- Một đạo 'Thái Tố Tiên Khí' có thể ngưng tụ luyện ra tám mươi đạo Anh Lôi!
Vào buổi sang bốn ngày sau đó, Mộ Hàn thở phào một hơi thật dài, trong mắt hiện lên một vẻ vui mừng. Trải qua thời gian vật lộn vất vả dài như vậy, cuối cùng hắn cũng đã hoàn toàn luyện hóa đạo Thái Tố Tiên Khí kia.
Luyện hóa Thái Tố Tiên Khí khó khăn tuy nói rất lớn, nhưng mà thu hoạch cuối cùng cũng vượt ra ngoài dự liệu của Mộ Hàn.
Tám mươi đạo Anh Lôi, so sánh suy đoán lúc ban đầu của Mộ Hàn thì còn nhiều ba mươi đạo.
Hiện nay, số lượng Anh Lôi bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn đã đạt tới một trăm hai mươi chín, vượt thật xa rất nhiều so với giới hạn thấp nhất để thi triển Anh Lôi Tịnh Thế Chú . Nếu như lại luyện hóa toàn bộ tám đạo Thái Tố Tiên Khí còn thừa lại thì tổng số Anh Lôi mà Mộ Hàn có được là có thể đạt tới bảy trăm sáu mươi chín.
Đương nhiên, so sánh với con số cần thiết một vạn Anh Lôi để cho Thiên Anh lột xác lần thứ tư thì vẫn còn không được một thành.
Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn liền trấn tĩnh tâm thần, bắt chước cách cũ mà làm theo. Hắn lại tốn hao suốt thời gian một tháng, mới ngưng tụ luyện tất cả tám đạo Thái Tố Tiên Khí đều thành Anh Lôi.
Có tu vi Linh Trì Lục Trọng Thiên, hơn nữa công pháp cường đại như 'Anh Lôi Tịnh Thế Chú' . Cho dù có gặp phải cường giả Dương Hồ Cảnh bình thường thì hắn cũng đủ để tự bảo vệ mình.
Mộ Hàn vẫn theo thường lệ đi ra khỏi phòng, bỗng bất giác cực kì lặng lẽ có vài ý nghĩ. Xem ra là lúc nên đi ra ngoài đi một chút, có 'Đại Địa Ma Long' kia dẫn lối chỉ đường thì chuyện tìm được 'Long Tước Đằng' hẳn là không khó. Vừa đi vừa về, hai ba tháng hẳn vậy là đủ rồi. Chờ sau lúc trở về, hẳn là Tiêu sư tỷ đã luyện hóa xong toàn bộ 'Linh Võ Tiên Nguyên' . Đến lúc đó vừa lúc bẩm rõ với sư phụ và Ngư Phong Chủ, xin kết làm đạo lữ cùng nàng.
Dung nhan tuyệt mỹ của Tiêu Tố Ảnh kia lại hiện ra trong đầu. Mộ Hàn mỉm cười. Hắn chợt hít một hơi thật dài, bóng dáng đã bay thẳng về hướng đỉnh núi.
- La Thành, ngươi phải về Pháp La Thiên Vực tìm kiếm 'Long Tước Đằng' ?
Nghe Mộ Hàn nói ra quyết định của chính mình, Dịch Chân Nhân không khỏi có hơi sửng sốt.
- Đúng vậy, sư phụ!
Mộ Hàn gật đầu đáp.
- Cũng tốt.
Dịch Chân Nhân do dự nói
- Với thực lực bây giờ của ngươi , chỉ cần không gặp phải tu sĩ cảnh giới Dương Hồ quá lợi hại thì việc bảo vệ tính mạng hẳn là không có vấn đề. Pháp La Thiên Vực chỉ có ít ỏi mấy tu sĩ cảnh giới Dương Hồ, coi như đắc tội bọn họ, chỉ cần đưa ra lệnh bài thân phận ngươi là đệ tử Nội Sơn của Chân Vũ Thánh Sơn, thì liền không có nguy hiểm gì. Hơn nữa, nơi đó là vùng đất ngươi sinh ra. Đã đi một thời gian dài như vậy, quay về nhìn xem một chút cũng là chuyện người ta thường tình.
Dịch Chân Nhân cũng không hề ngăn cản Mộ Hàn. Đối với tu sĩ võ đạo có tu vi đạt tới tình trạng bực này như Mộ Hàn mà nói, đích thật là cũng cần phải đi ra ngoài lang thang xông xáo. Nhưng vậy vừa làm tăng kiến thức, mà cũng có lợi cho việc tăng tâm tình lên. Còn nếu cứ quanh năm suốt tháng tu luyện tại hang ổ ở bên trong tông phái, sẽ rất dễ dàng giậm chân tại chỗ, sắp gặp bình cảnh tắc nghẽn.
Trong lúc đang nói, trong lòng bàn tay Dịch Chân Nhân liền bỗng đột ngột xuất ra bốn viên Tu Di Châu, lão cười nói:
- La Thành, cái này xem như vi sư đưa lễ vật cho ngươi .
- Sư phụ. Cái này. . .
Mộ Hàn hơi kinh ngạc, có chút chần chờ nhìn về phía Dịch Chân Nhân. Hắn đã sớm từ trong miệng Lôi Động mà được biết chỗ quí giá của Tu Di Châu này. Dịch Chân Nhân cho dù là Khai Dương Phong Chủ, nhưng số Tu Di Châu có được nói vậy cũng sẽ không quá nhiều. Thế nhưng lúc này, lão lại một lần đưa cho mình bốn viên.
- Cầm đi!
Dịch Chân Nhân không để cho Mộ Hàn phân trần, liền nhét Tu Di Châu vào trong tay của hắn mà cười nói
- Pháp La Thiên Vực nằm cách Xích Thành Thiên Vực đến mấy Thiên Vực, qua lại một chuyến đều cần sáu viên 'Tu Di Châu', một mình ngươi thì vài viên kia làm sao đủ dùng? La Thành, cho dù có thể tìm được 'Long Tước Đằng' hay không, đều phải đi sớm về sớm.
Ngữ điệu hơi dừng lại, Dịch Chân Nhân lại nói:
- Trong khoảng thời gian này, vi sư cũng giúp ngươi thăm dò qua. Trong số tu sĩ cảnh giới Dương Hồ ở Chân Vũ Thánh Sơn , đích thật là có mấy người có được nguyên liệu thích hợp luyện chế Thánh Phẩm Đạo Khí thủy, Mộc thuộc tính như vậy. Đáng tiếc, bọn họ đều không nỡ nhượng lại. Nhưng mà, vi sư đã giúp ngươi phát tán tin tức, nói là nếu muốn tìm ngươi để luyện chế Thánh Phẩm Đạo Khí, thì phải mang đến nguyên liệu thuộc về hai chủng loại thuộc tính này coi như thù lao.
- Hiện tại mấy lão gia hỏa kia, nói vậy đều đang tìm đủ mọi cách giúp ngươi tìm kiếm nguyên liệu thích hợp cho việc luyện chế Thánh Phẩm Đạo Khí thủy, Mộc thuộc tính đó.
Nói xong lời cuối cùng, Dịch Chân Nhân không nhịn được bắt đầu cười ha ha.
Mộ Hàn bỗng nhiên tỉnh ngộ. Vốn là hắn còn có chút kỳ quái, tin tức chính mình luyện chế Thánh Phẩm Đạo Khí Tử La Pháp Trượng đã sớm lan truyền ầm ĩ xôn xao tại Chân Vũ Thánh Sơn, vì sao trước sau không ai tìm đến chính mình để nhờ luyện chế thủy, Mộc thuộc tính Thánh Phẩm Đạo Khí. Hiện tại mới biết được, nguyên nhân lại ở chỗ này.
Có điều, cách làm của Dịch Chân Nhân cũng đang hợp tâm ý của Mộ Hàn, có những cường giả Dương Hồ Cảnh này giúp đỡ tìm kiếm nguyên liệu, so với chính mình một người đi tìm thì phải dễ dàng hơn nhiều.
- Đa tạ sư phụ. Lần này đệ tử đi tới Pháp La Thiên Vực, nhanh thì hai tháng, chậm thì ba tháng sẽ trở về.
- Chú ý giữ bí mật, không để cho người phát hiện hành tung của ngươi.
- Con hiểu!
Mộ Hàn gật đầu, chợt có hơi ngượng ngùng nói
- Sư phụ, nếu như. . . Diêu Quang Phong Tiêu Tố Ảnh Tiêu sư tỷ đến đây hỏi đệ tử đi đâu, sư phụ nói thẳng cho biết là được.
- Hả?
Dịch Chân Nhân kinh ngạc nhíu mày, chỉ chốc lát sau đó, Dịch Chân Nhân thật giống như đã hiểu điều gì, lập tức cười đến cũng hơi không thể khép miệng
- Tiểu tử nhà ngươi này lại âm thầm mà làm xong chuyện. Hảo, hảo, tiểu nha đầu kia và ngươi thật sự là tuyệt phối, ngươi yên tâm đi thôi!
- Vậy thì . . . Sư phụ, đệ tử đây đi.
Dưới ánh mắt soi mói lại có pha chút hài hước của Dịch Chân Nhân, mặc dù là Mộ Hàn có da mặt dày như tường thành thì cũng không nhịn được mà hơi xấu hổ. Nhanh như chớp hắn đã ra khỏi điện Huyền Dương.
Xế chiều ngày hôm đó , Mộ Hàn liền rời khỏi Chân Vũ Thánh Sơn.
Lúc ở trong điện Huyền Dương, Dịch Chân Nhân từng báo cho Mộ Hàn cần phải giữ bí mật hành tung. Mộ Hàn biết tại sao sư phụ lại nói như vậy. Sau khi hắn tiến vào Bắc Đẩu Thất Phong , đã đắc tội với đám người Lâm Ngọc Bạch ở Thiên Tuyền Phong quá nhiều. Nếu mà sau khi rời đi bị bại lộ hành tung, sẽ khiến rất nhiều phiền toái không cần thiết kéo đến.
Nhưng mà trước khi đi ra khỏi phạm vi Chân Vũ Thánh Sơn, hành tung là không có khả năng che giấu được. Khắp nơi trong vùng phụ cận Bắc Đẩu Thất Phong đều có thể nhìn thấy bóng người. Với sự nổi tiếng hiện nay của Mộ Hàn tại Chân Vũ Thánh Sơn, chỉ cần có một người thấy hắn, thì tin tức liền có khả năng truyền tới trong tai đám người Lâm Ngọc Bạch.
Hơn nữa, Mộ Hàn cũng không tính toán hoàn toàn dựa theo sư phụ dặn dò mà làm.
- Cái gì, La Thành rời đi à?
Quả nhiên như Mộ Hàn dự liệu. Hắn mới rời khỏi Khai Dương Phong không được bao lâu, thì Lâm Ngọc Bạch đang tu luyện tại Thiên Tuyền Phong đã có được tin tức. Đôi mắt không chớp nhìn chăm chú nam nhân trẻ tuổi đối diện, hắn trầm giọng hỏi
- Ngươi quả là nhìn rõ ràng , hắn thật sự rời đi sao? Ta nói là về việc rời khỏi Bắc Đẩu Thất Phong, mà không phải rời khỏi Khai Dương Phong!
Nam nhân trẻ tuổi kia có hơi không quá thích ứng với ánh mắt hung ác của Lâm Ngọc Bạch , nên phải chớp chớp mắt rồi mới nói:
- Sư huynh, hoàn toàn chính xác, vị bằng hữu Ngọc Hành Phong kia của đệ nói, vừa mới tận mắt nhìn thấy La Thành rời khỏi Bắc Đẩu Thất Phong. Phương hướng hắn đi hẳn là 'Linh Vũ Thánh Thành' .
Lâm Ngọc Bạch gật đầu, vẫy tay ra hiệu một cái, nam nhân trẻ tuổi kia lập tức rời khỏi điện phủ.
- Hảo! Thật tốt quá!
Gương mặt khôi ngô tuấn tú kia của Lâm Ngọc Bạch bởi vì cực độ hưng phấn mà có hơi ửng hồng đỏ lên. Thế nhưng từ trong miệng thốt ra những âm thanh cũng là vô cùng lạnh buốt
- La Thành, ngươi lần này rời đi chỉ sợ không chỉ là đi tới Linh Vũ Thánh Thành đơn giản như vậy. Nếu như ngươi thực có can đảm rời xa Linh Vũ Thánh Thành, vậy thì ngày bỏ mạng của ngươi cũng sắp đến!