“Khá lắm”.
Hai người nhìn nhau, lòng biết rõ bên trong có ẩn tình gì đó, Cơ Vấn Thiên nói: “Ta sẽ bảo Hình Tranh điều tra xem gần đây Tô Bạch Huy đã tiếp xúc với những ai, ngoài ra cũng phái xác minh xem dạo này có loại người kỳ lạ nào xuất hiện trong kinh không”.
Thích Vy giơ cuốn sách y trong tay lên: “Đây đều là chuyện của đàn ông mấy người, ta không xen vào nữa, ta chỉ phụ trách giúp Tô Bạch Huy giải độc kiếm tiền. À đúng rồi, có chuyện này cần chàng giúp đây”.
“Gì thế?”
“Hiện giờ trong tay ta không có sẵn cổ trùng để làm thử nghiệm, nếu tra ra được ai đã thả cố trùng lên người Tô Bạch Huy, ta muốn ép cổ trùng ra ngoài rồi giữ làm thực nghiệm, làm thí nghiệm thì phải cần đến vật thử nghiệm, chàng xem có thể kiếm một ít “tình nguyện viên” cho ta không? Tốt nhất là người phạm tội tày trời không thể tha, dù sao quá trình thử nghiệm cũng khá đau đớn”.
Cơ Vấn Thiên rất ngạc nhiên trước yêu cầu của nàng: “Chắc nàng cũng rõ một khi chuyện này bị truyền ra ngoài thì trong triều sẽ có Ngự sử dùng để gây phiền phức cho nàng”.
Thích Vy: “Chàng không bảo vệ được ta sao?”
Sắc mặt Cơ Vấn Thiên trở nên nghiêm nghị, ánh mắt hiện lên vẻ nguy hiểm: “Không ai có thể làm hại nàng ngay dưới mí mắt ta”.
Thích Vy cong môi, hài lòng nói: “Thế chẳng phải được rồi à”.
“Ta không dám nói tiêu chuẩn đạo đức của mình cao bao nhiêu, nhưng vân có giới hạn, chỉ là khi không nghĩ ra cách nào khác, giữa kẻ phạm tội tày trời không thể tha và người chờ cứu mạng, ta mớl chọn cách này thôi”.
Huống gì nàng sẽ cố gắng giữ lại mạng sống cho người ta, nàng không định từ bỏ công việc đại phu để làm kẻ sát nhân.
Thấy dáng vẻ tự tin của nàng, Cơ Vấn Thiên vừa bất đắc dĩ vừa có cảm giác thỏa mãn khi được nàng dựa dẫm hoàn toàn.
Có lẽ tất cả đàn ông trên thế giới này đều không thể cưỡng lại cảm giác được người mình yêu ỷ lại, hẳn cũng không ngoại lệ.
Ngoài việc cưng chiều người phụ nữ của mình thì hắn còn có thế làm thế nào?
“Ngày mai ta sẽ bảo người đi tìm”.
Cơ Vấn Thiên nói được làm được, lúc Thích Vy vẫn chưa có cách đế loại bỏ tình cổ, thậm chí là cổ trùng mà tình cổ sai khiến, nàng vẫn chưa có được manh mối nào thì hắn đã bắt được mười mấy gián điệp đến từ nước Mạn Đà La và các nước khác về, còn có vài tù nhân phạm trọng tội đang chờ xử tử trong thiên lao.
Tối hôm đó, ăn cơm xong, Cơ Vấn Thiên dẫn nàng đến một địa lao bí mật dưới hòn non bộ trong vườn hoa phía sau Dục Dương phủ.
Bên trong đã được hắn cho dọn dẹp sạch sẽ, mặc dù mùi vẫn còn nồng, mùi máu tanh vẫn chưa tản đi hết, nhưng đập vào mắt vẫn là sự ngăn nẳp sạch sẽ, mười mấy người mà hắn tìm về bị nhốt ở chính giữa địa lao.
Thích Vy lại nhìn sâu vào trong địa lao, loáng thoáng có thế nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp nhưng rất nhanh đã bị Cơ Vấn Thiên bắt quay đầu đi: “Người bị nhốt bên trong đều là kẻ phản bội của Vương phủ hoặc gián điệp có thân phận đặc biệt, quá trình thẩm vấn hơi đáng sợ, tốt hơn nàng đừng nên nhìn”.
Thích Vy ồ một tiếng đầy ý vị, giơ một tay lên khoác vai hẳn nói: “Nơi này là ngục giam bí mật của Dục Vương phủ nhỉ? Chàng cứ dẫn ta vào thế này, không có chuyện gì chứ?”
Cơ Vấn Thiên bình thản nói: “Nàng là Vương phi của ta, là người sống cả đời với ta, nàng đều có thể được biết bất kỳ bí mật nào của Dục Vương phủ”.
Thích Vy:cứ hở ra là nói mấy câu đò đưa, Dục Vương gla, chàng thay đổi thật rồi!
Nhưng sau khi nhìn rõ mười mấy “tình nguyện viên” vừa trẻ vừa cường tráng mà hắn tìm được, nàng lại rất hài lòng, tay quàng lên cổ hắn, chủ động tặng một nụ hôn: “Đây là phần thướng của chàng”.
Cơ Vấn Thiên nhìn nàng bằng ánh mắt sâu thẳm: “Chỉ có chút này thôi à?”
Thích Vy hào phóng nói: “Còn lại thì lát nữa về phòng tính tiếp”.
Lúc này Cơ Vấn Thiên mới hài lòng.
Hình Tranh và mấy người Hồng Liên đl theo phía sau họ cúi đầu xuống, mắt nhìn mũi, mũi hướng tim.
Đã có đủ người, như vậy thì việc Thích Vy tiến hành nghiên cứu cổ độc thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Cơ Vấn Thiên không chỉ tìm được người cho nàng, còn tìm được rất nhiều độc trùng mà nàng nhắc đến trước đó để làm nghiên cứu, suy cho cùng những độc trùng này không dễ dùng bằng cổ trùng có sẵn, nếu có thể thì vẫn nên nhanh chóng loại bỏ hết cổ trùng tình cổ trong người Tô Bạch Huy.