Không khí chấn động, vô hình lực đạo đâm xuyên qua mái nhà, đánh nát một phần đỉnh tháp phía sau đại điện, dư lực chưa tan rẽ đôi tầng mây tạo ra một khoảng trống lớn dần ở phía xa, thậm chí sương mù bao quanh Pandaria cũng bị đánh tan một khoảng lớn, thật lâu đều chưa thể bao trùm lại.
Giờ này nếu có người từ ngoài vũ trụ quan sát Azeroth, sẽ thấy tầng mây phía trên Pandadia bị rẽ đôi như sóng nước.
Hình chiếu của Thiếu Hạo tạo ra bởi sức mạnh và khí thế của Ảnh Võ Giả bị đánh rách nát tiêu tán trong không khí. Quân trận bền chắc như núi cũng bị đánh vỡ, toàn bộ Gấu Trúc người văng ra đánh lên trên tường, trước đó đã bị mảnh vỡ bắn cho rách nát bất kham tường viện, giờ này lại bị Gấu Trúc người thân thể đâm mạnh vào, ầm ầm sập xuống. Gần như ăn trọn một quyền của lộc động đình, phần còn lại tàn phá mái ngói cũng ào ào rơi xuống, cùng với tường đổ làm bụi đất mù mịt, đối với người thường đưa tay trước mặt chưa chắc có thể thấy.
Thật ra Lộc Động Đình cũng chẳng cần làm nhiều động tác như vậy, chẳng qua hắn thấy nếu như chỉ cần một đấm là giải quyết vấn đề, thì ít ra cũng phải trông đẹp một chút. Hắn khá thích Saitama, mỗi lần tung đấm Saitama cũng thường làm động tác giả như vậy, Lộc Động Đình thấy thực sự thú vị nên học theo chơi.
Tiếng rên rỉ vang khắp đại điện, thật nhiều bóng đen lao ra từ trong tro bụi, vũ khí nắm tay, bàn chân tất cả đều hướng về Lộc Động Đình đánh tới. Cú đánh của Lộc Động Đình vừa rồi làm tất cả gấu trúc người đều bị thương, bởi vì Lộc Động Đình không dốc toàn lực lại chỉ đánh vào hình chiếu Thiếu Hạo. Cho nên các ảnh võ giả chỉ là bị dư lực đánh tan quân trận mà bị thương, gần như không ảnh hưởng tới chiến lực, lúc này toàn bộ các ảnh võ giả đều đốc toàn lực coi như phản kháng cuối cùng.
Lộc Động Đình nhìn thấy thật nhiều bóng đen từ trong bụi mù lao ra tấn công về phía mình cũng không sợ hãi, không phải vì hắn kinh nghiệm chiến đấu cao siêu mà vì hắn biết cho dù nổ tung cả Great Dark Beyond cũng không hề làm hắn bị thương.
Lộc Động Đình bước chân phải lên ngang bằng với chân trái, cả người đứng thẳng. Hai tay liên tục đánh ra nắm đấm, nhanh đến nỗi đều không thấy rõ tàn ảnh, mắt thường chỉ thấy nửa người trên của Lộc Động Đình như có nửa bán cầu tạo ra bởi nắm tay.
“Muda muda muda…!”
Sindragosa không hiểu được Lộc Động Đình kêu lên như vậy nghĩa là gì, mà thực ra Sindragosa cũng không nghĩ muốn tìm hiểu. Trong lòng cung cấp đinh nghĩa cho Lộc Động Đình là một kẻ điên cực kỳ cường đại, cho nên Sindragosa chẳng hề nghĩ muốn tìm hiểu ý tứ của Lộc Động Đình.
Mặc dù Sindragosa là rồng nhưng cũng là nữ nhân, nữ nhân thì thực sự thích tò mò. Bởi vậy Sindragosa thực sự tò mò về Lộc Động Đình, “vì sao hắn lại mạnh như vậy, vì sao hắn lại biết nhiều như vậy, đôi lúc hắn lẩm nhẫm những điều khó hiểu…”
Tuy nhiên Sindragosa cũng biết tò mò hại chết mèo, Lộc Động Đình quá cường đại, cường đại hơn những gì Sindragosa nghĩ. Thậm chí khi Lộc Động Đình nói rằng muốn săn giết Titan để ăn, Sindragosa lí trí trong lòng mắng hắn là kẻ điên không tự lượng sức, nhưng không biết từ đâu Sindragosa lại thực sự tin rằng Lộc Động Đình làm được, và còn làm được rất nhẹ nhàng.
— QUẢNG CÁO —
Vì thế Sindragosa tự biết định vị bản thân, chính mình chỉ là tọa kị của Lộc Động Đình, hiếu kỳ tò mò đều phải nhịn, Lộc Động Đình nói đi phía đông thì tuyệt đối không được đi phía tây. Có câu nói, trên đời này nhất không nên chọc chính là kẻ điên, Sindragosa cũng nghĩ vậy, không ngoan ngoãn chẳng may Lộc Động Đình nổi điên thì mạng nhỏ liền mất đi.
“Bịch bịch bịch…”
“Ui!…á!…u!…a!…!”
Liên tiếp tiếng trọng vật rơi trên mặt đất, cùng với tiếng rên la kêu thảm cắt đứt miên man suy nghĩ của Sindragosa. Phất tay, ma lực tạo thành cơn gió cuốn đi toàn bộ bụi mù trong đại điện. Giờ này trên sàn nhà các ảnh võ giả nằm la liệt, lăn qua lăn lại ôm lấy mặt rên rỉ.
Tất cả đều giống như béo thêm một vòng, trọng điểm là ở mặt, tất cả đều sưng to đến gần như không nhận ra khuôn mặt. Đặc biệt là đôi mắt, vầng đen xung quanh mắt thì càng đen hơn, Sindragosa chợt nảy sinh rất buồn cười ý nghĩ, nếu như ảnh võ giả có toàn thân lông trắn, lúc này cũng sẽ biến thành gấu trúc người.
Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, từ khi Lộc Động Đình đánh người cho tới khi toàn bộ gấu trúc người nằm la liệt trên sàn, cũng chỉ chục cái hô hấp thời gian. Chênh lệch thật sự quá lớn, gấu trúc người muốn đánh Lộc Động Đình quả thực là muỗi đốt i nốc vậy.
Giờ này gấu trúc người thực sự thảm, không chỉ là bị Lộc Động Đình đánh thảm, cả kiến trúc Ảnh Tung Thiền Viện cũng bị Lộc Động Đình một quyền đánh hư không ít.
Đại điện giờ này chỉ còn một ít cột trụ tường viện hoàn toàn sập hết, mái ngói cũng vì một quyền mà bay đi gần hết phần còn lại cũng đã rơi xuống khi tường nhà sập, sàn nhà đã bị hình chiếu Thiếu Hạo một kích dập nát từ lúc bắt đầu. Phía sau đại điện, tháp cao cũng bị Lộc Động Đình một quyền đánh mất phân nửa bên phải. Nói đúng ra là một quyền này của Lộc Động Đình đánh ra một khoảng trống nửa hình tròn trên tháp cao ở sau đại điện.
Bây giờ xuyên qua nóc nhà đại điện đều có thể thấy tháp cao giống như bị cắn mất một miếng, chỉ còn lại một nửa. Thật may kiến trúc của gấu trúc người mặc dù có vẻ hơi lạc hậu nhưng thực sự bền vững. Đã mất đi một phần lớn, nhưng vẫn có thể đứng vững chưa sập xuống mặc dù nhìn đã là lung lay sắp đổ.
Sindragosa đang nhìn lấy nằm la liệt gấu trúc người, cố gắng chỉ nhìn khuôn mặt để đoán ra đâu là Taran Zhu, thực hiển nhiên, với một bầy bị đánh thành đầu heo gấu trúc người, Sindragosa khó lòng phân biệt.
— QUẢNG CÁO —
Mặc dù cảm thấy gấu trúc người đặc biệt thảm, Sindragosa có chút thương hại cho gấu trúc người, nhưng Sindragosa cũng thực vừa lòng với kết quả. Gấu trúc người không nghe chính mình nhắc nhở lại còn dám ý kiến với chính mình, Sindrago thực tức giận, dù sao cũng là nữ nhân, lòng dạ hẹp hòi.
Sindragosa suy nghĩ : “Chút nữa kiến nghị chủ nhân vơ các loại quý báu bảo bối làm bồi thường, hừ hừ… dám đắc tội ta, không giúp chủ nhân vét sạch nơi này ta liền không là Sindragosa, nói không chừng chủ nhân còn cho phép lấy không ít làm phong phú bảo khố.”
Trong lòng suy nghĩ, giấc mộng lấy được thật nhiều bảo bối sáng lấp lánh lấp lánh, không còn rồng nào có thể cự tuyệt sáng lấp lánh đồ vật. Khóe miệng Sindragosa khẽ nhếch lên một chút độ cong.
Lộc Động Đình đánh xong, nộ khí cũng tiêu hao hết, thu hồi kỳ lân cánh tay hướng bên kia xinh xinh đẹp đẹp đứng nhìn Sindragosa phất tay nói:
“Đừng nhìn nữa, lấy cho ta một bộ quần áo, bền một chút, chúng ta đi ra ngoài chờ bọn gấu trúc người ngu xuẩn tự mãn này.”
Thu hồi miên man suy nghĩ Sindragosa ngoan ngoãn nghe lời từ trong cá nhân không gian lấy ra một bộ pháp bào giống như bộ trước, nhưng không trực tiếp đưa ngay cho Lộc Động Đình mà dùng ngón tay sử dụng ma lực thoăn thoắt viết viết vẽ vẽ những ký tự kỳ lạ lên pháp bào.
Lộc Động Đình biết là Sindragosa đang sử dụng ma lực viết chữ khắc văn lên pháp bào. Nhưng Lộc Động Đình không biết Sindragosa sử dụng ngôn ngữ chủng tộc nào. Azeroth có hệ thống ngôn ngữ thực phức tạp, gần như mỗi loài đều có ngôn ngữ riêng, điều này chẳng khác địa cầu là mấy. Chỉ là một số ngôn ngữ sẽ không hề được truyền ra ngoài, thậm chí có những ngôn ngữ muốn học được phải đạt được những điều kiện hà khắc, quan trọng nhất là thực lực.
Giống như ngôn ngữ Titan, nếu không đủ năng lực hay đươc cho phép, thì thông thường chỉ nhìn vào chữ viết đã có thể mất mạng, vì trong đó ẩn chứa quá nhiều, từ kiến thức, năng lượng, ma lực, cảm xúc ... Không đủ thực lực lại cố gắng tìm hiểu chỉ có hai hậu quả, hoặc phát điên vì bị nhồi nhét đại lượng các loại kiến thức hay cảm xúcm hoặc nổ tan xác vì cơ thể không chịu nổi năng lượng quá mức khổng lồ. Ngôn ngữ Titan gần như chỉ có thể là Titan đọc hiểu, vì ngoài Titan chẳng có mấy chủng tộc có đủ cường đại để học và sử dụng ngôn ngữ Titan.
Ngôn ngữ rồng và ngôn ngữ nguyên tố cũng là những ngôn ngữ cực kỳ cường đại, được tạo ra bởi rồng và các nguyên tố, chỉ những ai có đủ sức mạnh thì mới có thể học tập. Ngôn ngữ rồng cùng ngôn ngữ nguyên tố là hai loại ngôn ngữ phù hợp nhất để sử dụng ma lực.
Hoặc như ngôn ngữ của cái chết, được đều là người chết, người không chết thì không thể học hay sử dụng ngôn ngữ của cái chết.
— QUẢNG CÁO —
Mấy loại ngôn ngữ này, trừ ngôn ngữ Tita, Sindrago sa không đủ mạnh để học tập. Còn lại hẳn là Sindragosa đều có thể sử dụng, lại là rồng, lại là một cường đại ma pháp đơn vị, cũng đã từng chết đi, hiện tại lại chính là vong linh cự long.
Sử dụng ngôn ngữ rồng, ngôn ngữ nguyên tố hay ngôn ngữ của cái chết đối với Sindragosa đơn giản như bữa sáng.
Thực nhanh, Sindragosa hoàn thành khắc văn trên pháp bào, một mạt ánh sáng tím lóe lên rồi biến mất. Thực hiển nhiên từ một bộ quần áo pháp bào thông thường, sử dụng ma lực đem những cái đó ngôn ngữ thành khắc văn, màu trắng pháp bào liền biếnh thành màu tím.
Sindragosa nhìn dừng tay, nhìn thấy ánh sáng tím lóe lên rồi biến mất, liền vừa lòng gật đầu đem pháp bào cho Lộc Động Đình.
“Chủ nhân, ta đã dùng long ngữ ma pháp khắc văn lên nó, bây giờ cai này pháp bào có thể chịu lực sát thương tương đương với chính ta toàn lực một kích, mà không hề bị tổn thương.”
Lộc Động Đình nghe vậy vừa lòng gật đầu, dẫn đầu bước đi ra bên ngoài đại điện. Sindragosa vội vàng nhanh chóng theo sau, hai người đi ra ngoài, nhìn thấy ở phía xa một ít gấu trúc người đang cố xem xét chuyện gì xảy ra.
Những gấu trúc người này hoặc là các học viên chưa trở thành ảnh võ giả, hoặc những gấu trúc người không phải ảnh võ giả đến đây để trị thương hay tu luyện hoặc thăm thân nhân bằng hữu.
Mặc kệ đàn gấu trúc người này, Lộc Động Đình nhìn Sindragosa rồi liếc qua xa xa đàn gấu trúc người.
Sindragosa: “….”
Đầy đầu chấm hỏi, Sindragosa không thể hiểu được ý của Lộc Động Đình.