Hoàng cung là trung tâm của Hàn Linh quốc, diện tích to lớn, uy phong lẫm lẫm, nhưng chỉ có ít người biết rõ, dưới chân hoàng thành, đã bị đào rỗng. Có lời đồn, dưới chân hoàng cung là một mê cung cực lớn, mà mê cung trong truyền thuyết này tầng tầng lớp lớp, vô cùng phức tạp.
Có người nói, mê cung này được kiến tạo từ thời kì thần nữ, có tác dụng là cất giấu bảo vật thần nữ để lại, tránh để chúng khỏi rơi vào tay kẻ thù, cũng có người nói, mê cung này là thần nữ tự mình kiến tạo, mà mục đích coi nơi đó như lăng mộ của mình, thần nữ lòng mang thiên hạ, dù cho chết, cũng phải dùng thân thể mình thủ vệ Hoàng Thành bình an.
Đây đều là những thuyết pháp được lưu truyền khá rộng rãi, còn có một thuyết pháp ít ai biết là, thần nữ đang cư ngụ ở chỗ này, mà thần nữ cũng chưa chết, chỉ là bị phong ấn ở trong mê cung. Nhưng bất luận là thuyết pháp gì, cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi, cũng không có bất kỳ chứng cớ nào để chứng minh, chỉ vì.. Chưa bao giờ có người sống sót đi ra khỏi mê cung.
Mê cung này lưu lại quá nhiều sắc thái huyền huyễn, trong cung mọi người đều coi điều này là một chuyện kiêng kỵ, khiến lòng người bàng hoàng, ngay từ thời Hoàng Đế đầu tiên đã hạ xuống cấm chế, niêm phong cửa vào mê cung lại, cũng hạ lệnh, nghiêm cấm không cho phép bất kì người nào đàm luận về việc này, một khi vi phạm lập tức giết chết không cần luận tội. Lâu dần, không còn ai dám đàm luận về chuyện mê cung nữa, những lời đồn đó tự nhiên cũng ngừng.
Thời gian chậm rãi nhấn chìm chuyện này, hiện tại, trừ những lão nhân trong cung, cùng một vài quần thần có trọng lượng còn biết chuyện này, mê cung Hoàng Thành liền trở thành một cấm chế, nhưng không nghĩ tới, Tần Hoàng lại muốn mở mê cung ra một lần nữa, hơn nữa lại coi như đề mục để khảo hạch tú nữ, chuyện này giống như một quả bom, khiến văn võ bá quan toàn triều nổ tung.
Mê cung này mở ra, ngay cả võ sĩ cường tráng sau khi tiến cũng không thể còn sống đi ra a! Thậm chí có một tiểu đội Hộ Vệ Hoàng gia đi vào cũng không bao giờ trở ra nữa, đủ để nhìn ra được trình độ hung hiểm trong đó, hiện giờ lại muốn một đám cô nương gia tay trói gà không chặt đi vào, chẳng phải là chính là muốn họ đi chịu chết sao? Huống chi, nhóm tú nữ này đại bộ phận đều là tâm can bảo bối trong nhà mỗi quần thần, là thiên kim tiểu thư, sao có thể cứ như vậy đi vào nơi nguy hiểm như vậy a!
Người này nối tiếp người kia, trình tấu khuyên ngăn gần như chất đầy trên bàn của Tần Hoàng, nhưng đều không thể thủ tiêu quyết định của Hoàng Đế, dần dần, có những quan lớn thật sự không nỡ lòng bỏ mặc khuê nữ của mình đi chịu chết, liều chết thôi triều, có người thứ nhất, thì sẽ có người thứ hai, cuối cùng hầu như tất cả quần thần đều không chịu vào triều nữa, quyết dùng phương thức này để Hoàng Đế thay đổi mệnh lệnh.
Mặt khác, lúc các tú nữ A Mã Cung biết được tin tức này, hầu như mỗi người đều khóc lóc trở về, khóc đến ruột gan đứt từng khúc, các nàng bỏ xuống cơm ngon áo đẹp trong nhà, đi tới A Mã Cung tiếp thu huấn luyện, không phải để đi chịu chết a! Các nàng đều vì muốn gia nhập Hoàng gia mới liều mạng như vậy, thật vất vả nhịn đến cửa thứ ba, thế mà lại là bùa đòi mạng! Điều này sao có thể tiếp thu đây?
Trong lúc nhất thời, vô số thư giấy từ A Mã Cung bay ra, bay về phía nhà mình, mưu toan khuyên bảo người trong nhà tiến hành phản kháng. Lúc mọi người ai cũng chờ đợi xem Tần Hoàng sẽ làm thế nào, các đại sư Quốc Tử Giám liền đứng ra nói chuyện, nói đây đều là ông trời chú định, muốn trở thành người hoàng gia, thì nhất định phải trải qua tràng khảo nghiệm này, bằng không lấy thân thể phàm nhân căn bản không thể đảm đương vai trò làm tức phụ Hoàng gia.
Đây căn bản là lời nói vô căn cứ! Những tú nữ trước đây cũng không đâu có phải tham gia các khảo nghiệm chó má này chứ! Nhưng một mực, không người nào dám phản bác.
Nói đến đây, cũng phải giải thích một chút về nơi gọi là Quốc Tử Giám, đây là một nơi đặc biệt không lệ thuộc vào Hoàng gia, những người nhậm chức trong này không được gọi là đại thần, mà gọi là đại sư, lại không chịu sự quản chế của Hoàng gia, kế nghiệp theo kiểu cha truyền con nối, cũng không cần trải qua khảo nghiệm thi thố gì, chỉ cần cha ngươi là đại sư, như vậy đời đời con cháu đều sẽ làm nghề nghiệp này, mà Quốc Tử Giám không cần trực tiếp thụ mệnh của Hoàng Đế, mà là nghe theo mệnh trời mà làm. Đơn giản mà nói, chính là một đám Thần côn có thân phận, có địa vị..
Công việc thường của đại sư chính là nhìn thiên tượng, thôi toán cái gì mà ngày hoàng đạo, ngày giờ xấu, đụng đến tai họa gì của bách tính, liền cầu phúc một phen, bình thường việc phải làm không nhiều, nhưng chuyện gì cũng có mặt bọn họ! Lớn là chuyện Hoàng Đế nào lên ngôi, nhỏ là phán định mệnh cách của quan viên, hết thảy mọi chuyện đều muốn các đại sư Quốc Tử Giám tính toán thật tốt một phen.
Giống như năm đó, lúc Tần Hoàng đăng cơ, chính là đại sư Thái Minh của Quốc Tử Giám tự mình tính nhân tuyển thích hợp nhất cho ngôi vị Hoàng Đế, mà quả thật đúng là không sai, Hoàng Đế tiền nhiệm lại đem đế vị truyền cho Tần Hoàng, người mà năm đó không được bất cứ ai coi trọng, mà thực lực của Hàn Linh Quốc cũng từ trong tay Tần Hoàng dần lớn mạnh thịnh vượng chưa từng có, uy danh của Quốc Tử Giám lập tức thâm nhập nhân tâm, càng ngày càng khiến người ta kiêng kỵ, dù sao người đấu với trời, luôn là đấu không lại, ai cũng không muốn xúc phạm khiến thần linh tức giận.
Ngay cả ngày Tam Hoàng Tử Tần Triệt xuất sinh, liền bị các đại sư Quốc Tử Giám chắc chắn nói người này có Mệnh Đồ thăng trầm, không sống lâu được, mà quả nhiên, Tam Hoàng Tử Tần Triệt một đời coi như là ứng nghiệm với hàm nghĩa bốn chữ 'Mệnh Đồ thăng trầm' này, thân thể bệnh tật lại càng không thể chống đỡ lâu được nữa, Hoàng Đế cũng không thích hắn, cơ hồ chính là Hoàng Tử bị người người bỏ rơi, dù cho phong vương, cũng chỉ là Tần Vương hữu danh vô thực mà thôi, không có người nào coi là thật.
Ngược lại là có một cái chuyện lý thú ở quan viên bên trong truyền lưu một hồi, đó là chính thê của Thừa Tướng Hàn Thượng Thanh năm đó mang thai, cũng trùng hợp hắn nhất thời hồ đồ lâm hạnh nha hoàn khiến nàng ta cũng đồng thời mang thai, một lớn một nhỏ, khiến người ta hâm mộ không ngớt, lại sinh nở cũng một ngày, mà vào ngày ấy, Thái Minh đại sư của Quốc Tử Giám lại trùng hợp đi ngang qua Hàn phủ, trong lòng cảm thấy có duyên, liền lưu lại. Nghe đồn lúc đại phu nhân sinh nở, thiên không vốn dĩ sáng sủa lại bất chợt sấm sét vang dội, mây đen dày đặc, nhưng lại không có mưa, chỉ có sét đánh, trời chỉ hạ thiên lôi, dọa người sợ đến run cầm cập, mà đại tiểu thư Hàn phủ này vừa xuất sinh, đại phu nhân kia thế mà băng huyết bỏ mình, Thái Minh đại sư liền cau mày lắc đầu, nói nữ tử này xúc phạm thần linh, bị thần linh ghét bỏ, vừa sinh ra liền hại chết mẫu thân của mình, thần linh là cố ý hạ sấm sét lấy đó cảnh tỉnh.
Mà nhị tiểu thư sinh sau nửa canh giờ, khí trời vừa vặn chuyển sáng, đúng lúc này bắt đầu mưa, một vòng cầu vồng cực lớn hiện lên bầu trời làm cho bách tính toàn thành ai cũng nhìn thấy, không ít người ngạc nhiên không thôi.
Hàn Thượng Thanh nhân đó dò hỏi đại sư, nữ tử này mệnh cách làm sao. Thái Minh đại sư chỉ cười nói, nữ tử này mệnh cách vô cùng tốt, tương lai có mệnh đồ đại phú đại quý, càng có khí tức Hoàng gia, phú quý vô cùng, chỉ cần bồi dưỡng thật tốt, hẳn là một đời Kiều Nữ.
Hàn Thượng Thanh nhìn hai nữ nhi với hai mệnh cách nhau một trời một vực của mình, thêm vào việc Hàn Phỉ vừa sinh ra nhăn nhăn nhúm nhúm, lại đen thui, mà Hàn Yên thì trắng trẻo non nớt, vừa ra đời liền có thể mở mắt, còn có thể hướng mình cười ha ha, bất công từ khi đó liền sản sinh, hơn nữa Thái Minh đại sư uy danh hiển hách, lời của ông cũng không thể không tin, liền từ đó không thích đứa con gái đầu của mình, hoàn toàn cưng chiều nhị tiểu thư, đây cũng là lí do vì sao Hàn Thượng Thanh nhất định phải đưa Hàn Yên vào A Mã Cung, cũng là nguyên nhân hắn tin chắc Hàn Yên có thể gả vào Hoàng gia, tất cả những thứ này đều là nhận định của thần linh cơ mà!