Edit: Sún + Mây
Beta: Su
Người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc bình thường đứng trong thang máy thấy Minh Minh tựa hồ cũng thực ngoài ý muốn, anh gật gật đầu và hỏi: "Tầng mấy?"
Minh Minh nhìn các nút bấm trong thang máy, đèn tầng 18 cô muốn lên đã sáng lên.
Trùng hợp như vậy sao?
Hay là ——
"Anh là nhân viên công tác của show《 Gương vỡ lại lành 》sao?" Minh Minh hỏi.
"Trang phục bình thường" cười cười: "Không, tôi là nam khách mời. Tôi tên Lâm Phục, thực vinh hạnh lại lần nữa được gặp cô, chúng ta hình như... rất có duyên."
Nụ cười toả sáng của người đàn ông đẹp trai, khí chất trong sáng, lực tương tác mười phần, đôi mắt trong veo, ánh mắt thẳng thắn vô tư, thời gian tầm mắt dừng lại ở trên người người khác cũng vừa vặn tốt, khiến cho người ta cảm nhận được thiện ý, cũng sẽ không gây căng thẳng.
"Đúng vậy, thật trùng hợp. Tôi tên là Minh Minh."
"Minh Minh tiểu thư."
"Tôi họ Minh."
"Hả? A! Thật ngại quá, Minh tiểu thư! Tôi có chút ngốc, không phản ứng kịp, tôi còn tưởng rằng cô đang hỏi tôi tên của cô!"
Người đàn ông cười đến cởi mở tự nhiên, bên nhân viên công tác cũng đều bị cuốn hút cùng nói đùa theo, cái tên Minh Minh cả họ và tên đều thật đặc biệt.
Ngắn ngủn mấy chục giây, khi cửa thang máy mở ra, bầu không khí trong thang máy nhìn qua giống như là một đám bạn cũ đã quen biết nhau từ lâu.
Phòng của hai người một Đông một Tây vừa vặn ngược nhau, thế nên liền tạm thời tách ra ở hành lang.
"Minh tiểu thư, đây là bản thảo kịch bản cuối cùng, trong quá trình ghi hình khả năng sẽ có thay đổi nhất thời, hy vọng cô có thể hiểu cho." Sau khi vào căn phòng được bày biện đơn giản, nữ nhân viên công tác Tiểu Viên phụ trách đón tiếp cô lễ phép nói: "Còn nữa, đây là những chiếc mặt nạ được chuẩn bị riêng cho cô, mấy ngày hôm trước đã nhờ cô chọn qua, khi ghi hình cô có thể mang bất kỳ cái nào. Nếu có vấn đề gì thì 7 giờ tối nay khi mở họp cô có thể đề xuất."
Tiểu Viên tuổi không lớn, nhưng cách nói chuyện và tác phong làm việc đều thực lưu loát giỏi giang, Minh Minh nói cảm ơn rồi tiễn cô ấy rời đi.
Cầm lấy di động gọi cho anh trai báo bình an, nhìn hình ảnh phản chiếu trên chiếc điện thoại, cô không khỏi nhớ tới cảnh tượng lúc nãy vừa mới gặp được Lâm Phục.
Bọn họ xác thực có thể gọi là có duyên!
Ngày hôm qua cô và Tiểu Chu cùng đi ăn cơm thì ngoài ý muốn đụng phải Lâm Phục ở lối vào trung tâm thương mại, di động của anh rơi xuống đất, màn hình bên ngoài bị vỡ đến vô cùng nghệ thuật. Cô không xác định được trách nhiệm ở ai, nhưng không chờ cô mở miệng, người ta đã rất áy náy nói lời xin lỗi và hỏi cô có bị làm sao hay không, sau khi xác định cô không sao rồi mới nhặt lên di động lên xong cười gật gật đầu với cô, rồi nhanh chóng rời đi.
Lâm Phục là kiểu người rất phù hợp với gu thẩm mỹ đại chúng, không có chút nào gọi là khí chất âm nhu như hoa, cũng sẽ không quá mức dương cương, có chút giống như là thiếu niên khoẻ mạnh sạch sẽ thuần khiết đang lớn lên, đang dần lột xác thành người đàn ông chính trực thành thục, thực dễ dàng làm người ta có hảo cảm, ấn tượng khắc sâu. Suốt cả buổi trưa, Tiểu Chu còn trồng cây si nhớ lại cuộc gặp gỡ kia và hối hận việc bản thân không nắm chắc được tài nguyên chất lượng tốt như vậy.
Kết quả là cô hôm nay vừa lên máy bay đã liền gặp được anh, anh ngồi ở chỗ gần lối đi nhỏ, bộ dạng và khí chất trong nháy mắt hạ gục không ít người, ở trong cabin đông người chen chúc rất giống hạc trong bầy gà.
Cô cùng anh ngồi cùng một hàng, ở giữa cách một chỗ trống.
Anh tựa hồ không nhớ rõ cô, ngoại trừ lúc cô đi đến chỗ gần cửa sổ anh có đứng dậy nhường đường một chút thì sau đó hai người cũng không hề tiếp xúc với nhau.
Anh vẫn luôn xem một quyển sách tiếng nước ngoài, có người cảm thấy xem sách nước ngoài ở khoang phổ thông có chút giống như giả vờ trang bức*, cô thì không có cảm giác gì, nhưng anh xem được một lúc lại còn sẽ dùng di động tra từ đơn, hành động này rất đáng yêu.
(*) Trang bức(装逼)/Trang B(装B): có 2 nghĩa:
1(thường dùng). Làm ra vẻ. Cố gắng thể hiện ra một khí chất (tính cách/phong cách) khác không đúng với thực chất (VD, không hiểu biết, yêu thích gì văn chương nhưng khi đi chung với 1 nhóm văn nghệ sỹ thì làm ra vẻ mình cũng là người hiểu biết, yêu thích văn chương)
2. Thu mình, giữ kẽ, kín kẽ. Hành động che giấu khả năng, thực lực chân thực để lừa gạt đối phương hoặc biểu hiện khiêm tốn.
Cô không phải người đặc biệt hiếu học, nhưng cô không ngại tán thưởng những người hiếu học khiêm tốn tích cực cố gắng.
Màn hình bị vỡ vẫn không đổi, chỉ là dán thêm cái kính cường lực, có thể là không kịp thời gian đi thay.
Cô nhìn có chút hơi xấu hổ.
Không bao lâu sau, chuyện làm cô càng thêm ngượng ngùng đã xảy ra.
Tiếp viên hàng không gửi đồ uống, cô muốn uống sữa bò nên tự duỗi tay lấy, tiếp viên hàng không lảo đảo một cái, nửa ly sữa bò đổ hết lên người Lâm Phục, cuốn sách cũng bị ướt theo. Vậy mà phản ứng đầu tiên của soái ca này lại là thấm nước cho quyển sách, không nóng nảy không tức giận, mang theo nụ cười nhạt an ủi, miệng nói không sao, tay thì lau sạch quyển sách, hồn nhiên không màng tới vết sữa màu trắng ngà trên đũng quần.
Tiếp viên hàng không cầm khăn giấy muốn lau sạch cho anh nhưng lại không tiện hành động, không biết là bởi vì sốt ruột hay xấu hổ nên trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đỏ bừng, nói chuyện ôn nhu như nước.
Tiếp viên trưởng cũng tới xin lỗi, đưa Lâm Phục đến phòng thay quần áo rửa sạch.
Minh Minh ngồi ở vị trí của mình, dở khóc dở cười.
Không bao lâu sau, tiếp viên trưởng đưa Lâm Phục quay lại, bởi vì ghế dựa cũng bị bắn ướt một chút, tuy rằng Lâm Phục nói không sao nhưng tiếp viên trưởng vẫn đề nghị đổi chỗ cho anh. Ghế ở khoang hạng nhất và khoang công vụ đều đã kín chỗ, khoang phổ thông cũng chỉ còn mấy chỗ ngồi giữa, tiếp viên trưởng hỏi cô có để ý chuyện Lâm Phục ngồi cạnh cô không, cô đương nhiên...
