Vũ Thần

Chương 990: Giải quyết



Thời gian lúc này phảng phất như dừng lại, mặt băng chậm rãi xuất hiện vết rách.
Một chữ thập cực lớn xuất hiện, theo sau từng khối băng hoàn hảo bắt đầu sụp đổ.
Trên mặt nước xuất hiện từng khối thi để gãy rời theo đó huyết dịch nháy mắt nhuộm đỏ cả vùng.
Trên không trung, trừ đầu thương ưng ở xa căn bản không tới gần, hai đầu phi hành Thánh Thú Vương còn lại đã sớm bị xé thành hai nửa. Trên mặt băng, dưới sự khống chế đặc thù của Thần đạo Ngưng huyết nhân, chữ thập vẽ qua vô số thân thể Thánh Thú Vương tạo thành thương vong cực lớn. Dưới mặt băng, đám Thánh Thú Vương cũng không thoát khỏi công kích này, chúng căn bản không biết trên mặt băng xảy ra chuyện gì.
Mặc dù chúng cũng cảm ứng được thiên địa lực lượng biến hóa cực lớn nhưng giờ phút này chúng nó đã tới quá gần. Cho dù biến hóa thần kỳ tới đâu chúng cũng không nghĩ có liên quan tới đám nhân loại kia.
Đám Thánh Thú Vương này căn bản không biết để tránh né, chữ thập lướt qua đồng dạng kéo theo sinh mệnh chúng.
Chỉ trong nháy mắt vài đạo thân ảnh khổng lồ bỏ chạy ra xa. Chúng giống như chó nhà có tang, chỉ cần rời xa nơi này, về phần đi tới đâu không còn quan trọng nữa.
Trong cuộc đời, đây là lần bộc phát lực lượng cường đại nhất, bởi phía sau chúng nó là một nhân loại vô cùng đáng sợ. Nhân loại này không ngờ có thể hấp tụ thiên địa lực lượng mà công kích. Chỉ một cái vung tay, đàn Thánh Thú Vương đã bị tiêu diệt.
Bất luận bay trên không, chạy trên băng hay bơi dưới nước, ba mươi sáu đầu Thánh Thú Vương nháy mắt đã mất đi phân nửa. Mười tám đầu Thánh đã lưu lại tại đây. Về phần mười tám đầu Thánh Thú Vương còn lại, cũng không dám có bất cứ phản kháng nào, chúng dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi, hơn nữa không bao giờ dám quay lại nữa.
Trên mặt biển là một mảnh hỗn độn, đám Thánh Thú Vương trọng thương chưa chết lúc này gào thét kinh tâm.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, không khí tại Bắc hải có phần lạnh lẽo, khi luồng khí này vận chuyển vào thân thể, hắn kinh ngạc nhìn Thần đạo Ngưng huyết Nhân đầy nghi hoặc.
Người khác có lẽ cũng không biết, nhưng hắn chẳng những nhiều lần chứng kiến Thần đạo Ngưng huyết nhân phóng thích thiên địa lực lượng mà ngay cả bản thân hắn cũng có thể làm được điều này. Bởi vậy hắn biết, lúc này Thần đạo Ngưng huyết nhân phóng thích lực lượng thậm chí gấp đôi lúc trước.
Tình huống bình thường chỉ có thể thu nạp thiên địa lực lượng trong chu vi trăm dặm mới có thể phóng thích thiên địa chi uy.
Nhưng lúc này Thần đạo Ngưng huyết nhân phóng xuất thiên địa chi uy cũng không phải một lần mà là hai lần liên tiếp. Đồng dạng uy lực cùng hiệu quả tăng thêm không chỉ hai lần.
Nếu như trong hoàn cảnh giống nhau, cho dù thiên địa chi uy phóng ra như vậy nhiều nhất chỉ có thể đánh chết một đầu Thánh Thú Vương. Nhưng lúc này một kích tiêu diệt mười tám đầu, chênh lệch to lớn thế nào nhìn là biết.
Không chỉ có vậy, điều khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy vui mừng hơn chính là, lúc này sau khi Thần đạo Ngưng huyết nhân thu nạp thiên địa lực lượng, đừng nói phạm vi trăm dặm, ngay cả thiên địa lực lượng vùng phụ cận cũng không tiêu hao hết.
