Vũ Thần

Chương 1021: Long ngâm



Cát bụi bao trùm không gian tựa hồ vĩnh viễn không thể thấy rõ phương xa, cho dù đưa mắt nhìn lại cũng chỉ có thể thấy một mảnh thiên địa mờ mịt.
Tầm mắt ở nơi này đã bị hạn chế rất nhiều, cho dù cường đại như Thần đạo cường giả cũng vậy.
Bất quá ở nơi này âm thanh truyền đi không chịu bất cứ ảnh hường nào. Bởi thế Thần long sau khi biến lớn, hơn nữa rống lên một tiếng đinh tai nhức tóc, tuyệt đối là lần đầu tiên Hạ Nhất Minh nghe được âm thanh long ngâm này. Âm thanh truyền xa, hơn nữa được lực lượng nào đó gia trì, trong không gian hình thành dao động mắt thường có thể quan sát, cuồn cuộn lan tỏa. Hạ Nhất Minh miệng mở lớn, hắn chưa từng nghĩ trên thế giới còn có công pháp thần kỳ như vậy.
Trong cảm nhận của hắn, âm thanh kia cho cho dù truyền xa hơn nữa cũng không nhỏ lại. Sắc mặt khẽ biến, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không rõ bản thân hắn có phải gặp ảo giác.
Âm thanh truyền càng xa càng nhỏ, đây là điều tất nhiên. Nhưng tiếng long ngâm của Thần long tựa hồ phá vỡ quy luật này. Âm thanh truyền xa đã không yếu bớt lại càng được dẫn dắt mà duy trì liên tục, tựa hồ vĩnh viễn không bao giờ suy kiệt.
Đây là một âm thanh vĩnh viễn không bao giờ tắt, chỉ cần lực lượng gia trì nó không biến mất, nó sẽ không tiêu tán.
- Hạ huynh đệ. Thần long đại nhân rất coi trọng năng lực của ngươi.
Mưu Tử Long kinh hỉ nói:
- Ngài không tiếc tiêu hao bổn nguyên lực triệu tập tất cả trở lại. Hắc hắc...
Nhìn Hạ Nhất Minh nháy mắt, lão nói tiếp:
- Ngươi yên tâm. Bất luận Ngũ Hành Môn hay Mã Dự cũng dám động tới ngươi một chút.
Âm thanh Mưu Tử Long tràn ngập kinh hỉ, đương nhiên nói tới câu cuối, âm thanh lão đã thấp tới độ khó nghe thấy.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động. Hắn biết tiếng long ngâm kia quả không đơn giản, tựa hồ Thần long sử dụng phương pháp đặc biệt nào kích phát bổn nguyên lực mới có thể phát ra nó. Điều này cũng như người thường kích phát tiềm năng, có thể trong thời gian ngắn đạt được lực lượng cường đại, như về sau sẽ để lại di chứng.
- Mưu huynh. Âm thanh Thần long đại nhân có thể truyền bao xa?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Mặc dù âm thanh này tương đối cổ quái nhưng Hạ Nhất Minh không tin nó có thể truyền khắp thế giới này.
Mưu Tử Long suy nghĩ một chút, nói:
- Ta cũng không biết. Bất quá năm trăm năm qua, Thần long đại nhân tổng cộng phát ra ba đạo âm thanh triệu tập khẩn cấp như vậy. Mỗi lần âm thanh này vang lên tất cả chúng ta đều có thể nghe rõ, hơn nữa rất nhanh trở về. Về phần có thể truyền bao xa thì không rõ.
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, trong lòng hắn sự kiêng kị với đầu Thần long kia đã tới cực hạn.
Hắn ngẩng đầu nhìn thân thể Thần long đang mau chóng thu nhỏ. Bất quá chỉ chốc lát thân thể nó chỉ còn bảy tám trượng.
Mặc dù chiều dài này so với nhân loại mà nói vẫn tương đối lớn nhưng so với sơn mạch như lúc trước quả thật chênh lệch quá xa.
Bất quá Hạ Nhất Minh phát hiện ra, sau khi rống lên một tiếng, tinh thần Thần long uể oải hơn rất nhiều. Cặp mắt kinh khủng kia đã gắt gao nhắm chặt, thiên địa quanh thân thể chậm rãi dao động, nhanh chóng tiến vào thân thể nó.
Đại gia hỏa này rõ ràng tiêu hao rất nhiều lực lượng, bởi vậy lúc này tận lực hấp thu thiên địa lực lượng bổ sung.
- Mưu huynh. Thần long đại nhân đã tu luyện tới cảnh giới nào?
Hạ Nhất Minh đột ngột hỏi. Hắn đột nhiên phát hiện bản thân cơ bản không nhìn thấu thực lực Thần long.
Sau khi Hạ Nhất Minh tiến giai Thần đạo, nhãn lực đã hơn xa lúc trước. Cho dù gặp phải Mã Dược cùng Ngao Mẫn Hành, mặc dù biết không thể địch lại đối phương nhưng cũng có thể cảm nhận được thực lực của họ. Bất quá khi Hạ Nhất Minh tập trung ý niệm cảm ứng thân thể Thần long, một chút phát hiện cũng không có.
Thần giống như một ngôi sao mọc phía chân trời, đối với nhân loại mà nói căn bản không có khả năng cảm ứng được. Bởi thế Hạ Nhất Minh lúc này không cách nào nhìn thấu tu vi nó.
Mưu Tử Long nghiêm mặt nói:
- Thần long đại nhân tu vi cao thâm khó lường, chúng ta suy đoán có thể ngài đã đạt tới Ngụy thần cảnh đỉnh phong.
Lão dừng một chút, liếc mắt nhìn Thần long đang nhắm mắt dưỡng thần, thấp giọng nói:
- Có lẽ Thần thú đầu tiên đạt tới Chân thần cảnh săp xuất hiện.
Hạ Nhất Minh lúc này mới biết, thì ra Chân thần cảnh khó đạt tới như vậy. Trừ nhân loại từ xuất hiện hai vị Chân thần cảnh ra, cho dù Thần thú cũng chưa từng xuất hiện một vị.
Hắn than nhẹ một tiếng, trách không được trong truyền thuyết Ngũ Hành Lão tổ có thể liên tiếp tiêu diệt năm đầu Thần thú như giết heo. Xem ra ngoài công lao của Ngũ Hành Hoàn, phần còn lại thuộc về lực lượng Chân thần cảnh. Hai người thấp giọng nói chuyện vài câu, theo sau im lặng chậm rãi tu luyện.
Thời gian vừa qua cuộc sống của Hạ Nhất Minh là tận lực chém giết, năng lực vận dụng của hắn đã đạt tới tình trạng kinh người.
Tu La Đạo là phương pháp mặc dù tanh máu, hơn nữa cũng là khảo nghiệm với thần kinh nhưng không thể phủ nhận đối với tốc độ đề thăng tu vi có ảnh hưởng rõ rệt nhất.
Lúc này khi tĩnh tâm, hơn nữa tổng kết quá trình chiến đấu vài tháng nay, hắn kinh ngạc phát hiện, cảnh giới bản thân đã hoàn toàn được củng cố.
Trên mặt hắn xuất hiện vẻ tươi cười quái dị. Trong cổ tịch đã từng ghi, sau khi nhân loại tấn giai Thần đạo, bế quan củng cố cảnh giới cũng phải mất chừng ba năm.
Nhưng trong hoàn cảnh chém giết liên miên, hắn chỉ dùng bốn tháng đã hoàn toàn củng cố cảnh giới. Hơn nữa mạnh mẽ tiến vào Hư thần cảnh thậm chí còn có thể nói có chút thành tựu. Chỉ là nhớ tới kinh nghiệm bốn tháng này, quả thật trong lòng xuất hiện cảm giác không thể thừa nhận.
Nếu như có khả năng, hắn tình nguyện ở ngoài hao phí thời gian vài năm củng cố cảnh giới cũng không muốn sinh tử chiến với đám quái vật kia. Đột nhiên trong không trung truyền tới một lực lượng dao động kỳ dị.
Lực lượng dao động này Hạ Nhất Minh cũng không xa lạ đây chính là dao động thiên địa lực lượng như đang hân hoan nhảy nhót.
Mưu Tử Long lấy làm lạ, nói:
- Hạ huynh đệ. Nhóm Nhân đạo đỉnh cấp cường giả các ngươi tiến vào nơi này vận khí thật tốt, lại có người nữa thành công tiến giai.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, nói:
- Bọn họ đều đã hãm chân tại Cửu trọng thiên cảnh giới trăm năm. Nếu không phải thiên địa lực lượng thưa thớt chỉ e đã sớm tấn giai Thần đạo.
Hắn thoáng nhìn Thần long, tỉnh táo nói:
- Thần long đại nhân đã từng nói qua. Có thể trong điều kiện thiếu thốn như vậy tấn giai Cửu trọng thiên, tư chất này cơ bản hơn hẳn Thần đạo cường giả niên đại Thần đạo.
Mưu Tử Long suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi nói không sai. Bất quá người vừa tiến giai nên cảm tạ Thần long đại nhân mới đúng.
Hạ Nhất Minh giật mình nói:
- Tại sao?
- Tiếng long ngâm của Thần long đại nhân ẩn chứa thiên địa chi đạo. Đó chính là bổn nguyên lực. Thần đạo cảnh giới đã không còn cảm giác nhưng dưới Thần đạo, đặc biệt Nhân đạo đỉnh cấp cường giả hẳn sẽ cảm ứng được. Mà đây không nghi ngờ là một trong những cơ hội tấn giai Thần đạo.
Hạ Nhất Minh đôi mắt lóe sáng, tiếng long ngâm không ngờ còn có năng lực này, thật quá khoa trương. Nếu có thể để Thần long mở miệng rống tiếp bọn người Đế Thích Thiên toàn bộ tiến giai mới là tốt nhất.
Chẳng qua nhìn bộ dạng Thần long lúc này như vừa trả giá thật lớn, phỏng chừng những người khác không thể tiếp tục nhận được đãi ngộ này. Từ xa một cỗ khí tức cường đại nhanh chóng truyền tới. Hạ Nhất Minh cùng Mưu Tử Long nhìn nhau, bọn họ biết, một vị Thần đạo cường giả đã trở lại.
Tại nơi giáp ranh Tử vong sinh vật thường lui tới, Lưu Ly Đảo cùng Cát Ma Phàm Thù trên thân thể sáng quang mang. Quang mang thần binh trên thân thể bọn họ vô cùng chói mắt, không chút lưu tình tiêu diệt đám quái vật tới gần. Trong thời gian qua phối hợp chém giết bọn họ đã sớm từ bỏ tôn nghiêm của Nhân đạo đỉnh cấp cường giả.
Ở địa phương kinh khủng này, Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng không phải cao cao tại thượng mà là một hạt bụi ngay cả tư cách sống sót cũng phải giành giật.
Bọn họ bỏ qua hết thảy tôn nghiêm, thân thể nhiều lần bị thương, cũng nhiều lần gặp nạn, thậm chí còn gặp qua một quái vật màu vàng kinh khủng. Nếu không phải ba người đồng tâm hiệp lực bỏ chạy, hơn nữa quái vật kia rõ ràng không muốn rời giải đất trung tâm, ba người bọn họ chỉ sợ đã vĩnh viễn lưu lại.
Bất quá cường độ chiến đấu này cũng khiến bọn họ thu hoạch rất lớn. Bốn tháng nay đã khiến bọn họ cảm nhận thực lực đề thăng cực hạn. Bọn họ biết, bản thân đã đặt chân tới ranh giới Thần đạo.
Mà vừa rồi khi nghe một tiếng long ngâm kì dị từ xa truyền tới. Âm thanh này tựa hồ ẩn chứa lực lượng vô cùng quái dị khiến đôi mắt bọn họ sáng rực. Theo sau thiên địa lực lượng quanh thân thể Kỳ Lân Thánh chủ chậm rãi dao động. Biến hóa này khiến hai người bên cạnh đồng thời cảm thấy kinh hỉ cùng đố kị cực độ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bất quá hai người cũng biết, nơi quỷ quái này không phải địa phương để ghen ghét. Bọn họ đối mặt với đám quái vật điên cuồng xuất hiện không chút nào lùi bước, tận lực chém giết, bởi trên đỉnh đầu bọn họ lúc này Kỳ Lân Thánh chủ tuyệt đối không thể bị quấy nhiễu. Hắn chính là hi vọng của bọn họ, là hi vọng cùng động lực để bọn họ sinh tồn.
Giờ phút này bọn họ một bước không lùi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv