Vũ Thần

Chương 842: Cuộc chiến trên không



Một tiếng kêu to từ trên không truyền đi khắp nơi.
Đây là là do một con chim lớn có sải cánh chừng năm trượng, con chim này có cặp mắt sắc bén, lông toàn thân màu đen thi thoảng lại lóe lên quang mang huyền bí, một đôi cự trảo giống như chiếc mỏ neo tùy thời có thể từ trên trời bổ xuống dưới.
- Đây là thánh thú Chiến Ưng? - Giọng nói của Kim Chiến Dịch có vẻ khó tin.
Kỳ thật sau khi nhìn thấy con Chiến Ưng này, tất cả mọi người đều cảm nhận được hơi thở cường đại từ nó thoát ra. Một khi cảm ứng được cỗ hơi thở này thì không ai còn tin con Chiến Ưng này là phi hành linh thú bình thường.
Chỉ là, khi bọn họ biết con Chiến Ưng này là thánh thú trong lòng không khỏi có chút giật mình.
Theo như bọn họ biết, Chiến Ưng có cấp bậc thánh thú ở trong Thần Điện cũng chỉ có một con mà thôi.
Vô luận thế nào, con thánh thú này cũng không nên xuất hiện ở đây, bởi vì Chiến Ưng cường đại như thế căn bản không có khả năng ban cho một cường giả mới tấn chức. Vậy mà giờ phút này, bọn họ chính thức nhìn thấy được con thánh thú Chiến Ưng.
- Lệ huynh, Thần Điện của phương Tây không phải là mới xuất hiện thêm một đầu Chiến Ưng thánh thú nữa chứ? - Kim Chiến Dịch nghi hoặc hỏi.
Lệ Giang Phong không chút nghĩ ngợi lắc đầu nói:
- Việc này tuyệt đối không có khả năng.
Linh thú muốn tiến giai lên cảnh giới thánh thú thì khó khăn hơn xa so với loài người, ngay cả trong Đồ Đằng bộ tộc có Bạn Sanh mật pháp, nhưng linh thú muốn thành công đột phá bình cảnh này có xác xuất cực bé.
Thần Điện phương Tây có thể xuất hiện một đầu Chiến Ưng thánh thú cũng là may mắn rất nghịch thiên rồi, nếu còn xuất hiện thêm một con nữa chỉ sợ không có người nào tin.
Hạ Nhất Minh ôm Bảo Trư trong lòng, ngẩng đầu nhìn con Chiến Ưng của Thần Điện đang diễu võ dương oai trên không, hắn trầm giọng nói:
- Chẳng lẽ Thần Điện phương tây có nhân vật trọng yếu tới đây, cho nên bọn họ mới phái ra Chiến Ưng thánh thú.
Đám người Kim Chiến Dịch đồng thời lắc đầu, Lệ Giang Phong lại càng cười nói:
- Hạ huynh nói đùa, Đông Tây phương quyết đấu đã có lịch sử mấy ngàn năm, tại nơi giao chiến không thể xuất hiện cao thủ tôn giả trước đây. Đây chính là quy củ truyền thừa từ trước tới nay, cho nên việc này không thể xảy ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghe hắn khẳng định như thế, Hạ Nhất Minh cũng đành khẽ gật đầu, nhưng trong lòng hắn mơ hồ có dự cảm bất hảo.
Hắn quay đầu nhìn ra phía biển một chút, những dòng nước ngầm ngoài khơi vẫn như trước.
Nghĩ lại nếu đi vào đã khó khăn như thế, thì khi đi ra khẳng định cũng sẽ vẫn như vậy.
Một suy nghĩ đáng sợ đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, mấy ngày tới đây chỗ dòng nước ngầm này có lẽ chính là nơi so tài của mọi người.
Tuy nhiên, nếu như tôn giả của thế lực phương Tây giở trò quỷ gì ở đó, như vậy mọi người muốn bỏ chạy chỉ sợ sẽ vô cùng khó khăn.
Hơi nhíu mày lại, Hạ Nhất Minh do dự chốc lát xem không biết có nên đem suy nghĩ này của mình nói ra hay không.
Sau khi đám người Kim Chiến Dịch nghe ý kiến của hắn sắc mặt đều thay đổi, nhưng sau đánh mắt hội ý nửa ngày mọi người cũng chỉ đành lắc đầu cười khổ.
Vô luận đối phương có mưu đồ làm loạn hay không, nhưng bọn hắn đã tới nơi này tự nhiên không thể giữa đường rút lui. Nếu chỉ vì nghi vấn này mà rời đảo, như vậy danh tiếng của các cường giả phương Đông sẽ rơi rớt thảm hại. Thậm chí có thể vì việc này mà liên lụy tới gia tộc và môn phái của mình.
Trên đỉnh đầu truyền tới từng đạo tiếng kêu lớn, con Chiến Ưng thánh thú tựa hồ như đang thúc dục bọn họ tiến vào trong.
