Hạ Nhất Minh xoay người phóng đi. Tốc độ của hắn nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã thoát khỏi phạm vi cảm ứng của người đó. Cho dù, người kia muốn dựa vào hơi thở để đuổi theo cũng không thể được.
Sở dĩ làm được điều đó bởi vì biểu hiện của Hạ Nhất Minh hoàn toàn như thật. Hắn gần như dốc hết sức muốn cùng với người đó lưỡng bại câu thương khiến cho quái nhân đeo mặt nạ bị đánh lừa.
Điều này, Hạ Nhất Minh học được từ Tác Qua. Lại thêm thể chất của hắn có tính đặc thù, cương nhu thay đổi tùy ý vì vậy mới có thể thực hiện được một cú lừa ngoạn mục.
Hắn nhanh chóng lao vào rừng cây, đột nhiên phát hiện phía trước có sự khác thường. Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn, cảm thấy hết sức vui mừng.
Trước mặt hắn, Bách Linh Bát lặng lặng đứng cách đó không xa.
Hai người nhìn nhau đều hiểu được tâm ý của đối phương.
Cùng với lúc Hạ Nhất Minh đưa tay ra, Bách Linh Bát cũng bắt đầu biến hình. Thân thể hắn đột nhiên dài ra, hẹp lại biến thành đại khảm đao. Khi ngón tay Hạ Nhất Minh chạm tới thân người Bách Linh Bát thì hắn cũng biến hình xong.
Trong khoảng thời gian đó, cả hai không nói với nhau một câu, nhưng chỉ cần ánh mắt cũng phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Có đại khảm đao trong tay, chiến ý của Hạ Nhất Minh nổi lên cùng với một sự tự tin mãnh liệt.
Lòng tự tin đó mạnh tới nỗi ngay cả hắn cũng không thể giải thích. Nhưng chỉ cần có vậy cũng đủ để hắn có thể đối mặt với bất cứ người nào mà không lâm vào thế hạ phong.
Hắn xoay người một cái, khí thế khổng lồ phát ra, tỏa tới của khu rừng xa xa.
Đối với tiên thiên cường giả mà nói, thì khí thế lớn như vậy chẳng khác nào có vô số ngọn đèn chiếu rọi. Cho dù tên tiên thiên cường giả đó có là kẻ mù đi chăng nữa thì vẫn cảm nhận được sự tồn tại của Hạ Nhất Minh, cùng với chiến ý bất khuất của hắn.
Hai mắt Hạ Nhất Minh tỏa sáng. Hắn cầm theo đại khảm đao từng bước quay lại con đường cũ.
Mỗi bước đi của hắn, khí thế lại tăng thêm một chút, chẳng bao lâu đã đạt tới trạng thái đỉnh. Nó như đột phá cực hạn, đạt tới một mức độ lớn hơn
Lúc này, Hạ Nhất Minh đã bước vào một cảnh giới không thể tưởng, ngay cả hắn cũng không biết tại sao. Cho dù quái nhân đeo mặt nạ có là cường giả siêu cấp tam hoa tụ đỉnh, Hạ Nhất Minh cũng chẳng hề sợ hãi.
Hạ Nhất Minh càng chạy càng nhanh. Sắc mặt hắn biến thành màu hồng tươi...
Vị quái nhân mặt nạ kia vẫn chưa tụ đỉnh thành công, tam hoa cũng chưa hợp nhất nên không có năng lực như Hồng Lang vương hay Thạch vương.
Nhưng dù sao thì hắn cũng là một trong số những người đạt gần tới đỉnh cao, cũng có thể ngưng tụ được ba đóa hoa.
Sau khi Hạ Nhất Minh rời đi, hắn hết sức chán nản. Một cơ hội tốt như vậy mà không thể giết chết đối phương. Có điều, qua trận đánh hắn cũng biết thêm bí mật của Hạ Nhất Minh đó là năng lực chân khí hàn hệ mạnh mẽ, ngay cả sự phòng bị của ngũ hành hoàn cũng không chịu được.
Thở dài, quái nhân mặt quỷ không biết làm thế nào. Hắn biết rằng trận chiến đêm nay đành dừng lại ở đây, cho dù có giao thủ tiếp cũng không thể uy hiếp tính mạng Hạ Nhất Minh. Ngay khi bình tĩnh thì cách đó không xa chợt nổi lên một luồng khí thế mạnh mẽ, khiến cho hắn cũng cảm thấy run rẩy.
Trong luồng khí thế ấy ẩn chứa sát khí khiến cho kẻ khác phải sợ hãi. Hắn có thể cảm nhận được luồng sát khí đó nhằm thẳng tới bản thân. Mặc dù còn cách khá xa nhưng nó vẫn xuyên qua khoảng cách đó mà tập trung quanh hắn.
Tóc gáy của quái nhân mặt quỷ chợt dựng đứng lên. Trong lòng hắn vô cùng kinh dị. Không nghĩ được tại sao Hạ Nhất Minh lại có sự thay đổi lớn đến vậy.
Một người lâm chiến bỏ chạy thì khí thế phải xuống đến mức cực điểm. Nhưng ngay sau đó, khí thế của hắn lại giống như núi lửa phun trào, bộc phát đến mức độ khó tin.
Sự thay đổi thần kỳ này cho dù là quái nhân mặt nạ cũng hoàn toàn ngơ ngác.
Hắn do dự một chút, từ trong đáy lòng chợt nổi lên cảm giác muốn bỏ chạy. Bất quá, sau đó hắn cố gắng kìm nén cảm giác đó lại.
Với tu vi của hắn bây giờ, chưa giao thủ mà đã như thế thì sau này sẽ rất khó tiến thêm. Cho dù là chạy trốn thành công nhưng ngày sau bước vào tụ đỉnh chắc chắn sẽ ảnh hưởng.
Dù sao đối phương cũng không phải là siêu cấp cao thủ đạt tới tam hoa tụ đỉnh mà chỉ là một cường giả Nhất đường thiên gần ngưng tụ được tam hoa thôi. Đối mặt với địch nhân như thế, chưa đánh đã chạy tuyệt đối sẽ ám ảnh tới hắn.
Chỉ trong nháy mắt hắn đã hạ quyết định, nếu Hạ Nhất Minh phát điên muốn tử chiến thì hắn sẽ phụng bồi.
Gân cốt trên cánh tay nổi lên, hắn nắm ngũ hành hoàn chặt hơn một chút. Chân khí khổng lồ qua cánh tay hắn truyền vào ngũ hành hoàn. Một vòng tròn kỳ dị lại lần nữa bay lên.
Từ trên người hắn nổi lên khí thế vô cùng mạnh mẽ. So với khí thế của Hạ Nhất Minh đang chạy tới cũng chẳng kém bao nhiêu. Song phương hai mắt đỏ ngầu, chẳng bên nào chịu lùi bước.
Ngay sau đó, quái nhân đeo mặt nạ thấy được một đạo nhân ảnh mang theo luồng bạch quang chói mắt đang chạy tới.
Từ đằng xa, luồng bạch quang vẽ ra một đường trong không chung trông giống hệt như Ma thần cửu thiên hạ phàm, từ trên cao giơ một thanh binh khí cực lớn chém thẳng về phía hắn.
Dĩ nhiên, khí thế như vậy hoàn toàn bá đạo quá sức.
Trong một giây, quái nhân mặt nạ chợt nghĩ không biết tại sao hắn lại làm được điều đó? Hắn là người hay là yêu ...
" Chát..."
Một tiếng nổ cực lớn vang lên trong rừng. Hai thanh binh khí va chạm với nhau tạo ra thanh âm khủng khiếp.
Đại khảm đao của Hạ Nhất Minh ngay cả trong đêm khuya vẫn tỏa ra ánh sáng chói chang, giống hệt như mặt trời.
Tu vi võ đạo của quái nhân mặt quỷ không hề kém so với Hạ Nhất Minh. Hơn nữa, hắn còn ngưng xuất ra được ba đóa hoa ngũ hành. Mặc dù chưa tụ đỉnh thành công nhưng mức độ chân khí vẫn hơn Hạ Nhất Minh.
Nhưng vào lúc này, khi hắn vận dùng toàn bộ lực lường, quán thâu toàn bộ sở học vào trong ngũ hành hoàn nhưng chợt kinh hãi tới gần chết.
Một đao này của Hạ Nhất Minh.... Hắn có cảm giác....
Không đỡ được.
Sau một tiếng nổ vang vọng đất trời, quái nhân đeo mặt nạ như diều đứt giấy bay về phía sau. Phía sau lưng hắn có tới mười tảng đá thật lớn cùng với vô vàn những cây đại thu cao, to chọc trời. Nhưng khi bị quái nhân mặt nạ chạm trúng từng tảng đá vỡ vụn như bị tiên thiên cường giả oanh kích. Đồng thời đám cây cối cứ liên tiếp rạp xuống. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Sau khi quái nhân mặt nạ rơi xuống đất, cả khu vực rừng rậm trở nên hoàn toàn yên tĩnh. Ngay cả tiếng chim hót, côn trùng kêu cũng biến mất. So với lần này, thì lần va chạm trước chẳng có gì để tính.
Đây không phải cú va chạm bình thường mà là do hai luồng chân khí đối nghịch va chạm với nhau. Trước khi bọn họ va chạm đã hoàn toàn biết trước kết quả.
Hạ Nhất Minh cất đại đao, cười dài nói:
- Thật là thống khoái! Các hạ cảm thấy mùi vị một đao này như thế nào?
Quái nhân mặt nạ vừa mới chạm đất liền như lò xo bật dậy, phun ra một ngụm máu.
Bị trúng một kích của Hạ Nhất Minh hắn hơi bị thương. Mặc dù cũng không nghiêm trọng lắm nhưng sự tự tin trong lòng hắn đã bị ảnh hưởng. Sau khi nghe tiếng cười to, cảm xúc của hắn lại dâng lên, chút nữa lại phun ra một ngụm máu nữa.
Quay sang, thấy đại khảm đao trên tay Hạ Nhất Minh, ánh mắt hắn tập trung, cất giọng hỏi:
- Đại khảm đao của các hạ lấy được từ đâu?
Đối với lai lịch của Hạ Nhất Minh hắn hiểu rất rõ, ngay cả thanh đao này cũng thế.
Chỉ có điều mấy ngày nay, hắn bám theo đoàn xe nhưng không hề thấy bóng dáng thanh đại đao, nên tưởng rằng trong cuộc chiến với bộ tộc Đồ Đằng đã bị mất.
Nhưng chẳng ngờ được, Hạ Nhất Minh tay không bị thua chạy đi, nhưng ngay sau đó lại phát ra khí thế không thể tưởng tượng quay lại. Trên tay hắn, thanh đại khảm đao tưởng bị mất lại đột nhiên xuất hiện.
Việc này khiến cho hắn bực tức đến hộc cả máu. Hạ Nhất Minh cười hắc hắc nói:
- Đại khảm đao của lão tử đã dấu ở đây từ lâu rồi.
Quái nhân mặt quỷ giật mình, nói:
- Không thể thế được.
Chính hắn đã quyết định dẫn Hạ Nhất Minh ra khỏi Hạ gia trang, tới đây giao thủ. Trừ khi Hạ Nhất Minh có năng lực tiên tri nếu không làm sao lại cất đại khảm đao ở đây được.
Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, ưỡn ngực. Hắn trợn mắt tức giận nói:
- Nếu đại khảm đao không có ở đây thì ta làm sao lại ngăn cản ngươi ở chỗ khác? Với phong hệ công pháp của Hạ mỗ lại để cho ngươi trốn đến đây mà không cảm thấy ngạc nhiên hay sao? Nếu đại khảm đao không có ở đây thì sao vừa rồi ta phải bỏ đi? Chẳng lẽ những điểm như vậy mà các hạ không nghĩ được hay sao?
Quái nhân mặt nạ há hốc miệng. Mặc dù biết rõ đối phương không nói thật nhưng nghe cũng có vài phần có thể tin được. Ngay lúc hắn cảm thấy kinh ngạc, chợt nghe Hạ Nhất Minh hỏi:
- Binh khí các hạ thi triển ra được ngũ hành chi lực không biết tên của nó là gì?
Quái nhân không hề nghĩ ngợi, ngạc nhiên nói:
- Đây là ngũ hành hoàn.
- Tốt... Thì ra là ngũ hành hoàn. - Thanh âm Hạ Nhất Minh hết sức bình thản, nhưng có chút gì đó không bình thường:
- Lúc trước xông vào bộ tộc Đồ Đằng sử dụng ngũ hành lực đả thương sứ giả bọn họ, sau đó cướp đi Đồ Đằng thánh vật chính là các hạ đúng không?
- Đúng.
Quái nhân mặt nạ chợt ngẩn người. Hai mắt của hắn đang có vể mê mang chợt phát sáng. Trên lưng mồ hôi túa ra như tắm. Bất tri bất giác, hắn đã bị thanh âm mê hoặc của Hạ Nhất Minh làm cho nói ra điều bí mật.
Hạ Nhất Minh thầm cảm thấy đáng tiếc. Có điều hắn mới nắm được một chút vỏ ngoài của phương thức sử dụng âm thanh. Nếu không nhờ có một đao đập tan sự kiêu ngạo thì với tâm trí của người đó làm sao lại xuất hiện sơ hở để cho hắn sử dụng thành công âm công mà mê hoặc.
Quái nhân mặt nạ hít một hơi thật sâu, hoàn toàn bình tĩnh lại.
- Mê hồn thuật của Thiên Trì sơn... Không đúng, Tây phương dự ngôn thuật... Cũng không phải.. Đây là loại công pháp gì?
Hạ Nhất Minh cảm thấy rùng mình. Hắn vừa thi triển âm ba công pháp này chính là dựa vào hai loại công pháp của La Mễ Á - cường giả phương tây và Từ Trình Trường đến từ Thiên Trì sơn.
Cũng bởi vì phương pháp không giống nên mới làm cho người này khi thường trúng chiêu. Nhưng cũng nhờ thế mà hắn mới có thể tỉnh lại nhanh đến vậy.
Có điều người này nói ra được một phần lai lịch nhưng công pháp đó chắc chắn hết sức uyên bác.
Hai tay hắn chầm chậm giơ đại khảm đao lên. Quái nhân đeo mặt nạ nhìn chằm chằm vào thành đại khảm đao. Sau một chiêu vừa rồi nếu còn có sự khinh thường thì người đó đúng là đi tìm chết.
- Không biết Hạ mỗ cùng với các hạ có thù oán gì mà phải mất công vào tận núi sâu giá họa như thế? - Thanh âm Hạ Nhất Minh âm trầm, chẳng hề che giấu sát khí.
Cũng bởi người này dẫn đám Tác Qua ra mà khiến cho Thủy Huyễn Cận phải chết.
Trước ngày hôm nay, Hạ Nhất Minh vẫn không hiểu tại sao, thậm chí còn nghi ngờ đám người Tác Qua có tình vu oan giá họa.
Nhưng bây giờ, hắn đã hiểu quả thật có người cố tình gây nên. Người đó cũng không phải là đám Tác Qua của bộ tộc Đồ Đằng mà chính là vị cao thủ thần bí ngưng tụ được tam hoa đang đứng trước mặt.
Nghĩ tới Thủy Huyễn Cận vì thế mà chết, hắn lại cảm thấy căm tức. Sát khí trong lòng tuôn ra mãnh liệt.
Quái nhân mặt quỷ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi muốn biết lý do phải không? Khi nào ngươi sắp chết ta sẽ nói cho biết.
Hạ Nhất Minh nhếch mép cười lạnh. Mặc dù hắn đang cười, nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy lạnh toát cả người. Chân khí ồ ạt quán nhập vào đại khảm đao làm cho nó phát sáng giống hệt như đôi mắt của Bách Linh Bát.
Một cơn gió thổi qua, như đem theo quang mang chói mắt, tỏa ra luồng hơi tử vong ập đến quái nhân mặt quỷ.
Hai mắt quái nhân mặt quỷ hoàn toàn tỉnh táo. Chân khí của hắn dồn vào trong ngũ hành hoàn. Ánh sáng của ba hệ Thổ, Kim, Thủy lập tức lóe lên.
Mặc dù ngũ hành hoàn có thể mô phỏng, xuất ra ngũ hành chi lực. Nhưng muốn phát huy nó đến mức cao nhất thì chỉ khi có cùng hệ với người sử dụng.
Trong chốc lát, quanh người quái nhân mặt quỷ tỏa ra ba màu vàng, trắng, đen. Chúng lần lượt thay đổi vị trí cho nhau. Đôi lúc có cảm giác chúng như bị hòa lẫn vào với nhau, nhưng có lúc thì chúng lại không hề ăn ý. Nhưng cho dù có thay đổi như thế nào thì quanh người quái nhân cũng hình thành một lớp bảo vệ nghiêm mật.
Đây mới chính thức là uy lực của ngũ hành hoàn. Hai bên không còn sử dụng khí thế để giao phong mà hoàn toàn sử dụng tới sở học. Uy lực của ngũ hành hoàn đã vượt qua sự tưởng tượng của Hạ Nhất Minh.
Ánh đao sáng trắng cùng với ba màu năng lượng bay quanh phạm vi hai người. Khung cảnh xung quanh hoàn toàn bị phá hủy. Vô số những cây đại thụ bị chặt ngã. Sát khí từ hai người thậm chí còn dọa cho đám dã thú vô cùng khiếp sợ.
Cả hai giống như những vị Phá Hư thần. Tất cả những thứ gì xung quanh đều bị biến thành bột phấn. Trong lòng cả hai chẳng hề có ý thương tiếc, chỉ có một suy nghĩ duy nhất là giết chết đối phương ngay tại chỗ.
Cũng may là vị trí giao chiến của hai người ở sâu trong núi. Nếu mà gần Hạ gia trang thì chẳng biết sẽ liên lụy tới bao nhiêu người.
Chân khí khổng lồ tràn vào trong đại đao, Hạ Nhất Minh hoàn toàn cảm thấy bình tĩnh. Hắn chăm chú quan sát đối phương đang cầm Ngũ hành hoàn. Qua một thời gian chém giết, cuối cùng thì hắn hơi hiểu ra một điều gì đó.
Tinh quang trong mắt lóe lên, đại khảm đao run rẩy rất mạnh. Trong không khí phát ra những tiếng nổ ầm ĩ. Ngay sau đó, đại khảm đao chuyển hướng đâm thẳng tới quái nhân đeo mặt nạ.
Hạ Nhất Minh sử đao giống hệt như thương đâm thẳng tới khuôn mặt hắn.
Quái nhân mặt quỷ cảm thấy hết sức ngơ ngác, không biết đây là loại chiến kỹ gì mà lạ như vậy. Nhưng hắn cũng chẳng có gì sợ hãi. Quang mang ba màu giống như một con mãng xà cực lớn quấn lấy đại khảm đao.
Hạ Nhất Minh cười lớn một tiếng, hét lên:
- Mở cho ta.
Tay hắn dùng sức một chút, đại khảm đao nặng tựa ngàn cân muốn đánh bay ngũ hành hoàn.
Quái nhân mặt quỷ hừ lạnh một tiếng. Cổ tay hắn run lên, quang mang ba màu nhanh chóng tản ra, né tránh mũi nhọn.
Tuy nhiên, vào đúng lúc này, hắn chợt phát hiện, ngũ hành hoàn trong tay dính chặt vào đại khảm đao của đối phương, không thể tách rời.
Hắn cảm thấy hết sức hoảng hốt. Nghĩ đến nát óc, hắn cũng không hiểu được nguyên nhân của nó.
Chẳng lẽ đại khảm đao và ngũ hành hoàn lại giống như một đôi nam nữ cuốn hút lẫn nhau nên mới trở thành thân mật, khăng khít như vậy?
Có điều, là một cao thủ hàng đầu nên trong nháy mắt hắn rùn người xuống, ngưng tụ chân khí toàn thân muốn so với Hạ Nhất Minh.
Nhưng hắn vừa mới xuống thế trung bình tấn, bắt đầu phát lực đã thấy cổ tay Hạ Nhất Minh xoay một cái, đại khảm đao chia làm hai nửa. Một nửa vẫn dính lấy ngũ hành hoàn còn một nửa thì đâm thẳng tới ngực hắn.