Không ngại.
Lâm Phục nói lời cảm ơn với cô, thời điểm khuôn mặt đẹp trai với hai tròng mắt sáng ngời nhìn cô, nhớ ra cô là ai thì ngay tức khắc 2 người đều có chút không biết nên khóc hay cười, nhưng cả 2 cũng không tiếp tục nói chuyện với nhau.
Hành trình tiếp sau đó, Lâm Phục đều ngủ, cô liền ngồi ở bên cạnh thưởng thức giá trị nhan sắc của soái ca.
Màu da Lâm Phục rất tự nhiên, không trắng nõn như Hoa Vân Lâu, lông mày tựa hồ đã được tỉa qua một chút, nhìn qua có vẻ giống một người để ý ngọai hình, mũi trông rất đẹp, cao thẳng, đầu mũi rất cân đối, sống mũi thẳng tắp, là mũi đẹp tiêu chuẩn, càng nhìn càng xuất chúng.
Tháng này cô toàn được gặp người có giá trị nhan sắc cao.
6 giờ 50 phút tối, Minh Minh đi theo Tiểu Viên tới phòng họp. 7 giờ, trong 6 tổ khách mời, chỉ có 11 người tới.
Tiểu thịt tươi mới hot lại gần đây - Bộ Văn Chi cùng bạn gái cũ - chuyên gia chỉnh sửa ảnh, cũng chính là cô.
CP (couple) trên màn ảnh bởi vì lúc diễn chung nảy sinh tình cảm, từng được toàn thể cư dân mạng chúc phúc nhưng cuối cùng lại đường ai nấy đi - Kiều Cách Cách cùng bạn trai cũ Lục Cận Dao.
Diễn viên hài diện mạo bình thường nhưng rất có duyên - Tôn Trung cùng với bạn gái cũ là tiếp viên hàng không La Tâm Mỹ.
Diễn viên thuộc phái thực lực, khả năng diễn xuất tốt nhưng không nổi tiếng lắm - Lưu Triệu Vũ cùng bạn gái cũ Ninh Lan là chuyên viên trang điểm.
Siêu mẫu nổi tiếng Trình Tự Viên từng tham gia không ít gameshow cùng bạn trai cũ là thanh mai trúc mã - Trần Bác Viễn.
Tổ cuối cùng, nữ minh tinh đa năng cả 3 mảng điện ảnh, truyền hình, ca hát - Kiều Hàn Thu cùng nhà thiết kế trang sức - Lâm Phục.
Kiều Hàn Thu bởi vì lịch trình quá dày nên đêm nay mới có thể đến, không xác định được có thể tham gia cuộc họp lần này hay không.
Tên người quá nhiều, Minh Minh lười nhớ.
Khi giới thiệu đến Lâm Phục, Lâm Phục cười cười với cô, cô cũng mỉm cười gật đầu, bên tai lại truyền đến một tiếng cười lạnh cực kỳ rõ ràng.
Minh Minh nhướng mày, quay đầu nhìn một người đàn ông mặc áo hoodie màu xám, bộ dáng lạnh lùng nhưng vẫn mang theo cảm giác thiếu niên trẻ tuổi như cũ đang ngồi ở phía đối diện bàn hội nghị, đó là người đàn ông đầu tiên của cô và cũng là người bạn trai cũ đã bỏ rơi cô một cách khó hiểu - Bộ Thiếu Văn, hoặc là gọi, Bộ Văn Chi.
- ----
@Tiểu kịch trường:
Lâm Phục: Tôi là tình nhân đẹp trai chính trực cởi mở ôn nhu săn sóc!
Bộ Thiếu Văn: Phi!
-----
Su: Dạo này người ta bận rộn quá hic