Vũ Thần

Chương 502: Chủ nhân mới của Long tiên



Hạ Nhất Minh sau khi rời đi lập tức chạy tới bãi biển.
Ở nơi này Bách Linh Bát vẫn đang tiếp tục công việc quen thuộc vài tháng gần đây. Còn bảo trư vẫn đặc biệt tích cực thực hiện công việc bắt cá, nhìn cá lớn chất đống trước mặt Bách Linh Bát cũng đủ hiểu nó siêng năng tới mức nào.
Hạ Nhất Minh liếc mắt nhìn hai gã, không chút do dự lấy Không gian giới chỉ ra. Hắn chậm rãi mở ra không gian giới.
Đưa tay lục lọi một chút hắn đã lấy được trường tiên lúc trước ra.
Mặc dù Hạ Nhất Minh không biết lai lịch chiếc trường tiên này, nhưng tính chất đặc biệt của nó thì hắn hiểu rất rõ. Căn cứ vào Long thương trong tay Kim Chiến Dịch, trường tiên này dường như cũng do da rồng chế tạo ra.
Đương nhiên có đúng thế không thì Hạ Nhất Minh không dám cam đoan, nhưng hắn lại không có phương pháp kiểm tra nào cả.
Cất lại Không gian giới chỉ, Hạ Nhất Minh tới cạnh đống lửa, đưa tay lấy sáu con cá vừa nướng trong tay Bách Linh Bát.
Bảo trư đột nhiên nhảy dựng lên chắn trước mặt hắn, nó lầm bầm vài tiếng như muốn giải thích điều gì.
Hạ Nhất Minh nhìn theo hướng chân nó chỉ, đúng là nơi ở của Độc giác mã, hắn mỉm cười nhất thời hiểu được ý nó.
Sáu đầu cá nướng cầm trên tay được tách làm hai phần, vẻ mặt bảo trư hớn hở lập tức tránh sang một bên.
Hạ Nhất Minh cười ha ha, quay ngược lại động phủ của Sở Hao Châu.
Nghĩ lại trong nhóm của mình, Hạ Nhất Minh quan hệ thân thiết với Sở Hao Châu, còn bảo trư giao thiệp tốt với Độc giác mã, điều này thật hết sức kỳ quái.
Khi tiến vào động phủ, Hạ Nhất Minh trong lòng có vài phần không yên.
Trong tay hắn đột nhiên có thêm một kiện thần binh lợi khí, khẳng định sẽ khiến Sở Hao Châu hoài nghi. Bởi vậy hắn cố ý đi về hướng Bách Linh Bát nhằm đánh lạc hướng Sở Hao Châu.
Bất quá Hạ Nhất Minh tin tưởng với sự lão luyện của Sở Hao Châu hẳn sẽ không cố ý hỏi vấn đề này.
Quả nhiên khi Hạ Nhất Minh trở lại, Sở Hao Châu căn bản không đề cập tới chuyện vì sao vừa rồi hắn rời đi.
Cầm trong tay số cá nướng toàn bộ đưa cho Sở Hao Châu, lão nhân cũng không khách khí lập tức xử lý. Bất quá lúc này lão nhân so với lần đầu tiên hành động bớt lỗ mãng đi nhiều, dù sao thì lão cũng hiểu được cái gì gọi là ăn cá tới phát nôn rồi.
Sau khi lão ăn xong, tùy ý đưa tay áo lên chùi chút mỡ dính trên miệng, chân thành nói:
- Hạ huynh đệ. Các ngươi gặp tao ngộ trên biển mà còn có thể mang được gia vị theo, lão phu thật sự bội phục tâm tư này.
Hạ Nhất Minh dở khóc dở cười lắc đầu, số gia vị này của Kim Chiến Dịch, bởi hắn ngại tình huynh đệ nên không ném đi mà thôi. Không ngờ khiến hắn thân hãm nơi đảo hoang này nó lại phát huy tác dụng, điều này quả thực khiến Hạ Nhất Minh vô cùng cảm kích Kim Chiến Dịch.
- Hạ huynh đệ. Ngươi vừa rời đi không phải chỉ vì mang cá tới chứ.
Sở Hao Châu cười cười nói.
Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy tức cười, biết là không thể gạt được người này, cổ tay vừa đảo đã đưa Long tiên lấy ra.
Thật sự khi Hạ Nhất Minh vừa trở lại, Sở Hao Châu sớm đã chú ý chiếc roi màu đen bên người hắn. Bất quá lão nhân cũng bảo trì rất tốt thái độ, làm như không thấy, chỉ tập trung vào việc ăn uống. Cho tới lúc này khi Hạ Nhất Minh lấy chiếc roi ra lão mới chăm chú nhìn.
Chậm rãi ánh mắt lão xuất hiện vẻ kinh ngạc khó hiểu.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm vui mừng, hắn khẽ cười nói:
- Sở huynh. Nếu huynh không chê, xin thử một lần.
Ngừng một lát hắn nói tiếp:
- Sở huynh, bất quá tốt xấu gì ta cũng phải nói trước. Cái binh khí này ta tại Quỷ Khốc Lĩnh vô tình có được, nhưng có phải là thần binh lợi khí chế tạo bằng thân thể Thần thú hay không thì tiểu đệ này cũng không dám khẳng định. Nếu Sở huynh không thể sử dụng xin đừng thất vọng.
Sở Hao Châu gật đầu xác nhận, lão hít một hơi thật sâu, trên mặt đầy vẻ hưng phấn.
Bốn mươi năm qua lão mơ tưởng có một kiện thần binh lợi khí thuộc về mình, bởi thế lão không tiếc thời gian dùng Hỏa hệ chân khí luyện hóa khoáng thạch, thu thập huyền thiết trân quý.
Giờ phút này mặc dù biện pháp chế luyện binh khí đã bị chính lão chặt đứt nhưng khả năng sử dụng thần binh lợi khí làm bằng thân thể Thần thú vẫn còn nguyên vẹn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Tới tận lúc này trái tim lão dường như đập nhanh tới muốn phóng ra khỏi thân thể.
Nhiều năm đã qua lão chưa từng kích động như vậy, giờ phút này dĩ nhiên sẽ có cảm giác suy tính thiệt hơn.
Nhận lấy trường tiên trong tay Hạ Nhất Minh, Sở Hao Châu chậm rãi dung nhập chân khí vào đó. Tiếp theo lão lập tức cảm nhận được biến hóa thần kỳ của nó.
Lão mạnh mẽ thu chân khí lại, đưa trường tiên vứt cho Hạ Nhất Minh, tức giận nói:
- Hạ huynh đệ. Sao người có thể đùa giỡn vậy?
Hạ Nhất Minh trong lòng ngạc nhiên, hỏi gấp:
- Sở huynh. Chẳng lẽ thứ này không phải là do thân thể Thần thú chế luyện ra.
Sở Hao Châu hậm hực nói:
- Đây có phải do da Thần thú chế luyện hay không ta cũng không biết. Nhưng trong đó có chân khí của ngươi, ta căn bản không thể sử dụng.
Hạ Nhất Minh ngẩn ra, sau đó cất tiếng cười to, bản thân hắn không ngờ gấp tới độ quên cả việc này.
Nắm đầu roi, chân khí cuồn cuộn được hắn đưa vào. Sau khi trường tiên tràn ngập chân khí bắt đầu hình thành một vòng xoáy chậm rãi hút từng chút chân khí trong đó ra.
Kỳ thực với thực lực của Sở Hao Châu, ngay cả không có Hạ Nhất Minh hỗ trợ cũng chỉ cần vài tháng có thể luyện hóa hoàn toàn trường tiên, về sau chính là thần binh lợi khí cho lão sử dụng.
Bất quá mấy tháng thời gian không chỉ có lão không chờ được, mà ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không thể chờ nổi.
Sau một lát, chân khí trong trường tiên toàn bộ được Hạ Nhất Minh thu nạp sạch sẽ, không còn lưu lại dù chỉ một chút.
Cười hắc hắc, Hạ Nhất Minh đưa trường tiên cho Sở Hao Châu.
Lão nhân nhận lấy lập tức thu liễm tinh thần đang dao động. Lão nhân gia hắn dù sao cũng là Tôn giả đại nhân, bất quá chỉ vài hô hấp đã không chế toàn bộ tinh thần.
Chậm rãi lão đưa chân khí dung nhập vào đó.
Trường tiên này quả thiên có được uy lực khó lường. Sau khi dung nhập đại lượng chân khí vào chậm rãi thẳng lên, đặc biệt những phiến lân giáp trên thân nó tỏa ra ánh sáng đen bóng. Mỗi một phiến lân giáp lập lòe sáng lên như gương, trong tay Sở Hao Châu như nắm giữ vô số gương mặt dữ tợn, khiến người khác nhìn thấy không khỏi khiếp sợ không thôi.
Lúc này Sở Hao Châu cũng có cảm giác như vậy.
Đặc biệt sau khi điều khiển kiện binh khí này, trong đáy lòng lão xuất hiện cảm giác kính sợ. Dường như chiếc trường tiên này cất giữ lực lượng tương đông với lão vậy.
Sở Hao Châu đôi mắt tràn ngập kích đông, chân khí trong cơ thể bắt đầu chuyển đổi.
Rất nhanh trường tiên đỏ rực, ngay cả không khí trong động phủ cũng theo đó nóng bỏng hẳn lên. Lão tùy ý vung tay, đám cỏ giữa phòng ngủ đột nhiên bùng cháy.
Hạ Nhất Minh nhướng mày, nhìn vẻ xấu hổ của Sở Hao Châu tùy ý vung tay lên.
Nhất thời ngọn lửa vừa xuất hiện đã biến mất như chưa từng có.
Sở Hao Châu ánh mắt hiện ra vẻ kinh ngạc. Bất quá thời gian gần đây, người trẻ tuổi này đã mang tới cho lão nhiều kinh hỉ, bởi vậy lão cũng không có điều gì phật lòng cả.
Màu sắc trường tiên lại một lần nữa biến hóa, tất cả lân phiến một lần nữa hóa đen bóng, chủ yếu hơn trên mỗi phiến lân giáp còn có thêm một tầng hơi nước mỏng, dường như có một dòng nước chảy quanh nó.
Cảm giác nóng bỏng khi nãy đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự mát mẻ của Thủy hệ lực lượng.
Ngay sau đó màu xanh của Phong lực cũng hiện ra trên Long tiên, lúc này nó đã dài hẳn ra, phiêu diêu trong không khí như tùy ý có thể bay đi bất cứ lúc nào.
Hạ Nhất Minh đứng bên lấy làm kỳ lại. Khi hắn điều khiển Long tiên, không nghĩ tới nó còn có biến hóa như vậy.
Dường như không có tác dụng nào khác nên hắn mới tùy tiện cất vào Không gian giới chỉ.
Trong lòng hắn, Long tiên giá trị xa xa mới bằng Đại Khảm Đao cùng Ngũ Hành Hoàn, bởi vậy mặc dù biết nó không thua kém so với Long thương của Kim Chiến Dịch nhưng cũng không có lòng sử dụng.
Bất quá đối với Sở Hao Châu thì hoàn toàn khác. Với lão mà nói, thần binh lợi khí này chính là bảo vật lão mơ tưởng bấy lâu. Một khi tới tay dĩ nhiên là coi như tính mạng, không dám có điểm coi thường.
Cũng bởi nguyên nhân này nên hai người sử dụng mục đích khác nhau, biến hóa cũng bất đồng.
Dưới sự điều khiển của Sở Hao Châu, ba cỗ lực lượng bất đồng chậm rãi tiến vào Long tiên. Sau một giây, Long tiên nhất thời run lên, ba loại màu sắc khác biệt tùy thời có thể phát nổ.
Nhưng bất luận là Hạ Nhất Minh hay Sở Hao Châu với Long tiên này lại có sự tin tưởng tuyệt đối, nó sẽ chịu được áp lực này mà không thể hỏng được.
Quả nhiên từ đầu tới cuối, Long tiên vẫn hoàn hảo không chút tổn hại gì. Nhưng trên người Sở Hao Châu lại xuất hiện vấn đề. Chân khí của lão sau khi tiến vào nhất thời không thể tiếp tục được. Ba màu sắc bất đồng chỉ duy trì một khoảng thời gian rồi hoàn toàn tiêu biến.
Hạ Nhất Minh trong lòng ngạc nhiên, nói:
- Sở huynh. Chẳng lẽ chiếc roi này không hợp tay sao?
Sở Hao Châu khẽ lắc đầu, vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi nói:
- Chiếc roi này quả nhiên do một phần thân thể Thần thú chế luyện thành. Vừa rồi lão phu sử dụng bất quá chưa hoàn toàn luyện hóa lên không thể phát ra uy lực thực sự của nó.
Lão ngẩng đầu lên, nghiêm mặt nói:
- Nửa năm. Nhiều nhất nửa năm lão phu có thể thành công luyện hóa nó, khẳng định nó sẽ trở thành thần binh của lão phu.
Hạ Nhất Minh lúc này mới yên lòng, ôm quyền nhìn lão nhân nói:
- Đã vậy xin đa tạ Sở huynh.
Sở Hao Châu thoải mái cười lớn, nói:
- Một năm sau, lão phu nhất định trở về quê nhà, cho những kẻ kia biết cái gì gọi là nợ máu phải trả bằng máu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv