Vũ Thần

Chương 871: Lực lượng



Bầu trời bị một màu đen bao phủ, lửa cháy ở xung quanh đã thiêu hủy hết thảy mọi thứ, khói đen tràn ngập trong không trung, kèm theo đó là mùi của máu.
Nhưng mà, một cỗ âm thanh vang dội đất trời từ bên bờ biển phát ra.
"Rống..."
Đây là một đạo tiếng hống tràn ngập uy nghiêm, âm thanh như do thần linh phát ra, làm người nghe có cảm giác cao cao tại thượng. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Sau thời gian một khắc thì nó đình chỉ, cho dù là khói đen lúc đấy đang lan đi khắp mọi nơi thì giờ phút này cũng đứng yên bất động.
Đây cũng không phải là ảo tượng, mà là sự thật.
Long uy, khi cỗ âm lượng này xuất hiện thì mọi âm thanh ở xung quanh đều bị bao phủ dưới uy áp của nó.
Trang Mộc Nam ở trên không đang do dự không biết nên đi hay ở lại xem thì khi tiếng hống phát ra thần quang xung quanh người lập tức ảm đạm đi, sau đó cả người giống như lưu tinh nhanh chóng rớt xuống mặt đất.
Trong luồng âm thanh Bảo Trư phát ra đã tạo thành một lĩnh vực cấm phi hành, ngoại trừ bản thân nó ra thì tất cả những ai đang sử dụng thần quang phi hành đều mất đi tác dụng.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh thoáng đảo qua, hắn vung cổ tay lên, một đạo lực lượng đánh về phía Trang Mộc Nam.
Vị Ngũ Khí đại tôn giả này mặc dù biểu hiện ra ngoài thì trấn định, nhưng trong lòng hắn lại bối rối vạn phần. Có thể chấn nát thần quang phi hành, loại chuyện này tuyệt đối trước nay chưa từng có. Từ giữa không trung rớt xuống, hắn làm ra biểu hiện tốt nhất để khắc chế lực rơi của mình.
Nhưng mà, khi nhìn thấy cỗ lực lượng Hạ Nhất Minh đánh ra, với kinh nghiệm phong phú của bản thân, hắn lập tức mượn lực để làm cho tốc độ rơi xuống của mình bị hãm lại, cuối cùng bản thân nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Bất quá giờ phút này, ánh mắt của hắn nhìn về phía Bảo Trư mang theo vài nét kính sợ.
Lệ gia phụ tử và Hoa Thụy Kim vốn tưởng rằng phải chết không thể nghi ngờ, nhưng đúng lúc ấy bạch quang lóe lên hiện ra trước mắt. Hạ Nhất Minh cưỡi Bạch Mã Lôi Điện xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ, trong lòng bọn họ vừa vui mừng vừa khiếp sợ.
Tuy nhiên, luồng cảm giác này chưa kịp biến mất thì ba người đã liên tiếp nghe được hai loại âm thanh khó tin.
Thanh âm do hải quái thánh thú phát ra mặc dù rất kinh khủng, nhưng bọn họ vẫn có thể thừa nhận được. Con long uy do Bảo Trư phát ra lại là bản lĩnh của thần long, cường đại uy áp phảng phất như trực tiếp đánh vào lòng bọn họ. Lục phủ ngũ tạng như bị nổ mạnh, làm cho thân hình của bọn họ lung lay như muốn ngã, cơ hồ khó có thể thừa nhận nổi cỗ lực lượng này.
Đây là đặc điểm lớn nhất của long uy, càng ở gần trung tâm cỗ lực lượng này thì càng phải chịu áp lực lớn.
Sau khi Bảo Trư trải qua quá trình tẩy lễ của dung nham, thực lực của nó đã được đề cao trên một diện rộng. Ngay cả tôn giả bình thường cũng không cách nào ứng phó được long uy do nó phát ra.
- Các ngươi nên rời đi trước đi.
Hạ Nhất Minh cao giọng nói, thanh âm của hắn ngưng tụ lại một đường thẳng nhỏ truyền vào trong tai bọn họ.
Ngữ điệu của hắn cũng không hề vội vàng, giống như đang nói tới một chuyện không quan trọng vậy. Nhưng ba người lại có cảm giác như đây chính là mệnh lệnh cho hắn ban ra.
Loại ngữ khí không hề coi trọng vấn đề này lại mang tới hiệu quả nhanh nhất.
Bởi vì kể cả Trang Mộc Nam cũng biết dưới trường hợp này, với thực lực của bọn họ căn bản không thể giúp gì được.
Ánh mắt Lệ Nhã nhìn Hạ Nhất Minh với tâm tình phức tạp, cuối cùng mọi người xoay người rời đi với tốc độ mau chóng.
Trong mơ hồ, bọn họ đã coi Hạ Nhất Minh như một vị cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong.
Mà trên thực tế, Hạ Nhất Minh mới sử dụng chính là Mộc hệ thần lực, chỉ có như vậy thì mới đủ khả năng truyền vào trong tai bọn họ lời cua hắn. Nếu không dưới long hống của Bảo Trư, căn bản sẽ không có bất cứ thanh âm nào được truyền đi nữa.
Tiếng rống của Bảo Trư vang lên đã tạo thành sức phá hoại không thể tưởng tượng nổi.
Ở phía trước Bảo Trư còn mấy căn phòng xá chưa kịp xụp đổ thì trong nháy mắt đã bị phá hủy, tất cả hải quái trên biển bị luồng lực lượng cường đại này ảnh hưởng làm cho đầu óc không ngừng quay cuồng.
Chúng nó muốn nhanh chóng thoát đi, nhưng lực lượng bản thân chúng giống như không do mình điều khiển, bản thân không cách nào xoay ngườợc.
Lực lượng âm ba quá mức mạnh mẽ, ngay cả lửa ở xung quanh đang thiêu đốt nhà cửa cũng ngay lập tức bị một loại lực lượng nào đó áp chế, không thể bùng phát lên.
Mà loại âm ba lực lượng này khi công kích trực tiếp vào hải quái thánh thú vương đã làm cho thân hình nó run rẩy. Từ trên người nó hình thành một vòng quang mang màu lam, giống như một lớp áo giáp giúp nó phòng ngự.
Lực lượng thanh âm do nó phát ra, đã bị long uy của Bảo Trư phá vỡ hoàn toàn.
Cục diện nhất thời bị long uy làm cho đình trệ, âm ba lực lượng cường đại không ngừng tấn công vào lực lượng phòng hộ của quái thú. Hơn nữa khi Bảo Trư còn chưa đình chỉ tiếng hống của mình, thì lực lượng phòng hộ của quái thú giống như chiếc buồm nhỏ trong mưa bão, tùy thời có thể bị phá vỡ.
Dưới sự áp chế của long hống, thời gian trôi đi tựa hồ rất thong thả, đặc biệt khi Bảo Trư nhằm vào phía trước, âm ba lực lượng theo hình quạt không ngừng khuếch tán ra. Hoạt động của mọi thứ xung quanh giống như bị làm chậm lại, khiến cho kẻ khác sinh ra cảm giác vô cùng quỷ dị.
Cuối cùng, Bảo Trư ngừng lại, nó hơi nhếch miệng lên thở. Tiếng hống của nó vừa phát ra nhìn thì vô cùng nhẹ nhàng, nhưng thực chất là đã lấy đi toàn bộ thực lực của nó.
Sau khi âm ba lực lượng của Bảo Trư biến mất, lực lượng phòng hộ bên người hải quái thánh thú vương cũng biến mất. Đôi mắt của nó kịch liệt rung động, là một cường giả xưng bá ngoài biển khơi nó đã rất nhiều năm không gặp phải tình trạng này.
Hạ Nhất Minh đưa tay lên, nhất thời đón lấy Bảo Trư vào trong lòng. Hắn lạnh lùng nhìn con quái thú trước mặt, cổ tay tiếp tục động, hắn lợi dụng Ngũ Hành Hoàn tiến hành khuếch tán ra Thổ chi thần lực.
Cổ lực lượng này trong nháy mắt ngưng tụ thành hình, nó hóa thành một cái dấu tay thật lớn từ trên trời dần ép xuống con hải quái.
Phiên Thiên Ấn, Thổ hệ thủ ấn công pháp giờ phút này được thi triển ra thông qua Ngũ Hành Hoàn.
Dấu thủ ấn to lớn từ trên trời dáng xuống mang theo khí thế điên cuồng, tựa hồ muốn đem toàn bộ mọi thứ ở bên dưới nó đè nát.
Đôi mắt hải quái thánh thú tràn ngập sự rung động, trên người nó lại tiếp tục nổi lên quang mang màu lam.
Luồng quang mang này khi chống đỡ tiếng rống của Bảo Trư, nó đã từng phóng thích một lần, khó khăn lắm mới kiên trì được cho tới lúc Bảo Trư kiệt lực. Lúc này nó lại một lần nữa bị ép phải phóng thi ra quang mang để phòng ngự.
Từ trên mặt đất vang lên lên tiếng nổ như sấm....
"Ầm ầm". Màu vàng của Thổ chi thần lực từ trên trời giáng xuống giống như đem hải quái thánh thú vương đặt ở dưới một ngọn núi vậy.
Lực lượng cường đại đè ép xuống làm cho mặt đất cũng bị vỡ nát, quang mang màu lam bao quanh hải quái dưới Long hống của Bảo Trư đã đạt tới tình trạng vô cùng nguy hiểm. Vậy mà một lần nữa Thổ chi thần lực ép xuống khiến cho lớp phòng ngự này hoàn toàn vỡ nát, lực lượng cường đại đánh xuống thân thể hải quái thánh thú vương làm cho thân hình nó bị lún sâu xuống lòng đất.
Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn thoáng lên một cái, Thổ chi thần lực bị thu lại vào trong Ngũ Hành thế giới.
Trước kia mỗi khi dẫn phát Thổ chi thần lực, Hạ Nhất Minh đều không thể khống chế được nó, mà hôm nay thông qua Ngũ Hành thế giới để điều khiển hắn đã tìm tòi được một ít phương pháp sử dụng Thổ chi thần lực. Khiến cho Thổ chi thần lực cường đại chẳng những có thể tùy tâm sở dục mà điều khiển, hơn nữa có thể thu hồi lại đại bộ phận.
Đương nhiên, mặc dù trong cơ thể Hạ Nhất Minh có ba loại thần lực, nhưng lực lượng của chúng vẫn không nhiều. Một khi sử dụng chắc chắn sẽ hao tổn, cho nên Hạ Nhất Minh không thể không hề úy kỵ mà sử dụng cỗ lực lượng này.
Thổ chi thần lực quay trở lại trong Ngũ Hành thế giới, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt tràn ngập sự kiêu ngạo.
Lần này tiến vào trong Vạn Trượng Hỏa Sơn thu hoạch cũng không phải là ít, đối mặt với một đầu thánh thú đỉnh phong tương đương với Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả mà Bạch Mã Lôi Điện vẫn chưa hề động thân thế nhưng Hạ Nhất Minh lại có thể cùng Bảo Trư liên thủ trấn áp được.
Lúc này, trên mặt đất đã xuất hiện một cái hố to tướng, con quái thú dài hơn mười trượng bị đè sâu xuống nền đất giống như đã biến thành một cái bộ phận của chiếc hố.
Hai mắt Hạ Nhất Minh khẽ nhếch lên, nhìn một lúc cảnh tượng này, trong lòng của hắn lại dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt.
Trong đầu hắn nhanh chóng hiện lên một ý niệm, sau đó, Hạ Nhất Minh nhìn thấy đầu thánh thú vương từ trong lòng đất chui lên, cặp mắt lạnh lẽo như băng của nó đang nhìn chằm chằm về phía hắn.
Tiếp theo đó, tám xúc tua nhẹ nhàng dùng sức nâng thân hình nó lên khỏi lòng đất, lấy thân thể to lớn của nó làm vũ khí tấn công về phía Hạ Nhất Minh.
Chỉ trong nháy mắt, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu rõ được vì sao nó còn có lực mà tấn công.
Thổ chi thần lực mặc dù vô cùng cường đại, nhưng mảnh đất dưới chân cũng chỉ là một mảnh đất bình thường mà thôi, mặc dù có thể đè ép nó xuống bên dưới. Nhưng với lớp da dày của nó lại không thể tạo thành thương tổn chính thức nào.
Trong lòng hắn thầm than một chuyến, nếu như một màn này phát sinh ở nơi có đất đai kiên cố, như vậy đầu thánh thú vương này khẳng định sẽ trọng thương không ít, làm sao có thể tiếp tục làm loạn như thế này?
Đôi mắt của Bạch Mã Lôi Điện lóe lên, lúc này không đợi Hạ Nhất Minh ra tay, chiếc sừng trên đầu nó đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang mãnh liệt. Lôi điện chi lực thông qua chiếc sừng phát ra đánh về phía thân thể của quái thú.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv