- Đối thủ là người khiêu chiến mà chịu thua, lại có bốn vạn Công Huân?
Mộ Hàn có hơi sững sờ, Bạch Bằng chịu thua cũng không phải điều quá mức ngoài dự liệu của hắn. Sau khi hắn lấy thế nghiền nát vạn vật để đánh bại Yến Tuấn, thì Bạch Bằng đều là tu vi Linh Trì Nhị Trọng Thiên cũng phải suy nghĩ cặn kẽ, để cho chính mình cũng không bị rơi vào cùng một dạng kết quả như Yến Tuấn. Có điều khiến cho Mộ Hàn ngoài ý muốn chính là, Bạch Bằng chịu thua lại có thể mang đến cho hắn thu hoạch bốn vạn Công Huân.
- Nhiễm Thiên Tín!
Phan Diễn chuyển ánh mắt nhìn về phía bóng hình ở ngay bên cạnh Bạch Bằng mà lại trầm giọng lên tiếng
- Ngươi là đẩy thời gian luận bàn sớm lên, hay là chịu thua?
- Ta cũng chịu thua!
Nhiễm Thiên Tín cắn chặt răng, cố nhịn nỗi xấu hổ và giận dữ trong lồng ngực, cơ hồ là từ kẽ răng mà phun ra bốn từ như vậy. Rồi hắn cũng ném lệnh bài của mình lên Võ Phong Thai.Chỉ có điều là sau khi những lời này thốt ra khỏi mồm, gương mặt Nhiễm Thiên Tín kia cũng là phồng to đến đỏ bừng, hận không thể lập tức tìm cái lỗ để chui vào.
- Hảo, ngươi cũng là khấu trừ bốn vạn Công Huân.
. . .
Đến khi Mộ Hàn lại lần nữa đi ra từ trong cửa lầu các ở ngay bên cạnh Võ Phong Thai thì hắn đã có thêm chín vạn năm nghìn Công Huân. Tổng số Công Huân đã đạt tới con số kinh người ba mươi sáu vạn.
Vài con số này đương nhiên không so sánh được với những đệ tử Nội Sơn đã ngây người mười mấy năm thậm chí là vài thập niên tại Bắc Đẩu Thất Phong. Đồng thời cũng vượt quá xa những gia hỏa mới gia nhập Chân Vũ Thánh Sơn hai ba năm.
- Ân sư tỷ, kiếm Công Huân này thật sự là quá nhanh .
Mộ Hàn mặt mày hớn hở mà tán tụng.
Khi ở Linh Vũ Thánh Thành thì hắn phải chữa trị mấy chục món Đạo Khí cao phẩm và Đạo Khí siêu phẩm, mới có được sáu vạn năm nghìn Công Huân. Tại Vong Linh Ma Cốc ra sức liều chết hết mức suốt mấy tháng, mới thu được hai mươi vạn phần thưởng của nhiệm vụ. Nhưng hôm nay chỉ là ở lại Võ Phong Thai không đến hai phần mười canh giờ, số thêm vào sổ sách liền đạt gần mười vạn.
- Ngươi cho là chuyện tốt như thế ngày ngày cũng có?
Ân Vận khẽ giọng cười một tiếng, không nhịn được trắng mắt liếc nhìn Mộ Hàn.
- Nói cũng phải.
Mộ Hàn cũng là cảm thấy đáng tiếc, lần này sở dĩ có thể kiếm được lớn, bởi vì là đối phương đánh giá thực lực của mình rất thấp. Coi chính mình trở thành con cá trên thớt gỗ có khả năng mặc kệ cho người ta xâu xé xẻ thịt. Cho nên Yến Tuấn, Bạch Bằng và Nhiễm Thiên Tín mới đồng thời hạ thư khiêu chiến đối với một mình mình. Nếu như chính mình và Yến Tuấn luận bàn trước, thì Bạch Bằng và Nhiễm Thiên Tín tuyệt không ngốc ngếch đến khiêu chiến chính mình, để rồi sau đó lại chịu thua, kết quả mất trắng vô ích bốn vạn Công Huân đưa cho mình.
- Lâm Ngọc Bạch người kia lòng dạ hẹp hòi, trừng mắt tất báo. Lần này ba người Yến Tuấn không thể làm gì được ngươi, nhưng hắn tuyệt sẽ không chịu để yên.
Ân Vận cau chặt hàng mi.
- Không sao, binh đến tướng đỡ nước dâng đất ngăn mà thôi.
Mộ Hàn cười cười một tiếng. Đầu óc lại bắt đầu nhanh chóng chuyển động. Lâm Ngọc Bạch kia xem ra là sẽ không bỏ qua cho mình. Kế tiếp khẳng định còn có thể càng không ngừng dùng các loại phương thức tìm đến để gây phiền toái cho mình. Nhưng mà, so với bị động chờ đợi phiền toái giáng xuống, chẳng bằng chủ động xuất kích bóp chết phiền toái từ trong trứng nước.
- Ngươi trái lại phải nghĩ cho thoáng.
. . .
Trong lúc đang nói, Mộ Hàn và Ân Vận đã rời xa Võ Phong Thai trước không biết bao nhiêu ánh mắt kinh dị. Không mất bao lâu thời gian, hai người liền lại lần nữa đi tới điện Võ Huân.
Hiện nay, số bóng người ra ra vào vào ở cửa điện đã trở nên càng ngày càng nhiều.
Trong lòng Mộ Hàn đã sớm rục rịch, thấy thế vội vàng vẫy vẫy tay với Ân Vận rồi kích động chạy vào. Tình huống bên trong Điện Võ Huân không khác gì mấy so với điện Võ Công ở Linh Vũ Thánh Thành. Bên trái là bia Công Huân, bên phải là bia Nhiệm Vụ. Bên tường ven rìa trong điện phủ đồng dạng là một cái đài dài, phía sau theo thứ tự có mười mấy tên đệtử Nội Sơn .
Mộ Hàn tiến vào điện Võ Huân thì điều đầu tiên là nhìn sang phía bia Công Huân kia.
- Chà!
Trong giây lát sau đó, Mộ Hàn không nhịn được mà hít một hơi thật sâu, ánh mắt đăm đăm nhìn chăm chú dòng chữ trên đầu bia
- Chín . . . Chín ngàn vạn Công Huân. . .
Vài con số này có phần rất dọa người !
Đệ tử Ngoại Sơn có thể có mấy vạn Công Huân cũng đã là phi thường khó lường, nhưng so với Công Huân của đệ tử Nội Sơn, chính là gặp bậc thầy .
- Bị kinh động hả ?
Ân Vận không biết từ lúc nào đã lặng yên đi tới bên cạnh Mộ Hàn, nàng cười hì hì nói
- Vệ Sơn, đệ tử đứng đầu Thiên Xu Phong còn không đến sáu mươi tuổi. Hiện nay trong số đệ tử đứng đầu ở các đỉnh Bắc Đẩu Thất Phong , hắn là một người duy nhất đã đột phá đến cảnh giới Dương Hồ, tùy thời cũng có thể tấn chức làm trưởng lão Thiên Xu Phong.
- Vệ Sơn?
Mộ Hàn thì thào nhắc tới cái tên này. Người này hắn từng nghe Đường Hoan và Ân Vận mơ hồ nhắc tới. Đó chính là nhân vật phi thường truyền kỳ trong số đệ tử Nội Sơn ở Chân Vũ Thánh Sơn. Nghe nói hắn đã hoàn thành không ít nhiệm vụ yêu cầu cao độ do trưởng lão tự mình tuyên bố. Nhưng dù sao chín ngàn vạn Công Huân cũng đủ để cho Mộ Hàn quá mức kinh ngạc.
Một lát sau, Mộ Hàn mới hít một hơi thật dài, tiếp tục nhìn tiếp tục.
Xếp hạng thứ hai chính là một nữ nhân có tên Yến Thu Mi. Nàng hình như là đệ tử đứng đầu Diêu Quang Phong. Kế tiếp, Mộ Hàn lại thấy được không ít cái tên quen thuộc, đệ tử đứng đầu Thiên Tuyền Phong Lâm Ngọc Bạch, đệ tử đứng đầu Khai Dương Phong Tiêu Cố, đệ tử đứng đầu Thiên Quyền Phong Cảnh Hào, thậm chí còn có Thu Hàn Mặc và Ân Vận.
Ân Vận xếp hạng cuối cùng trong số năm mươi vị, nhưng mà Công Huân của nàng cũng đạt tới tám trăm vạn.
Cả bia Công Huân tổng cộng liệt kê hai trăm cái tên, một người đứng ở cuối cùng thì số lượng Công Huân cũng vượt qua hai trăm vạn. Sau khi xem xong bia Công Huân, Mộ Hàn lại chuyển ánh mắt hướng về bia Nhiệm Vụ ở phía bên phải. Phần thưởng Công Huân cho những nhiệm vụ này đều phi thường kinh người. Mộ Hàn liếc mắt lướt nhanh một lượt, thậm chí cũng không thấy một nhiệm vụ nào mà phần thưởng ít hơn một ngàn. Có vài nhiệm vụ Công Huân thậm chí đạt nhiều hơn mấy chục vạn, thậm chí là mấy trăm vạn.
Chung quanh rộn ràng nhốn nháo, tiếng huyên náo rung trời. Mộ Hàn ngoảnh mặt làm ngơ, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm trong bia Nhiệm Vụ.
Ân Vận cũng không quấy rầy, chỉ là lẳng lặng ở một bên mà nhìn.
Càng là tiếp tục nhìn, sự mừng rỡ trong lòng Mộ Hàn lại càng cao. Ở Chân Vũ Thánh Sơn này, sửa chữa Đạo Khí đích thật là một chuyện phi thường có lợi nhuận. Ở chỗ này, chữa trị một kiện Đạo Khí cao phẩm, tối thiểu đều được một ngàn, so với điện Võ Công bên ngoài thì gấp hàng chục lần. Mà chữa trị một kiện Đạo Khí siêu phẩm, thù lao còn cao hơn, ít thì một hai vạn, cao cũng phải sáu bảy vạn, thậm chí vượt qua mười vạn. Về phần luyện chế Đạo Khí, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì thù lao thu được tự nhiên liền cao hơn .
Căn cứ đường hoa văn tô điểm mà tính toán, thù lao cho một kiện Đạo Khí cao phẩm Công Huân từ mấy ngàn đến mấy vạn khác nhau. Mà Đạo Khí siêu phẩm, thấp nhất cũng có ba mươi vạn, trong đó có một nhiệm vụ luyện chế Đạo Khí siêu phẩm , đòi hỏi Đạo Văn Sư Kim thuộc tính phi thường hiếm thấy , thù lao không ngờ đạt tới con số kinh người năm trăm vạn.
- Đáng tiếc hiện tại ta sắm vai chính là Đạo Văn Sư hai thuộc tính thủy mộc. Nếu không nhất định phải đón nhận nhiệm vụ năm trăm vạn này.
Mộ Hàn tiếc rẻ một hồi lâu, mới lưu luyến rời ánh mắt khỏi những tin tức về nhiệm vụ kia. Hắn ghi nhớ tất cả nhiệm vụ có liên quan đến Đạo Khí hai chủng thuộc tính thủy, mộc ở trên bia, sau đó mới nhìn sang Ân Vận ở bên cạnh:
- Ân sư tỷ, ở trong điện Võ Huân này thì việc tiếp nhận nhiệm vụ có gì hạn chế không?
Ân Vận lắc đầu, thản nhiên cười một tiếng:
- Cũng không có hạn chế gì, ngươi muốn tiếp nhận bao nhiêu liền nhận bấy nhiêu. Nhưng mà có một số nhiệm vụ có thời gian hạn chế. Nếu như ngươi không thể hoàn thành trong thời gian quy định, chính là sẽ phải bị trừng phạt. Hơn nữa, số lượng Công Huân bị phạt lại còn gấp đôi thù lao của nhiệm vụ.
- Chỉ cần không hạn chế số lượng nhiệm vụ là tốt rồi.
Mộ Hàn ha ha cười một tiếng, bước dài đi về hướng cái đài dài dọc tường bên trong điện phủ .
Ân Vận ngẩn ra, phút chốc lại nghĩ tới hành động của Mộ Hàn tại Linh Vũ Thánh Thành, trên gương mặt không khỏi lộ rõ sự vui vẻ, bèn hứng thú dạt dào đi theo.
Không được bao lâu, hai người liền đã tới trước đài dài kia, rồi tìm được một chỗ trống.
- Ân sư tỷ.
Người đang ngồi thẳng lưng ở sau đài chính là một nam nhân trẻ tuổi mặt mũi khôi ngô tuấn tú. Sau khi nhìn thấy bóng dáng Ân Vận , lập tức hai mắt sáng ngời. Hắn lại bật đứng lên như lò xo, nhiệt tình chào một tiếng. Trong mắt hiện lên một vẻ ái mộ không dễ phát hiện. Còn về phần Mộ Hàn thì bị hắn hoàn toàn xem nhẹ.
Ân Vận gật đầu, lạnh nhạt cười một tiếng, rồi giới thiệu cho Mộ Hàn:
- La Thành sư đệ, vị này là Niếp Hàn Trung, cũng là đệ tử Khai Dương Phong chúng ta.
- Ra mắt Niếp sư huynh.
Mộ Hàn vội vàng chắp tay, hắn đã cảm ứng ra được tu vi của Niếp Hàn Trung đã đạt tới Linh Trì Tam Trọng Thiên. Trình độ này thì trong đệ tử Nội Sơn cũng coi như không tồi.
- A, La Thành sư đệ.
Niếp Hàn Trung lúc này mới chú ý tới sự tồn tạicủa Mộ Hàn. Đầu tiên là theo lễ giao ứng phó một câu, nhưng chợt lại giống như nhớ ra điều gì, hắn như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng mà cười nói
- Ngươi chính là đệ tử chân truyền La Thành mới được Phong Chủ thu nhận kia?
- Đúng, ta chính là La Thành kia, tin tức truyền đi thật là rất nhanh.
Mộ Hàn khẽ gật đầu, có hơi bất đắc dĩ cười cười.Tựa hồ những người từng nói chuyện cùng hắn , vào lúc mới bắt đầu đều phải chất vấn một câu về thân phận của hắn.
- Ta nghe nói qua về ngươi, nghe nói tại Linh Vũ Thánh Thành ngươi đã sửa tốt không ít Đạo Khí, trong đó còn có hai kiện Đạo Khí siêu phẩm do Lâm Ngọc Bạch luyện chế .
Niếp Hàn Trung hai mắt đánh giá Mộ Hàn, rồi cười dài nói
- La Thành sư đệ. Hiện tại ngươi đến nơi này, chẳng lẽ còn muốn tiếp nhận nhiệm vụ chữa trị Đạo Khí ?
- Đúng vậy.
Mộ Hàn đưa lệnh bài của mình tới.
Niếp Hàn Trung tiếp nhận, rồi hướng tới cột Công Huân bên cạnh mà ấn vào một cái. Một lát sau, lúc đã thấy vài con số phía sau hai chữ La Thành này , hai con ngươi của hắn lập tức trợn trừng tròn xoe. Phải qua một hồi lâu mới cười khổ nói
- Ba mươi sáu vạn. . . La Thành sư đệ. Công Huân của ngươi so với ta lại đều nhiều hơn, ngươi muốn tiếp nhận nhiệm vụ gì?
- Mười tám, mười chín, sáu mươi, một trăm lẻ hai. . .
Mộ Hàn tức thì đọc ra một loạt con số kí hiệu nhiệm vụ mới ghi nhớ vừa rồi . Ngón tay của Niếp Hàn Trung đã bắt đầu lướt nhanh ghi nhận ở trên cột Công Huân kia.
Đối với thói quen nhận nhiệm vụ của Mộ Hàn , Niếp Hàn Trung đã sớm có nghe thấy, lúc này cũng là thấy nhưng không ngạc nhiên.
Không được một hồi, Niếp Hàn Trung liền giúp Mộ Hàn ghi chép hàng chục nhiệm vụ, ngón tay có hơi dừng lại. Vào lúc đang muốn dừng lại, hắn lại phát hiện Mộ Hàn vẫn còn tiếp tục báo ra những nhóm con số thì trong mắt không khỏi hiện lên một vẻ ngạc nhiên. Ngón tay tiếp tục lại ghi chép thêm.
Đến khi số lượng nhiệm vụ mà Mộ Hàn tiếp nhận đạt tới hai mươi, nhưng lại vẫn không hề dừng lại thì trên mặt hắn không khỏi lộ ra một sự ngạc nhiên, hơn nữa càng ngày càng đậm.
Hai mươi lăm, ba mươi. . .
Số lượng nhiệm vụ vẫn còn gia tăng.
Đến ngay cả Ân Vận lúc này cũng không nhịn được mà trợn to hai mắt, trong lòng khó có thể tin thầm tự nhủ:
- Người nầy, không phải là muốn tiếp nhận tất cả nhiệm vụ có liên quan tới Đạo Khí Thủy, Mộc thuộc tính sao?
- Tám trăm chín mươi ba!
Lại là một con số kí hiệu nhiệm vụ được thốt ra từ trong miệng Mộ Hàn. Niếp Hàn Trung cũng không nhịn được nữa mà cắt đứt lời Mộ Hàn
- La Thành sư đệ, ta biết ngươi tại phương diện Luyện khí thì có thực lực mạnh phi thường. Nhưng mà, ngươi đã qua tiếp nhận bốn mươi nhiệm vụ . Hẳn là có khả năng dừng lại chăng? Không ít nhiệm vụ mà ngươi tiếp nhận đều có thời gian hạn chế.
- Sư huynh đừng nóng vội, lập tức liền xong.
Mộ Hàn cười híp mắt nói tiếp
- Chín trăm năm mươi mốt, ta lại tiếp nhận một cái cuối cùng này!
Đúng như Ân Vận suy nghĩ, tất cả nhiệm vụ có liên quan cùng Đạo Khí thủy mộc đều được tiếp nhận. Trong đó chữa trị Đạo Khí có ba mươi sáu cái, luyện chế Đạo Khí có năm cái. Tất cả đều là Đạo Khí cao phẩm.
Bốn mươi mốt nhiệm vụ này nếu mà hoàn thành toàn bộ, sẽ kiếm được thù lao thêm vào đạt tới bốn mươi vạn.
Niếp Hàn Trung sắc mặt nghiêm túc:
- La Thành sư đệ, xét cùng là đệ tử Khai Dương Phong, ta nhất định phải nhắc nhở ngươi một phen. Trong số những nhiệm vụ này, thì hai mươi tám nhiệm vụ chữa trị Đạo Khí, hai nhiệm vụ luyện chế Đạo Khí cũng có thời hạn, sau khi tiếp nhận nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành trong vòng nửa tháng. Nếu mà không hoàn thành được, ba mươi sáu vạn Công Huân này của ngươi có thể sẽ không còn được bao nhiêu .
Mộ Hàn cười nói:
- Đa tạ sư huynh, trong lòng ta hiểu rõ.
- Ngươi. . .
Niếp Hàn Trung không thể tránh được, chỉ có thể lắc đầu, giúp hắn tiếp nhận thêm một nhiệm vụ cuối cùng. Tiếp theo, Niếp Hàn Trung xoay người liên tục múa trảo, những cái hộp gỗ lớn nhỏ lập tức bay ra từ bên trong vách tường tổ ong rồi rơi tại trên đài cao. Trong khoảnh khắc, trước người hắn liền chất đống như một quả núi nhỏ.
Đông đảo hộp gỗ lần lượt xuất hiện, lập tức làm kinh động đệ tử Nội Sơn chung quanh.
- Xảy ra chuyện gì? Lấy ra nhiều hộp như vậy làm cái gì?
- Cái tên ở bên cạnh Ân Vận sư tỷ kia nhìn phi thường quen mắt . Hình như ta đã nhìn thấy ở nơi nào đó . . . Đúng rồi, đúng rồi, hắn chính là La Thành kia!
- Bốn mươi mốt cái hộp, chính là bốn mươi mốt nhiệm vụ, ta không nhìn lầm đi. Hắn một mình tiếp nhận nhiều nhiệm vụ như vậy? Hồi đó tại điện Võ Công không phải hắn một lần đã tiếp nhận hàng chục nhiệm vụ sao?
- Trên bia Nhiệm Vụ , những nhiệm vụ có liên quan Đạo Khí thuộc hai chủng loại thủy, mộc thuộc tính này đã hoàn toàn không có. . .
Thoáng chốc, bên trong điện Võ Huân này có những tiếng kêu giật mình thi nhau nổi lên.
Những người nhanh trí trong chớp mắt đã phát hiện ra tình trạng khác thường trên bia Nhiệm Vụ, đúng là ở bên trong điện phủ này đã gây ra chấn động thật lớn. Phía trước Niếp Hàn Trung chỉ có hai người Mộ Hàn và Ân Vận. Mà xem xét từ tính chất của những nhiệm vụ này, người có thể tiếp nhận nhiệm vụ chỉ có Đạo Văn Sư. Hơn nữa là thủy, mộc Đạo Văn Sư!
Từ đó có thể thấy được, người tiếp nhận nhiều nhiệm vụ như vậy chỉ có thể là Mộ Hàn.
Sau khi xác nhận điểm này, con ngươi của mọi người đều trợn trừng đến suýt nữa rơi ra từ tròng mắt. Cơ hồ trên mỗi một khuôn mặt đều mang theo sự kinh ngạc hoặc đậm hoặc nhạt.
Một hơi tiếp nhận hơn bốn mươi nhiệm vụ chữa trị Đạo Khí và luyện chế Đạo Khí, đó là điên cuồng vét hết sạch tất cả nhiệm vụ thích hợp với hắn trên bia Nhiệm Vụ. Trong lịch sử nhiều năm như vậy ở Chân Vũ Thánh Sơn , tựa hồ vẫn còn chưa từng có vị Đạo Văn Sư nào lại có quyết đoán và can đảm như vậy . Chuyện điên cuồng như thế, Đạo Văn Sư lợi hại nhất hiện nay trong tông phái Dịch Chân Nhân cũng chưa từng làm, mà những người được gọi là Chân Võ Tam Tử Mục Phong, Cầm Cơ và Lâm Ngọc Bạch cũng không từng làm.
Với việc La Thành đã từng dùng hai ngày để chữa trị mười món Đạo Khí cao phẩm mà tính, thì dẫu hôm nay trong số những nhiệm vụ mà hắn tiếp nhận này mặc dù không ít cái thuộc loại có kỳ hạn thời gian, nhưng hẳn là cũng không làm khó được hắn.
- Nhưng mà không giống với lần trước. Nếu như ta nhớ không lầm, có hai nhiệm vụ luyện chế Đạo Khí Mộc thuộc tính đều phải được hoàn thành trong nửa tháng. Luyện chế Đạo Khí mà đem so sánh với chữa trị Đạo Khí thì khó khăn hơn nhiều, chỉ hơi động một cái là phải mười ngày nửa tháng, thậm chí là mất mấy tháng. Trong nửa tháng mà hắn có thể luyện chế ra một kiện Đạo Khí cao phẩm cũng không tồi rồi.
- Nếu như Lâm Ngọc Bạch ở Thiên Tuyền Phong mà biết việc này, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào? Nghe nói vừa rồi La Thành tại Võ Phong Thai chỉ một chiêu đã đả thương nặng Yến Tuấn từ Thiên Quyền Phong, làm cho hai đệ tử Thiên Quyền Phong khác khiêu chiến hắn phải chủ động chịu thua. Chuyện bọn họ khiêu chiến La Thành, nói không chừng cũng là do Lâm Ngọc Bạch xui khiến . . .
Âm thanh ồn ào không ngừng vang lên. Mộ Hàn như thể tai điếc mắt ngơ, cứ nhanh chóng thu xếp những hộp gỗ trên đài dài vào trong Tâm Cung. Nhưng mà khóe môi hắn lại không nhịn được lộ ra một nụ cười cổ quái vui vẻ.
- Lâm Ngọc Bạch, ngươi đã muốn chơi đùa, ta đây liền chơi đùa với ngươi . Rồi ta cũng muốn xem, có ta ở Chân Vũ Thánh Sơn này thì còn có ai sẽ tìm ngươi nhờ luyện chế Đạo Khí?