Nghĩ đến đây.
Lâm Phong giơ tay, một chưởng đã biến Mark vẫn đang ngây người, thành một đám sương máu. Sau đó, anh ném ra một cái túi Càn Khôn, nói với Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn:
"Dưới căn biệt thự số bảy có một tầng hầm, bên trong là tất cả bảo vật mà bang Saint Laurent tích lũy trong nhiều năm qua, hai người đi lục soát một lượt đi!"
"Được! Chuyện đó bọn này am hiểu nhất!"
Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn hưng phấn gật đầu, lập tức chạy về phía căn biệt thự số bảy!
Không lâu sau.
Hai người trở lại với vẻ mặt phấn khích, cầm túi Càn Khôn trên tay đưa cho Lâm Phong.
Lâm Phong mở túi Càn Khôn, dùng thần thức quét qua.
Kết quả phát hiện vô số vàng bạc châu báu, dược liệu quý hiếm, thần binh lợi khí, và cả vạn linh thạch!
Trong đó.
Có gần trăm viên thạch trung phẩm!
Một viên linh thạch trung phẩm tương đương với một ngàn viên linh thạch hạ phẩm! Nói cách khác, trăm viên linh thạch trung phẩm này tương đương với mười vạn viên linh thạch hạ phẩm!
"Mẹ kiếp! Tụi chó đó giàu thật!
Lâm Phong thật sự rất vui mừng!
Hiện tại, Lâm Phong đang ở ngay thời khắc mấu chốt của giai đoạn đột phá.
Không ngờ đi đến đây một chuyến lại nhặt được nhiều linh thạch như vậy!
Hơn nữa, từ sau khi sư phụ không còn bên cạnh, Lâm Phong đã rất lâu rồi không được thấy linh thạch trung phẩm.
"Bang Saint Laurent chỉ là thế lực đứng thứ năm ở thị trấn Ba Ba, còn bốn thế lực khác, chẳng lẽ cũng có nhiều linh thạch như vậy?"
Lâm Phong nhìn đám người đang bao vây tấn công ở phía xa, theo bản năng liếm môi.
'Trông anh chả khác gì mãnh hổ đang đói bụng sắp lao vào bầy cừu béo! "Hít~.--"
Vô số võ giả đang xem náo nhiệt nhìn thấy ánh mắt của Lâm Phong, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, không khỏi đồng loạt lùi về sau một bước!
Thật sự là đáng sợi 'Tên Lâm Phong này quả thực giống như ác ma. Thần cản giết thần, Phật cản giết Phật, ai đến cũng phải chết!
Ngay cả những kẻ lang bạt ở khu vực Trung Á đã lâu, từng trải qua vô số cảnh sống chết như bọn họ, cũng cảm thấy kinh hãi!
"Tuyệt! Tuyệt vời luôn! So với việc ở trong nước lo trước lo sau, tôi thật sự rất thích nơi này!"
Khóe miệng Lâm Phong nhếch lên một tia cười khát máu! Lúc này.
Anh cuối cùng cũng hiểu, tại sao lúc trước mấy vị sư huynh lại bảo anh nên ra nước ngoài nhiều hơn!
Cũng rốt cuộc đã hiểu.
Tại sao có nhiều cường giả trong nước, quanh năm suốt tháng chẳng mấy khi có mặt, luôn cắm rễ ở nước ngoài!
Đối với những kẻ như Lâm Phong, nước ngoài quả thực chính là thiên đường!
"Lão đại, bây giờ chúng ta làm gì?"
Diệp Thiên Tâm xoa tay, vẻ mặt rất hưng phấn!
Đúng là chỉ có đi theo lão đại mới thấy kích thích nhất!
Vừa đến đã diệt luôn bang Saint Laurent, cướp được nhiều thứ tốt như vậy!
Trước đó.
Lúc chỉ có lão ta và Trần Sơn.
Hai người bọn họ giống như chuột nhất, trốn đông trốn tây, sợ hãi một ngày. nào đó vô duyên vô cớ đắc tội với một cường giả mạnh mẽ ở Trung Á, sẽ chết một cách khó hiểu!
"Đi! Đến Minh Kiếm Môn chơi một chút!"
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên tia sắc bén, hướng về phía xa lao đi.
Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn nhìn nhau, cũng vội vàng đuổi theo!
"Thật hung tàn! Vừa mới cướp bóc sạch bang Saint Laurent, giờ lại nhắm đến Minh Kiếm Môn!"
"Thị trấn Ba Ba này, thậm chí cả khu vực Trung Á, đã rất lâu rồi không thấy người nào hung tàn như vậy!"
Có người nuốt nước miếng, nói với giọng điệu có chút kinh hãi.
"Hung tàn thì đã sao? Trăm năm trước cũng có một người hung tàn như vậy, cuối cùng chết như thế nào, mấy người quên rồi sao?"
Có người không đồng tình, cười lạnh một tiếng. Lời này vừa nói ra. Hiện trường cũng chìm vào yên tĩnh!
Một số kẻ lang bạt lâu năm ở Trung Á, không khỏi nhớ tới chuyện trăm năm trước.
€ó một vị cường giả đến từ bán đảo nào đó. Người này vừa đến đã ra mặt, nói là đại diện cho nước mình, liên tiếp tiêu diệt mấy thế lực lớn, ngay cả mấy lão quái vật ở thành Aden liên thủ cũng không áp chế được!
Thật sự là thần cản giết thần, Phật cản giết Phật! Ai đến cũng phải chết! Y hệt Lâm Phong bây giờ.