Nếu như Sâm La Thần Điện là không gian độc lập, cũng nguyên vẹn như Thiên Vực thế giới thì hắn vững tin mình có thể đi ra. Về phần không gian độc lập như "Giới trong giới" thì chưa chắc đã ra được. Hiện tại một nửa "Giới trong giới" đã sụp đổ, một nửa không gian còn lại có thể tồn tại sao?
Ầm ầm!
Mộ Hàn vừa ý thức được vấn đề này thì tiếng nổ mạnh vang lên, hư không đối diện đột nhiên sụp đổ, vết nứt không gian vô biên vô hạn lại lan tràn tới chỗ Mộ Hàn.
Lần này chơi lớn rồi.
Thân hình của Mộ Hàn lập tức lùi lại ngàn mét, hắn nhíu mày, đừng nhìn vết nứt không gian hiện tại khuếch trương không nhanh, nhưng theo thời gian qua đi quán tính tăng cường thì tốc độ kia tất nhiên sẽ càng lúc càng nhanh, không qua bao lâu toàn bộ "Giới trong giới" đều sụp đổ, thậm chí Sâm La Giới cũng liên lụy.
BOANG...
Bỗng dưng Hồng Nguyệt Phượng Hoàng kêu vang, Mộ Hàn vô ý thức đảo mắt nhìn qua, lại phát hiện lông đuôi thon dài của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng bắt đầu chậm rãi tan rã, nhưng mà nó không chút kinh hoàng, trong đôi mắt to hiện ra vui sướng vì được giải thoát.
- Sâm La Giới đã bắt đầu sụp đổ.
Mộ Hàn mở to hai mắt, nhẹ nhàng nỉ non.
Sâm La Giới chính là tâm cung của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng biến thành, thân thể Hồng Nguyệt Phượng Hoàng tan rã thì ý nghĩa Sâm La Giới đã bắt đầu sụp đổ. Nó cao hứng như vậy là vì Tư Không Chiếu đã chết cho nên hiệu quả điều khiển nó cũng mất đi. Đối với nó mà nói trở thành khôi lỗi còn không bằng chết đi cho thống khoái.
Tử vong cũng là giải thoát.
- Phải nhanh chóng quyết định thôi.
Mộ Hàn có chút chần chờ, tiếp tục lùi bước kết quả cuối cùng chính lf hồn phi phách tán, nhưng mà chỉ cần mang huyết mạch Linh Hư tộc cùng Ngũ Hành Chân Linh pháp lực chuyển vào trong Thiên Anh thì linh hồn, tâm thần cùng chân nguyên sẽ ngưng vào trong đó, cho dù thân thể hủy diệt thì "Tử Hư Thần Cung" cũng có thể bình yên vô sự vượt qua khe nứt không gian.
Linh hồn bất diệt, tâm thần không mất. Chân nguyên cùng pháp lực vẫn còn, như vậy rời khỏi vết nứt không gian thì Mộ Hàn cô đọng ra một thân thể "Ngũ Hành Chân Linh pháp thể" hoàn toàn mới.
Nghĩ như vậy nội tâm Mộ Hàn không còn giãy dụa nữa.
Thế nhưng mà đang lúc hắn chuẩn bị thu "Diệu Long Chân Hỏa" và các lực lượng cực hạn vào trong người, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng đột nhiên hé miệng. "Phần Thiên Kiếp Hỏa" không ngừng phun ra như thủy triều không ngừng rót vò miệng hỏa long. Cũng không công kích gì cả.
Nhưng mà qua một lá Phần Thiên Kiếp Hỏa trong người Hồng Nguyệt Phượng Hoàng hình như đã hao hết, trong thời gian ngắn "Diệu Long Chân Hỏa" lại thôn phệ nhiều hỏa diễm hơn.
Rống!
Mặc dù còn không có "Phần Thiên Kiếp Hỏa" luyện hóa nhưng hỏa long vẫn gào thét hưng phấn, giống như cảm kích Hồng Nguyệt Phượng Hoàng hùng hồn tặng cho.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Mộ Hàn có chút kinh ngạc, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng rõ ràng mang toàn bộ "Phần Thiên Kiếp Hỏa" đều cho "Diệu Long Chân Hỏa" .
Đúng lúc này Hồng Nguyệt Phượng Hoàng đột nhiên đảo mắt nhìn qua Mộ Hàn. Thần sắc của nó đầy phức tạp, nhưng mà Mộ Hàn còn không hiểu rõ Hồng Nguyệt Phượng Hoàng muốn biểu đạt ý tứ gì. Nó gáy to lên và than thể to lớn vặn vẹo biến ảo. Trong chớp mắt lại ngưng tụ ra cánh cửa đỏ hồng.
Cánh cửa rung động chập chùng giống như cánh cửa tùy thời sẽ tan rã.
Hô!
Một viên cầu to như miệng bát từ trong cánh cửa bắn ra ngoài, rất nhanh bay về phía Mộ Hàn, giọng nói thanh thúy vang lên bên tai Mộ Hàn.
- Đây là hồn ấn chỉ mình Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc mới có thể sinh ra, viên hồn ấn này có thể giúp ta niết bàn trọng sinh. Mộ Hàn, đem nó mang về phượng sào ở ‘ Thần U Thiên Vực ’, ‘ Phần Thiên Kiếp Hỏa ’ và cho ngươi rời khỏi ‘ giới trong giới ’ chính là thù lao hồi báo của ta, tới phượng sào thì mẫu thân của ta sẽ thâm tạ ngươi.
- Thần U Thiên Vực? Phượng sào?
Tim của Mộ Hàn đập thình thịch, dùng lai lịch và thủ đoạn của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng thì đưa một người ra khỏi tâm cung của mình chẳng thành vấn đề, nhưng mà Mộ Hàn có chút chần chờ, "Thần U Thiên Vực" cùng "Phượng sào" hai nơi này hắn cho tới bây giờ chưa từng nghe qua.
Nếu như tiếp nhận trợ giúp của nó mà không thể hoàn thành hứa hẹn, chuyện này trái với nguyên tắc của Mộ Hàn. Mộ Hàn dù không phải là người tốt lành gì nhưng cũng không phải người thất tín. Về phần Hồng Nguyệt Phượng Hoàng phải chăng có mưu đồ khác thì Mộ Hàn không thèm để ý, dù sao hắn tùy thời có thể bỏ qua thân thể này, cho dù nó có mưu đồ khác thì Mộ Hàn cũng có thể khiến mưu đồ của nó thất bại.
Hồng Nguyệt Phượng Hoàng lại nói lần nữa.
- Ngươi không cần lập tức đáp ứng, nói rõ ngươi không phải người dễ dàng hứa hẹn, chỉ khi nào hứa hẹn thì không thất tín. Không cần lo lắng không đi tới Thần U Thiên Vực, ngươi có thể có được tuyệt phẩm đạo khí, nhất định lai lịch bất phàm, một ngày kia chắc chắn có thể bước vào Thần U Thánh Thiên vực.
- Thánh Thiên vực?
Mộ Hàn không chỉ giật mình uy lực "Thái Vi Tinh Bàn" tuyệt phẩm đạo khí, cũng giạt mình lai lịch của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng, không nghĩ tới nó lại xuát thân từ Thượng Thiên vực, lại còn là Thánh Thiên vực thế giới cường đại nhất, cũng không biết nó năm đó tao ngộ gì lại có thể đi tới Hạ Thiên Vực nho nhỏ như vậy, hơn nữa rơi vào tình trạng như thế.
- Ngàn vạn Thiên Vực thế giới, Thánh Thiên vực chỉ có ba cái mà thôi, Thần U Thiên Vực chính là một trong số đó, Mộ Hàn, thời gian không nhiều lắm.
Hồng Nguyệt Phượng Hoàng có chút vội vàng. Sự thật cũng đúng như lời của nó, tiếng nổ ầm ầm tới gần rồi, tốc độ tan rã của nó và tốc độ giới trong giới tan rã không ngừng tăng lên nhanh hơn, không bao lâu nơi này sẽ biến thành lịch sử.
- Tốt, ta đáp ứng ngươi!
Mộ Hàn nghe vậy không do dự nữa, hắn cầm lấy "Hồn ấn" lơ lửng ở trước ngực đưa vào tâm cung, sau đó ý niệm nhúc nhích thu "Diệu Long Chân Hỏa" cùng "Huyền Thanh Linh Mộc" các loại thuộc tính cực hạn vào trong "Tử Hư Thần Cung ", tiếp theo thân ảnh như thiểm điện lao vào cánh cửa do thân thể Hồng Nguyệt Phượng Hoàng biến thành...
...
Vực Giới Sát Tràng tầng bốn.
Hô! Hô...
Từng đạo thân ảnh như lưu tinh nện vào biên giới sát tràng, bọn họ chính là đám người Tiêu Dịch Tiên cùng Lệ Thu Thủy.
Một lát sau bọn họ đã đứng lên.
Khi cánh cửa Sâm La Thần Điện bị vết nứt không gian thôn phệ, khí tức bàng bạc lúc trước đã nhỏ đi, vết nứt không gian cũng dừng khuếch trương. Chính là nhân cơ hội đó bọn họ vượt qua biên giới vết nứt không gian đi ra Sâm La Thần Điện. Có thể không lâu lắm không gian sụp đổ lần nữa, khe hở tiếp tục khuếch trương và thôn phệ tính mạng của vài người, đến cuối cùng chỉ có Tiêu Dịch Tiên, Lệ Thu Thủy, Ngọc Tâm Hạc cùng Phù Kiên có tu vi mạnh nhất, tốc độ nhanh nhất chạy đi trước khi vết nứt không gian đuổi tới xông qua cửa ra vào ở giữa hai gốc cây.
Bốn người vừa đi ra thì hai gốc cây ở bên ngoài cũng sụp đổ, ngay sau đó khu vực trung tâm Vực Giới Sát Tràng tầng bốn hóa thành lỗ đen to lớn, giống như cảm ứng được tận thế tới gần, khô lâu trong không gian này kinh hoàng thất thố, chạy loạn bốn phía.
- Tư Không Chiếu chết, Mộ Hàn chết, Tư Không Như Ý chết, Lê Qua chết, Thang Thần chết... Đi tới đây có quá nhiều người chết.
Nhìn qua lỗ đen xa xa, Lệ Thu Thủy thở thật dài, hơn mười tu sĩ mạnh nhất Thái Huyền Thiên Vực tiến vào Sâm La Giới, cuối cùng chỉ có bốn người đi qua.
Tiêu Dịch Tiên, Ngọc Tâm Hạc cùng Phù Kiên nhìn nhau, đều im lặng không nói.