Vũ Thần

Chương 362: Khí ky bãi thoát



Chân khí khổng lồ giống như thủy triều đang lưu chuyển trong cơ thể Hạ Nhất Minh.
Dưới tình huống so đấu, dù Hạ Nhất Minh có ngu ngốc đi nữa cũng không sử dụng một kích ngũ hành hợp nhất.
Nhưng mà trong khoảnh khắc xuất ra thức thứ hai mươi ba trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức đủ để khiến cho Kim hệ lực lượng trong nháy mắt điên cuồng tập trung lại trên người hắn.
Trong nhận thức của hắn thì cho dù là tôn giả chính thức cũng bị khí thế này làm cho phải lui lại sau từng bước một.
Mặc dù thi triển thức thứ hai mươi ba này cũng không phải là thi triển từ thức thứ nhất đi lên, mặc dù một thức này cũng không phải là có uy lực tới mức khó tin, mặc dù trong tay Hạ Nhất Minh không có thanh Đại Khảm Đao do Bách Linh Bát biến thành.
Nhưng trong mắt Hạ Nhất Minh thì cho dù một kẻ chưa tụ đỉnh thành công như Kim Chiến Dịch cũng không khác gì Từ Tự Lệ tôn giả.
Bàn tay giơ trên cao lóe lên quang mang kim loại sắc bén, vô luận ở bất cứ góc độ nào xem xét thì đây cũng không phải là một bàn tay của nhân loại, mà là một thanh binh khí sắc bén.
Khi bàn tay giơ lên cao tới đỉnh điểm, Hạ Nhất Minh không chút do dự bổ về phía trước.
Không chút dừng lại, khí thế cường đại mang theo chân khí phát ra tiếng rít chói tai phá vỡ không gian giam cầm do Kim Chiến Dịch tạo ra, dư lực của nó lao tiếp về phía hắn.
Quanh người Kim Chiến Dịch tràn ngập bức tường vững chắc được hình thành bằng chân khí. Khi loại chân khí này tràn ra xung quanh cho dù là cường giả Tam Hoa bình thường cũng bị giam trong đó.
Đây chính là ưu thế lớn nhất của đỉnh túc chi thế.
Nhưng mà, một chưởng do Hạ Nhất Minh thi triển ra lại đem ưu thế đó đánh biến mất.
Trong lòng Kim Chiến Dịch không khỏi kinh ngạc tới mức khó tin, hắn cũng không chỉ bị một kích này làm cho phải khiếp sợ, mà càng làm co hắn cản thấy khó tin chính là hắn nhận ra lai lịch một thức này cũng không thể xuất hiện ở phía Tây Bắc.
Hít thật sâu một hơi, rốt cục Kim Chiến Dịch thối lui về phía sau một cách nhanh chóng.
Cũng giống như Từ Tự Lệ, dưới uy áp cường đại của một thức này, chỉ cần có lựa chọn khác thì không có bất cứ kẻ nào dám liều mạng.
Trong tai Hạ Nhất Minh nghe thấy tiếng ào ào, giống như tiếng thủy triều thối lui, loại lực lượng ngưng tụ xung quanh người hắn như một cái mạng nhện trong nháy mắt rút lui.
Bất quá hắn cũng không buông lỏng tâm tình, bước lên trước từng bước một, như bóng với hình bước tới, ở trong tay hắn thức thứ hai mươi ba trong Khai Sơn Tam Thập Lục thức đang dần dần được tăng cường uy thế.
Hắn giống như một cây búa lớn phá núi dời biển, đi tới tận nguồn gốc của nó để phá hủy.
Ánh mắt Kim Chiến Dịch hơi thay đổi, trong mắt nổi lên chiến ý cực điểm.
Có lẽ, khi Hạ Nhất Minh phá vỡ sự trói buộc do hắn tạo ra, hắn mới đem thanh niên tuổi trẻ chỉ ở cảnh giới Tam Hoa này đặt lên ngang hàng với mình.
Thân hình hắn không hề lui về phía sau, mà đồng dạng xuất ra một quyền.
Theo một quyền xuất ra này, Thủy lực lượng bên người hắn biến mất không còn chút nào nữa. Thay vào đó, là một loại lực lượng vô cùng trầm ổn.
Trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi dâng lên một cảm giác quái dị.
Mới vừa rồi Thổ hệ Kình Thiên Ấn đón đỡ thế công của Kim Chiến Dịch, bây giờ Kim Chiến Dịch lại sử dụng Thổ hệ công pháp để ngăn cản Khai Sơn Tam Thập Lục Thức. Hai bên công thủ trong nháy mắt đã thay đổi một cách khó lường.
Tiếng nổ thật lớn vang lên từ chỗ hai người giao phong.
Uy lực của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức dĩ nhiên bị Kim Chiến Dịch trực tiếp đón đỡ.
Mặc dù hai chân Kim Chiến Dịch đã có một nửa lún xuống đất, nhưng hắn dù sao cũng tiếp được một kích của Hạ Nhất Minh.
Lúc này, đầu gối của Kim Chiến Dịch đã lún sâu vào trong đất, nếu không như thế lập tức sẽ giống như lưới nhện bị xé toạc ra.
Kim Chiến Dịch bất quá ở đây chỉ đem một bộ phận áp lực truyền xuống dưới chân mà đã tạo thành uy đáng sợ như vậy. Bởi vì thế mới thấy được một thức này trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức cường đại tới mức nào.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh lóe lên tinh quang, một kích vừa rồi nếu như dùng Đại Khảm Đao đánh ra, như vậy Kim Chiến Dịch dù có Long Thương ở trong tay thì cũng bị chém thành hai nửa.
Nhưng mà, bọn họ lần này giao chiến cũng không phải là cuộc chiến sinh tử, nếu thật sự giết chết đối phương thì chỉ sợ người còn sống sẽ phải chịu cảnh lương tâm dày vò a.
Hắn đang định tiếp tục ra tay, nhưng đột nhiên cảm nhận được một cỗ hàn khí dâng lên trong người.
Trước đây hắn từng có kinh nghiệm qua một lần như vậy.
Khi mới thành lập gia tộc, hắn đã từng gặp phải thích khách, tại một khắc trước khi cầm Long Thương hắn đã có cảm giác ớn lạnh cả người.
Cơ hồ ngay lúc cảm giác này bao trùm lên người hắn, Hạ Nhất Minh cũng hiểu rõ được Kim Chiến Dịch đang muốn phản kích.
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, thân thể hắn đã lựa chọn ra phán đoán chính xác nhất.
Hai chân hơi dùng sức, hắn đã như cơn gió lướt ra ngoài.
Sau đó, hắn lập tức thấy được thân thể Kim Chiến Dịch rời khỏi chiếc hố, từ trên người hắn nổi lên hơi thở Kim hệ cường đại, mãnh liệt.
Cùng với hơi thở khi Hạ Nhất Minh cầm Đại Khảm Đao trong tay thì cỗ hơi thở này do hắn phát ra có vài phần cuồng bạo, nhưng ở trên khí thế lại càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Đây là sự khác nhau giữa thương và đao, nhưng nói về mặt uy lực thì hai thứ khác nhau không nhiều.
Hơi hoảng hốt, Kim Chiến Dịch tựa hồ biến thành một cây thương lớn đâm lại phía Hạ Nhất Minh.
Giống như Hạ Nhất Minh và Đại Khảm Đao, thế công của hắn không có bất cứ cái gì gọi là màu mè.
Đối mặt với một thương kinh khủng này, lông tóc Hạ Nhất Minh dựng đứng lên. Thậm chí lúc này hắn còn ngửi được hơi thở từ vong từ đó thoát ra.
Cùng với ngày trước bất đồng, một thương này của hắn mặc dù trong tay không có binh khí, nhưng đồng dạng, trong tay Hạ Nhất Minh cũng không có.
Lúc này, Hạ Nhất Minh cảm thấy quanh người hắn xuất hiện lực lượng giam cầm cường đại.
Đây là đỉnh túc chi thế, một khi hình thành đỉnh túc chi thế là tương đương với người đó nắm giữ được lực lượng không gian cô đọng, trong lúc đối địch sẽ chiếm được tiện nghi rất lớn a.
Đến tận lúc này, Hạ Nhất Minh mới hiểu được vì sao khi gặp được đám người Hùng Vô Cực và Dương Hạo thì Kim Chiến Dịch lập tức thay đổi ý định khiêu chiến bọn họ. Bởi vì trong mắt Kim Chiến Dịch những người này không có tư cách để hắn khiêu chiến.
Than nhẹ một tiếng, nếu là trước ngày hôm qua Hạ Nhất Minh có lẽ bất đắc dĩ phải lựa chọn phương án liều mạng, hoặc sử dụng Toản Địa Chi Thuật để lánh đi tạm thời.
Nhưng lúc này thì.....
Thân thể Hạ Nhất Minh tiếp tục thôi lui lại phía sau, cả người hắn giống như một cơn gió nhẹ nhàng không một chút dụng lực, thế nhưng thân thể hắn vẫn thủy chung bảo vệ khoảng cách một thước với mũi thương của Kim Chiến Dịch.
Chỉ là khoảng cách một thước này thôi, nhưng lại giống như chỉ xích thiên nhai, vĩnh viễn không thể với tới được.
Một người tiến một người lùi, tốc độ của Kim Chiến Dịch dù có mau bao nhiêu thì tốc độ lui của Hạ Nhất Minh nhanh bấy nhiêu. Khoảng cách giữa hai người không hề được thu nhỏ lại, cũng không được kéo giãn ra.
Khí thế trên người Kim Chiến Dịch càng lúc càng mạnh, cuối cùng đã đạt tới đỉnh.
Nhưng cho dù như thế, thì hắn vẫn như trước không thể nào kéo ngắn lại khoảng cách giữa hai người.
Cuối cùng biết không thể làm gì được Hạ Nhất Minh, khí thế của Kim Chiến Dịch dần hạ xuống tới mức tận cùng. Thân thể hắn đột ngột dừng lại, hắn đưa ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Nhất Minh, tựa hồ muốn đem con người đối phương nhìn thấu một lần.
Hạ Nhất Minh hơi cười, ánh mắt trên mặt không biểu hiện chút vui buồn nào, nhưng trong lòng tràn ngập một loại cảm giác khác thường.
Kim Chiến Dịch hít một hơi dài, nói:
- Bội phục.
Với tu vi võ đạo của hai người đã hoàn toàn có thể sử dụng khí cơ để công kích địch nhân.
Kim Chiến Dịch sau khi xuất ra một thương điên cuồng, đã tập trung toàn bộ tinh thần lên người Hạ Nhất Minh.
Dưới sự hỗ trợ của khí cơ, cho dù Hạ Nhất Minh có chạy tới chân trời góc biển thì cũng đừng mong thoát khỏi một thương của hắn.
Nhưng mà sau khi Hạ Nhất Minh thi triển ra một chiêu trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, hơn nữa sử dụng khí cơ tập trung lên người đối phương, Kim Chiến Dịch cũng không còn đường lui, chỉ có cách liều mạng đón đỡ.
Tuy nhiên, sau khi Kim Chiến Dịch đâm ra một thương lại phát hiện, thân hình Hạ Nhất Minh như một cơn gió, căn bản không thể nắm bắt được.
Dưới sự trợ giúp của Phong lực lượng, thân thể của Hạ Nhất Minh liền biến hóa một cách vi diệu, chỉ sau một khắc, ngay cả bản thân Kim Chiến Dịch cũng không thể xác định được hơi thở của Hạ Nhất Minh.
Cứ như vậy, hắn cũng chỉ có thể dùng hai mắt mình tập trung lên người Hạ Nhất Minh.
Chỉ là, không có khí cơ hỗ trợ, thì cho dù Kim hệ hơi thở của hắn sau khi đạt tới đỉnh điểm cũng không thể dần giảm đi, trong lòng hắn không khỏi nổi lên cảm giác vô lực, đành ép bản thân ngừng truy kích.
Hết thảy mọi biến hóa đó chỉ xảy ra trong một thời gian ngắn, công thủ đổi chỗ cho nhau, rồi lại một lần nữa công thủ lại hoán ngược lại.
Ba lần qua lại chỉ bất quá trong một vài lần hô hấp cuối cùng đã kết thúc.
Nhưng chỉ cần ba lần qua lại như vậy, bọn họ đã có cái đánh giá khác về nhau, cũng chính thức trở nên coi trọng đối phương hơn.
Hạ Nhất Minh khẽ thở dài, nói:
- Mắn mắn mà thôi.
Quả thật, có thể thoát khỏi sự phong tỏa của khí cơ không chỉ do công lao của Phong hệ, mà có sự góp sức nhiều bởi hỗn hợp lực lượng mây mù. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Chỉ bất quá, Hạ Nhất Minh cũng không sử dụng phương pháp ẩn nặc do mình mới nghiên cứu ra, cho nên Kim Chiến Dịch cũng chỉ cảm ứng được Phong lực lượng, còn đối với Vân Vụ chi lực lại hoàn toàn không biết gì cả.
Điều này cũng không có gì kỳ quái, ngay cả là Từ Tự Lệ cầm quyển bí tịch hơn trăm năm cũng bởi vì không có thiên phú Phong hệ mà không phát hiện ra bí mật trong đó, lại càng không nói tới Kim Chiến Dịch.
Kim Chiến Dịch vung tay áo lên, khí thế trên người hắn trong nháy mắt biến mất haonf toàn.
Hạ Nhất Minh chần chợ một lúc, hắn lập tức hiểu rõ được ý tứ đối phương, thật sự trong lòng hắn cũng chưa hết hứng thú. Hắn có có Phiên Thiên Ấn, cùng với lực lượng của Phong Hỏa chi hoa chưa được sử dụng, thậm chí còn có Băng lực lường và Cương Hóa chi thuật.
Nhưng hắn hiểu được, Kim Chiến Dịch khẳng định cũng có để bài giữ lại, nếu hai bên thật sự liều mạng cho là ai cũng không nắm chắc phần thắng.
Từ từ, chiến ý trên người Hạ Nhất Minh chậm rãi giảm xuống.
Kim Chiến Dịch cao giọng cười to, nói:
- Hạ huynh, Kim mỗ có một thỉnh cầu.
- Kim huynh nói đi.
- Ta muốn cùng Hạ huynh liên thủ đánh một trận với Kỳ Liên Song Ma. - Ánh mắt Kim Chiến Dịch lóe lên quang mang mong chờ.
Hạ Nhất Minh không chút do dự lắc đầu, lấy khẩu khí không có nửa điểm thương lượng nói:
- Không được.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv