Vũ Thần

Chương 794: Cảnh giới bất bại



Khí thế song phương lần lượt va chạm tại một điểm, mặc dù khí thế của Hạ Nhất Minh vượt qua dự đoán của Tư Mã Bân nhưng lão cũng không hoàn toàn rơi xuống hạ phong.
Bởi lão có được vài tin tức, cũng bởi những tin tức này nên lão mới tuyệt đối tin tưởng thắng lợi.
Quang mang lóe lên, một thanh trường kiếm đã xuất hiện trên tay lão. Khi thanh kiếm này xuất hiện, trong không trung nhất thời tràn ngập sát khí, phảng phất như nơi này biến thành thượng cổ chiến trường mang lực lượng thần bí khiến kẻ khác kinh tâm động phách.
Hạ Nhất Minh ánh mắt tò mò quan sát trường kiếm. Hắn biết cỗ sát khí này không phải tới từ Tư Mã Bân mà chính từ thanh kiếm kia. Có thể nắm giữ sát khí này, số người sinh linh chết dưới kiếm hẳn đã đạt tới con số kinh khủng.
Nếu như kiếm này do Tư Mã Bân đoán tạo, khẳng định người này sát nhân thành tính. Bất quá Hạ Nhất Minh mặc dù không tiếp xúc cùng lão nhưng cũng biết khí tức người này biểu hiện không phải như vậy.
- Tư Mã huynh. Lai lịch bảo kiếm của ngươi thế nào? Có thể cho biết không?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Tư Mã Bân cười ngạo nghễ, nói:
- Đây là thần binh lợi khí tùy thân của một vị Tổ tông bổn môn. Nó đã từng giết chết một đầu Thần thú ngoài đại dương, sát khí ngút trời. Ngươi tốt nhất nên cẩn thận.
Hạ Nhất Minh lúc này mới cảm thấy thư thái, bất quá ánh mắt có chút ba động.
Có thể lấy kiếm này chém Thần thú, dĩ nhiên người kia phải là Thần đạo cường giả, nhưng kiếm này thật sự vô cùng cường đại.
Bất quá Hạ Nhất Minh cũng không biết, lời Tư Mã Bân chỉ nói nửa vời. Đúng là kiếm này trong tay vị Thần đạo cao thủ phát ra ánh sáng kỳ dị giết chết Thần thú, nhưng khi đó không phải chỉ một mà la ba vị cao thủ đồng giai liên thủ đánh lén, hơn nữa cũng là kết quả của việc tỉ mỉ chuẩn bị vài năm.
Nếu chỉ là một vị Thần đạo cường giả gặp phải Thần thú, đừng nói chém giết, e rằng lựa chọn duy nhất chính là quay đầu bỏ chạy.
Về phần có thể trốn thoát hay không lại là việc khác.
Khẽ vung tay lên, Ngũ sắc quang mang theo đó lóe sáng. Đối mặt với thần binh tỏa ra sát khi như vậy, trong lòng Hạ Nhất Minh cũng không dám coi thường. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Đôi mắt Tư Mã Bân lập tức hiện lên một tia kỳ lạ. Lão gắt gao nhìn Ngũ Hành Hoàn trên tay Hạ Nhất Minh tựa hồ như muốn cầm lấy xem xét một hồi.
Đối với Ngũ Hành đệ tử mà nói, Ngũ Hành Hoàn chính là bảo bối siêu cấp trong lòng mỗi người.
Khẽ vung tay lên, Ngũ sắc quang mang theo đó bao bọc lấy thân thể Hạ Nhất Minh.
Đại ma bên cạnh quan sát trận chiến không khỏi ngẩn ra. Lão nhiều lần nhìn thấy Hạ Nhất Minh sử dụng Ngũ Hành Hoàn nhưng không biết vì sao lúc này trong lòng lão lại có cảm giác kỳ lạ, Hạ Nhất Minh vận dụng Ngũ Hành Hoàn so với trước đây hoàn toàn khác.
Về phần khác ở điểm nào với nhãn lực của lão có lẽ trong khoảng thời gian ngắn không thể nhận ra.
Tư Mã Bân sắc mặt đồng dạng vô cùng ngưng trọng. Lão mặc dù mở miệng khiêu chiến Hạ Nhất Minh nhìn qua kiêu ngạo vô cùng, nhưng trong lòng không có nửa điểm coi thường hắn.
Đặc biệt sau khi Hạ Nhất Minh xuất ra Ngũ Hành Hoàn, biết rõ uy lực của vậy này, Tư Mã Bân lại càng cẩn thận hơn. Toàn bộ tinh thần tập trung, lão không dám có chút sơ sẩy, nếu không chỉ một kích Ngũ Hành Hoàn, chờ đợi lão chính là thất bại.