Lệ Giang Phong ngẩng đầu huýt một tiếng sáo dài, đem âm thanh của Chiến Ưng hoàn toàn át đi.
Thân thể Chiến Ưng thánh thú đột nhiên xoay lại, mở to miệng bắn ra một đạo bạch quang tấn công về phía Lệ Giang Phong.
Lệ Giang Phong hừ lạnh một tiếng, duỗi tay ra, Lang Nha Bổng xuất hiện ở trong tay phá nát bạch quang đang lao đến.
Chiến Ưng tiếp tục xoay tròn trên không trung, tựa hồ nó kiêng kỵ đoàn người bên dưới người đông thế mạnh, cho nên không có dũng khí lao xuống. Nhưng miệng nó không ngừng mở ra, từng đạo bạch quang giống như thiểm điện lao xuống, chỉ trong nháy mắt đã có hơn trăm đạo.
Lệ Giang Phong huy vũ Lang Nha Bổng trong tay, hồng sắc quang mang lập tức xuất hiện bao phủ lấy thân hình hắn, bạch quang một khi chạm vào lập tức bị nhiệt độ cao của hồng quang làm cho tiêu tán.
Tuy nhiên sắc mặt của Lệ Giang Phong lúc này không hề tốt, Chiến Ưng thánh thú này bay lượn trên không trung, hơn nữa sử dụng thổ tức của mình để tấn công.
Nó tương đương với một vị Ngũ Khí tôn gia sử dụng thần quang để phi hành, khi đối mặt với tôn giả bình thường nó chỉ cần tấn công chứ không ai có cơ hội đánh lại.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, phi hành thánh thú chiếm tiện nghi rất lớn, thậm chí sơ với thánh thú trong hải dương còn có ưu thế hơn rõ ràng.
Chứng kiến vẻ mặt không cam lòng của Lệ Giang Phong, trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, hắn nhẹ nhàng vỗ lên đầu Bảo Trư.
Con Bảo Trư lập tức hiểu rõ dụng ý của Hạ Nhất Minh, nó hé miệng ra kêu lên một tiếng, vẻ mặt vô cùng hưng phấn. Sau đó, từ dưới bốn chân của nó bốc lên một áng mây đen, dần dần nâng con Bảo Trư lên trên không.
Động tác của Bảo Trư vượt ra ngoài dự liệu của mọi người, các cường giả phương Đông thấy vậy trong lòng đều vô cùng mừng rỡ.
Thần Điện phương Tây có thánh thú Chiến Ưng, còn bọn hắn có Bảo Trư danh chấn vùng Tây Bắc.
Nhìn thấy một con heo đang lắc lư bay lên không, con Chiến Ưng thánh thú không hề đặt nó vào trong mắt.
Quả thật, lấy ngoại hình của Bảo Trư lúc này cùng với hơi thở không hề có chút cường đại nào, căn bản không ai đem nó liên tưởng tới Thánh Long đại nhân. Cho nên Chiến Ưng thánh thú không đem tiểu gia hỏa này để vào trong mắt cũng là chuyện thường.
Tuy nhiên nó rất nhanh cảm thấy hối hận vì mình đã quá coi thường con heo này.
Bảo Trư ở trên không mở miệng ra, một đạo bạch quang từ trong đó đột nhiên xuất hiện, sau đó ở giữa không trung biến thành chín cái đinh lớn.
Khi thấy một màn này, Chiến Ưng thánh thú như cảm thấy được nguy cơ, nó không chút do dự thu hồi lại thần thái cao ngạo triển khai hai cánh bay lên cao hơn.
Nhưng mà, chín chiếc đinh lớn trên Hỏa Long môn giống như đã hẹn từ trước, nhanh chóng lan ra trong không trung với tốc độ cực nhanh.
Chín con Hỏa long xuất thủ lập tức vây con Chiến Ưng thánh thú đang giang cánh định bay lên cao vào giữa.
Ngày xưa khi Bảo Trư lần đầu tiên sử dụng Cửu Xỉ Đinh Ba đối địch ngay cả hai vị cao thủ Ngũ Khí của phương Tây cũng bị vây khốn ở bên trong. Đến nay thực lực của Bảo Trư so với di vãng đã được đề cao lên mấy lần, một khi toàn lực thi triển ngay cả con phi hành thánh thú cường đại cũng cảm thấy khó có thể ứng phó nổi.
Bất quá, Chiến Ưng thánh thú không hổ là do Thần Điện nuôi dưỡng, không những có thiên phú cường đại lại còn thông hiểu được cách biến hóa, chọn lọc phương án.
Hai cánh của nó hơi thu lại, trên cổ hiện lên một đạo bạch sắc quang mang, khi quang mang này phát tán ra trên bầu trời làm cho một chút hỏa diễm cũng không thể thương tổn được nó.
- Thần đạo bảo hống. - Hai mắt Kim Chiến Dịch sáng ngời nói:
- Chiến Ưng thánh thú này khẳng định là thánh thú thủ hộ cho Thần Điện phương tây.
Lúc này Hạ Nhất Minh mới biết, nguyên lai trên người con Chiến Ưng còn có cái vòng cổ, nó có tác dụng tạo thành tấm chắn cấp bậc bảo khí trong thần đạo. Hơn nữa xem cách Chiến Ưng kích phát uy năng của bảo khí thì thấy đây là một bảo khí tràn ngập lực lượng Quang Minh.
Mặc dù con Chiến Ưng này không thể quang hóa thần binh lợi khí, nhưng trên mình nó có đeo một kiện bảo khí thần đạo hơn nữa có thể dễ dàng kích phát được lực lượng của vật này.
Được bạch quang thủ độ cho bảo khí thần đạo phát ra chín con Hỏa Long mặc dù cường đại nhưng không cách nào xuyên qua được vòng hộ tráo đó.
Cái mũi của Bảo Trư hơi nhếch lên, thân hình nó đang dừng lại giữa không trung lại được điều động bay về phía Chiến Ưng thánh thú.
Hai con vật có thể hình hơn kém nhay rất nhiều, khi Chiến Ưng mở rộng hai cánh ra Bảo Trư ở trước mắt nó trông giống như là một hòn đá nhỏ.
Nhưng không biết vì sao trong mắt mọi người, Bảo Trư tựa hồ trở nên vô cùng to lớn, thân hình ở giữa không trung có tốc độ vô cùng nhanh. Từ trên người nó toát ra khí thế so với đối thủ còn có phần áp chế rất nhiều.
Thần Điện Chiến Ưng phát ra một tiếng kêu phẫn nộ, nhưng mà càng cho người ta được mở rộng tầm mắt hơn chính là trong lúc mọi người tưởng rằng con thánh thú này thẹn quá hóa giận, mà cùng Bảo Trư liều chết đánh một trận. Thì nó dang rộng hai cánh ở giữa không trung bay vòng vo một lượt, nhưng vẫn không dám cùng với Bảo Trư liều mạng.
Sau đó, Chiến Ưng mở miệng ra, từng đạo bạch quang bay về phía Bảo Trư.
Giờ phút này, Chiến Ưng đem ưu thế của bản thân phát huy tới mức tận cùng, nó bay vòng quay Bảo Trư lợi dụng tốc độ của mình để tiến hành công kích từ xa.
Đối mặt với con Bảo Trư có thể tích nhỏ hơn mình rất nhiều nhưng Chiến Ưng không hề có cảm giác khinh địch.
Đám người ở dưới mặt đất đều trao đổi mắt cho nhau, trong lòng ai cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Con Chiến Ưng này quả thật danh bất hư truyền a, nó có thể nhìn thấy được trong thân hình nhỏ bé của Bảo Trư có ẩn dấu lực lượng cường đại. Cho nên mới không chính diện giao phong, nếu như tiếp tục dây dưa, Bảo Trư chưa chắc có thể chiến thắng.
Hạ Nhất Minh nhíu mày, hắn nhìn về một phương hướng khác trong đảo nhỏ, không biết vì sao từ lúc con Chiến Ưng này xuất hiện trong lòng hắn vẫn mơ hồ có cảm giác bất an.
Bất quá, đúng như đám Kim Chiến Dịch nói, trận quyết chiến này đã có truyền thừa mấy ngàn năm, bọn họ không còn đường nào khác để lui.
Chưa chiến mà đã quay về khiến cho bọn họ cả đời này không thể ngẩng mặt lên được.
Đối với danh dự của các Tôn giả phương Đông, vô luận thế nào cũng không có ai muốn chịu tiếng xấu muôn đời.
Trong lòng Hạ Nhất Minh nổi lên cảm xúc khó hiểu, hắn phẫn nộ quát:
- Bảo Trư, không nên chơi đùa nữa.
Mọi người xung quanh nghe thấy vậy đều rùng mình, lần này Bảo Trư hiển lộ thần uy khiến cho thánh thú thủ hộ Thần Điện phương tây không dám liều mạng, nhưng nghe khẩu khí của Hạ Nhất Minh tựa hồ như con Bảo Trư này nãy giờ vẫn đang chơi đùa.
Bảo Trư nghe thấy Hạ Nhất Minh quát khẽ lầm bầm vài tiếng, nó hít sâu một hơi, sau đó hai chân sau hơi điều chỉnh phương vị, thân hình hướng về phía mạn sườn của Chiến Ưng, mở chiếc miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng hống kinh thiên động địa.
Cỗ âm ba mà mắt thường không thể nhìn thấy được vột tới, giống như những gợn sóng nhỏ trên mặt nước theo hình quạt khuếch tán ra.
Đây là lực lượng của Thanh Âm, cỗ lực lượng này một khi đạt tới cực hạn thậm chí có khả năng phá hủy hết thảy mọi thứ.
Thần Long chi hống có thể làm cho vỡ núi, tách biển, Bảo Trư chi hống có khả năng chấn nhiếp tất cả các loại ma thú....

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv