lên thì cô cũng giật mình tỉnh giấc. Nhưng cho dù chỉ mới đọc được ba chương đầu, Bạch Thu Nhiên cũng lờ mờ nghi ngờ một việc. Chồng của Tống Bảo Như tên là Diệp Hạo, mà bố chồng hào môn cũng tên Diệp Hạo, cô không biết bà Diệp tên gì nhưng đúng là bà ấy họ Tống.
Chẳng lẽ tất cả những điều này chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi sao?
Bạch Thu Nhiên không thể ngồi yên, gọi bạn trai tổng tài dậy hỏi: “Mẹ anh tên gì?”
Diệp Chi Châu đột nhiên bị Bạch Thu Nhiên đánh thức vào bốn giờ sáng nhưng anh cũng không nổi giận. Sau khi đáp lại ba chữ “Tống Bảo Như”, anh liền duỗi tay ra ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng an ủi: “Đừng suy nghĩ nhiều, ngủ đi em.”
Diệp Chi Châu có đồng hồ sinh học theo quy luật và chất lượng giấc ngủ tốt nên chưa đầy hai phút sau khi ôm Bạch Thu Nhiên, anh đã lại ngủ say. Còn Bạch Thu Nhiên lại đang run lẩy bẩy trong vòng tay anh. Việc bà Diệp trùng tên với nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết khiến cô sợ hãi. Nếu như cô thật sự xuyên sách trở thành đóa hoa bé nhỏ thuần khiết, là kẻ thù không đội trời chung của nhân vật chính, vậy cô phải làm sao đây?
Bạch Thu Nhiên vô cùng hoảng loạn. Nếu chỉ là xung đột bình thường giữa mẹ chồng nàng dâu, họ có thể làm theo phương pháp của bạn trai tổng tài, mọi người chia ra sống riêng, mạnh ai nấy sống, bà Diệp có thích cô hay không cô cũng kệ.
Nhưng nếu việc xuyên sách là sự thật, cô và bà Diệp không phải là mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu bình thường mà là kẻ thù truyền kiếp có thù sâu hận nặng (ít nhất là Tống Bảo Như nghĩ như thế), thì dù hiện tại cô không làm gì nhưng dựa theo tình tiết Tống Bảo Như sống lại mang theo thù hận ngút trời, bà ấy kiểu gì cũng muốn “tính sổ” với cô.
Tuy Bạch Thu Nhiên chỉ mới đọc ba chương đầu truyện, không biết Tống Bảo Như định trả thù cô như thế nào và cũng không rõ hướng phát triển của cốt truyện, nhưng dù gì cô từng kinh qua vô số tiểu thuyết, cô biết mình đóng vai trò gì: đó là nhân vật lót đường chưa kịp “chào sân” đã bị nhân vật chính hận thấu xương, không phải trùm cuối nhưng chắc chắn sẽ có kết cục rất thảm.
Kết hợp với giấc mơ trước đó để phỏng đoán, bạn trai tổng tài cưới người khác chỉ là bước đầu tiên, nhân vật chính hẳn sẽ có thêm nhiều hạng mục kích thích hơn cho cô trải nghiệm. Ai cũng biết tiểu thuyết hào môn rất máu chó, đặc biệt là thể loại sống lại báo thù. Nhân vật chính sống lại, trở về quá khứ là để có cuộc sống hạnh phúc, báo thù cũng phải làm thật triệt để, mà loại nhân vật lót đường như cô thì chỉ có một kết cục, cho dù không chết thì cũng lưu lạc đầu đường, thậm chí là biến thành món đồ tiêu khiển.
Chỉ mới tưởng tượng thôi mà Bạch Thu Nhiên đã cảm thấy rất tồi tệ. Cô có thể chấp nhận kết cục xấu nhất là cô và bạn trai đứt gánh giữa đường, hoặc là dẫu không thể cùng nhau đi đến hôn nhân nhưng chia tay trong hòa bình, hoặc là dẫu đã kết hôn nhưng sau cùng vẫn ly hôn, cô mang theo phí chia tay trên trời mà cao chạy xa bay, sống cuộc sống vui vẻ không gò bó.
Việc lấy chồng giàu sang cũng chỉ là nói chơi thôi, chẳng ai muốn yêu đương mà phải gây hại cho bản thân cả.
Chưa kể Bạch Thu Nhiên vẫn còn nghi ngờ liệu nhân vật chính đã xác định rõ ràng đối tượng báo thù hay chưa. Cô đột ngột xuất hiện ở thế giới này chứ không phải được sinh ra ở đây, nói không chừng đóa hoa bé nhỏ thuần khiết có thù với Tống Bảo Như tại kiếp trước là thân thể của cô trước khi xuyên.
Nghĩ kỹ lại, nếu cô một mực đòi gả vào hào môn thì quý phu nhân hào môn cao ngạo như Tống Bảo Như sẽ là mẹ chồng của cô. Ở trước mặt cô, bà có ưu thế là địa vị trời ban, còn cô thì chỉ có thể làm cô con dâu hiếu thuận với bố mẹ chồng. Thế thì làm sao cô đấu nổi với bà? Thậm chí còn đánh thuốc mê để bà lên giường với trai bao rồi bị đám phóng viên chụp ra bộ dạng trần truồng của cả hai. Ai nấy đều biết bà ngoại tình khiến bà buộc phải ly hôn. Vậy là đóa hoa bé nhỏ thuần khiết như cô chiến thắng mẹ chồng hào môn, trở thành nữ chủ nhân đáng noi gương. Đây là chuyện mà cô có thể làm ra ư?
Bạch Thu Nhiên không dám nghĩ có ngày mình sẽ trâu bò như vậy. Nói thật, nếu cô mưu mô và thủ đoạn cỡ đó thì cô còn trò đấu đá gia đình làm gì. Cô lo gây dựng sự nghiệp, thăng chức tăng lương làm CEO rồi cưới anh chàng đẹp trai giàu có nào đó chẳng sướng hơn à?
So với việc làm người phụ nữ đứng sau một người đàn ông thành đạt, chiến đấu với mẹ chồng, rồi có khi sau này còn đấu với con dâu nữa, chẳng lẽ làm BOSS tự kiểm soát cuộc đời mình không sướng hơn sao?
Nói tóm lại, Bạch Thu Nhiên cảm thấy nếu xuyên sách là thật, vậy rất có thể là mình bị ụp tội của nguyên chủ. Nghĩ lại thủ đoạn mà kiếp trước nguyên chủ đã dùng với Tống Bảo Như, cô rùng hết cả mình, chắc chắn cô không thể làm ra những việc như vậy được.
Bạch Thu Nhiên biết mình chỉ là muỗi, cho dù đối mặt với bà Diệp trước khi sống lại, chỉ riêng việc đối phương là mẹ chồng cũng đã khiến cô không dám động đậy, đến can đảm để đối đầu trực tiếp mà cô còn không có thì nói gì tới chuyện dùng hành động thực tế khiến bà ngã ngựa.
Bây giờ Tống Bảo Như sống lại, không chỉ có sức chiến đấu chạm nóc mà còn có hào quang nhân vật chính, có là Bạch Thu Nhiên trong truyện thì cũng chả đấu lại bà ấy. Nếu Tống Bảo Như quyết tâm nhắm vào cô, Bạch Thu Nhiên nghĩ mình còn không có cơ hội để giãy dụa ấy chứ.
Làm sao bây giờ, có nên chạy trốn không? Không dây vào nổi thì chạy trốn là được mà.
Thế nhưng khi vừa mới hình thành ý tưởng này, trong lòng Bạch Thu Nhiên lại dâng lên cảm giác không cam tâm. Bạn trai tổng tài tốt thế nào chứ, bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền, đã thế còn đối xử tốt với cô, cũng không phải tuýp con trai ngoan của mẹ, quả thực là người đàn ông tốt nhất thế giới. Cô còn chưa xác định điều đó có phải là sự thật hay chỉ là cô ngày nghĩ đêm mơ, nếu cứ vậy mà bỏ chạy thì thiếu sức thuyết phục quá.