*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vì buổi đi chơi này tôi đã cố tình đến thẩm mĩ viện một chuyến, nhưng lúc xuất phát mới biết, thì ra còn một đôi vợ chồng xa lạ nữa đi cùng.
Chồng tôi nói là vì tiết kiệm tiền thuê phòng nên lên mạng tìm người ở ghép, dù có khó chịu nhưng tôi cũng không nói gì, chỉ tự an ủi mình rằng dẫu sao cũng chia phòng ngủ, chẳng liên quan gì đến nhau.
Nhưng lúc đi đường tôi lại phát hiện ra có gì đó là lạ.
Gã đàn ông đi cùng kia vẫn luôn lén lút liếc tôi, tôi mặc váy ngắn cổ trễ, không biết đã bị gã nhìn bao nhiêu lần rồi.
Lúc đến nhà nghỉ, tôi vội vã kéo chồng vào trong phòng, phàn nàn với anh rằng hành vi của gã kia thật kỳ cục.
Nhưng chồng tôi chỉ sáng mắt lên, bảo tôi nhanh đi tắm rửa.
Tắm xong, tôi xịt nước hoa cẩn thận rồi thay sang bộ đồ ngủ vải ren anh tặng.
Nhưng lúc ra khỏi phòng tắm thì chỉ thấy trong phòng tối om, tôi ấn nút bật đèn thì lại phát hiện hình như đèn hỏng rồi.
Tôi gọi chồng vài tiếng nhưng chẳng ai thưa, lấy điện thoại di động ra xem mới thấy tin nhắn anh gửi, nói là đi mua đồ.
Lẽ nào là đi mua cái đó?
Mặt tôi càng đỏ hơn, liền bò lên giường chờ anh về.
Mười phút sau, cửa phòng mở ra.
Tôi hồi hộp nằm yên.
Đã hơn ba tháng chưa làm chuyện ấy, tôi phát hiện mình lại hơi hồi hộp.
Rồi tôi nhanh chóng thấy một bóng người màu đen trèo lên giường, cái tay suồng sã sờ mó cơ thể tôi, tiếng thở dốc nặng nề.
Mặt đỏ như gấc, tôi nũng nịu trách yêu: “Chồng à, sao hôm nay anh gấp gáp thế.”
Người kia cười khà khà, giọng nói khàn đục vang lên: “Được ngủ với cô em xinh đẹp thế này, sao anh không gấp gáp cho được?”
Cơ thể tôi lập tức đông cứng.
Không đúng!
Giọng nói này không phải của chồng tôi, mà chính là gã đàn ông trong cặp vợ chồng đi cùng kia!
“Tên háo sắc này, làm gì thế!” Tôi sợ hãi, vừa cố sống cố chết đẩy gã ra vừa gào lên kêu cứu, “Chồng ơi! Chồng, anh đang ở đâu!”
Gã đàn ông kia bị tôi đẩy ra bất ngờ nhưng lại nhanh chóng nhào lên, gã đè tôi lại, mắng: “Con điếm này! Chồng mày đang chơi vợ tao ở phòng bên, nó cho tao làm mày, coi như trao đổi!”
Lời gã nói như một cái bạt tai giáng cho tôi đờ người ra.
Gã ta nóng nảy kéo áo ngủ của tôi, bàn tay thô lỗ xoa bóp cơ thể tôi.
“Buông ra!” Cơn đau trên cơ thể xông đến khiến tôi tỉnh táo lại, vừa kêu thét vừa giãy dụa.
Tôi cắn vào cánh tay gã đàn ông kia một miếng, gã đau quá mà thả lỏng tay ra, tôi chớp cơ hội chạy như điên ra khỏi phòng, gã ta ở phía sau tức tối mắng chửi.
Phòng của cặp đôi đó ở ngay sát bên, tôi liều mạng đập cửa.
“Ngũ Trương, anh cút ra đây cho tôi!”
Tôi đập hồi lâu, cửa rốt cuộc cũng mở.
Ngũ Trương vẻ mặt hoảng hốt, khuy áo cài loạn xạ, nhìn lướt qua vai hắn, tôi còn thấy một ả đàn bà trần truồng đang nằm trên giường.
Tôi bật khóc, điên cuồng nện Ngũ Trương.
Giây phút đó, tôi thật sự vô cùng căm hận.
Nhưng Ngũ Trương đã quỳ xuống cầu xin tôi tha thứ cho hắn, hắn khóc lóc nói rằng chưa làm gì ả kia cả, là do gã đàn ông kia yêu cầu đổi vợ, hắn nhất thời hồ đồ nên mới đồng ý.
Tuy tôi rất tức, rất hận, thậm chí còn nghĩ tới việc ly hôn, nhưng cuối cùng lại vẫn tha thứ cho Ngũ Trương.
Tôi tự an ủi mình, chắc hẳn là hắn nhất thời bị quỷ ám, tôi nên cho hắn một cơ hội.
Việc này cứ như vậy qua đi, nhưng nó như một khối u ác tính trong lòng tôi. Đêm hôm khuya vắng, tôi vẫn vì mơ thấy điệu cười khả ố của gã đàn ông kia mà giật mình tỉnh giấc.
Mãi đến tận hai tháng sau, nỗi vướng mắc trong lòng tôi mới vơi bớt, cuối cùng cũng đồng ý quan hệ với Ngũ Trương.
Nhưng không lần nào tôi thấy thoải mái, chỉ phối hợp với hắn như một con rối vô hồn.