Khúc tấu vừa chấm đứt cả tửu quán đều không khỏi tán thưởng, lúc trước bọn họ còn nghĩ khắp kinh thành này chỉ có Diệp tiểu thư tài nữ có cầm nghệ hơn người nhưng hôm nay bọn họ được mở mang tầm mắt đúng thật nhân ngoại hữu nhân mà.
Lạc Vũ Yên ôm đàn bước vào bên trong khán đài, đây là nơi nàng cho người thiết kế đặc biệt từ bên ngoài khán đài lớn có thể trực tiếp vào bên trong, sau đó nơi này liền thông đến một lối đi bí mật khác hướng lên trên tầng lầu đến một gian phòng riêng biệt.
Nàng vừa bước vào bên trong liền thấy một người ngồi chờ sẵn ở đấy.
" Tiểu Thập đã lâu rồi không gặp "
Hàn Thương Lăng tay cầm quạt ngọc nhẹ phẩy phong nhã, thân vận y phục màu trắng thêu hạt đẹp mắt trên môi lúc nào cũng cười đến ôn nhu tiêu sái như vậy.
" Tẩu tỷ còn nhớ đến đệ sao? "
Lạc Vũ Yên bỏ khăn che trên mặt, tiến đến không khách khí mà ngồi xuống tự rót cho mình ly trà một ngụm uống sạch. Do uống quá gấp liền bị sật nhẹ.
" Này...này tẩu uống chậm thôi, cẩn thận"
" Ta cũng đâu phải mất trí sau lại không nhớ ra đệ được chứ "
Hắn chu đáo rót thêm cho nàng một ly khác thu lại quạt ngọc hướng đến nàng nheo mắt dò hỏi.
" Tẩu làm cách nào có thể khiến huynh ấy đồng ý cho tẩu ra bên ngoài mở tửu quán vậy chứ? Đệ thật không tin nổi "
Lạc Vũ Yên nghe đến đây cũng chỉ biết cười trừ, nàng lúc đầu cũng không nắm chắt được mấy phần chỉ là tùy tiện mở lời nhưng không ngờ hắn rất nhanh liền đồng ý rồi.
" Đệ nhìn xem ta là ai chứ? Xinh đẹp tài giỏi, những việc này đều không làm khó ta được "
Hắn phì cười nhìn nàng không chút ngại ngùng to tiếng tự khen ngợi bản thân mình, nữ tử như vậy cũng chỉ có nàng mà thôi.
" Được rồi...tẩu nói mà không ngại sao?"
" Ta nói đều là sự thật "
Hắn không hiểu từ lúc nào lại thích trò chuyện với nàng như thế, có thể là do nàng rất khác với các nữ nhân kia, không hề kiên dè tính cách phóng khoán, tự đó. Đối với một vài việc lại có tư tưởng, ý kiến khác người nhưng nghĩ lại cũng có phần rất hợp lí.
" Tẩu không định mời ta ăn gì sao? "
Lạc Vũ Yên cười vui vẻ lấy trong tay áo ra một cuốn sổ nhỏ đưa cho hắn.
" Đây này...chọn món đi, hôm nay ta tiếp đãi đệ "
Hàn Thương Lăng cầm lên nhìn sơ qua một cái khó hiểu hỏi.
" Đây là cái gì? "
" Đây là thực đơn của hôm nay...đệ nhìn vào đây chọn món đi "
Hắn cuối cùng cũng hiểu ra liền nhìn hết một lượt các tên món ăn, gật gật đầu chỉ chỉ vào nội dung bên trong.
" Những món này nghe thật lạ...được rồi tẩu đem hết lên đi "
Lạc Vũ Yên trực tiếp giật lại sổ nhỏ, cái gì chứ tất cả hết thãi có tới gần 100 món. Hắn đây là thấy nàng hôm nay chiêu đãi liền không khách sáo mà phóng túng đến như vậy.
" Đệ ăn hết được sao? Đúng là thừa cơ hội mà "
" Tẩu vừa nói hôm nay tiếp đãi ta đi, muốn nuốt lời sao? "
Nàng nhìn vẻ mặt tính toán kia của hắn liền quyết định không chút nể mặt nhìn hắn hừ nhẹ một cái, thay hắn chọn món.
" Tiểu Cường... ngươi vào đây "
" Có tiểu nhân "
" Giúp ta mang đến một đĩa rau cải xào, đậu bắp hấp, một đĩa cá chiên "
Hàn Thương Lăng đầu đầy hắc tuyến muốn nói cũng không biết nói cái gì vì hắn biết rõ chọc phải nàng sẽ không có kết cục tốt, nên im lặng là tốt nhất. Còn nói nữa đến rau cũng không có để ăn.
Nhìn vẻ mặt kia của hắn thật sự có chút buồn cười, thấy hắn im lặng không nói gì nàng liền nói khẽ.
" Tiểu Thấp giận rồi sao? "
Hắn lúc này mới để ý đến, nàng vừa gọi hắn là cái gì mà " Tiểu Thập ".
" Đừng gọi ta như vậy, ta bằng tuổi với tẩu đấy "
Lạc Vũ Yên liền cười hì hì, lúc nãy còn tưởng hắn bị nàng làm cho tức giận rồi chứ. Nàng được dịp liền nói tiếp
" Đệ đã nói như vậy...xem ra cũng đã đến tuổi thành thân, sao nào có để ý cô nương nào chưa? "
Nàng lúc trước tình cờ biết được các vị vương gia, con cháu thuộc dòng dõi hoàng thất từ sau khi được phong tước hiệu đều được sắp xếp cho thành thân từ rất sớm. Nào là nô tỳ thông phòng, thiếp thắt, trắc phi đếm không hết nhưng Hàn Thương Nguyệt trước đó lại không hề nghe nhắc đến bất kì một tỳ thiếp nào cả.
Hàn Thương Lăng không hiểu tại sao khi nghe nàng nói như vậy liền có chút bối rối phủ nhận
" Ta không có "
" Không có...hì hì vậy đệ thích cô nương như thế nào để tẩu đây tìm giúp đệ "
" Cô nương... giống hệt như tẩu có được không? "
Nàng không nghĩ ngợi đơn thuần liền nói ra như vậy. Nhưng không ngờ bắt gặp được ánh mắt khác lạ đầy nhu tình của người bên cạnh liền bị làm cho sững sờ.
" Hả???"
Hắn thu lại tầm mắt nhẹ mở ra quạt ngọc cười ôn nhu, vẻ mặt khôi phục lại nét bình thường như không có chuyện gì.
" Đùa với tẩu chút thôi...cô nương tính cách kì quái như tẩu không ai chịu thích đâu "
" Ta có chỗ nào kì quái...đệ đúng là không có mắt nhìn mà "
Nàng còn đang trừng mắt nhìn hắn thì bên ngoài có người vào bẩm báo.
" Lâu chủ...bên ngoài có một vị công tử nói là có việc muốn gặp người, còn nói muốn trả lại đồ vật gì đó "
" Là người nào chứ? "
" Tiểu Mạc cũng không rõ, người kia còn muốn khăn khăn gặp người "
" Được rồi, ta ra đó một chút "
Hàn Thương Lăng còn muốn đi cùng liền bị nàng ngăn cản lại. Hắn dù sao cũng là thập vương gia đi cùng nàng một chỗ sẽ rất dễ bị khác phát hiện ra.
" Không sao...đệ ngồi đây dùng cơm trước đi, ta gọi người mang món ngon đến "
" Nhưng..."
" Được rồi, bên ngoài nhiều người ta ra xem thử "
Nàng trực tiếp bước ra khỏi phòng theo Tiểu Mạc đi đến chỗ của người kia, hắn hiện tại đang đợi nàng ở gian phòng chờ. Không lâu liền đến nơi, vừa bước đến nàng liền sững sốt, là hắn???
"Tiểu mỹ nhân chúng ta lại gặp nhau rồi"