Nói cho cùng, có thể khiến Tư Mã Bân coi trọng như vậy không phải bản thân Hạ Nhất Minh mà chính là Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn.
Quang mang trên bảo kiếm lóe lên, đột nhiên nhằm thẳng hướng Hạ Nhất Minh bắn tới.
Hạ Nhất Minh trong lòng cười lạnh, hắn đã quyết định, muốn đối phương gặp đau khổ, cách tốt nhất chính là để lại ấn tượng sâu sắc cho vị Ngũ khí Tôn giả này.
Thân hình hắn như chớp đột nhiên phóng tới, chân khí khổng lồ dũng mãnh tiến vào Ngũ hành không gian, sau đó lấy lực lượng cường đại hơn phát ra.
Mắt thấy Ngũ sắc quang mang sắp cùng trường kiếm va chạm, thanh kiếm đột nhiên đổi hướng, với tốc độ cực nhanh tránh né Ngũ Hành Hoàn.
Hạ Nhất Minh đối với điều này như không thấy, vẫn như trước phóng thẳng tới Tư Mã Bân.
Hắn áp chế lực lượng tới cực điểm, giống như núi lửa sắp phun trào, một khi va chạm cùng Tư Mã Bân, lực lượng chúc phúc năm lần sẽ để lại cho lão ấn tượng khó quên.
Nhưng ngay khi Ngũ sắc quang mang sắp chạm tới Tư Mã Bân, đột nhiên Hạ Nhất Minh phát hiện, thân ảnh Tư Mã Bân càng lúc càng nhỏ trong mắt hắn.
Vị Ngũ khí Tôn giả mở miệng khiêu khích này không ngờ lựa chọn rút lui không dám cùng hắn đối đầu.
Một đạo quang mang nhanh chóng cuốn lấy Tư Mã Bân lui về phía sau, hơn nữa càng lúc càng bay lên cao, chỉ thoáng chốc đã tới không trung.
Động tác của Hạ Nhất Minh đột nhiên ngưng lại, trong lòng có cảm giác bức bối. Đối phương tránh né quả là ngoài dự tính của hắn. Chân khí cường đại thu lại trong Ngũ Hành Hoàn, ánh mắt hắn nhìn Tư Mã Bân đầy vẻ nguy hiểm.
Tư Mã Bân cười lớn mấy tiếng, nói:
- Hạ Nhất Minh, Ngũ Hành Hoàn chính là chí bảo bổn môn. Ngươi cho rằng lão phu không biết nó có năng lực chúc phúc năm lần sao?
Hạ Nhất Minh bật cười, nói:
- Tư Mã huynh biết nó có năng lực chúc phúc năm lần, không biết còn biết năng lực nào khác hay không?
Tư Mã Bân hãnh diện nói:
- Thần thông Ngũ Hành Hoàn vô cùng lớn, có thể coi là Thiên hạ đệ nhất thần khí. Bất quá muốn phát ra uy lực cực hạn cũng cần có tu vi Thần đạo.
Lão khinh thường liếc mắt nhìn Hạ Nhất Minh, nói:
- Ngươi còn kém xa lắm.
Hạ Nhất Minh đưa tay sờ chóp mũi, gương mặt lộ rõ vẻ trào phúng.
Nếu như trước khi xem qua bí tịch Ngũ hành luân hồi, hắn thừa nhận những lời này. Nhưng lúc này sau khi đã chứng kiến uy lực thật sự của Ngũ Hành Hoàn, cho dù chỉ học hỏi một phần trong đó, phương pháp vận dụng Ngũ Hành Hoàn của hắn đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lanh lùng cười, năm đạo quang mang đột nhiên xoay tròn, hơn nữa càng lúc càng nhanh, chỉ một giây đã hình thành vòng xoáy cực lớn.
Bởi vì tốc độ xoay quá nhanh nên vòng xoáy này dĩ nhiên không có màu sắc, quang mang ngũ sắc lúc này đã được ẩn giấu khiến vòng xoáy phảng phất như biến thành một hắc động thần bí khó lường.
Ngũ hành không gian biến hóa hàng ngàn hàng vạn lần, mặc dù lấy thực lực của Hạ Nhất Minh còn xa mới khiến người khác sợ hãi nhưng toàn lực của hắn cũng có thể tạo ra vòng xoáy chân khí này.
Thuận tay vung lên, vòng xoáy không màu kia đã bắn thẳng về hướng Tư Mã Bân.
Hạ Nhất Minh vung tay chế tạo vòng xoáy chỉ trong giây lát, theo sau tốc độ vòng xoáy di chuyển cực nhanh, cơ hồ không để người khác kịp phản ứng.
Tư Mã Bân sắc mặt rốt cuộc cũng thay đổi, trong tư liệu lão thu thập, Hạ Nhất Minh không có năng lực này.
Bất quá dù sao lão cũng là cường giả đỉnh cấp, nhất thời một đạo quang mang nhanh chóng bắn ra. Khi đạo quang mang này xuất hiện, nhất thời trong không khí phát ra vô số tiếng vang như tiếng chuông trong thâm sơn cổ tháp.
Luồng quang mang này xoay tròn nghênh đón vòng xoáy không màu đang tới.
Thấy được uy lực này sắc mặt Đại ma khẽ biến, trong lòng biết được, dưới áp lực vòng xoáy kia, Tư Mã Bân cũng không thể ẩn giấu thực lực nữa.
Sau một giây, hai vòng xoáy nhất thời va chạm cùng nhau, hai cỗ lực lượng cường đại không chịu lép vế.
Nhưng khiến mọi người trợn mắt cứng lưỡi chính là sau khi hai luồng quang mang tiếp xúc thậm chí âm thanh va chạm cũng không phát ra. Mặc cho khí thế hai bên cường đại ra sao lúc này giống như đồng loạt rơi vào vũng bùn, càng lúc càng ngưng chuyển động.
Trên mặt Hạ Nhất Minh lộ rõ vẻ tươi cười, công pháp học được trong bí tịch Ngũ hành luân hồi quả nhiên không tầm thường. Mặc dù lần đầu tiên sử dụng nhưng uy lực của nó đủ khiến bất cứ ai cũng phải đau đầu.
Mắt thấy quang mang sắp biến mất, gương mặt Tư Mã Bân đã tái xanh. Lão mơ hồ cảm nhận được liên lạc với thần binh càng lúc càng thưa thớt, tựa hồ như tùy ý có thể biến mất.
Trong đầu lão chợt xuất hiện ý niệm, lão đã nhận ra lai lịch dòng xoáy không màu kia. Đây chính là một loại công pháp đặc biệt chuyên dùng để hấp thu thân binh lợi khí của kẻ khác, là công pháp Ngũ Hành Môn bất truyền.
Chỉ là theo Ngũ Hành Hoàn biến mất, công pháp này cả ngàn năm qua cũng như tuyệt tích.
Trong giây lát, thâm tâm Tư Mã Bân mắng chửi Phiền Thạc không biết bao lần. Nếu không phải lão kiên trì đem nửa bản bí tịch cấp cho Hạ Nhất Minh, lẽ nào hắn có thể học được công pháp này?
Hít một hơi thật sâu, trên mặt Tư Mã Bân lộ rõ vẻ hung ác, lão cao giọng quát:
- Bạo.
Sau một tiếng nổ lớn, dòng xoáy kia đã bạo phát, tạo ra vô số quang mang bắn ngược về thân thể Tư Mã Bân.
Thần binh bị cướp đoạt cùng bạo liệt thần binh, Tư Mã Bân không chút do dự lựa chọn cách sau. Chẳng qua cho dù lão thu hồi lại nhưng muốn ngưng luyện lại nó không mất mấy tháng, thậm chí vài năm cũng đừng mong nghĩ tới.
Hạ Nhất Minh âm thầm cười khổ, bản thân hắn vận dụng công pháp này còn chưa thuần thục bởi vậy mới có kết quả này. Nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần vài năm sau, khi hắn hoàn toàn nắm giữ kỹ xảo này, cho dù đối phương muốn bạo liệt thần binh, hắn cũng không cấp cho cơ hội.
Thân hình Tư Mã Bân chợt bắn lên, khi tới độ cao nhất định, lão cao giọng nói:
- Hạ huynh. Ngươi cũng là Ngũ khí Tôn giả. Chúng ta không chiến?
Hạ Nhất Minh sắc mặt trở lên vô cùng cổ quái, hắn quay đầu nhìn Đại ma, chỉ thấy gương mặt lão lộ rõ vẻ xấu hổ phẫn nộ.
Hắn nhất thời hiểu ra, tin tức mình quang hóa một kiện thần binh được Song ma truyền ra ngoài. Bất quá chuyện này cũng không kỳ quái, Kỳ Liên Song Ma về tới môn phái nếu còn giấu giếm mới thật sự khó tin.
- Hạ huynh. Mời.
Trên không trung, Tư Mã Bân vừa cười vừa nói.
Trong lòng lão đắc ý vạn phần, chỉ cần Hạ Nhất Minh không dám đi lên, như vậy lão đã đứng vào cảnh giới bất bại.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv