Nhược Ly ngồi xuống bên cạnh của thiếu phụ đang nằm trên giường, nàng đặt những ngón tay ngọc của mình lên tay vị thiếu phụ đó. Lãnh đế cùng các vị đại thần nhìn những động tác chậm rì rì của nàng mà sốt ruột, còn về mặt của Lãnh Thiên Dực thì ung dung nhàn nhã ngồi thưởng trà ở một bên mà nhìn hết thảy vào mắt.
Kiểm tra xong cho hoàng hậu nàng đứng lên đi lại chỗ lãnh đế và các đại thần.
_ Đệ muội. Tình trạng của Phượng nhi.... Thấy nàng đứng lên lãnh đế lập tức tiến lên hỏi.
Hồi nãy lúc nàng chẩn mạch cho Phượng nhi hắn đã rất lo lắng, sợ hãi nhưng cũng không dám tiến lên đấy.
Kể cả các đại thần cũng ko dám thở mạnh mà chờ nghe kết quả từ nàng.
Nhìn thấy bộ dạng này của hoàng huynh mình Lãnh Thiên Dực cực kỳ khinh Bỉ. Nhưng hắn cũng không nhìn lại chính mình, hắn cũng sủng thê tử của mình còn nghiêm trọng hơn cả hoàng huynh hắn nhiều.
_ Có thể cứu. Nàng bâng quơ phun ra ba chữ.
_ Tốt! Tốt quá rồi! Nghe thấy câu trả lời của nàng lãnh đế cùng các đại thần đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
_ Phòng luyện đan. Thấy tình cảnh trước mắt khiến nàng khẽ nhíu đôi mày liễu lại rồi tiếp tục phun ra ba chữ.
Nghe thấy nàng lên tiếng lãnh đế khẽ giật mình, đánh giá lại nàng rồi lên tiếng hỏi cũng như khẳng định:
_ Đệ muội. Muội biết luyện đan.
Nàng khẽ nhíu mày rồi gật đầu dưới sự kinh ngạc của mọi người nhưng trong lòng ko ngừng khinh Bỉ vị hoàng đế này.
Không biết luyện đan sao có thể trở thành luyện dược sư được. Ngu xuẩn.
Mắt lãnh đế xẹt qua một tia sáng giảo hoạt rồi ra lệnh với Thái giám bên ngoài:
_ Người tới. Đưa Dực vương phi đến phòng luyện đan.
Sau khi lãnh đế hạ lệnh thì có một thái giám từ ngoài tiến vào cúi người hành lễ rồi hướng nàng cung kính nói:
_ Vương phi! Mời đi theo nô tài.
Nàng gật đầu rồi di theo thái giám ra ngoài. Nàng vừa đi ra ngoài thì trong phượng nghi cung liền trở thành cái hầm băng ngàn năm khiến mọi người phải rợn cả tóc gáy.
Thái giám dẫn đường đưa nàng đi vòng vèo mãi mới đến phòng luyện đan. Khi đến phòng luyện đan thái giám cung kính nói:
_ Vương phi! Chính là nơi này.
Nàng gật gật đầu với tên thái giám rồi đẩy cửa bước vào. Bên trong phòng luyện đan được trang trí rất đơn giản nhưng cũng không mất đi sự tùy hứng của luyện dược sư.
Chính giữa phòng là một lô đỉnh màu vàng với hoa văn đặc biệt khiến người khác cảm thấy cao quý. Xung quanh là các dược liệu được phơi khô, và nhiều loại đan dược được phân chia khác nhau.
Đi đến giữa phòng, Nhược Ly khoanh chân ngồi xuống. Nàng vung tay lên, lô đỉnh giữa phòng bị nàng ném ra một góc. Rồi ý niệm vừa động giữa phòng xuất hiện một chiếc lô đỉnh màu đen được hai hắc long vòng quanh. Nhược Ly chuẩn bị dược liệu đầy đủ rồi bắt đầu luyện đan.
-----
Mà lúc này tại phượng nghi cung không khác gì một cái hầm băng âm độ.
Lãnh đế - Lãnh Thiên Hoằng, ngồi trên nhuyễn tháp được đặt gần giường của Hoàng hậu mà phê duyệt tấu chương. Còn các đại thần giờ phút này thì đang cúi đầu giống như vừa phạm vào sai lầm đang chờ xử phạt.
Nhưng nếu để ý kỹ thì dung mạo tuấn tú của lãnh đế trông rất gượng gạo, về phần của các đại thần thì không dám thở mạnh, trên trán của mỗi người đều xuất hiện một lớp mồ hôi.
Cuối cùng Lãnh Thiên Hoằng chịu không nổi áp lực và hàn khí của hoàng đệ mình nên đành phải mở miệng:
_ Hoàng đệ, đệ đừng tỏa hàn khí ra được nữa không.
_...
_ Haiz... Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
_…
_Hoàng đệ....
_…
Có nói gì Lãnh Thiên Dực cũng không phản ứng, Lãnh Thiên Hoằng cùng các đại thần cũng không dám nói nhiều chỉ cầu mong Nhược Ly nhanh quay lại.
Đệ muội/Vương phi mau quay lại đi a~