Thiên địa lực lượng không ngừng dao động thậm chí với hành động hấp thu của Thần đạo Ngưng huyết nhân khi nãy cơ hồ không chút ảnh hưởng.
Giờ phút này Hạ Nhất Minh rốt cuộc đã hiểu rõ, hiện nay so với niên đại Thần đạo vì sao không thể xuất hiện Thần đạo cao thủ.
Thì ra so với niên đại Thần đạo, thiên địa lực lượng hiện nay thua kém không cách nào bù đắp.
Hạ Nhất Minh tin tưởng, trong niên đại Thần đạo, Thần đạo cao thủ mỗi khi tranh đấu đều sử dụng thiên địa lực lượng tới độ khó tin. Cũng chỉ như thế bằng vào lực lượng của họ mới tạo ra cái gọi là thần tích, mới có thể coi tất cả dưới Thần đạo như con kiến hôi.
Quả thật nếu có thể phóng xuất vô số thiên địa chi uy như vậy, cho dù giết chết toàn bộ sinh vật tại Bắc hải cũng không vấn đề. Thần đạo cường đại như vậy, chỉ cần có thiên địa lực lương, dưới Thần đạo chỉ là kiến hôi. Khi nghĩ tới độ nồng đậm của thiên địa lực lương như vậy, Hạ Nhất Minh trong lòng cảm khái không thôi.
Sau khi thu nạp thiên địa chân khí trong phạm vi trăm dặm Thần đạo Ngưng huyết nhân chỉ có thể phóng thích một nửa uy lực, hơn nữa sau khi sử dụng một lần không cách nào sử dụng tiếp.
Tình huống thiếu thốn thiên địa lực lượng như vậy nếu có thể xuất hiện Thần đạo cao thủ mới là chuyện khó tin.
- Tốt...
Đế Thích Thiên cười dài một tiếng. Trong tiếng cười của lão ẩn chứa một tia kích động mờ mịt. Hạ Nhất Minh tốt xấu cũng là người của Thiên Trì nhất mạch, mà khôi lỗi của Thiên Trì biểu hiện cường đại như vậy, bất luận là ai cũng không khỏi cao hứng. Về phần người ngoài có cao hứng hay không, không phải chuyện lão quan tâm.
Một tiếng " Hảo" này kéo tất cả từ mê man tỉnh lại. Tất cả chuyển ánh mắt kinh dị nhìn lại mặt băng. Thần đạo chi uy, đây tuyệt đối là Thần đạo chi uy.
Dù trong cơ thể bọn họ có chứa thần lực nhưng căn bản không thể phóng xuất như vậy.
Bởi thế bọn họ nháy mắt đã hiểu ra. Chỉ có Thần đạo chân chính mới có thể tạo ra uy lực bậc này. Nhất thời mọi người trong lòng vô cùng kích động.
Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn lại một phương. Nơi đó thiên địa lực lượng cuồn cuộn tuôn ra không ngớt, ngoài một mảnh yên tĩnh cũng không còn bất cứ biến hóa khác.
Chỉ là sau khi chứng kiến uy lực thiên địa, bọn họ nhìn lại nơi đó mang theo vào phần chờ mong. Thần đạo, cảnh giới truyền thuyết này khiến tất cả phải mong chờ.
Giữa không trung, Hạ Nhất Minh vỗ vỗ bả vai Thần đạo Ngưng huyết nhân, trong đầu hắn phát ra ý niệm điều khiển.
Sau một giây, hắn cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân đi tới mảnh hỗn độn ngoài khơi, sau đó cả hai cùng thu thập thi thể đám Thánh Thú Vương.
Nếu gặp đầu Thánh Thú Vương còn giãy giụa, Hạ Nhất Minh không ngại xuất thêm chút lực. Dưới Ngũ hành chân khí công kích, đám Thánh Thú Vương giãy chết này lập tức tử vong không có ngoại nệ. Sau khi tính mạng mất đi, thi thể chúng giống như hạt bụi dễ dàng bị Hạ Nhất Minh thu vào Ngũ hành không gian.
Đông đảo cường giả đứng xa lẳng lặng nhìn, nhưng cũng không bất luận kẻ nào tiến tới, bởi bọn họ cũng không muốn gây hiểu lầm.
Mười tám đầu Thánh Thú Vương đại biểu cho mười tám khỏa nội đan Thánh Thú Vương. Số lượng này đủ để hấp dẫn bất cứ người nào nhưng sau khi chứng kiến thực lực Thần đạo Ngưng huyết nhân, cho dù không muốn nhưng không ai dám bộc lộ bất mãn.
Thực lực chênh lệch lúc này biểu hiện vô cùng rõ ràng. Địa vị Hạ Nhất Minh trong lòng mọi người lần nữa đề thăng nhanh chóng.
Nửa canh giờ sau, Hạ Nhất Minh cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân đã xử lý sạch sẽ nơi này. Trừ chỗ nước biển hòa máu cùng đám băng vỡ vụn, nơi này đã không còn nhìn thấy bất cứ khối thi thể Thánh Thú Vương nào.
Trong Ngũ hành không gian của Ngũ Hành Hoàn ngược lại chất đầy tài liệu khiến mọi người thèm thuồng. Mặc dù đống tài liệu này có hư hao nhưng tuyệt đối được coi là thiên tài địa bảo.
Thu dọn ổn thỏa, thân thể Hạ Nhất Minh nhoáng lên đã tới bên cạnh Lôi điện. Mà Thần đạo Ngưng huyết Nhân lần nữa bay lên không trung. Theo sau dưới ánh mắt mọi người, quanh thân thể hắn xuất hiện dao động cứ thế biến mất.
Băng Tiếu Thiên cười khổ không thôi. Ẩn nặc thuật bậc này thật sự khó tin, có lẽ cũng là công pháp thuộc về Thần đạo.
Chỉ có Hạ Nhất Minh mới biết, đây chính là Bách Linh Bát tác oai. Bất quá ngay cả hắn cũng không rõ vì sao Bách Linh Bát có thể làm được điều này. Gương mặt Viên Lễ Huân có chút trắng bệch lúc này càng không còn huyết sắc.
Một kích khủng bố của Thần đạo Ngưng huyết nhân đã khiến tất cả rung động, càng đứng nói tới Viên Lễ Huân.
May là lúc này tu vi của nàng đã đề thăng chóng mặt, nếu không e rằng không còn đủ trấn tĩnh ngồi trên ngựa.
Khẽ vỗ lên đôi tay nhỏ bé của Viên Lễ Huân, Hạ Nhất Minh nhẹ giọng an ủi:
- Không có việc gì, kết thúc rồi.
Viên Lễ Huân khẽ gật đầu, trên mặt xuất hiện nụ cười. Mơ hồ trong mắt nàng xuất hiện một tia quang mang kiên định. Hạ Nhất Minh giật mình, loại quang mang này trong trí nhớ của hắn vẫn còn rõ rệt, lúc trước Viên Lễ Huân rời đi Bắc Cương Băng Cung quang mang này đã từng xuất hiện. Giờ phút này trên thân thể nàng dũ phát một loại khí chất càng thêm hấp dẫn ánh mắt hắn.
- Hạ huynh. Khôi lỗi của ngươi đại phát thần uy, chẳng định đám Thánh Thú Vương sẽ không tới nữa...
Băng Tiếu Thiên cười dài nói.
Hạ Nhất Minh thu liễm tâm thần quay qua, theo sau cười nói:
- Băng huynh. Bắc Hải Thánh Thú Vương có phải còn rất nhiều?
Băng Tiếu Thiên khẽ lắc đầu, lão thẳng thắn nói:
- Số lượng của chúng quả không ít, bất quá chúng cũng không ngốc. Khi đã chứng kiến thực lực của chúng ta, tuyệt đối sẽ không tới tìm chết.
Hạ Nhất Minh nhớ lại quá trình giao thủ cùng đám Thánh Thú Vương vừa rồi, trong lòng lập tức đồng ý điều đối phương vừa nói. Đám Thánh Thú Vương này trí tuệ không thua kém nhân loại. Hơn nữa so với nhân loại chúng sợ chết hơn rất nhiều. Sau khi chứng kiến uy lực của Thần đạo Ngưng huyết nhân tuyệt đối sẽ không dám xuất hiện nữa. Hắn đang muốn mở miệng nói đột nhiên sắc mặt thay đổi.
