Vũ Thần

Chương 592: Song ma Bán Nguyệt sạn



Phương thịnh mới đang ngưng tụ sáo ngọc thì Hạ Nhất Minh tiến tới. Sau đó Phương Thịnh lui lại, Hạ Nhất Minh liền đuổi theo sử dụng hai quyền đánh văng đối phương khỏi lôi đài.
Một loạt diễn biến gần như chỉ xảy ra trong nháy mắt. Khi ánh mắt mọi người định thần lại thì trên lôi đài chỉ còn Hạ Nhất Minh đang uy phong đứng một mình.
Áo giáp trên người hắn thoáng nhúc nhích, sau đó biến thành một làn sươgn mù, chui vào trong cơ thể. Hạ Nhất Minh mỉm cười nói:
- Phương huynh! Vừa rồi tiểu đệ thu tay không được, mong huynh thông cảm.
Phương Thịnh miễn cưỡng cười nói:
- Không sao! Luận võ với nhau bị tổn thương là chuyện khó tránh. Hạ huynh không cần phải bận tâm.
Vũ Vô Thường cười lớn một tiếng nói:
- Các vị! Thân pháp của Phương huynh và Hạ huynh đều hết sức kỳ ảo. Hạ huynh lại còn có thể sử dụng chân khí để ngưng tụ thành áo giáp đều là những kỳ công. Trận đấu của họ hôm nay chấm dứt. Không biết có vị nào hứng thú lên đài bàn luận hay không?
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, Lâm Hưởng Tình mỉm cười nói:
- Song ma huynh đệ! Từ lâu Lâm mỗ đã nghe thấy Ngũ hành đại luân hồi chi hoa của Động Thiên Phúc Địa được xưng là thien hạ đệ nhất kỳ công nên vẫn muốn được chứng kiến một phen. Khôgn biết hai vị có thể cấp cho tiểu đệ một cơ hội này hay không?
Đại ma nhếch mắt, nở một nụ cười lạnh lẽo nói:
- Lâm huynh! Ngươi dùng sức một người khiêu chiến hai huynh đệ chúng ta hay sao?
Lâm Hưởng Tình khôgn cười nổi nói:
- Đại ma huynh nói đùa ! Tiểu đệ cho dù cuồng vọng đến mấy cũng không dám làm chuyện đó. - Hắn quanh sang những người xung quanh nói:
- Không biết có vị nào hứng thú liên thủ với tiêu đệ đối chiến huynh đệ song ma một chút không?
Hạ Nhất Minh nghe thấy thế, trái tim liền đập thình thịch, muốn thử ngay lập tức. Nhưng hắn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy có người nói:
- Lâm huynh! Tiểu đệ cũng có ý nghĩ đấy. Hai ta liên thủ với nhau một lần xem thế nào. Nguồn truyện: Truyện FULL
Người mở miệng chính là một người đến từ đại gia tộc khác trong nội địa - Từ Đạt MInh.
Hạ Nhất Minh nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng không nói gì, chỉ thầm kêu đáng tiếc.
Lâm Hưởng Tình cười lớn một tiếng nói:
- Từ huynh đồng ý ra tay. Tiểu đệ cảm thấy hết sức vinh hạnh.
Kỳ Liên song ma nhìn nhau một cái. Bọn họ cũng không từ chối, cùng đứng lên, cùng bước lên đài. Động tác của hai người thốg nhất giống hệt như của một người.
Tất cả những người còn lại đều than thầm trong lòng. Hai người bọn họ liên thủ, cho dù đối phương là hai cao thủ cùng đẳng cấp nhưng chỉ sợ cũng khó mà chống lại.
Nhưng Lâm Hưởng Tình và Từ Đạt Minh cũng không bị luồng khí thế đó ảnh hưởng. Bọn họ cũng sánh vai mà đi, đồng dạng khí thế phát ra cũng chẳng hề kém song ma. Nhìn động tác của bọn họ, Hạ Nhất Minh liền hiểu được chắc chắn hai người đã có sự bàn luận từ trước, thậm chí còn tập luyện với nhau. Điều đó chứng tỏ cả hai đã dự định khiêu chiến từ lâu rồi.
Đứng trên lôi đài, nét mặt Lâm Hưởng Tình hết sức nghiêm túc.
- SOng ma huynh đệ! Tiểu đệ muốn được thưởng thức tuyệt học ngàn năm của quý phái, Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa. Mong hai vị có thể đáp ứng.
Nói xong hắn hướng về phía sogn ma huynh đệ vái một cái thật sau. Từ Đạt Minh đang đứng bên cạnh hắn cũng làm như vậy.
Nét mặt tất cả đều hết sức nghiêm túc. Ngay cả hai người nhà Vũ gia cũng thầm quay sang thảo luận với nhau.
Đại ma nghiêm mặt nói:
- Lâm huynh! Ngũ Hành đại luân hồi chi hoa quả thật là đệ nhất kỳ công của bổn môn. Nhưng ngươi cũng biết muốn tu luyện được nó thì phải kiêm tu ngũ hành, lại thêm phải có thần khí ngũ hành hoàn của bổn môn. - Hắn dừng một chút , bất đắc dĩ thở dài nói:
- Từ sau khi thần đạo biến mất, ngũ hành hoàn của bổn môn cũng tuyệt tích vì vậy mà Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa không thể thi triển được.
Ánh mắt Hác Huyết và Vũ Vô Thường cùng liếc về phía Hạ Nhất Minh một cái. Chỉ thấy hắn thản nhiên ngồi, không hề có chút dao động. Bọn họ thầm nghĩ trong lòng, cái tên trẻ tuổi kia đúng là giỏi.
Lâm Hưởng Tình cười lớn một tiếng nói:
- Hai vị nói không sai. Nhưng tại hạ lại nghe thấy trước khi hai vị trở thành tôn giả đã được tiền bối của quý môn bồi dưỡng tu luyện Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa. Cũng bởi vì tu luyện môn kỳ công đệ nhất theien hạ này nên hai người mới lỡ mất thời cơ tốt nhất trở thành tôn giả.
Lúc này Hạ Nhất Minh mới hiểu được nguyên nhân. Hắn đã từng giao thủ với Kỳ Liên song ma, nên biết rõ thực lực của bọn họ thế nào. Hơn nữa cũng biết được thiên phú của họ rất cao, có thể nói là thiên hạ khó tìm. Người như vậy không ngờ tới ba trăm tuổi vẫn chưa thể đột phá, khiến cho hắn không hiểu được. Bây giờ khi nghe Lâm Hưởng Tình nói thé hắn mới biết rõ nguyên nhân.
Lâm Hưởng Tình cũng khôgn ngừng lại, nói tiếp:
- Tiểu đệ từng nghe nói trăm năm trước, lão tổ tông của quý phái từng tới Nam Cương tốn rấ nhiều công sức mới mời được LƯu Ly động chủ ra tay chế tạo một đôi thần binh. Mặc dù tiẻu đệ không biết đó là cái gì, nhưng chắc chắn chúng được dành cho hai sử dụng.
trong mắt Kỳ Liên song ma lóe lên tia sáng, nét mặt trở nên ngưng trọng. Đại ma cười nói:
- Không ngờ Lâm huynh lại biết nhiều đến thế. Hình như mọi hạot động của chúng ta đều bị các hạ giám sát.
Lâm Hưởng Tình mỉm cười nói:
- Hai vị cứ đùa. Nào có ai dám đi giám thị hành tung của hai người? Chỉ có điều trăm năm trước hai vị đột nhiên tuyên bố bế quan. Sau hi xuất quan chạy tới Linh Tiêu bảo điện khiêu chiến với Kim Chiến Dịch và Hạ Nhất Minh huynh. Hơn nữa, trong trận chiến ấy hai vị lại thi triển tuyệt học mấy ngàn năm của Ngũ hành môn. - Hắn than nhẹ một tiếng nói:
- Sau khi có được tin tức đó, Lâm gia chúng ta không đoán đuwojc thì đúng là bị người ta chê cười.
Nét mặt song ma hơi giãn ra. Hai người nhìn nhau, dùng ánh mắt trao đổi một chút. Một lát sau, Đại ma nói:
- Lâm huynh! Từ huynh! Các ngươi đã muốn thấy Ngũ hành đai luân hồi chi hoa, bọn ta cũng không từ chối. Nhưng chúng ta nói trước, uy lực của nó rất lớn. Mặc dù hai huynh đệ ta đã tu luyện hơn trăm năm, nhưng cũng mới chỉ nắm được chút vỏ ngoài. Cơ bản chưa thi triển được thuần thục, nếu lỡ bị ngộ thương xin chớ trách.
Nét mặt Lâm Hưởng Tình và Từ Đạt Minh đều lộ rõ sự vui mừng. Cả hai cùng nói:
- Đa tạ đại ma huynh.
Nhìn nét mặt của hai người, Hạ Nhất Minh thầm nhủ thì ra bọn họ cũng là những kẻ võ si.
Mà cơ bản, mười người đạt tới cấp bậc tôn giả thì có tới chín người là võ si. Nếu không có tinh thần không ngừng ham muốn đột phá thì làm sao có được thành tựu như vậy?
Sau khi gặp được kỳ ngộ, cuộc sống của hắn gần như hoàn toàn chìm vào trong tu luyện. Thời gian tập trung cho võ đạo của hắn hoàn toàn hơn xa bình thường.
Huynh đệ sogn ma lui lại phía sau vài bước. Cả hai cùng giơ tay ra: Đại ma thì giơ cánh tay phải còn nhị ma lại giơ cánh tay trái.
Vào lúc này, tất cả đều có một cảm giác kỳ lạ. Hai huynh đệ song ma như hợp lại thành một thể, biến thành một người duy nhất.
Một làn sương mù thoáng hiện ra trên tay họ. Sau đó chúng ngưng tụ thành một thanh binh khí.
Hạ Nhất Minh mở to mắt ra nhìn. Giờ phút này hắn càng thêm tò mò.
Hai thanh binh khí đó tương tự như bản nguyệt sạn. Phần chuôi của nó cũng không dài, chỉ khoảng chừng một cánh ta.y. Nhưng phần lưỡi mới khiến người khác chú ý, nó cong cong giống như vầng trăng khuyết, tạo ra sự thần bí. Khi mọi người càng tập trung nhìn càng cảm nhận được một luồng áp lực ngoài ý muốn.
Tất cả mọi người đều biết áp lực đó không phải do Kỳ Liên song ma phát ra mà là do thanh binh khí kỳ lạ trong tay họ.
Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy kinh hãi. Hắn đã nhìn qua không ít loại binh khí. Ngay cả thần binh cao giai như Long tiên dường như còn kém một bậc. Có lẽ sánh được với hai thanh binh khí này cũng chỉ có thanh binh khí mà vị thần đạo cao thủ trong cái động dưới Bồng Lai tiên đảo đã từng sử dụng.
Lâm Hưởng Tình hít một hơi thật sâu nói:
- Không hổ là binh khí do Lưu Ly động chủ đích thân chế tạo. Chỉ riêng áp lực mà nó tạo ra cũng không phải chuyện đùa.
Trong mắt Kỳ Liên song ma hiện lên sự yêu thích.
Đại ma nói:
- Lâm huynh! Hai thanh binh khí này quả thật được chế tạo cho hai chúng ta. Hơn nữa nguyên hình của chúng là ngũ hành hoàn của bổn môn. - Hắn thở dài một tiếng nói:
- Đáng tiếc muốn tạo ra ngũ hành hoàn lại quá khó khăn. Ngay cả Lưu Ly động chủ sau khi thử hai lần cũng khôgn có cách nào khác mà chế ra hai thanh Bản Nguyệt sạn này.
Tất cả mọi người nghe xong đều thay đổi nét mặt. Đặc biệt là Hác Huyết. Sau khi nghe Lưu Ly động chủ chế tạo ra Ngũ hành hoàn cũng thất bại thì càng thấy ghen tỵ với sự may mắn của Hạ Nhất Minh.
Không biết ngũ hành hoàn trong tay hắn là do cao nhân nào đoán tạo ra. Chẳng lẽ năng lực đoán tạo của hắn, đến người được xưng là Thiên hạ đệ nhất đoán tạo sư cũng không bằng?
Lâm Hưởng Tình cùng với Từ Đạt Minh cùng gật đầu . Từ tay bọn họ xuất hiện một làn sương mù. Chúng nhanh chóng ngưng tụ thành hai thanh trường kiếm
Binh khí bọn họ cũng không có gì đặc biệt. Nhưng rõ ràng chúng không pahri vật tầm thường. Trên lưỡi kiếm thỉnh thoảng lại lóe lên quang mang khiến kẻ khác kinh hãi.
Mặc dù đây không phải là một cuộc chiến sinh tử. Nhưng tất cả đều biết Kỳ Liên song ma sẽ thi triển công pháp số một thiên hạ Ngũ hành đại luân hồi chi hoa. Nghĩ tới công pháp đó, bất cứ người nào cũng đều cảm thấy hiếu kỳ.
Nhất là Hạ Nhất Minh lại càng nôn nóng. Trong lòng hắn thầm nghĩ đây chính là cơ hội mà ông trời phù hộ. Hai tai hắn nhanh chóng dựng đứng, tập trung toàn bộ tinh thần vào trận đấu.
Ngũ Hành đại luân hồi chi hoa... diện mạo thần bí của nó lúc này sắp được vén lên.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv