Sau bá tháng âm thầm điều tra thì Mộ Dung Phong đã điều tra ra được ai là người đã lén lút hạ độc nàng khiến cho nàng cùng bảo bảo chưa ra đời bị chết thảm.
Hóa ra không ai hết chính là vị đại tỷ kia của nàng, giường như Lương Vương đã đoán trước được hung thủ là ai.
Ngay trong ngày hôm ấy vị trí Lương Vương phi của ả ta bị phế bỏ, chưa dừng ở đó nàng ta còn bị đánh hai mươi trượng và giam vào nhà lao hình bộ.
Nêua không phải hoàng thương khuyên ngăn, nếu không phải Y muốn nàng ta giành cuộc đời của mình để hối lỗi thì chắc chắn Y đã giết chết nàng ta rồi.
Suy cho cùng nàng ta chết thì quá là thoải mái cho nàng ta quá, mạng của nàng ta không đáng một đồng so với nữ nhân và hài tử chưa ra đời của Y.
Lúc Nạp Lan Tuệ biết được kẻ hãm hại bỏ thuốc độc là Nạp Lan Tĩnh thì nàng gần như phát điên, nàng cảm thấy mình thật sự quá ngu ngốc, nàng chết là đáng lắm chỉ tội mỗi hài tử còn chưa ra đời mà thôi.
Chỉ vì tin tưởng nàng ta, chỉ vì nghe lời nàng ta mà nàng đã đánh mất đi hạnh phúc của mình, đánh mất đi người thật lòng yêu mình.
Chuyện nàng biết sau này còn rất nhiều, từng chuyện từng chuyện mà đại tỷ lừa nàng hãm hại nàng, kết cục của nàng ta còn tệ hơn nàng rất nhiều.
Tuy Lương Vương không giết nàng ta nhưng bị giam trong nhà lao hình bộ cả đời thì làm gì có tương lai nữa.
Thời gian đầu mẫu thân cùng đệ đệ của nàng ta còn thỉnh thoảng lui tới nhưng sau dần bọn họ thấy nàng ta không có lợi ích nữa liền buông bỏ không quan tâm để ý đến nữa.
Lúc đầu còn người lui tới bọn chúng nhận ngân lượng thì còn chú ý đến nàng ta một chút nhưng sau dần thị vệ không thấy ai lui tới nữa thì hoàn toàn bỉ mặc nàng ta tự sinh tự diệt.
Nàng ta là ai cơ chứ, là thiên kim ngọc diệp là đích nữ của phủ Tây Bá Hầu, đã từng là Lương Vương phi tính cách nàng ta ngạo mạn làm sao có thể chấp nhận được.
Thời gian đầu nàng ta được nhốt riêng một mình, có mẫu thân cùng đệ đệ lui tới hứa hẹn nàng ta nghĩ chắc chắn mình chỉ bị giam một thời gian thôi rồi sẽ được ra.
Nhưng ai ngờ nó chỉ là giấc mơ mà thôi, nàng ta từ bị nhốt một mình bị chuyển đến ở cùng những tù nhân phạm tội khác, nhất thời nàng ta không chịu được giở tính tiểu thư kết thù với tất cả nữ nhân ở trong đó.
Nàng ta bị cô lập và bị đánh đập rất nhiều, chỉ sau một thời gian ở trong tù đã không còn ai nhận ra nàng ra nữa, đã từng là Vương phi cao quý bây giờ lại ra nông nỗi này.
Nàng ta quyết không chấp nhận số phận của mình nên đã lén lút gian dâm cùng với trưởng quản sự.
Từ ngày đó trở đi nàng ta được đối xử tốt hơn một chút, không chỉ với quản sự tất cả thị vệ ở đây nàng ta đều phát sinh quan hệ với bọn chúng.
Với nhan sắc của nàng tuy đã xuống cấp nhưng vẫn còn tạm được, lại thêm xuất thân cùng thân phận cao quý của nàng nên thị vệ ai cũng muốn thử giống như bọn họ được đề cao thân phận vậy.
Cuộc sống lăng loàn của nàng ta chưa được bao lâu thì phu nhân của trưởng sự phát hiện ra được.
Bà ta là một người đanh đá chua ngoa có tiếng trong kinh thành, bà ta không nói hai lời liền lập tức đến nhà giam tra tấn hành hạ nàng ta, cuối cùng nàng ta chết vô cùng thảm, thi thể bị vứt ngoài bãi tha ma không ai nhận về, âu cũng là kết cục của nàng ta.
Nếu như nàng ta không tham lam, không ganh ghét không ác độc đến mức hại chết nàng thì có lễ kết cục nàng ta sẽ không thê thảm như vậy.
Linh Hồn Nạp Lan Tĩnh cũng có chút đồng cảm với nàng ta, không ngờ ngay cả mẫu thân ruột thịt cùng đệ đệ cũng vứt bỏ nàng ta như vậy.
Đối với Nạp Lan gia thì nữ nhi chỉ giống như một công cụ có thể tăng thêm danh vọng cho gia tộc, nếu con cờ có giá trị thì còn được trọng dụng, nếu hết giá trị thì thẳng thừng vứt bỏ, Nạp Lan Tĩnh cảm thấy lạnh lòng.
Nàng phiêu du ở nhân gian gần mười năm, nàng cứ đi theo bóng dáng của Mộ Dung Phong, có lẽ đó là chấp niệm cuối cùng của nàng, bởi trên thế gian này nàng đã chẳng còn người thân nào nữa.
Có thể nàng mới hiểu được chàng ấy chung tình với mình như thế nào.
Những vị trắc phi và thê thiếp của chàng phần lớn đều là được hoàng thượng ban tặng và bắt phải nhận lấy, chứ bản thân chàng thực sự chưa sủng hạnh các nàng ấy một lần nào cả.
Hoàng thượng chỉ có một người đệ đệ ruột này nên vô cùng thương yêu, ông cũng buồn lo vì bao nhiêu năm đệ ấy cứ bôn ba bên ngoài mà chẳng trở về kinh thành sau cái chết của nàng.
Cuối cùng chàng ấy vì lê dân bách tính mà tử nạn trên chiến trường, vô cùng cô độc không một người nối dõi.
Nạp Lan Tĩnh nhìn thấy rõ mũi tên độc xé gió lao thẳng về phía chàng, nàng thét lên vô vọng nhưng không thể làm gì giúp chàng được, nhìn chàng cả người đầy máu từ từ ngã xuống.