Không chỉ Hạ Nhất Minh, ánh mắt tất cả đều tập trung lại một nơi.
Nơi đó thiên địa lực lượng đột nhiên trở lên điên cuồng.
Thiên địa lực lượng cuồng bạo tới độ nếu ban đầu có thể so sánh với dòng sông sóng chảy cuồn cuộn thì lúc này như đại dương bão tố.
Không từ ngữ nào có thể miêu tả sự cường đại của thiên địa lực lượng lúc này, cho dù cách đó trăm trượng người ta cũng có cảm giác trực tiếp bị nó tác động.
- Không tốt.
Băng Tiếu Thiên lạnh lùng nói:
- Tránh mau, Băng Đảo sắp xuất hiện...
Lão nói chưa hết tất cả mọi người đã vội vàng chạy về phía xa. Chỉ trong nửa canh giờ trước đám Thánh Thú Vương chạy có cờ thì tình huống đó lại xuất hiện. Bất quá phi hành trên không hay chạy trên mặt băng lúc này không phải đám Thánh Thú Vương kinh khủng mà là cường giả đứng đầu nhân loại.
Trong đám người, trừ Lôi điện cùng Kỳ Lân thú, tất cả không chút do dự bay vào không trung. Đối với họ mà nói, tốc độ phi hành nhanh hơn tốc độ chạy trên mặt băng rất nhiều.
Nhưng bọn họ rất nhanh phát hiện, hai đạo thân ảnh di chuyển trên mặt đất nhanh chóng bỏ xa họ.
Tốc độ của Lôi điện cùng Kỳ Lân Thú không ngờ nhanh tới độ Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng không sánh bằng.
Hạ Nhất Minh cũng không theo số đông cường giả bắn mình lên không trung, hắn lập tức nhảy lên lưng Lôi điện, cánh tay vòng qua eo Viên Lễ Huân. Lôi điện cùng hắn tâm ý tương thông, chỉ giây lát nhân ma hợp nhất, tốc độ Lôi điện còn đề thăng vài phần.
Mà Kỳ Lân Thánh chủ còn phản ứng nhanh hơn Hạ Nhất Minh, kỳ thực lão phối hợp với Kỳ Lân thú cả trăm năm, dĩ nhiên bỏ chạy mau chóng hơn. Nhưng sau một lát, hai đầu siêu cấp Thánh thú đã cùng song hành không phân biệt.
Khẽ thở dài một tiếng, Kỳ Lân Thánh chủ nhìn Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện ánh mắt đầy cảm khái. Một người một ngựa này không ngừng tiến bộ.
Trong lòng lão mơ hồ xuất hiện suy nghĩ bản thân đã già. Trước mặt Hạ Nhất Minh quả thực lão cảm thấy mình " già" đi rất nhiều.
Sau một lát, một âm thanh truyền tới khiến cả thiên địa run rẩy.
Thần đạo Ngưng huyết nhân hấp thu thiên địa lực lượng khiến người ta cảm thấy sợ hãi nhưng lúc này thiên địa chi uy cường đại chưa từng có.
Giống như lôi động cửu thiên, từng tiếng nổ lớn vang lên không dứt. Thiên địa lúc này vô cùng hỗn loạn, cho dù Hạ Nhất Minh cũng không có cách nào điều khiển lực lượng nguy hiểm cực độ này.
Giữa không trung đám người Băng Tiếu Thiên kêu lên một tiếng, bọn họ không hẹn mà cùng bay xuống.
Thần quang trên người bọn họ mặc dù vẫn chói mắt như trước nhưng ánh sáng lóe lên tựa hồ tùy thời tiêu tán.
Khi thiên địa biến chuyển, ngay cả thần binh bổn mạng của họ cơ hồ cũng không thể phát ra uy lực.
Sáu vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả mạnh mẽ đáp xuống mặt đất, bất quá bọn họ không có thời gian ngừng lại, tiếp tục chạy về phía trước.
