Vũ Thần

Chương 1060: Trở về



Quang mang nhiều màu liên tục xoay tròn, tốc độ của chúng nó nhanh tới cực điểm, ngay cả một ít thời gian phản ứng cũng không kịp làm ra đám tử vong sinh vật đã gục ngã.
Chỉ cần quái vật bị ngũ thải quang mang bao trùm vào đều trong nháy mắt tan biến. Bởi vì khi tiếp xúc đám quái vật này ngay lập tức bị Ngũ Hành chi lực đánh một đòn nghiêm trọng, cũng không phải chỉ bị một loại lực lượng công kích, mà là cả năm loại lực lượng cùng một lúc.
Cho nên không có bất cứ sinh vật nào có thể chịu được công kích như vậy, cho dù là quái vật màu vàng hay biến dị quái vật cũng giống nhau, thân thể chúng nó trong nháy mắt bị nghiền nát. Bất quá, chuyện làm cho Hạ Nhất Minh phải sợ hãi vẫn còn ở phía sau.
Cỗ Ngũ Hành chi lực này cũng không có bất cứ dấu hiệu đình chỉ, chúng nó không ngừng xoay tròn rồi khuếch tán làm cho thiên địa chi lực khổng lồ nơi đây không ngừng bị hút vào bên trong. Bất cứ là lực lượng đó có thuộc tính gì cũng bị Ngũ Hành Luân Hồi luân chuyển thành bổn nguyên lực lượng. Chúng nó liên tục hấp thụ Ngũ Hành lực lượng dần dần tạo thành một loại lực lượng lốc xoáy có lực phá hoại rất lớn.
Ngũ Hành Đại Luân Hồi tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh, khi Hạ Nhất Minh hoàn toàn tỉnh táo trở lại thì hắn mới phát hiện ra, Ngũ Hành Đại Luân Hồi vòng xoáy đang không ngừng khuếch tán ra đã vượt qua khỏi cực hạn cảm ứng của hắn.
Vô luận là trên bầu trời hay dưới lòng đất, đều có Ngũ Hành Đại Luân Hồi vòng xoáy, cỗ lực lượng này dường như không có giới hạn, tựa như nó có thể duy trì tới khi Tử Vong Chi Địa biến mất. Vừa cảm thụ cỗ lực lượng này, vừa nhìn tràng cảnh khó tin xảy ra trước mắt, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi lạnh lẽo vài phần.
Nguyên lai, đây mới là lực lượng chính thức của Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa, loại lực lượng này thuần túy là lực lượng hủy diệt, chúng nó hủy diệt hoàn toàn mọi thứ trên thế giới, thậm chí tất cả các loại lực lượng khác.
- Nhìn thấy không? - Thanh âm Thần Long một lần nữa vang lên:
- Đây mới chân chính là Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa, về phần cái trước kia ngươi thi triển thì.... Hắc hắc....
Sắc mặt Hạ Nhất Minh thay đổi, nhưng trong lòng hắn lại tâm phục khẩu phục cỗ lực lượng này.
So với Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa trước đây, công pháp mà hắn thi triển giống như con kiến dưới chân voi, ngẫm lại không khỏi làm cho người ta phải đỏ mặt. Trầm ngâm nửa ngày, Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, cung kính nói:
- Đa tạ Thần Long đại nhân chỉ điểm.
Sau khi trải qua một hồi chứng kiến, chẳng những kiến thức của Hạ Nhất Minh đối với uy lực của Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa tăng lên, hơn nữa hắn thu được ích lợi lớn chính là việc cảm thụ được sự tồn tại của sinh mệnh trong Ngũ Hành lực lượng.
Đây là lực lượng sinh ra sinh mệnh, khi hắn nhân sự trợ giúp của Thần Long mà tiếp xúc với sinh mệnh đó, Hạ Nhất Minh đã hiểu được con đường ngày sau mình phải đi thế nào.
Ngoài Hư Thần cảnh còn có Ngụy Thần cảnh, nhưng muốn tấn chức Ngụy Thần cảnh thì nhất định phải cảm ngộ được lực lượng mà người khác khó có thể tưởng tượng nổi.
Cảm ngộ thiên địa chi lực chính là một loại trải nghiệm mới, trước ngày hôm nay Hạ Nhất Minh từng trong lúc sử dụng thần khí đã có hai lần trải nghiệm ngắn ngủi. Nhưng hắn vẫn không thể hiểu rõ được lực lượng lĩnh vực này từ đâu mà tới.
Tuy nhiên, lúc này hắn đã hiểu được, vô luận là Băng hệ lĩnh vực hay Hỏa lĩnh vực kỳ thật đều là bởi vì thần khí Ngũ Hành Hoàn ngưng tụ nên đơn hệ lực lượng vô cùng cường đại, cho nên mới sinh ra loại biến hóa kỳ dị này, làm cho hắn nắm giữ được lực lượng lĩnh vực. Mà có thể làm được hết thảy những điều này chính là chủ phách trong Ngũ Hành Hoàn.
Đúng là vì có chủ phách tồn tại, hơn nữa ngưng tụ thành đơn hệ lực lượng vô cùng cường đại, cho nên mới làm cho chủ phách cùng với sinh mệnh của một hệ lực lượng đáp lại lời kêu gọi và hình thành lực lượng lĩnh vực.
Đến tận lúc này, Hạ Nhất Minh mới tỉnh ngộ, nếu hắn muốn tiếp tục tấn giai, đặt chân vào Ngụy Thần cảnh, như vậy nhất định phải cảm ngộ được thật nhiều biến hóa của thiên địa chi lực. Đến một ngày, hắn có thể cảm ứng được bất cứ sinh mệnh trong một hệ lực lượng, thì chính là lúc hắn đặt chân vào Ngụy Thần cảnh.
Đương nhiên, lúc này Hạ Nhất Minh mặc dù biết được đạo lý đó, nhưng muốn tiến tới bước cuối cùng thì còn cách khá xa.
Thần Long trầm ngâm một hồi lâu, nó cũng không quấy rầy Hạ Nhất Minh đang trầm tư, mà ánh mắt nó từ mê mang, ngưng trọng dần chuyển sang mừng rỡ, lúc đó mới gật đầu nói:
- Ngươi đã hiểu được thì chúng ta hãy rời khỏi đây thôi.
Hạ Nhất Minh ứng tiếng, cổ tay hơi dao động đã lấy lại Ngũ Hành Hoàn. Hắn xoay chuyển ánh mắt hỏi:
- Thần Long đại nhân, Ngũ Hành Đại Luân Hồi vòng xoáy này sẽ duy trì tới khi nào?
Đôi mắt Thần Long hiện lên một tia hung lệ, nói:
- Chúng nó sẽ thanh trừ toàn bộ quái vật trên khối cầu này đi, cho tới khi trên khối cầu không còn bất cứ sinh mệnh nào mới thôi.
Hạ Nhất Minh hít một hơi khí lạnh, hắn do dự một chút, nói:
- Nếu ngài có thủ đoạn như vậy vì sao trước kia chưa từng thi triển?
Thần Long giận dữ hừ một tiếng, nói:
- Ai nói ta chưa từng thi triển? Nếu như lúc đầu khi tiến vào đây ta không sử dụng loại năng lực này thì tất cả các thần đạo cường giả đã không còn một người.
Hạ Nhất Minh hơi giật mình, lập tức nghĩ tới phiêu phù vật mà bọn họ đã gặp phải, còn có cả quái vật tử vong bị nhiễm máu.
Hắn thở dài một hơi, có lẽ cũng chỉ có Ngũ Hành chi lực cường đại như vậy mới có thể giải quyết được những thứ có thể tích kinh khủng như vậy. Thần Long hơi phe phẩy cái đuôi, ánh mắt nhìn vào cửa thông đạo, hai mắt nó đột nhiên mở lớn, nói:
- Không tốt, mau đi.
Hạ Nhất Minh hơi rùng mình một cái, không cần nghĩ đã vọt tới trước, cơ hồ cùng lúc Thần Long cũng tiến vào trong thông đạo đang không ngừng ba động. Thông đạo lúc đầu vốn tương đối ổn định, cho dù là đông đảo các thần đạo cường giả liên thủ cũng không thể phong ấn nó.
Bất quá khi để cho Bách Linh Bát phong ấn, thông đạo đã không còn ổn định như trước nữa, mà Thần Long ở trong Tử Vong Chi Địa muốn giả giận đã phát xuất ra công kích Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa cường đại nhất. Mặc dù trong đem toàn bộ tức giận tích tụ năm trăm phát tiết ra, nhưng cũng làm cho thông đạo bị ảnh hưởng.
Nếu như không phải có Thần Long gia tăng phòng hộ, chỉ sợ nó đã sụp đổ ngay lập tức, bất quá dù như thế thông đạo cũng lung lay như muốn đổ, tùy thời có thể bị phá hỏng.
Thân hình chớp động, Hạ Nhất Minh, thần đạo khôi lỗi cùng Thần Long rời khỏi nơi đây. Mà ngay lúc bọn họ rời đi không lâu, không gian bên trong bị dao động mạnh, cửa thông đạo như được ánh sáng chiếu vào tỏa ra ánh sáng, chỉ lát sau đó lập tức bạo liệt.
Vô số đất cát bắn tung lên cao, từ từ giống như mưa cát đổ xuống, làm mặt đất xung quanh hoàn toàn thay đổi đi.
Sau khi Ngũ Hành Đại Luân Hồi lực lượng xoay tròn xung quanh hình cầu mấy năm cuối cùng mới tiêu tán. Mà lúc này, trên khu vực này không còn bất cứ dấu vết nào tỏ vẻ đám người Thần Long đã từng lưu lại.
Tất cả mọi thứ đều bị vòng xoáy của Ngũ Hành Đại Luân Hồi phá hủy, những sinh vật tử vong còn sống sót mặc dù có uy lực khó tin, thậm chí còn có cả năng lực tìm kiếm lỗ hổng không gian. Nhưng ở đây đã không còn bất cứ đầu mối gì, sau một thời gian dài tìm kiếm chúng chỉ đành bất lực rời khỏi tinh cầu tử vong này.
Hơn mười năm sau, cả tinh cầu này ngoại trừ cát vàng ra thì không còn bất cứ sinh mệnh nào khác, cho dù là các tử vong sinh vật cũng không tiếp tục đến nơi này nữa. Nơi đây, trở thành một Tử Vong Chi Địa đúng nghĩa.
Trên bắc hải, Viên Lễ Huân cầm Băng Lăng Kính trong tay, thần lực trong cơ thể nàng dũng mãnh tuôn ra bắt đầu khởi động lực lượng cường đại bên trong thần khí.
Ở phía trước nàng, một mảnh không gian hư vô đang ba động một cách quỷ dị, tựa hồ như có vật gì đó muốn thoát ra ngoài.
Ngoại trừ nàng ra thì bốn đầu thần thú xung quanh cũng như thế, chúng nó đưa ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước. Không gian hư vô liên tục ba động đủ khiến cho bất cứ sinh vật nào cũng có cảm giác lạnh cả tóc gáy. Lực lượng trên Băng Đảo càng phát ra mãnh liệt thì ba động đó cũng càng lớn hơn vài phần.
Lúc này, nhân loại và thần thú đều tập trung toàn bộ sự chú ý vào hoàn cảnh trước mắt, không ai rảnh mà để ý tới Băng Đảo ở trên không. Cho nên cũng không có người nào biết, người chủ đạo trong công việc phong bế thông đạo đã biến mất không còn dấu vết.
Bỗng nhiên, Băng Đảo ở trên không tụ tập lực lượng tới một trình độ nhất định, Viên Lễ Huân cùng các thần thú đều thấy không gian trước mặt đột nhiên bị xé rách. Ngay lúc đó, nàng và các thần thú trong nháy mắt đã đem lực lượng ngưng tụ từ đầu tận lực đánh mạnh vào không gian đang bị phá vỡ, sau khi lực lượng khổng lồ gia nhập vào trong đó không gian đã chậm rãi khôi phục lại như lúc đầu. Bất quá, công việc buồn chán này còn rất dài, không phải chỉ trong chốc lát là có thể giải quyết được.
Người thứ hai xuất hiện trong cái khe, đám người Viên Lễ Huân đang tiếp tục quán thâu thần lực để chờ tiếp tục phong ấn thông đạo thì người thứ ba lại xuất hiện.
Đến tận lúc này, Viên Lễ Huân cùng các thần thú đã hiểu được vì sao Bách Linh Bát phải làm cho thực lực các nàng đạt tới thần đạo cảnh giới, hơn nữa luôn mồm dặn dò không được trễ nải.
Lúc này càng ngày càng nhiều khe không gian xuất hiện, Viên Lễ Huân cùng các thần thú đều phải tập trung toàn bộ tinh thần vào trong đó. Thời gian mấy ngày, thần lực trong cơ thể nàng cùng các thần thú đều tiêu hao tới mức không thể tưởng nổi. Nhưng từ đầu tới cuối, mọi người vẫn phải liên tục kiên trì không dám có chút lơi lỏng. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Dù ban đầu mỗi người làm việc có một mục đích riêng của mình thì giờ phút này đều phải toàn lực ứng phó.
Tinh thần và thần lực được tâm trung cao độ đã làm cho tất cả các thần thú đều rơi vào tình trạng kiệt sức, chúng nó không chút do dự phục dụng Sinh Mệnh thạch. Nhưng cho dù là thế thì giờ phút này cũng rơi vào tình trạng đèn cạn dầu, khó có thể duy trì tiếp. Cho dù là Viên Lễ Huân có được thần khí Băng Lăng Kính thì cũng thể kiên trì.
Tiêu hao tới mức này tuyệt đối không phải tân Thần đạo cường giả và Thần thú có thể duy trì nổi. Nhưng mà, đúng lúc này một âm thanh nổ lớn vang lên thật dễ nghe.
Băng Đảo nổ ầm ầm, lộ ra một cái động khẩu sâu không thể lường nổi, cái động khẩu này phảng phất như thông vào tận trung tâm Băng Đảo, lộ ra một cỗ lực lượng huyền bí.
Sau đó, Viên Lễ Huân vốn đang ở gần Băng Đảo lúc này nhìn thấy đá Sinh Mệnh đang lơ lửng trên không bỗng nổ tung ra, hóa thành vô số các mảnh nhỏ bắn đi khắp nơi.
Chúng phá không như lưu tinh cản nguyệt lao xuống đục thủng mặt băng dày chìm vào trong biển rộng.
Không biết vì sao, trong lòng Viên Lễ Huân đột nhiên trở nên căng thẳng, nàng mơ hồ thấy có chút không ổn, nhưng sau một khắc ánh mắt nàng lại phải tập trung về phía trước.
Từ trong chiếc động đen ngòm dần hiện ra ba đạo thân ảnh nhân loại xa lạ cùng Bạch Hổ hai cánh xuất hiện trước mắt nàng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv