Vũ Thần

Chương 486: Hắc Ưng Linh Thú



Một tiếng hét to long trời lỡ đất chơt vang lên , những con cua trong khe đá , những con hào đang bám trên rặng san hô , hải sâm trong veo đang trong cuộc sống bìn yên của đáy biển bị một tiếng hét mà làm cho cuộc sống phút chốc đảo lộn lên .
Ở trên bầu trời , một cánh Hải Âu đang nhẹ nhàng lướt qua qua trên mặt biển mênh mông , trong thật cô độc biết bao . Nó càng làm cho bức tranh về biển khơi đượm thêm sự cô đơn
Cùng lúc đó trong lòng biển sâu , đột ngột hai thân người bắn lên khỏi mặt nước . Một người trong đó trên cổ bị một con lông trắng tựa như tuyết giống như một con cún nhỏ bám chặt vào.
Bọn họ thân hình chuyển động trong nước , hướng về phía tòa đảo gần nhất mà bơi tới .
Động tác của bọn hắn nếu được quan sát trong sự rông lớn và bao la của biển cả làm cho người khác có cảm nghĩ nó diễn ra rất chậm , nhưng tốc độ thực sự của nó thì rất nhanh khó có gì mà sánh kịp, thậm chí sau một khắc , lọai tốc đó ngày càng nhanh hơn rất nhiều .Lúc đầu vẻn vẹn chỉ xuất hiện phần đầu của hai người trong mặt nước , đến về sau thì chỉ còn nữa thân hình chìm trong mặt nước , cuối cùng thậm chí là ngay cả hai chân đều tiếp xúc với mặt biển bước như bay , giống như phi thân trên vùng lục địa chứ không phải trong hòan cảnh mêmh mông của biển cả như vậy .
Chỉ một lát sau , bọn họ cuối cùng đã đặt chân lên một hòn đảo .
Hai người này tự nhiên chính là Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát , thóat ra khỏi thuyền nhỏ , do không chịu nổi sự va đập quá mạnh mẽ của thủy lực mà bị đánh tan chìm sâu vào trong đáy biển .cùng lúc đo cũng đem sự đốn ngộ về thủy lực của Hạ Nhất Minh mà cắt ngang đi .
Đốn ngộ chính là một tình cảnh con người khó có thể cầu được , nó chỉ chợt xuất hiện trong tâm cảnh con người vào một thời khắc nào đó mà thôi , lần này tiến về phía Đông hải, mục đích chủ yếu Hạ Nhất Minh chính là vì muốn tìm hiểu thủy lực mới đi trên cuộc hành trình này.
Mắt thấy ánh sáng của sự thành công ngay trước mắt , nhưng cuối cùng lại tan biến trong gang tấc, cho dù là một người ý chí có cao bao nhiêu , trong lòng cũng khó tránh khỏi chút tiếc nuối thất vọng .
Lúc cả thân thể tựa như bị cơn song dữ nuốt chửng , Hạ Nhất Minh không có một chút chống cự nào , để cho thân thể mặc cho dòng xóay cuốn lấy .
Tuy vậy ở dưới biển , một cảnh tượng kỳ dị khác lại xuất hiện , mặc dù ở trên mặt biển cuồng phong cùng sóng lớn mạnh mẽ như thế nào , thì ở dưới đáy biển mọi vật lại vô cùng tĩnh lặng , ngòai một chút sức ép dưới đáy biển ra , căn bản mọi thứ thật sự quá yên bình .
Hai hoàn cảnh , hai thế giới bất đồng xảy ra chỉ sau sự ngăn cách của mặt nước biển lại trái ngược nhau hòan toàn , làm cho Hạ Nhất Minh ngạc nhiên không thôi .
Sau khi hắn thưởng thức cảnh sắc dưới đáy biển suốt nửa ngày , ngay lập tức tìm một phương hướng mà bơi đi. Bách Linh Bát và Bảo Trư tự nhiên là đi theo ở bên cạnh của hắn một tấc cũng không rời.
Cũng không biết bơi trong bao lâu, cho đến khi sự u sầu trong lòng Hạ Nhất Minh dần tan biến mất , hắn mới chịu nổi lên mặt nước.
Không nghĩ tới vừa mới rời khỏi mặt nước, đã thấy được phía trước những đảo nhỏ nối liền nhau tạo thành một mảnh lớn.
Ở trong biển rộng chịu nhiều đau khổ cho nên khi nhìn thấy lục địa , Hạ Nhất Minh ngay lập tức cảm thấy ấm áp thân thiết lạ thường , không chút do dự đem tòan lực mà phóng về phía trước .
Khi hai chân tiếp đất một cách ổn định ở trên hòn đảo, Hạ Nhất Minh thở dài ra một hơi, lòng dạ trở nên thông suốt.
Trong ngũ hành lực , hắn đã ngưng tụ được ba đoá hữu hình chi hoa. Mặc dù hắn thân kiêm tu luyện ngũ hành, nhưng muốn lần nữa ngưng tụ thêm một đóa hữu hình chi hoa , đó là một chặng đường đầy khó khăn.
Dù sao, Ngũ hành lực càng về sau càng khó xúc tích chi hoa , khó khăn thật sự rất lớn , có khi hao tổn rất nhiều công sức , nhưng cuối cùng lại không thu họach được gì .
Mặc dù Hạ Nhất Minh tin tưởng vững chắc, hắn nhất định có thể hình thành ngũ hành lực đỉnh phong , nhưng mà khi nào có thể đạt được đến cấp bậc đó , thật sự là một chuyện khó đóan.
Ở trên bờ biển ánh mắt Hạ Nhất Minh quan sát chung quanh , nơi hắn đang đặt chân chắc chắn là hòn đảo nhỏ nhất , liếc mắt nhìn qua đều có thể bao quát được cả hòn đảo này.
Với sự nhỏ bé như vậy , đừng nói là dành cho lòai người ngay cả động thực vật cũng không có thể sinh tồn .
Hòn đảo này trần trụi như một người chụp hình khỏa thân ^__^ .Mặt đất bị ánh mặt trời nóng bỏng thiêu đốt nóng như nham thạch , căn bản chỉ có đất và cát mà thôi .
Tuy nhiên ,bên cạnh nó , lại có hoang đảo to lớn hung vĩ hơn nó rất nhiều.
Mặc dù khoảng cách quá xa cho nên không có cách nào thấy rõ ràng toàn bộ diện mạo của , nhưng mà nhìn lướt qua cũng có thể thấy , cây cối trên đó rậm rạp tươi tốt vô cùng.
"Bách huynh, ngươi có thể phóng to hình ảnh trước mặt được không?" Hạ Nhất Minh thuận miệng hỏi.
Bách Linh Bát cũng không nói lời nào, trực tiếp đi tới trước Hạ Nhất Minh, cái ót của hắn lại một lần biến thành màn hình.
Hạ Nhất Minh lần đầu tiên nhìn thấy còn nhịn không được kinh ngạc một hồi, nhưng bây giờ cũng đã là luyện thành thói quen.
Hai hải đảo bên trái và bên phải đều có thể được xưng là to lớn, sau khi phóng to hình ảnh trước mắt , Đảo bên trái ở đỉnh có sự biến hóa,một dãi núi kéo dài giống như vô cùng vô tận cao chót vót tạo thành những vực sâu chết người
Những cây lớn , cây nhỏ cùng với bụi cỏ ở bên sườn dốc làm cho nó nhấp nhô giống như một hàm răng của con quái vật vậy .
Tòa đảo bên phải thì có vẻ hiền hòa hơn rất nhiều , ít nhất tướng mạo bên ngòai cũng không quá khoa trương như hòn đảo kia.
Nhưng mà, Hạ Nhất Minh lại biết, hắn hiện đang quan sát , chỉ là một mặt của hòn đảo mà thôi , chưa phải là tòan bộ hình dáng của chúng , cho nên cũng không có sự đánh giá chính xác được . Nguồn truyện: Truyện FULL
" Oa...... Oa......" Từ phía hải đảo bên trái đột nhiên truyền đến một tiếng kêu đầy đe dọa , theo sau là một con quái điểu đang vươn cánh , hướng về phía bọn họ mà bay tới .
Đây là một con quái điểu khá lớn cả thân hình dài hơn một trượng ,phía cổ của nó có một dãy lông hơi xù nhẹ giống như là con cú mèo vậy .Hai cánh của nó dang rộng , làm cho người ta có cảm tưởng đang bị che khuất đi bầu trời .
Tiếng kêu của nó thuần chất và đầy áp bức , mặc dù còn kém xa so với Cự Mãng trong Quỷ Khóc Lĩnh , nhưng nghe vào trong tay cũng làm cho người khác có cảm giác nôn nao .
Hạ Nhất Minh giữa đôi lông mày hơi nhíu, hắn từ âm thanh này phát hiện ra một tia dấu hiệu không tốt , với lại từ màn hình sau ót của Bách Linh Bát hắn nhận thấy , mùi vị hung tàn cùng tử vong khí tức mạnh mẽ phát xuất ra từ phía nó.
Nhẹ nhàng mĩm cười , Hạ Nhất Minh cũng không có đem con quái điểu này coi trọng, mà là cẩn thận nhớ lại một số chi tiết trong Trân Bảo Kỳ Thư.
Sau một lát, mắt hắn lập tức sáng lên, đã nghĩ ra được lai lịch con quái điểu này.
Con quái điểu này có tên là Hắc Ưng , là một loại linh thứu trời sinh bản tính cực kỳ hung tàn , bay lượn cực giỏi trên không trung , phạm vi hoạt động của nó rất rộng lớn , đối với điều kiện sinh tồn cũng không hề quá kén chọn.
Bất kể là Đông Tây phương, hai ngòai biển khơi , cũng có thể thấy được thân ảnh của bọn chúng . Nơi duy nhất làm cho chúng vô cùng chán ghét chính là phương Bắc với thời tiết cực kỳ lạnh lẽo , cho nên ở phương bắc và tây bắc, trên cơ bản là không có cách nào nhìn thấy được loài Ưng.
Loại linh thú này trời sinh đã có thần thông mạnh mẽ , với lại càng làm cho người sợ hãi đó chính là chúng thuộc một trong những lòai vật thích sống theo bầy đàn.
Nói cách khác, nếu như ở nơi nào đó mà thấy được một con Hắc Ưng , như vậy rất có thể sẽ thấy được con thứ hai , thứ ba , thậm chí còn nhiều hơn thế nữa.
Hắc Ưng triển khai hai cánh, trên không trung xoay tròn một vòng , đột nhiên phóng xuống , hướng về phía đỉnh đầu của đám người Hạ Nhất Minh , miệng nó há to , một đường phong nhận từ trong đó bắn ra hướng đến bọn họ mà tập kích.
Hạ Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, thật xứng đáng với danh linh thú, mặc dù tâm tính hung tàn, nhưng cũng có một chút thông minh.Khi nhìn đến nơi này đột nhiên thấy được đối phương phía trước đông hơn nó về số lượng , liền không lập tức lao xuống lấy thân hình mạnh mẽ của chính làm vũ khí,mà trước tiên phóng ra một đường phong nhận tiến hành thăm dò thực lực của đối phương.
Tuy nhiên , con Hắc Ưng này mặc dù cũng là linh thú, nhưng thực lực của nó thậm chí so với ngay cả Hồng Lang Vương ngày xưa cũng không bằng, Hạ Nhất Minh dù thế nào cũng không có khả năng đem nó để vào trong mắt.
Tùy ý lưỡi phong nhận tiến tới , mắt thấy dường như sắp chạm vào đỉnh đầu của Hạ Nhất Minh , nhưng trong phút chốc lại tan biến mất , giống như chưa từng xuất hiện qua cuộc tập kích này vậy .
Hắc Ưng đang lượn quanh trên bầu trời bỗng dừng một chút , theo sau lập tức chuyển hai cánh , hướng về phía bên trái đảo mà bay về , nó ngay cả lần thứ hai tập kích cũng không dám , đã quay đầu mà bỏ trốn.
Hạ Nhất Minh ánh mắt kinh ngạc nhìn về hướng nó phi hành, trong lòng thầm than kỳ quái, con Hắc Ưng này có phần thông minh thái quá.
Mỉm cười, Hạ Nhất Minh nói: "Bách huynh, loại sinh vật này tên là Hắc Ưng, chúng tính thích quần cư, một bầy đàn đại khái có từ bốn đến năm con .Con Hắc Ưng này nhìn bộ dáng tháo chạy như vậy , đoán chừng là trở về triệu hoán chi viện tới đây . "
Bách Linh Bát gật đầu, nói: "Thực lực của bọn nó cũng không mạnh, không có cách nào uy hiếp được an toàn của ngươi."
Hạ Nhất Minh bật cười khanh khách, hắn bây giờ đường đường là một vị tôn giả, đừng nói là còn có giả thần khí Ngũ Hành Hòan trong tay , cho dù là sử dụng binh khí bình thường , cũng sẽ không bị một đám linh thứu nhỏ nhoi này tổn thương .
Duy nhất làm cho hắn cảm thấy phiền não là, Hắc Ưng dù sao cũng là một sinh vật có thể bay lượn , chúng có thể ở trên bầu trời mặc sức tung hòanh , mà chính mình lại chỉ có thể ở trên mặt đất. Mặc dù chúng không có cách nào tổn thương đến chính mình , nhưng một khi chúng phi hành trên không trung , chính mình đồng dạng cũng sẽ bó tay không làm gì được.
Nhưng mà, sau một lúc, Hòn đảo bên trái lại vẫn như cũ im lặng không một tiếng động, đừng nói là cả đàn Hắc Ưng kéo đến , cho dù là cái con bỏ chạy cũng không thấy bóng dáng của nó ở đâu .
Hạ Nhất Minh không hiểu ra sao , quan sát một lúc lâu, trong lòng hồ nghi cực kỳ, chẳng lẽ Kỳ Thư lại ghi chép sai sao??
Con Hắc Ưng kia khi vừa tới thực sự đã phóng ra đòn sát thủ cực mạnh của nó , nếu như là người thường , hoặc là tiên thiên cường giả sẽ khó mà đối phó với đòn sát thủ đó .
Bởi vậy thấy rõ, Nó chứng thật là trời sanh tính tình cực kỳ hung hãn, nhưng không biết nguyên nhân từ đâu , lần này nó lại trở nên nhút nhát , sợ sệt như thế ,phút chốc đã trốn không thấy tăm hơi đâu cả.
Giữa lúc Hạ Nhất Minh đang vô cùng ngờ vực ,thì một tiếng Hí cực dài từ hòn đảo bên phải vang lên .
Tiếng Hí này thật sự rất mạnh mẽ , cho dù là cách nơi đây khá xa , nhưng vẫn như cũ làm cho người nghe cảm thấy giống như tiếng binh khí vang lên sát bên tai .
Hạ Nhất Minh mắt sáng lên, khi nghe được tiếng hí dài này , Hắn ngay lập tức nghĩ tới Hồng Lăng mã khi xưa.
Khi hắn đi du lịch thiên hạ , tự nhiên không có khả năng đem Hồng Lăng mã theo bên người , đành phải gởi nó ở trong Hạ gia trang , bây giờ đã một năm không thấy, không biết nó có mạnh khỏe hay không.
Tiếng Hí lần thứ hai vang lên , Hạ Nhất Minh hai tai khẽ chuyển , trên mặt dần lộ ra một chút kinh ngạc .
Hắn đã hiểu , có thể phát ra âm thanh mạnh mẽ đó , chỉ có thể là linh thú mà thôi , với lại con linh thú này đang tiến hành huyết chiến với một sinh vật khác , cho nên mới không ngừng phát ra tiếng thí dài đầy khí thế như vậy .
Hạ Nhất Minh ánh mắt lướt qua cả hai hòn đảo, hắn lập tức hiểu tại sao mà con Hắc Ưng kia lại thay đổi tính tình như vậy , hóa ra cùng với sự tình trên đảo bên phải có quan hệ.
Hắn nhẹ nhàng vỗ khẽ vai Bách Linh Bát.
Cái ót ngay lập tức biến đổi trở lại hình dáng bình thường , trong nháy mắt đã hòan tòan hồi phục
"Bách huynh, chúng ta đi tới đó quan sát một chút ." Hạ Nhất Minh ngón tay chỉ về phía đảo bên phải ,nhẹ nhàng nói.
Mặc dù hắn cũng không biết linh thú phát ra tiếng hí dài đó rốt cuộc là loại gì, nhưng mà có thể làm cho con Hắc Ưng thay đổi tính tình , chắc chắn không phải là một loài tầm thường.
Bách Linh Bát gật đầu một cái, hai người một Trư lần thứ hai xuống biển, hướng phía đảo bên phải mà tiến tới .


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv