Vũ Thần

Chương 849: Huyền Quy Xác không thể phá



Giống như bị thanh cự trùy nện trúng, ánh mắt đám người Kim Chiến Dịch nhìn thấy không biết lần thứ bao nhiêu Hạ Nhất Minh bị đánh trúng.
Nhưng hết lần này tới lần khác Hạ Nhất Minh đều nhanh chóng đứng dậy mà không bị thương, khiến cho trong lòng bọn họ có chút tê dại.
Đến tận lúc này mọi người đối với suy nghĩ Phất Lan Khắc Lâm đã hoàn toàn chối bỏ.
Với thân phận giáo hoàng Thần Điện, lần đầu tiên lưu thủ đối với Ngũ Khí đại tôn giả còn có thể tin, nhưng bị hắn cuốn lấy trong một thời gian dài, nếu lúc đó còn lưu thủ thì danh tiếng sẽ mất hết. Cho nên Phất Lan Khắc Lâm khẳng định không hề có ý định hạ thủ lưu tình.
Điều này, chỉ cần nhìn Hạ Nhất Minh trong một thời gian ngắn ngủi liên tục bị đánh trúng là có thể nghĩ ra.
Nhưng mà, Hạ Nhất Minh hôm nay đã biến thành con gián đánh mãi không chết. Vô luận công kích của Nhân đạo đỉnh phong cường giả có lớn tức mức nào cũng chỉ có thể khiến hắn chật vật chứ không thể lấy đi sinh cơ của hắn.
Với nhãn lực của đám người Kim Chiến Dịch tự nhiên khó có thể nhìn rõ tình huống song phương giao thủ. Bọn họ lại càng không có khả năng tưởng tượng Hạ Nhất Minh bằng vào một kiện áo giáp trên người để chống đỡ lại công kích của Nhân đạo đỉnh phong cường giả.
Lúc này, trong lòng mọi người đều hiện lên một ý niệm.... Quá kinh khủng.
Tên Hạ Nhất Minh này chẳng lẽ thật sự là thánh thú, hơn nữa là cấp bậc cao nhất trong thánh thú.
Bởi vì chỉ có thánh thú cường đại mới có thể bị Nhân đạo đỉnh phong cường giả công kích mà không việc gì.
Hạ Nhất Minh từ trên mặt đất đứng lên, ngũ thải quang mang vẫn lóe lên không ngừng, chúng không hề nản lòng bay về phía Phất Lan Khắc Lâm ở trên cao.
Vị giáo hoàng bệ hạ đến từ Thần Điện phương Tây có chút cảm giác đau đầu.
Lão lần đầu tiên gặp phải Ngũ Khí tôn giả khó giải quyết như vậy, vô luận lão có mạnh tay thế nào đi nữa nhưng cũng không thể phá hủy bộ áo giáp trên người đối phương.
Dù lão có đem toàn bộ Quang chi lực phát tán ra thì vẫn không thể xuyên thủng được lớp phòng ngự của nó.
Sắc mặt lão nhân lúc này đã không còn thoải mái như lúc đầu nữa, mà thay vào đó là vẻ ngưng trọng chưa từng thấy. Ngũ Khí đại tôn giả lại có thể bức lão đến nước này quả thật là trước nay chưa từng có.
Mặc dù thủ đoạn công kích của Hạ Nhất Minh rất ảo diệu, nhưng đối với thực lực của lão vẫn không hề có uy hiếp gì lớn. Chỉ là cũng như vậy, hắn mặc dù có thể đánh trúng Hạ Nhất Minh, nhưng lại không cách nào gây ra thương tổn chính thức cho hắn. Loại cách thức chiến đấu này nếu duy trì lâu thêm thì thể diện Nhân đạo đỉnh phong của hắn sẽ mất hết.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Quang Minh chi trượng trong tay Phất Lan Khắc Lâm hơi sáng lên.
Quang mang này cũng giống như trước đây, nhưng khác ở chỗ bên trong nó ẩn chứa lực lượng hoàn toàn bất đồng.
Thân hình Hạ Nhất Minh đang lao lên đột nhiên dừng lại, hắn ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn vào quang mang trên Quang Minh chi trượng, trong lòng không khỏi kịch liệt rung động.
Đám người Kim Chiến Dịch có thể không biết điều ẩn chứa bên trong đó là gì, nhưng Hạ Nhất Minh có thể khẳng định đó chính là bổn nguyên lực lượng của Quang chi lực cũng là Quang Minh nhất hệ Thần chi lực.
Cũng chỉ có đứng trước mặt lực lượng của thần đạo mới có thể làm cho Hạ Nhất Minh chính thức cảm thấy rung động.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh gắt gao nhìn từng động tác của đối thủ, chân khí toàn thân hắn được điều động tới cực điểm, tùy thời có thể ứng phó đột biến kế tiếp.
Trên người Hoàng Tuyền lão tổ, Hạ Nhất Minh đã từng cảm nhận được một chút Huyết thần chi lực, mà trên người lão nhân này hắn lại cảm nhận được bổn nguyên lực lượng của Quang chi lực.
Giờ phút này, trong lòng Hạ Nhất Minh vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ phải nắm giữ một chút Thần chi lực mới có thể tiến giai lên thần đạo?
Sau một khắc quang mang này xuất hiện, gương mặt Phất Lan Khắc Lâm hiện lên vẻ nghiêm túc, khi quang mang này được huy động, lão tựa hồ như đã rời xa khỏi nhân đạo, trở nên cao cao tại thượng, tất cả mọi việc trước mắt đều giống như con kiến hôi vậy.
Giờ phút này hình tượng của lão trở nên to lớn hơn bao giờ hết.
Tựa hồ như bị quang mang kỳ dị đó ảnh hưởng, Ngả Đức Văn đột nhiên hét lớn một tiếng, hắn cung kính quỳ lạy, nắm đấm để trước ngực vẽ lên một loại đồ án kỳ dị, trong miệng không ngừng ngâm xướng.
Ở bên cạnh hắn, các cường giả đến từ phương Tây cũng theo đó quỳ xuống, bọn họ cũng làm ra hành động tương tự.
Chỉ có Cách Lâm Đốn cùng hai vị tôn giả khác thì hơi do dự chút, cuối cùng sóng vai nhau lui lại phía sau.
Ba người này đến từ Hắc Ám liên minh là đối thủ của Thần Điện, bọn họ hiển nhiên không có khả năng tiến ngưỡng Thần Điện giáo hoàng.
Nhưng khi thấy được từ trên người Phất Lan Khắc Lâm tràn ngập thần chi lực, trong lòng bọn họ cũng rung động kịch liệt.
Về phần đám người Kim Chiến Dịch, mặc dù không học theo bộ dáng của Ngả Đức Văn, nhưng bản thân bọn họ cũng thừa nhận rất nhiều áp lực, sắc mặt ai cũng xám như tro.
Đặc biệt là mấy vị tôn giả ở trong các đại môn phái, bọn họ đã từng gặp Nhân đạo đỉnh phong cường giả cho nên sắc mặt lại càng tái hơn, trong ánh mắt lộ ra tia tuyệt vọng.
Cho dù Kim Chiến Dịch đối với Hạ Nhất Minh luôn tin tưởng thì giờ phút này cũng không có nửa điểm hy vọng.
Bởi vì mấy người bọn họ nhìn ra, để đối phó với Hạ Nhất Minh, Phất Lan Khắc Lâm đã phải thôi động năng lực lớn nhất của Nhân đạo đỉnh phong cường giả.
Loại năng lực này mà sử dụng để đối phó với người chưa đạt Nhân đại đỉnh phong thì tuyệt đối có thể coi là đồ sát. Căn bản người đó không có khả năng chống cự.
Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, cổ tay hơn rung lên, từ trong Ngũ Hành Quang Mạc lấy ra một tấm thuẫn. Đây là hắn từ trong Luân Hồi lấy được bảo khí của thần đạo, vốn nó được đặt ở trong không gian của vòng cổ. Nhưng từ khi phát hiện ra sự ảo diệu của Ngũ Hành thế giới, hắn liền đem nó di chuyển vào bên trong Ngũ Hành Hoàn, như vậy trong lúc kháng địch có thể lấy ra một cách tiện dụng hơn rất nhiều.
Giơ cao tấm thuẫn lên, gương mặt Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ kiên nghị, hắn một lần nữa hướng về phía đối phương phát ra công kích.
Vô luận kết quả cuối cùng của Hạ Nhất Minh như thế nào, thì hắn ở trong lòng mọi người đều là kẻ có dũng khí dám khiêu chiến Nhân đạo đỉnh phong cường giả. Cho dù là ai đối với hắn có lòng ghen ghét thì lúc này cũng phải thừa nhận người này nắm giữ ý chí mà không ai có thể khuất phục được.
Nhưng mà, vô luận kẻ nào cũng không thể nhìn ra, gương mặt đang ẩn dấu phía sau tấm thuẫn của Hạ Nhất Minh hiện lên một tia lo âu.
Bách Linh Bát người này còn làm gì mà không đem theo Bạch Mã tới đây, chẳng lẽ hai người bọn họ đang ăn thua với nhau, bản thân mình phải tự chống đỡ?
Ý niệm này quanh quẩn trong đầu Hạ Nhất Minh một chút, sau đó toàn bộ tinh lực của Hạ Nhất Minh đều dồn về phía lão nhân.
Phất Lan Khắc Lâm lẳng lặng nhìn Hạ Nhất Minh với khí thế như lang như hổ lao tới, đối với cái loại đánh không chết này trong lòng lão cũng rất buồn bực, nhưng ánh mắt cũng không che dấu một tia thưởng thức.
Đáng tiếc là, hắn lại là cường giả của phương Đông.
Ánh mắt lão mang theo một chút thương xót, tay nhẹ nhàng huy động Quang Minh chi trượng, thần chi lực phảng phất như tùy thời có thể phóng xuất ra.
Tuy nhiên, ngay lúc này, sắc mặt lão đột nhiên thay đổi, lão cảm thấy được khí lưu quanh người đang xảy ra biến hóa kỳ dị, một cỗ áp lực vô hình từ đâu đó truyền tới. Giống như từ quang người hắn đột nhiên hiện ra các dòng chảy ngầm của Tinh Thần đảo, chúng muốn đem thân thể lão kéo xuống cảnh vạn kiếp bất phục.
Quang mang trên người Phất Lan Khắc Lâm đại phát, chỉ trong nháy mắt lão lập tức hiểu được đây là do Hạ Nhất Minh gây ra, nguồn lực lượng cổ quái đó đến từ mặt của tấm thuẫn hắn đang giơ lên.
Trong lúc nhất thời, giáo hoàng bệ hạ đối với Hạ Nhất Minh có rất nhiều bảo vật sinh ra một tia đố kỵ, đối với một người có thể liên tiếp lấy ra những kiện thần binh thì ai cũng phải động lòng.
Quang mang cường đại tuôn ra, khó khăn lắm lão mới có thể ổn định lại thân hình của mình.
Sau đó, cổ tay lão hơi vung lên, thần chi lực trên Quang Mang chi trượng được bắn ra.
Áp lực ở giữa không trung đột nhiên được gia tăng lên vô số lần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Quang thần lực nắm giữ khả năng tinh lọc hết thảy mọi lực lượng, mọi thứ ở trước mặt Quang chi lực đều bị bài xích.
Hoảng hốt một chút, Hạ Nhất Minh từa hồ đã đi tới trước Sanh Tử Luân Hồi ở Quang Minh thế giới.
Ở trong thế giới này, Hạ Nhất Minh cơ hồ hết chết rồi lại sống, hơn nữa nó còn để lại trong lòng hắn ấn tượng khó phai.
Mà giờ phút này, Hạ Nhất Minh tựa hồ một lần nữa tiến vào trong thế giới đó.
Hai mắt hắn nhắm lại, đột nhiên đưa ra một lựa chọn mà không ai có thể nghĩ ra được.
Cổ tay hắn rung lên, tấm chắn trước mặt biến mất không thấy đâu, ngay sau đó, đầu cùng tứ chi Hạ Nhất Minh cuộn lại, kiện bảo khí kỳ dị trên lưng Hạ Nhất Minh giống như tâm linh tương thông, trong nháy mắt phình ra che chắn thân thể của hắn.
Quang chi thần lực nhanh chóng ập tới, hơn nữa còn trực tiếp đánh vào phía trên bộ áo giáp.
Khả năng tinh lọc hết thảy mọi thứ của Quang chi lực giống như thủy triều quét qua, trong nháy mắt bộ áo giáp xảy ra biến hóa mà mắt thường có thể thấy được, nó không ngừng bành trướng hơn.
Cuối cùng, Quang chi thần lực đã biến mất, bộ áo giáp trên người Hạ Nhất Minh giống như biến thành một chiếc mai rùa ở giữa không trung.
Từ từ, đầu và tứ chi Hạ Nhất Minh được duỗi ra, trong lòng hắn vẫn có chút sợ hãi nhìn về tứ phía, ánh mắt không che dấu được tia vui mừng lẫn sợ hãi.
Quang chi thần lực cường đại cũng không thể xuyên thấu qua Huyền Quy Xác đã được Cửu Long Lô đoán tạo.
Phất Lan Khắc Lâm trợn mắt cứng lưỡi nhìn bộ Huyền Quy Xác trên người Hạ Nhất Minh, ánh mắt lão từ từ hiện lên vẻ cuồng nhiệt.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi gặp mặt lão hiện ra vẻ thất thố, bởi vì lão rốt cuộc đã nhận ra được lai lịch của kiện thần binh này.
Bỗng nhiên, một tiếng hí giống như lôi đình vang lên, từ trên đầu bọn họ hạ xuất hiện lôi điện đánh xuống.....

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv