Trong hang núi đen nhánh, truyền đến vang lên sàn sạt, một nông phu lớn mật ghé sát vào một chút, đẩy cành cây ra, nhìn trong sơn động đen tuyền kia tựa hồ truyền đến tiếng hít thở nặng nề. Nông phu giật mình, đã nhìn thấy trong đó đột nhiên sáng lên hai điểm ánh sáng xanh lục, giống như của dã thú vậy. Không lâu sau, tiếng bước chân nặng nề truyền đến, đạp đạp đạp đạp -- Nông phu sợ đến nỗi đánh rơi cả cái xẻng trong tay.
Một lúc sau, một bộ xác sói bị ném ra ngoài. Con sói kia đã chết, hiển nhiên là đã chết đến mức không thể chết thêm. Một nhân ảnh chậm rãi đi ra, lúc ánh mặt trời chiếu xuống, hắn híp híp mắt, phát sinh tiếng thở dài. Y phục trên người hắn cũng bị máu tươi nhiễm đỏ, mùi máu tanh dày đặc làm sao cũng không hết, cả người còn tản ra lệ khi chưa kịp thu lại.
Lúc này, hắn quay đầu về phía sau sơn động, nhàn nhạt nói một câu: "Này, đi ra."
Rất nhanh, có hai bóng người chậm chạp leo ra. Đó là Điệp Y cùng tổ phụ. Sau khi Điệp Y nhìn thấy ánh mặt trời liền gần như vô thức úp sấp bên cạnh ói lên ói xuống, sắc mặt cũng tái nhợt. Trong đầu nàng đều là hình ảnh thi thể ở khắp nơi, có động vật, có con người, vô số thi thể chất đống trên mặt đất, tử trạng khốc liệt, hầu như đều là bị ngược sát. Mà người tạo thành tất cả những thứ này, chính là Tần Triệt trước mặt. Máu tươi trên người hắn chính là minh chứng tốt nhất. Người này, căn bản không phải người!
Tần Triệt ghét bỏ nhìn Điệp Y nôn đến lợi hại, châm biếm nói: "Như vậy liền chịu không nổi sao?"
Điệp Y run rẩy môi, nói: "Ngươi, ngươi không phải người.."
Tần Triệt cười nhạo một tiếng, nói: "Ta chưa từng được đối xử như con người."
Lời nói không rõ ý vị như vậy khiến Điệp Y sửng sốt, Tần Triệt cũng không hy vọng nàng ta hiểu, mà ngẩng đầu lên, nhìn về phía thiên không, trầm thấp nói một câu. "Mập mạp, ta đã trở về."
Ba năm sau. Mười bốn tiểu quốc tuyên bố thành lập Minh Quốc, Minh Quốc thành lập trực tiếp phá hoại thế chân vạc của tứ quốc, trong lúc nhất thời lòng người trên toàn bộ đại lục đều bàng hoàng.
Minh Quốc thành lập ủng hộ lập Tề vương làm Tân Vương, Tề Vương này là nhân vật chưa từng xuất hiện trước đây, nhưng có thể đạt được thừa nhận của cả 14 quốc gia thì đúng là có chút tài năng, nghe đồn Tề Vương năm nay ba mươi tuổi, chính là thời kì trung niên, Tân Vương sau khi lên ngôi liền phát thiếp, mời sứ giả tứ quốc đến. Thái độ của bốn nước Hàn Linh, Vân Hỏa, Thanh Nguyên, Côn Bằng cũng không đồng nhất. Minh Quốc, số lượng quân đội to lớn, nhưng tham ngộ không đồng đều, chiếm cứ ưu thế về số lượng, nhưng chiến thuật thật sự có chút không ra gì, ngoại trừ đệ nhất đại tướng quân Hô Duyên Đình ra, còn lại cũng không cần để ở trong mắt, nhưng không chịu nổi nhân số đông đảo, mấy trận chiến của bốn nước lớn xảy ra, tuy đạt được thắng lợi, nhưng tổn thất cũng vô cùng thảm trọng, nhất là Hàn Linh, mất đi ba thành, trở thanh mối nhục của cả thiên hạ.
Chiến dịch thất bại, vị trí đứng đầu trong bốn nước của Hàn Linh bị dao động, Vân Hỏa quật khởi, Lão Hoàng Đế thoái vị, Tân Hoàng Bách Lý Mân Tu đăng cơ, đổi quốc hiệu là Nguyên Tu, Tân Hoàng đăng cơ, ban bố một ít pháp lệnh, trong nước Vân Hỏa tình hình tốt dẹp, không ít người xem trọng tân hoàng đế, sẽ chỉ huy Vân Hỏa trở thành nước đứng đầu trong năm nước.
Cùng lúc đó, tranh đoạt hoạt vị trong Hàn Linh quốc càng thêm gay cấn tột độ, Tần Mục một đám nhân mã công khai khởi nghĩa, hoàng hậu bị phế, Tần Hoàng muốn lập Yên phi làm hậu, Chúng Triều thần đều phản đối, Khánh tướng quân còn giữ Hổ Phù, thái độ không rõ.
Tần Uyên dẫn đầu phe cánh của Dương Quý Phi cũng phản đối ủng lập Yên phi làm hậu, Dương Quý Phi ngay đêm đó lại lấy cái chết bức bách, Tần Hoàng kím nén ý định lập Yên phi làm hậu, nhưng lại càng sủng ái Yên phi hơn. Trong Hàn Linh quốc rung chuyển bất an, Minh Quốc mở ra tuyên bố chiêu thu, hoan nghênh người trong thiên hạ đi tới Minh Quốc định cư, tất cả điều kiện đều được, trong Hàn Linh Quốc có không ít Thương Hộ mang người nhà rời đi, quốc lực từ từ suy giảm.
Lúc đó, Thanh Nguyên, Côn Bằng tuyên bố kết thành khế ước, đồng sinh cộng tử, hai nước kiến lập ngoại giao thân thiện, trong lúc nhất thời các nước còn lại lập trận địa sẵn sàng đón quân địch, hai đại quốc gia kết hợp, mang ý nghĩa quốc lực thịnh đại chưa từng có.
Ở dưới cục thế sốt sắng như vậy, dù là ai cũng đều không lưu ý đến, một tổ chức tên là Tối Triệt cấp tốc phát triển, thậm chí thâm nhập vào từng đại quốc, bọn họ hành động bí mật, hành tung bất định, không có một người có thể xác thực được hành vi cùng cấu tạo nội bộ tổ chức của bọn họ như thế nào. Điều duy nhất có thể xác định được là, tổ chức Ám sát lớn nhất, Ám Sát các đã bị thủ tiêu, mà người thủ tiêu, chính là Tối Triệt.
Thời gian trôi mau, hai năm nữa lại trôi qua. Minh Quốc bắt đầu rục rà rục rịch, hai năm yên tĩnh chẳng quá là tích góp binh lực, hai năm sau trực tiếp phát động chiến tranh, trực tiếp công kích Hàn Linh có quốc lực suy yếu nhất. Lúc đó, trong Hàn Linh Quốc, thân thể lão Tần hoàng ngày càng sa sút, hầu như không thể làm được gì, mà sủng phi Yên phi đã thay thế buông rèm chấp chính, lực bài chúng nghị của Tần Hoàng đều giao vào tay Yên phi. Tần Mục cùng Tần Uyên thả xuống khúc mắc, cùng đồng lòng vào triều phản đối quyền lợi của Yên phi, song tính toán của hai bên bại lộ, muốn bức nàng thoái vị, Yên phi sử dụng mưu kế bức lui hai phe, cũng tìm được một Đại Tướng Quân cso tài, người này ngoan độc dị thường, năng lực siêu quần, đối với Yên phi trung thành tuyệt đối, bảo hộ Yên phi vô cùng chu toàn.
Quần thần Hàn Linh yêu cầu Tần Hoàng lập Thái tử, vì muốn làm vững lòng người, Tần Hoàng suy nghĩ, Đại Hoàng Tử cùng Nhị Hoàng Tử cạnh tranh kịch liệt, lúc đó, Tam Hoàng Tử điện hạ biến mất đã lâu nay công nhiên hồi cung, thiên hạ ồ lên, mà Vương gia vốn tàn phế lại có thể đứng lên, mọi người ban đầu từ chỗ thán phục, đến xem thường, chẳng qua chỉ là một Hoàng Tử bị phế bỏ, có thể hất lên bọt nước gì. Nhưng sự tình phát sinh lại vô cùng tàn nhẫn đánh thẳng vào mặt mọi người.
Tần Vương trở về bất ngờ thu được sự ủng ái của Tần Hoàng, được trao tặng binh quyền, mang binh đi tới tiền tuyến, thế như chẻ tre đánh bại đội quan mạnh nhất Minh Quốc-- quân đội của Hô Duyên Đình. Trận chiến kịch liệt này triệt để khai hỏa tên tuổi của Tần Vương. Đội quân của Hô Duyên Đình chưa bao giờ bị đánh bại, Minh Quốc dựa vào Hô Duyên Đình đã đánh hạ không ít thành trì, Hô Duyên Đình được khen là Bất Bại Chiến Thần chung quy bị thua, trong lúc nhất thời, quân đội đang bành trướng của Minh Quốc lập tức nghỉ ngơi, đình chỉ mở rộng, Tần Vương thừa thắng truy kích, đoạt lại ba thành bị mất. Trận chiến này, không còn ai dám coi thường vị Vương gia tàn phế trước đây nữa. Không ít người suy đoán, Tần Vương trước kia chẳng qua là giả dạng bị tàn phế, kì thực là đang giấu tài, không lên tiếng thì thôi một khi đã xuất hiện thì nhất minh kinh nhân.
Trận đầu thắng lợi, Tần Vương khải hoàn hồi triều, bách tính toàn thành đứng dọc hai bên đường hoan hô, danh vọng như mặt trời giữa trưa. Bố cục hai phe cân vốn bằng nay bởi vì Tần Vương xuất hiện mà chịu sự trùng kích, thân thể lão Tần hoàng càng thêm kém cỏi, hầu như nằm trên giường không dậy nổi, Yên phi ngày đêm hầu hạ bên người, nhưng mọi tất vả mọi người đều không hiểu, Yên phi được sủng ái năm năm, lại chưa sinh cho Tần Hoàng một đứa con nào, nhưng từ lúc Yên phi buông rèm chấp chính làm ra không ít việc thiện, đổi lập quy củ, phân phát nông cụ vô điều kiện, mở kho lúa, cứu vãn nạn dân tạo thành danh tiếng vô cùng tốt đẹp, dân gian đã có không ít bách tính gọi nàng là thần nữ trên đời, mà thanh âm phản đối nàng trong triều càng thêm nhỏ yếu.
Năm năm thời gian, trôi qua trong cơn rung chuyển cùng hỗn loạn, mà một hồi mưa gió đại chiến lại sắp nổi lên.