“Sao nào? Không được à? Ai quy định chuyện này chỉ có đàn ông mới được chủ động chứ?”, Thích Vy kiêu ngạo hất cằm, lấy ngón tay chọc miệng hẳn, hừ một tiếng: “Tối nay cũng là do chàng may mắn mới không bị Trầm Vân Phỉ làm bẩn, nếu chàng không phát hiện ra hạ nhân có dấu hiệu bất thường, rượu bị đánh tráo, không chừng nàng ta đã đạt được mục đích thật rồi. Chàng chắc chưa quên điều ta từng nói, ta sẽ không chia sẻ người đàn ông của mình với kẻ khác, ta ngại dơ, cho dù là bị gài hay là vì nguyên nhân gì, ta cũng không thể chấp nhận được, ta có bệnh sạch sẽ thế đấy”. Cơ Vấn Thiên giơ một tay lên, dùng mu bàn tay xoa nhẹ gò má của nàng, khẽ ừ một tiếng, thấp giọng cười: “Vì không muốn bị nàng ghét bỏ nên ta cũng sẽ bảo vệ… giường của mình thật tốt”. Thích Vy nói: “Trung trinh!” Cơ Vấn Thiên:trung trinh thì trung trinh, nàng vui là được! Thích Vy kiên định nhìn hắn: “Ta biết với bản lĩnh của chàng không dễ gì bị tính kế, nhưng vẫn phải đề phòng, nên tranh thủ đánh dấu chủ quyền thuộc về ta mới Ổn”. “Hả?”, Cơ Vấn Thiên đối diện với đôi mắt đầy tình ý của nàng, tựa hồ như cảm nhận được gì, trái tim hắn run lên, niềm vui sướng khó che giấu đang lan trên đầu môi. “Ta có thể nghĩ rằng nàng đã rung động với ta không, Thích Vy”. Ánh mắt Thích Vy lóe lên, chỉ do dự một thoáng rồi vui vẻ thừa nhận: “Ta có tình cảm VỚI chàng, không được sao? Chàng vốn dĩ là cha của con ta, diện mạo hợp gu của ta, có tiền có thế, bây giờ cũng xem như giữ mình trong sạch, ta có ngốc mới nhường một người đàn ông cực phẩm như vậy cho người khác, không, không thể nói là nhường, mà là không cho phép bất kỳ ai dám mơ tưởng đến một sợi tóc”. Nói xong những lời hùng hồn như thế, Thích Vy cảm thấy lúc này mình cực kỳ có khí thế, ngầu hệt mấy chị đẹp nhiều tiền vậy á, ngầu bá choáy! Không thấy Cơ Vấn Thiên nghe đến mức sửng sốt đó sao
Một lúc sau, Cơ Vấn Thiên hoàn hồn, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng, nói: “Lúc nãy nàng nói về phòng rồi mới tặng quà cho ta, chẳng lẽ quà là… bản thân nàng?” Thích Vy trợn mắt: “Sao nào, chàng chê?” “Đương nhiên không phải!”, Cơ Vấn Thiên thấp giọng khẽ cười hai tiếng, ngực hơi dao động, nghe được thanh âm trầm thấp này khiến Thích Vy cảm thấy ngứa tai, tim đập nhanh hơn. “Ta có thể nghĩ rằng ta đã vượt qua thử thách của nàng, trở thành một người đáng đế nàng giao phó cả đời không?” Không có chuyện chỉ thử một lần, không hợp nhau thì đường ai nấy đi nữa! Một khi hết đêm nay, khế ước năm năm đã ký lúc đầu sẽ không còn tác dụng nữa, nàng sẽ không còn nghĩ đến việc dẫn con trai rời đi nữa, họ sẽ là phu thê bên nhau trọn đời. Thích Vy nghiêm túc nhìn hắn, nói từng câu từng chữ: “Chỉ cần chàng có thế luôn không thay đổi, không phản bội ta trước thì ta có thể hứa với chàng cả đời”
“Được”, Cơ Vấn Thiên nghiêng người hôn lên môi nàng, ánh mắt lộ ra vẻ yêu chiều, dung túng và sự thâm tình khiến Thích Vy rung động. Chuyện xảy ra sau đó lại càng thêm trôi chảy, vốn dĩ Thích Vy cũng định phát triển thêm một tầng quan hệ nữa với Cơ Vấn Thiên vào đêm nay, có thể nói là đã xác định hoàn toàn, hai người thổ lộ nỗi lòng với nhau, chuyện sau đó dĩ nhiên là nước chảy thành sông. Khi bị Cơ Vấn Thiên dẫn dắt đưa vào sự mê đắm, đầu óc Thích Vy trống rỗng, không biết sao nàng nhớ lại kiếp trước bản thân cô đơn một mình cho đến lúc chết, nghiên cứu các loại thuốc mới, tìm cách chữa các bệnh nan y, chữa bệnh cứu người, thoải mái sống qua ngày, lúc đó không thấy cuộc sống như vậy có vấn đề gì, bây giờ nhìn lại cảm thấy như trải qua mấy kiếp. Nàng không biết sau này mình có hối hận với quyết định hôm nay hay không, cũng không biết Cơ Vấn Thiên có thể luôn yêu thương mình và Cơ Tiểu Dương như bây giờ hay không, nhưng có một số chuyện, nếu vẫn không mở lòng mình ra thì sẽ không bao giờ có kết quả. Thay vì lo lắng sau này không biết sẽ bị phản bội hay không, tốt hơn hết hãy trân trọng người trước mắt, kẻo sau này sẽ phải hối hận. Nếu mình chọn lầm người thật, nàng cũng chấp nhận. Từ sau khi Cơ Vấn Thiên và Thích Vy quyết định thử ớ bên nhau l’ân đầu tiên, về cơ bản tối nào hai người cũng quấn quýt, thân mật, nhưng đến nay hai người vẫn không làm đến bước cuối cùng. Cho đến hôm nay – ngày sinh nhật thứ hai mươi lăm của Cơ Vấn Thiên mới thật sự được thỏa mãn.