Trên đảo truyền ra âm thanh kinh hô. Khi thấy Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp công kích trí mạng cùng Hạ Nhất Minh đờ đẫn không biết làm gì, đám Tôn giả trong lòng hoảng hốt, khó có thể kìm nén.
Hạ Nhất Minh cùng Ngả Đức Văn giao chiến mặc dù chỉ chốc lát nhưng bọn họ thể hiện uy lực cường đại tới khó tin.
Đối với đám người Kim Chiến Dịch, mặc dù không thể hiểu hết nhưng chỉ cần cảm nhận khí tức biến hóa đã là thu hoạch rất lớn.
Bất quá vài điều cơ bản không cần tu luyện trăm năm vẫn có thể nhìn ra.
Mắt thấy Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp quỷ dị xuất hiện phía sau Hạ Nhất Minh, hơn nữa Hạ Nhất Minh thân thể đờ dẫn, sự kích động trong lòng bọn họ thật sự khó hình dung.
Đám người Kim Chiến Dịch phương Đông dĩ nhiên là hãi hùng khiếp vía, ngược lại đám Tôn giả phương Tây đôi mắt sáng bừng.
Đặc biêt Cách Lâm Đốn nhìn Ngả Đức Văn trên không trung đại phát thần uy, trong lòng ngổn ngang cảm xúc. Mơ hồ trong lòng hắn phẫn nộ gào thét, tại sao bản thân không được Chân thần truyền thừa? Quang mang chói mắt cùng liệt diễm thổ tức nhanh chóng tiếp xúc cùng thân thể Hạ Nhất Minh.
Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp vô cùng phấn khởi, bởi bọn họ cảm giác được, lần này công kích trúng mục tiêu mà không phải hư ảnh.
Cũng đồng nghĩa với việc bọn họ sử dụng Quang minh vương miện, dung hợp hai lĩnh vực đã thu được thắng lợi cuối cùng.
Trong lòng bọn họ không áp chế được sự vui mừng, được Quang minh lực lượng che dấu, thi triển thuấn di quả là quỷ thần khó lường.
Hạ Nhất Minh mặc dù trước đây khám phá ra phương vị Tát Ma Đức thuấn di nhưng lúc này có vẻ bất lực.
Mặc dù hai bên giao chiến trong thời gian ngắn nhưng đã vận toàn lực. Quang minh lĩnh vực, Không gian lĩnh vực cùng Sí nhiệt lĩnh vực, lôi điện cuồng bạo hoàn toàn phóng thích. Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp trong lòng thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng kết thúc.
Nhưng ngay khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, bọn họ mơ hồ cảm nhận có điều gì đó không đúng.
- Ầm...ầm...
Âm thanh vang vọng khi Quang minh thánh kiếm tiếp xúc cùng phần lưng Hạ Nhất Minh. Liệt hỏa thổ tức cũng hoàn toàn biến mất.
Dưới ánh mắt kinh hãi của Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp, Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn lại. Trên thân thể mang Huyền quy xác, Cửu Long Lô cùng Ngũ Hành Hoàn phân biệt trên hai tay, ánh mắt hắn tinh quang sáng ngời, không có nửa điểm mờ mịt.
Đồng thời Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn phóng tới, chấn trụ Quang minh thánh kiếm.
Trong nháy mắt Ngũ sắc quang mang cùng Quang minh lực lượng đồng thời bộc phát, hai bên gắt gao đối chọi, trong thời gian ngắn khó phân biệt thắng bại.
Ngả Đức Văn trực tiếp ném Quang minh thánh kiếm ra cũng không phải liều mạng, không ngờ kết quả tự hại chính mình.
Lúc này tâm tình Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp vô cùng chấn động. Cho dù là ai khi sắp thành công đột nhiên phát hiện bản thân mình bị đối phương tính kế, tâm cảnh không khỏi thất thủ.
Lúc này một đạo lôi điện chợt xuất hiện, trong nháy mắt lan khắp không gian. Tới lúc này Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp mới phát hiện, Hạ Nhất Minh đã tách khỏi Lôi điện.
- Xẹt...xẹt...
Một khỏa cầu màu vàng lơ lửng trên đỉnh đầu Lôi điện tản ra uy áp không thể tưởng tượng.
Lực lượng lôi điện cường đại tới khó tin bộc phát, siêu cấp Thần khí Phích Lịch Thiên sau khi dung hòa hai mươi bốn khỏa Lôi chấn tử đã hoàn toàn hiển lộ uy năng. Ái Nhĩ Bá Lạp gào lên một tiếng, thân thể liều mạng thu lại.
Thân thể to lớn lúc này trở thành gánh nặng của Ái Nhĩ Bá Lạp. Lân giáp trên thân thể lập tức cháy đen, nó muốn thi triển thuấn di bỏ chạy nhưng bi ai phát hiện, Không gian lực lượng đã mất đi tác dụng. Dưới sự công kích của lôi điện, Không gian lĩnh vực đã hoàn toàn vỡ vụn.
Ngả Đức Văn khóe miệng xuất hiện một dòng máu tươi. Quanh thân thể gã mặc dù bị lôi điện tàn phá nhưng Quang minh vương miện trên đầu vẫn phóng thích lực lượng thủ hộ, trợ giúp gã chống lại đa phần công kích lôi điện.
Đột nhiên gã phát hiện, tình trạng Ái Nhĩ Bá Lạp vô cùng bi thảm. Chịu lôi điện cường đại công kích, khí tức sinh mạng nó đã nhanh chóng suy yếu, tựa hồ như ngọn lửa trước gió tùy thời có thể tiêu tán.
Trong lòng đột nhiên xuất hiện sự cảm thương không nói thành lời, Tây phương Thần thánh Long kỵ sĩ cũng giống như Đồ đằng nhất tộc bạn sinh, Long kỵ sĩ cùng Thần long cũng có được tâm linh tương liên.
Trong cuộc đời nhân loại, nếu có thể đồng hành cùng một đầu Thần long trở thành Long kỵ sĩ đồng nghĩa với việc không có khả năng đồng hành cùng Thần long khác. Bọn họ cũng như Lôi điện cùng Hạ Nhất Minh, bảo trư, thông qua lực lượng thần bí nào đó liên lạc.
Trong nháy mắt Ngả Đức Văn quyết định, hắn tháo Quang minh vương miện đội lên đầu Ái Nhĩ Bá Lạp, nói:
- Đội lên mau.
Trong nháy mắt không gian trước mắt cứ thế tách ra, thân thể Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp lập tức trốn vào đó.
Ngả Đức Văn hai mắt đỏ bừng, gã quát lên một tiếng mạnh mẽ bước trên hư không tiến tới gần Quang minh thánh kiếm.
Quanh thân thể hắn lôi điện lực lượng không ngừng tàn phá, lực lượng thủ hộ trên thân thể Ngả Đức Văn cũng dần suy yếu, bất quá hắn bỏ qua hết thảy, tập trung ý niệm liều mạng triệu hoán.
Quang minh lực lượng trên Quang minh thánh kiếm lóe lên, theo sau thanh kiếm rời khỏi Ngũ Hành Hoàn bay về phía Ngả Đức Văn.
Đôi mắt mở lớn gắt gao nhìn Quang minh thánh kiếm bay tới, thân thể Ngả Đức Văn khẽ run lên, trong mắt tràn tồn tại một tia hi vọng cuối cùng.
Cho dù thân thể Thần thú cũng không cách nào chống đỡ lực lượng lôi điện cường đại, chỉ duy Thần khí là có thể.
Quang minh thần kiếm có lẽ không cường đại như khỏa cầu màu vàng trên đầu Lôi điện nhưng dưới sự thủ hộ của nó, Ngả Đức Văn có lẽ sẽ tranh thủ được thời gian. Hạ Nhất Minh thân thể run lên, đôi mắt dũ phát sát khí nồng đậm.
Phích Lịch Thiên trên đầu Lôi điện quả thực ẩn chứa lực lượng cường đại hơn xa những Thần khí còn lại. Khi lực lượng này bộc phát, cho dù là Thần thú cũng không cách nào chống đỡ.
Bất quá trước khi nắm giữ hoàn toàn Phích Lịch Thiên ngay cả Lôi điện cũng chỉ có thể vận dụng một lần.
Bởi thế trước trận chiến này, Hạ Nhất Minh hao tổn tâm cơ rốt cuộc cũng nắm bắt thời điểm xuất ra Phích Lịch Thiên.
Vừa rồi trên thân thể Ái Nhĩ Bá Lạp không được Thần khí thủ hộ, khẳng định sẽ chết. Chỉ cần đầu Hồng Long tinh thông Không gian thuật này vẫn lạc, Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện tuyệt đối có thể chém chết Ngả Đức Văn.
Bất quá Ngả Đức Văn quyết định nhanh chóng, dùng Quang minh vương miện cứu Ái Nhĩ Bá Lạp, bản thân toàn lực triệu hoán Quang minh thánh kiếm trở lại.
Lúc này nếu để hai người bọn họ trốn thoát, khổ tâm sắp xếp của Hạ Nhất Minh sẽ trôi theo dòng nước.
Tới khi không thể sử dụng Phích Lịch Thiên, Hạ Nhất Minh cũng không nắm chắc có thể chém chết một người một rồng này. Tâm niệm khẽ động, Hạ Nhất Minh hét lớn, cổ tay vung lên, Ngũ Hành Hoàn lập tức rời tay. Quang mang bảy màu lúc này thay thế quang mang năm màu thuần túy. Ngũ hành lực lượng theo sau chuyển hóa thành Thủy thần lực thuần khiết. Đỏ vàng lam lục cam chàm tím, ba hình thái Thủy hệ hoàn toàn bạo phát.
Ngũ Hành Hoàn giống như một đầm lầy hay như sóng nước ôn nhu quấn quanh Quang minh thánh kiếm, khiến thanh kiếm này nháy mắt ngưng lại giữa không trung.
Thân thể Ngả Đức Văn không ngừng dao động, đôi mắt gã chậm rãi mất đần sinh cơ.
Ngả Đức Văn há hốc miệng tựa hồ như một đầu cá liều mạng hô hấp, bất quá lúc này gã đã không thể thực hiện tâm nguyện. Trên đảo, đám người Lý Áo Ba Đặc sắc mặt âm trầm như nước, lão tức giận hừ một tiếng, tỏ vẻ muốn ra tay. Giờ phút này lão vứt bỏ tự tôn ngàn năm, cho dù trận chiến này nhận thua cũng muốn cứu tính mạng Ngả Đức Văn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Chỉ cần vị Thần đạo cường giả trẻ tuổi nhất lịch sử Thần điện còn sống, tương lai Thần điện sẽ có hi vọng. Bất quá thân thể lão vừa động lập tức ngưng lại.
Bởi lão thấy được, trong quang mang lôi điện tím sẫm, đột ngột xuất hiện một người. Một người đeo mặt nạ không rõ gương mặt.
Ở nơi này không ai biết thân phận của gã, cũng chưa ai từng biết gã xuất hiện khi nào, cho dù Hạ Nhất Minh phóng thích Sí nhiệt lĩnh vực cùng bạch mã điều khiển Phích Lịch Thiên cũng không biết người này tới từ đâu.
Người nọ bước đi trong mảnh lôi điện khủng bố như dạo trên đất bằng, cứ thế tiến tới trung tâm.
Lực lượng lôi điện cùng sóng nhiệt tựa hồ không phục mà dũ phát mạnh hơn, bất quá phàm là nơi gã đi qua đều là một mảnh tĩnh lặng.
Gã đi tới trước mặt Ngả Đức Văn, cánh tay điểm nhẹ, Quang minh thánh kiếm nhất thời thoát khỏi sự trói buộc của Ngũ Hành Hoàn. Theo sau gã chém ra một kiếm, quang hoa vạn trượng chiếu sáng bầu trời.