Tới lúc này bọn họ mới thật sự hâm mộ Hạ Nhất Minh cùng Kỳ Lân Thánh chủ, bên cạnh hai người này còn có những đầu Thánh thú siêu tốc, bởi vậy hai người không chật vật chút nào.
Một bóng đen mau chóng lướt qua đầu đám người Băng Tiếu Thiên, chỉ giây lát bóng đen này đã bỏ lại bọn họ sau lưng.
Hạ Nhất Minh cùng Kỳ Lân Thánh chủ nhìn nhau, bọn họ đều thấy trong ánh mắt đối phương vẻ đề phòng. Thân pháp của Cát Ma Phàm Thù trong nhân loại quả nhiên đệ nhất, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng tự thẹn không bằng.
Đương nhiên nếu như Hạ Nhất Minh cưỡi Lôi điện, tốc độ giữa hai bên không phải Cát Ma Phàm Thù có thể so sánh.
- Ầm ầm...
Xa xa truyền tới âm thanh dữ dội như đàn ngựa hoang mất kiểm soát đang chạy nước rút, một mảnh hắc ám đột ngột hiện ra trước mặt mọi người. Chỉ giây lát mảng màu đen này đã khuếch tán chóng mặt.
Khi mảng màu đen này khuếch tán ra, trên đường đi của chúng, mọi vật đều bị cuốn vào không thương tiếc.
Hạ Nhất Minh cùng Kỳ Lân Thánh chủ vốn đã chạy tới khoảng cách an toàn nhưng nhìn thấy cảnh này, hai người tự động thúc giục Thánh thú của mình chạy ra xa hơn.
Mà Kỳ Lân thú cùng Lôi điện đều nắm giữ huyết mạch Thần thú, năng lực dự báo nguy hiểm của chúng cao hơn Nhân đạo đỉnh cấp cường giả rất nhiều.
Lúc này thiên địa biến đổi, bộ lông trên thân thể chúng chịu kích thích mãnh liệt đã dựng đứng lên như hai đầu nhím lớn. Chúng cao ngạo nhưng không có nghĩa mù quáng. Khi đối mặt với lực lượng bản thân không thể chống đỡ, tốc độ của chúng so với Hạ Nhất Minh nhanh hơn rất nhiều. Chỉ một giây sau chúng mới ngừng lại, lúc này khoảng cách tới trung tâm cho dù nhìn kỹ cũng khó xác định cảnh vật nơi đó.
Sau hồi lâu một đạo thân ảnh màu đen xuất hiện, Cát Ma Phàm Thù đã dừng lại bên cạnh bọn họ. Bất quá lão thích khách mặt mũi mơ hồ trắng bệch, trên đỉnh đầu mồ hôi đầm đìa. Mới vừa rồi mặc dù tốc độ nhanh tới cực điểm nhưng đó là một phương pháp súc áp đặc biệt, bởi vậy Cát Ma Phàm Thù mới có bộ dáng như lúc này.
Chỉ trong giây lát đám người Băng Tiếu Thiên rốt cuộc cũng xuất hiện, sắc mặt bọn họ so với Cát Ma Phàm Thù không tốt hơn là mấy.
Vừa rồi thiên địa dị biến quá lớn, bọn họ rời khỏi nơi đó, hơn nữa tránh bị mảnh đen tối đó hút vào đã dốc toàn lực. Chính vì muốn thân pháp nhanh hơn nên mặc cho hậu quả không tốt, bọn họ cũng liều mạng thi triển. Dù sao nếu bọn họ bị cuốn vào mảnh đen tối kia, hậu quả khẳng định không cách nào tưởng tượng. Sau khi dừng lại hồi lâu, mọi người lúc này mới nhìn nhau cười khổ.
Bọn họ vừa đánh lui đám Thánh Thú Vương kia, nhưng chưa chờ đứng vững chân, thiên địa lực lượng đã ép bọn họ chạy có cờ.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Lưu Xương Cử thở phì phò, nói:
- Băng Đảo xuất hiện vốn có dấu hiệu rõ rệt. Vì sao lúc này không có.
Hạ Nhất Minh nhìn lại nơi xa nói:
- Lưu huynh. Chẳng lẽ dấu hiệu này còn chưa đủ đặc biệt.
Thiên địa bộc phát lực lượng thậm chí còn mãnh liệt hơn Thần đạo Ngưng huyết nhân. Nếu cường độ này bộc phát lớn hơn e rằng Lôi điện cùng Kỳ Lân thú chưa chắc đã dễ dàng thoát đi.
Lưu Xương Cử lắc đầu, nói:
- Hạ huynh có điều chưa biết. Trong cổ tịch ghi lại. Thiên địa lực lượng tăng lên đều theo quá trình chậm rãi, quá trình này đủ thời gian cho người ta rời đi. Mà " quá trình" vừa rồi tuyệt đối khác xa.
Hạ Nhất Minh lúc này mới chợt hiểu, ánh mắt hắn nhìn lại đám người Băng Tiếu Thiên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Thở dài một hơi, Băng Tiếu Thiên cười khổ nói:
- Có lẽ điều này liên quan tới việc khôi lỗi của Hạ huynh phóng xuất thiên địa chi uy.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lòng cùng đồng tình với nhận định này.
Thiên địa lực lượng nơi này vốn nồng đậm tới khó tin, sau khi bị súc áp nhất thời xuất hiện phản ứng mãnh liệt. Hơn nữa rút ngắn thời gian Băng Đảo xuất hiện.
Dù sao khi Thần đạo biến mất, đây là lần đầu tiên có người phóng xuất thiên địa chi uy chân chính, bởi vậy kết quả này hiển nhiên không ai đoán được. Đế Thích Thiên đột nhiên biến sắc, nói:
- Hạ huynh. Khôi lỗi của ngươi đang ở đâu?
Tất cả mọi người nhất thời ngẩn ra, theo sau gương mặt trở lên cổ quái.
Mới vừa rồi thiên địa lực lượng bộc phát, bọn họ lo thân mình còn chưa xong, đương nhiên không có khả năng nhớ tới khôi lỗi.
Giờ phút này sau khi thoát khỏi hiểm cảnh, bọn họ nhất thời nhớ tới khôi lỗi khiến tất cả kinh hãi kia. Lúc này trong đầu họ đều có nghi vấn, khôi lỗi chỉ biết nghe lệnh hành động, liệu có thể chủ động chạy trốn.
Hạ Nhất Minh ánh mắt nhìn lại mảnh hỗn độ, ngữ khí vô cùng bình tĩnh nói:
- Khôi lỗi trên không trung, không xuống tới đây.
Băng Tiếu Thiên hai hàng chân mày nhíu lại, nói:
- Hắn có thể phi hành trên không trung sao?
Thiên địa lực lượng dao động khiến ngay cả thần binh của bọn họ cũng mất đi tác dụng, vậy đang phi hành trên không trung gặp hậu quả gì, dùng đầu gối nghĩ cũng biết.
Nếu như khôi lỗi của Hạ Nhất Minh trong hoàn cảnh này còn có thể phi hành, chẳng phải thực lực của nó vô cùng đáng sợ sao?
Hạ Nhất Minh do dự một chút, trong lòng có chút lo lắng, tâm niệm vừa chuyển đã xuất ra ý niệm liên lạc. Cơ hồ chỉ thoáng chốc mệnh lệnh của hắn đã được đáp lại.
Nhất thời từ không trung hai đạo thân ảnh sáng lên, theo đó bay tới nơi này.
Đám người Băng Tiếu Thiên trợn mắt cứng lưỡi, nhìn hai thân ảnh này tới gần trong lòng họ không khỏi cảm thấy khổ não.
Thì ra tự do phi hành trên không trung không phải một người mà là hai.
Hai hàng chân mày của Hạ Nhất Minh nhíu lại, Bách Linh Bát cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân tới đây không ngờ bỏ qua ẩn tàng thân thể. Với cách làm của Bách Linh Bát tuyệt đối không thể sơ suất như vậy. Trong nháy mắt hắn đã hiểu ra, thiên địa dao động như vậy dã ảnh hưởng tới thủ đoạn ẩn thân của Bách Linh Bát.
Ngay lúc hai người xuất hiện, mảnh đen tối kia lần nữa dao động không ngừng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv