Trừ tức giận ra thì có một chút đau lòng…
Rốt cuộc cùng là một nhà, vì sao phải cấu kết với người ngoài?
“Ông sợ à? Nhưng muộn rồi!”
Trong mắt Trương Vệ có sát ý!
Chuyện đã như thế này, ông ta tuyệt đối không bỏ qua Trương Đống, để lại tai họa ngầm.
“Chu trưởng lão, giúp tôi bắt Trương Đống!”
Adv
Trương Vệ hét lớn một tiếng, quay đầu tấn công Trương Đống.
Cùng lúc đó, Chu Thanh cũng không do dự xông lên.
Đối mặt với hai Võ Thánh đỉnh phong, Trương Đống không dám lơ là, lập tức dốc sức đánh lại!
Nhưng dù thế, ông ấy chỉ đỡ nổi mười chiêu, rồi để lộ sơ hở, bị Chu Thanh nhân cơ hội đánh lén, bay ra ngoài!
Adv
“Phụt!”
Trương Đống nặng nề rơi xuống, trong miệng phun máu tươi.
“Ba!”
Trương Lương và Trương Lỵ vội vàng xông tới muốn đỡ ông ấy dậy.
Nhưng đúng lúc này Chu Thanh đột nhiên ra tay, một quyền mang theo cuồng phong gào thét, đánh thẳng về phía hai anh em.
Mục đích ông ta tới đây là báo thù cho Chu Chiến và Chu Bỉnh Quyền!
Đầu sỏ gây ra là Trương Lỵ!
Nếu không vì Trương Lỵ, Lâm Phong đã không giết người!
Rầm!
Hai người cố sức chống lại, nhưng đối mặt với một cường giả Võ Thánh đỉnh phong, họ chẳng là gì, bị đánh bay ra ngoài, phun một búng máu tươi, cảm giác lục phủ ngũ tạng lệch hết vị trí.
Trương Đống thấy hai con bị thương, vẻ mặt phẫn nộ, lập tức quay lại tấn công Chu Thanh, nhưng bị đại trưởng lão đánh lén, lại bay ra ngoài!
Nhưng lần này ông ấy bị thương nặng.
Trương Đống cố gắng một hồi mà không đứng dậy nổi.
Lúc này, Trương Lỵ đột nhiên nhìn những người còn lại của nhà họ Trương, cao giọng hỏi:
“Lẽ nào mọi người trơ mắt nhìn đại trưởng lão cấu kết với người ngoài, cướp ngôi sao?”
Đám người đó thay đổi sắc mặt, bọn họ muốn ra tay nhưng nhà họ Trương vốn yếu hơn nhà họ Chu, bây giờ đại trưởng lão đứng về phía đối phương, dù bọn họ ra tay cũng không thay đổi được gì.
Thấy không ai muốn giúp đỡ, Trương Đống, Trương Lương và Trương Lỵ hoàn toàn tuyệt vọng…
“Chấp nhận số phận đi!”
“Không ai ngu mà đứng ra giúp các người vào lúc này cả! Huống hồ Trương Vệ tôi cũng là người nhà họ Trương, chẳng lẽ không thể làm gia chủ ư?”
Trương Vệ phì cười một tiếng, tiến lên trước, chuẩn bị đánh chết luôn cả ba người…
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân, Lâm Phong chậm rãi đi tới.
Nhìn thấy anh, con ngươi của đám người có mặt đều hơi co lại.
Nhóm của Chu Thanh và Trương Vệ còn hít một hơi lạnh, cảm thấy rợn tóc gáy.
Gì thế này!
Không phải lúc này Lâm Phong nên ngồi thương lượng cách đối phó nhà họ Lận sao, sao lại tới đây?
“Ai da, náo nhiệt thế?”
Lâm Phong đi vào, quét mắt nhìn xung quanh một lượt, cười nhạt.
“Lâm Phong, đây là chuyện của nhà họ Trương, không liên quan tới cậu!”
Trương Vệ ép bản thân tỉnh táo lại, gằn giọng nói.
Đùng!