Hôm nay là ngày tổ chức quốc yến nên ta đặc biệt ở Ngọc Dương Cung cùng bệ hạ và nương nương, sau khi nói chuyện một lúc thì nương nương cho phép Tuyết Nhi đưa ta về Đông Điện mà nghỉ ngơi.
Ta được em ấy bế về điện, em ấy đặt ta lên giường bảo:
- Noãn Noãn à không khóc nữa mắt nàng sưng hết rồi~
Ta đưa tay lau nước mắt nhìn Tuyết Nhi, em ấy liền vùi đầu vào ngực ta tiện tay kéo cả chăm đắp cho cả hai:
- Tuyết… Tuyết Nhi~ Em… Em làm gì vậy?
Em ấy đưa tay cởi thắt lưng cũng như áo choàng bên ngoài của ta ra, ta bất ngờ nhìn nữ nhân đang nằm trong lòng ngực của mình:
- Tuyết… Tuyết Nhi~ Khoan đã… đây là cung của bệ hạ và hoàng hậu~
Em ấy dường như không nghe thấy lời ta nói cởi lớp áo bên cuối cùng để lộ nội y bên trong mới ngừng lại, em ấy cúi đầu hôn vào ngực của ta, hơi thở của em ấy khiến cả người ta không kìm được mà giật lên… em ấy lại ôm sát lấy cơ thể ta, từng ngón tay trơn lạnh của em ấy vuốt ve lưng khiến ta nhịn không được mà rùng mình kêu lên:
- Ưm… Ư~ Tuyết… Tuyết Nhi~ Ha~
Người ta lúc này bỗng nóng lên như bị thiêu cháy vậy… các lớp áo tuy được em ấy cởi ra nhưng vẫn chưa hoàn toàn được tháo bỏ ngay lúc này ta cảm thấy chúng thâth vướng víu. Ta khó chịu ưỡn người:
- Tuyết… Tuyết Nhi nóng quá… ta nóng quá~
Em ấy nghe lại cùng hôn lấy ngực ta nhiều hơn, em ấy đưa tay vào bên trong nội y không ngừng bóp mạnh nó, môi em ấy từ hôn lại chuyển sang cắn, cơn đau tê dại làm ta không ngừng ngọ nguậy với nóng:
- Ah~ Ưm… Tuyết Nhi~ Nhẹ… ah~ Đừng cắn… ưm… đừng cắn mà~
Em ấy buôn môi ra lại ngẩng mặt quấn lấy môi ta, bên dưới vẫn bóp mạnh như vậy, tay còn lại em ấy cẩn thận tháo bỏ nội y của ta:
- Ưm~ Ư…
Không khí lúc này lại nóng lên không ngừng, ta bị chiếc lưỡi em ấy khoấy đảo bên trong đến mức dịch trong miệng tràn ra ngoài nhưng em ấy vẫn không hề dừng lại, tay vẫn cứ bóp mạnh:
- Ưm~
Mất một lúc khi ta mất dưỡng khí vỗ nhẹ vào lưng em ấy mới chịu buôn môi ta ra, tay ở ngực cũng chịu, em ấy cúi đầu vào cổ. Kết thúc rồi sao?
- Ah~ Tuyết… Tuyết Nhi…
Em ấy cắn vào cổ khiến ta đau mà kêu lên, tay em ấy di chuyển cẩn thận xuống dưới điểm nhạy cảm của ta:
- Tuyết Nhi~ Ưm… không được~ Ưm… hôm nay… ư… ah~ Hôm nay… có tiệc… ưm… ư~ Ứ… ah~ Lát chúng ta… còn phải đi nữa~ Ưm~
Tay ở dưới xoa nhẹ nhàng bên ngoài bên tai nghe đến tiếng cười của em ấy:
- Noãn Noãn~ Nàng chẳng thành thật gì cả, nàng nói dừng lại nhưng ở dưới nàng lại ướt hết rồi~
Ta nghe em ấy nói mà mặt nóng bừng lên, em ngẩng đầu hôn trán ta tay ở dưới lại từ từ cho vào:
- Dang ra nào Noãn Noãn~
Từng ngón tay thon dài em ấy cho vào khiến cả người ta tê dại, vòng tay qua cổ em ấy ta ôm chặt em vào lòng, ta ở dưới vẫn đưa vào nhẹ nhàng:
- Ưm… ư… ha~ Ưm… ứ… ah~ Ah~ ưm… ưm…
Em ấy mỉm cười thì thầm vào tai ta nhẹ bảo:
- Nàng rên nhỏ thôi~ Lỡ có cung nhân nào đi ngang nghe thấy sẽ nói lại với mẫu hậu đó~
Ta vừa gật đầu thì bên dưới em lại đâm mạnh vào trong… ta không kịp phản ứng liền kêu lên:
- Ah~ Tuyế… Tuyết Nhi~ Ah~ Đau… ah… ưm… ư… đau~ Nhẹ… ưm… ah~
Em ấy một tay dãng chân ta ra một tay lại ra vào nhanh mạnh khiến ta rơi vào khoái cảm không dứt ra được:
- Ưm… ư… nhẹ… ah~ Chậm… chậm thôi~ Ưm… ư~ Ah~. Truyện Khoa Huyễn
Em ấy như con hổ đói ra vào bên dưới nhanh đến mức ta không thể kìm được nữa mà ưỡn cả người,… khoái cảm… khoái cảm này thật sự khiến ta nghiện chết mất~ Ta ôm chặt cổ em ấy:
- Ưm… ư~ Tuyết Nhi… ah~ Nhanh… Nhanh quá rồi~ Ưm~
Em ấy cúi đầu xuống liếm láp ngực của ta khiến cả người như bị kích ứng mà run lên, ta ở dưới em ấy lại ra vào mạnh mẽ, cả thể ta vừa bị kích thích ở trên, ở dưới lại càng ra vào mạnh mẽ khiến cho khoái cảm của ta như đạt đến đỉnh điểm:
- Ư… ưm… ah~ Ah~ Tuyết… um…ư… Tuyết Nhi… ah~ Ưm… ah~ Ta… ưm…
Cơn khoái cảm trong cơ thể lúc này lên đến đỉnh điểm, bên trong ta lúc này như muốn trào ra, không… không nhịn được nữa~ Ta nắm chặt tấm chăn mà ưỡn người, em ấy nhìn ta ta đút càng sâu hơn:
- Ah~ Ah… không… ưm… ư… Tiểu… ưm… Tiểu Ý… ta… ưm… ưm… ta ra~
Em ấy ngẩng đầu quấn lấy môi của ta, tay lại càng ra vào mạnh mẽ khiến ta như muốn phát điên với cơn sóng tình đang dậy sóng mạnh mẽ này…
- Ưm… ư… ưm… ưm~
Em ấy đưa lưỡi vào trong khuấy đảo bên trong khoang miệng của ta đến một lúc lâu em ấy mới chịu rời môi ta:
- Ha… ưm… ư… ưn~ Tuyết… ha… Tuyết Nhi~ Ưm… ư… ư~ Ta… Ta muốn ra… ha… ưm~
Em ấy chạm vào chán của ta cười:
- Noãn Noãn~ Ở dưới của nàng chảy nhiều lắm cũng ra nhiều lắm~
Ta rất mệt nhìn em ấy:
- Ha… Ha… ưm… ư~ Ta… Ta ra… ha… ưm… ư~
Em ấy cúi đầu liếm lấy mang tai của ta hơi thở em ấy phả vào tai khiến ta càng muốn ra nhiều hơn, bên trong thật sự rất rất muốn ra~
- Noãn Noãn nếu ta rút tay ra thì nàng sẽ như thế nào đây, hửm?
Em hôn vào trán em ấy cố gắng nũng nịu với em:
- Ha… Ha~ Tuyết… ưm… Tuyết Nhi~ Ư… ưm… ta muốn… muốn ra~ Ha… ưm…
Em ấy hôn vào ta tai nhẹ nhàng bảo:
- Gọi lão công đi~
Ta chẳng nghĩ ngợi gì nữa mà rên rỉ bảo:
- Ưm… ư… Lão… Lão công~ Ta… Ta muốn ra~ Ưm~
Bên tai ta nghe được tiếng cười của em ấy, tay em ấy lại ra vào mạnh mẽ:
- Ưm… ah~ Ư… ah… ưm… ư~
Tay em ấy cuối cùng cũng rút ra khỏi cơ thể ta, người ta ưỡn lên như một sự giải phóng bên trong trào ra không ngừng, em ấy nâng bàn tay dính đầy dịch của ta mà liếm sạch trước mắt ta:
- Không… Không liếm~ Dơ!
Em ấy mỉm cười hôn trán ta:
- Không dơ, ngọt lắm~
Cả người ta mệt lả nằm trên giường, em ấy mỉm cười vuốt ve tóc của ta:
- Noãn Noãn nàng đẹp quá~ Ta yêu nàng~
Ta vòng tay qua ôm lấy cổ em ấy cố gắng cất tiếng:
- Ta… Ta cũng yêu Tuyết Nhi~
Em ấy mỉm cười ôm lấy cơ thể của ta, hôn vào cổ ta, còn ta lúc này mệt lả nằm yên để em ấy muốn làm gì thì làm, đáng ghét~ Gần đến quốc yến rồi em ấy lại hành ta~
Em ấy đưa tay xoa đầu ta:
- Ngủ thôi Noãn Noãn của ta~