Đột nhiên, Tô Cẩm Lý quay mặt đi, cười giống như ánh sáng Mặt Trời mùa xuân ấm áp:
"Dù sao vương phi của bổn vương đã ít đi, có người thay thế bổ sung, cũng không cần......"
Dương Xuyến Xuyến đột nhiên rùng mình một cái, cảm thấy ánh mắt của nam nhân trước mắt này trở nên có chút bí hiểm.
"Mà ngươi, cũng không thể từ hôn, chúng ta kết hôn, giống như là đã được ước định...."
Tô Cẩm Lý cười cười, sau đó nói: "Vì để cho sau này bổn vương có thể hài lòng, tự hào về vương phi."
"Cho nên, vương phi có phải nên học vài thứ hay không?"
"Nói thí dụ như, làm chút gì đó ngọt ngọt...."
" Đồ ăn đêm nay, giao cho vương phi xử lý đi!"
"Bổn vương tin rằng với đại tiểu thư cao ngạo của Dương gia, chuyện này không làm khó được ngươi, không phải sao?"
Tô Cẩm Lý nhíu mày, rồi sau đó nhìn Dương Xuyến Xuyến, khiêu khích nói: "sao? không làm được?"
Chưa từng có người khinh thường nàng như vậy!
Dương Xuyến Xuyến cuộn tay thành nắm, hung tợn nhìn Tô Cẩm Lý, làm khó nàng? Không phải sao?
Vậy thì, nàng sẽ cho hắn biết, hậu quả rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng!
Nhất thời, Dương Xuyến Xuyến cũng học biểu cảm của Tô Cẩm Lý, khiêu khích nhíu mày:
"Đùa à, ngươi cảm thấy ta giống như người không làm được sao?"
Muốn nàng chịu thua hắn?
Tuyệt đối không thể!
Tô Cẩm Lý hài lòng gật gật đầu, mỉm cười một cái.
Lại là cái loại cười vô tội này.
Nhàn nhạt nhìn Dương Xuyến Xuyến, rồi sau đó, cả người chợt nghiêng đến bên tai Dương Xuyến Xuyến.
Thở ra hơi nóng, chuẩn xác phả lên da thịt mềm mại của Dương Xuyến Xuyến.
Trong nháy mắt, Dương Xuyến Xuyến cảm thấy toàn thân cứng ngắc.
Tim đập rộn lên, khó thở.
Dương Xuyến Xuyến ra sức nuốt một ngụm nước bọt.
Ngẩng đầu, lại nhìn thấy Tô Cẩm Lý dù vậy vẫn ung dung tươi cười, mang theo vài phần cao ngạo.
Tô Cẩm Lý gằn từng chữ nói: "Nói thật cho ngươi biết, nếu không vì ngươi không muốn gả cho bổn vương, thì bổn vương cũng chẳng muốn cưới ngươi........."
"Nhưng mà bổn vương không quen nhìn ngươi ra vẻ cao cao tại thượng như nữ vương như vậy!"
"Cho nên, bổn vương quyết định đấu với ngươi một trận!"