Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia

Chương 150: Đại trưởng công chúa



Các nàng biết rõ Giáo Phường Ti là nơi nào, vào Giáo Phường Ti là có thể giữ được mạng nhưng ngày tháng sau này sẽ rất đau khổ.

Họ không ngờ Vương gia lại nhẫn tâm như vậy, hay nên nói là chẳng ngờ Vương gia lại che chở Vương phi đến mức này, hoàn toàn không sợ đắc tội với Đại Trưởng công chúa và Thái hậu đứng sau lưng họ.

Cho dù hành động của họ chưa chắc được hai người kia bảo vệ, nhưng hai vị kia chịu nhẫn nhịn khi bị tát một cách trắng trợn thế sao? Vương gia hoàn toàn không băn khoăn gì ư?

Nhưng dù họ nghĩ thế nào, Cơ Vấn Thiên vừa nói xong là ra dấu cho cổ quản gia lệnh các hộ vệ xung quanh áp hai thị thiếp xuống.

Thích Vy không xen vào chuyện xử lý đám nô bộc lừa trên gạt dưới kia, chỉ là trước khi Cơ Vấn Thiên sai quản gia bán người ra ngoài thì bắt đám người này trả lại đồ đã lấy, người nào không trả, dĩ nhiên chỉ còn nước đưa đến chỗ quan sai điều tra theo luật pháp Đại Ân.



Dục Vương đích thân bảo người đưa đến, nha môn chắc chắn sẽ coi trọng và xử nặng.

Quá trình xử lý gọn gàng sạch sẽ này không chỉ giúp Thích Vy trút giận mà còn có thể ra oai và cảnh cáo mọi người trong Vương phủ.

Sau khi tất cả những kẻ bị bắt đều bị dẫn đi, Cơ Vấn Thiên lướt qua tất cả những người hầu trong viện, lớn tiếng nói từng chữ một: “Các ngươi đều đã nhìn rõ kết cục của những kẻ phạm tội hôm nay rồi đấy, bổn vương chỉ nói một lần: Vương phi là chủ mẫu đương gia của Dục Vương phủ, ngoài bổn vương và thế tử, nàng cũng là chủ nhân, không ai có thể xâm phạm uy nghiêm, nếu không, những người hôm nay sẽ là kết cục ngày sau của các ngươi”. .

||||| Truyện đề cử: Cô Dâu Thay Thế Của Phó Tổng |||||

Tất cả mọi người và các hộ vệ đều cung kính cúi đầu, hành lễ với Cơ Vấn Thiên và Thích Vy, đồng thanh nói: “Chúng nô tài sẽ cẩn thận ghi nhớ lời dạy của Vương gia”.

Có bài học hôm nay, sau này họ chắc chắn sẽ dùng hết mười hai vạn phần tinh thần khi phục vụ Vương phi.

Tất cả mọi chuyện đã xong, hậu viện chỉ còn lại hai con mèo con không nhớ tên, căn bản không cần quan tâm, Thích Vy chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, tiếp theo, nàng chỉ cần đợi Cơ Vấn Thiên tìm lại của hồi môn bị đám người kia bán qua tay cho mình, mọi thứ kết thúc viên mãn.

“Thế nên ngươi làm thế là thể hiện “anh hùng giận dữ vì hồng nhan” à?”, Lục Bắc Thần hiếm khi dùng ánh mắt trêu đùa nhìn Cơ Vấn Thiên đang nhàn nhã uống trà.

Trần Quý Dương cứ luôn tấm tắc hiếu kỳ, hắn ta còn nghiêm túc cười hỏi: “Vấn Thiên biểu ca, huynh làm lớn chuyện lên là để lấy lại thể diện cho Vương phi, vậy có phải Vương phi biếu tẩu rất cảm động rồi chủ động yêu thương ôm ấp huynh không?”



Cơ Vấn Thiên: không có!

Chung quy chuyện này vốn dĩ là do hắn sơ suất, hắn chỉ giải quyết những vấn đề mà mình chểnh mảng trước đây, làm những việc hắn nên làm, chứ hy vọng Thích Vy sẽ cảm động, biết ơn, thậm chí là lấy thân báo đáp? Nghĩ nhiều rồi!

Nhưng mà, hai ngày nay hắn liên tiếp thu hồi trang sức, của hồi môn bị đám người hầu bán đi, ngoài ra còn bồi thường cho nàng một đống lễ vật, ít nhất nàng cũng đã cho hắn nụ cười

ngọt ngào khi nhận lấy tất cả.

Trần Quý Dương lén túm lấy Lục Bắc Thần, lẩm bẩm nói: “Thấy chưa, trong nhà có người là khác ngay, nói chuyện một hồi là hồn bay đi đâu mất, ta dám cá bây giờ trong đầu huynh ấy đang nghĩ đến Vương phi biểu tẩu”.

Lục Bắc Thần nhìn hắn ta một cái, không nghĩ đến Vương phi, lẽ nào nghĩ đến ngươi à?

Lục Bắc Thần mặc kệ Trần Quý Dương, tiếp tục hỏi Cơ Vấn Thiên: “Ngươi xử lý hai thị thiếp đó rồi định làm thế nào với Thái hậu và Đại Trưởng công chúa?”

Cơ Vấn Thiên nói: “Thái hậu bị bệnh, tạm thời không quan tâm đến mấy chuyện này, còn Đại Trưởng công chúa, nếu bên nàng ta cho người đến

hỏi, dĩ nhiên ta sẽ cách đối phó”.

Thật ra chuyện này cũng không có gì để nói, dám lấy của hồi môn của chủ mẫu đương gia, loại thị thiếp như thế, giữ đế làm gì? Chẳng lẽ chờ ngày nào đấy họ vươn cánh tay dài đến chỗ hắn lấy trộm công hàm bí mật gì đó sao?

Dạo này Dục Vương phủ vừa sắc phong thế tử, danh tiếng cũng đang trên đỉnh, mà bên họ chiếm lý trong chuyện này, trên triều đình cũng không ai dám nói gì.

Lục Bắc Thần nghe hắn giải thích xong cũng cảm thấy có lý, nhanh chóng bỏ qua chuyện này, nói đến chuyện khác.

“Gần đây, vì chuyện tuyển tú, nữ tử nơi khác đều đổ dồn về kinh chờ tham dự, còn trong triều, quan viên nào có gia quyến nữ phù hợp điều kiện cũng chuẩn bị, nói chung là động tĩnh không nhỏ: TếTửu Quốc Tử Giám, học sĩ ở Hàn Lâm Viện, Viên ngoại lang của Hộ Bộ, Đại Lý Tự, Đô Sát Viện, Thị Lang ở Sử Bộ…”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv