- Tử La!
- Có thuộc hạ!
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Trắc Phi đột nhiên dẫn đám đạo sĩ xông vào,tạt huyết cẩu vào người Vương Phi,sau đó người ngửi phải mê hồn hương,ngất đi 1 lát.
Chuyện sau đó nữa Vương Gia về,ngài thấy rồi đấy.
- Đến Quán Sơn Tây,mời lão đạo sĩ về đây.
Tử La đi rồi,Vân Nhi bưng chậu nước ấm vào.
- Bẩm Vương Gia,hãy để nô tì thay y phục cho nương nương!
- Để ta,ngươi lui đi!
- Vâng !
Vân Nhi vui mừng trong lòng,2 người đã thân mật đến mức này rồi sao?Vậy là sẽ sớm có tiểu thiếu gia hay tiểu thư đây.
Cơ Uy vắt khăn,nhẹ lau sạch vết máu bẩn trên mặt Ý Vân,chàng khẽ cởi y phục,cảnh xuân lại lộ ra trước mặt,chàng nuốt nước miếng cái ực,đêm hôm qua chẳng làm ăn được gì,tất nhiên thấy khó chịu rồi,chàng lắc đầu,xua đi ý nghĩ này,bây giờ không phải lúc.Mau chóng lau sạch sẽ rồi mặc y phục mới vào.Chàng cúi xuống,khẽ hôn nhẹ lên đôi môi mọng mềm,suýt nữa thì chịu không được,muốn lâm hạnh nàng ngay.
Đạo sĩ đến,lão Ngũ này là đạo sĩ già,làm thầy bói sống qua ngày,trừ yêu diệt ma,ông đều tinh thông,chỉ là không thích khoe khoang danh thế,chỉ âm thầm,ẩn dật,trừ hậu họa cho dân lành.
- Ngũ gia gia - Cơ Uy cúi người kính cẩn.
- Vương gia tìm bần đạo có việc gì ?- Vuốt râu,khuôn mặt hiền từ,ánh mắt sáng.
- Người xem..- Nhìn Ý Vân đang ngủ say trên giường.
- Trúng Mê hồn hương,ừm..qua được 2 lần quỷ môn quan,quả là số mệnh không tồi.
- 2 lần sao? - Ngạc nhiên.
- Vương gia không phiền cho ta sinh thần bát tự của nương nương chứ?
Cơ Uy nói rõ,ông bấm đốt ngón tay,rồi tự dưng mặt biến sắc,nhìn thẳng Ý Vân.
- Mạo muội cho bần đạo xem cổ chân nương nương đây được chứ?
Cơ Uy hơi lúng túng,cổ chân nữ nhân cổ đại,chỉ có thể cho phu quân thấy,nhưng ông đã hỏi,chắc chắn có điều đáng ngờ.
Cơ Uy vén váy lên,để lộ 2 cổ chân có vết hằn đỏ,do lúc sáng bị dây siết chặt.
- Quả nhiên...cổ thuật.
- Ý gia gia là...?
- Bần đạo nói những lời này,xin Vương gia bớt đau buồn!
- Gia gia cứ nói - Bồn chồn.
- Ta đã bấm quẻ,thọ mệnh của nương nương đây,rõ ràng đã tận từ mười mấy ngày trước...linh hồn,cũng đã đi đầu thai rồi...người nằm ở đây...
- Ý gia gia là,nàng thật sự là yêu nghiệt sao?
- Vương gia hiểu nhầm ý ta rồi,tuy là 1 linh hồn khác,nhưng có thể hòa nhập bản thể này,chắc chắn là cơ duyên,nương nương đây cũng chỉ là người bình thường,không phải yêu nghiệt gì cả,hơn nữa,còn là mệnh Phượng Hoàng,lấy được nàng,Vương gia chắc chắn là con Thiên tử.
- Gia gia,những lời này,tuyệt đối không được nói bừa!
- Haha,thời cơ đến,Vương gia sẽ tự khắc hiểu thôi -Vuốt râu.
- Còn chuyện cổ chân nàng,sao lại...?
- Hừ,lão đạo sĩ đó,quả là tán tận lương tâm,dám dùng cổ thuật,bức linh hồn sống ra khỏi bản thể,ép xuống âm ti.Nương nương đây thể chất thuần âm,lại thuần khiết lương thiện,may mắn được hắc bạch vô thường đưa trở lại nhân gian,nếu không...- lắc đầu.
- Tư Hạ quả nhiên độc ác,dám cấu kết đạo tặc,dẫn sói cắn gà nhà,suýt nữa hại chết Vương phi - Năm chặt thành quyền.
- Nương nương đây sẽ sớm tỉnh dậy,bần đạo xin cáo lui!
- Gia gia,xin nhận chút quà mọn của con!
- Vương gia khách khí rồi,tháng nào cũng gửi tiền,gửi gạo đến cho bần đạo,thân già này,thật sự không dám nhận,cáo từ!
Lão Ngũ đi rồi,Cơ Uy lúng túng,nàng là ai,tên nàng là gì?từ đâu đến,ta phải đối mặt như thế nào đây?
Cơ Uy đùng đùng nổi giận,đến chỗ Tư Hạ.
- Tư Hạ,ngươi dám mưu sát Vương phi,đã biết tội chưa?
- Thần thiếp không có,ả ta là yêu nghiệt chuyển thế,Vương gia,thiếp chỉ vì muốn tốt cho vương phủ thôi...
- Ngươi còn dám ăn nói hàm hồ,mở miệng ra là yêu nghiệt,ngươi có gì chứng minh?
Cơ Uy phạt cấm túc Tư Hạ 3 tháng,tước hết bổng lộc,ngày ngày tụng kinh niệm phật,sám hối vì tội lỗi cô ta gây ra.
Ý Vân vẫn đang ngủ mê,trong cơn mơ,cô thấy ba mẹ,anh trai,họ gầy đi nhiều lắm,hốc mắt trũng sâu,hoen đỏ,vì khóc nhiều.Mẹ cô khóc đến ngất đi,tỉnh dậy lại khóc.Cô muốn chạm vào họ,muốn ôm lấy họ,muốn nói rằng con ở đây,ba mẹ đừng đau buồn nữa.Nhưng khi tiến đến,như có lực cả vô hình,chia cắt cô đến bên.
"Ngươi và họ bây giờ là 2 thế giới cách biệt hàng nghìn năm"
- Cha mẹ,anh hai,Ý Vân vẫn còn sống,con sống rất tốt,mọi người đừng khóc nữa.
Nước mắt cô bất giác chảy dài,Cơ Uy đã về,ngồi cạnh bên,lau nước mắt nóng hổi.
- Nàng đang mơ gì sao? Sao lại khóc,có ta ở đây,đừng sợ.
Chàng lên giường,nằm bên cạnh,đỡ đầu Ý Vân lên cánh tay rắn chắc,ôm nàng vào lòng.
Ý Vân mơ hồ thấy cảm giác ấm áp an toàn.
- Ba mẹ xem,ở đây con còn có chồng nữa này,mọi người đừng lo,vì đã có chàng bảo vệ con rồi.
2 thân ảnh,1 to lớn,1 nhỏ bé,cứ thế ôm lấy,ngủ say đến sáng.