-------------
Dùng giọng nói thấp đến mức vượt quá khả năng thính giác của nhân loại để triệu hồi đám quái vật quay về, người đàn ông mặc áo choàng chính là người thao túng, ánh sáng chiếu xuống cái lọ chứa chất bộ màu trắng trong tay hắn, hắn đeo một đôi găng tay bằng da, thản nhiên tung hứng cái chai kia.
Lê Khải Liệt quay lại, toàn thân đẫm máu làm cho hắn thoạt nhìn giống như thần chết, “Không muốn chết thì lập tức nói cho ta biết ngươi là ai.”
Quái nhân kia cũng nhìn hắn rồi thở dài một cách tiếc nuối, “Ngươi không nhận ra ta là ai? Ta đã thay đổi quá nhiều hay sao?” Hắn sờ mặt mình.
“Ngươi là người của gia tộc Claudy.” Vu Duy Thiển nói ra cái tên mà Lê Khải Liệt không muốn nhắc đến, tầm mắt nhìn xuống, đám quái vật mà hắn vẫn chưa nhìn kỹ hình dáng rõ ràng đang nằm ngổn ngang dưới đất với các bộ phận bị chia lìa, đầu, tay chân, nội tạng, lông tóc, máu me….
Bọn họ giống như đang ở thế giới bên kia, nơi này tựa như quỷ môn quan, ngoại trừ những thi thể bị xé xác thì ở lối vào còn có Ka Zhaye và Amy Lee đang chăm chú lắng nghe bọn họ đối thoại.
Lê Khải Liệt nghe được cái tên Claudy, giật giật ngón tay, những giọt máu theo kẽ tay nhiễu xuống đất, dùng một loại ánh mắt mà bất luận kẻ nào cũng chịu không nổi, tầm mắt của hắn chậm rãi chuyển sang người của Claudy.
Người kia không phủ nhận, khăn trùm đầu chụp kín mặt mày, nhìn không ra có biểu cảm gì.
Gia tộc Claudy đã sớm bị hủy diệt trong biển lửa, có người bị oán linh cắn nuốt, có người chết vì vụ nổ, còn có ai có thể tránh được nạn kiếp lần đó, mà người có thể biết cách sử dụng những vật thí nghiệm vốn nên bị hỏa táng cùng biển lửa kia, tính ra không có mấy ai.
“Trước khi ta hoàn toàn mất kiên nhẫn thì lột mặt nạ của ngươi xuống.” Trước mắt rốt cục là ai, theo thái độ của Lê Khải Liệt thì câu hỏi này hình như đã có đáp án, “Không có ai ăn mặc như vậy ngoài ngươi, Bode, đừng diễn trò trước mặt ta.”
“A, thật sự là vinh hạnh hay là nên kinh ngạc, ngươi quả nhiên biết ta là ai, đoán ra được rồi sao? Tóm lại không có khả năng nhận ra, tiếng nói của ta rõ ràng khác với trước kia cơ mà.” Giọng cười hì hì quả thật là của Bode, nhưng âm điệu không giống, hắn cúi người chào giống như trên sân khấu rồi ngẩng đầu quát to một tiếng, “Uỳnh! Có phải bất ngờ lắm hay không?”
Mặt nạ được cởi ra khi hắn xoay người, mặt của hắn có dấu vết bị bỏng, từ cổ kéo dài đến xung quanh hốc mắt, khuôn mặt này hoàn toàn bị thiêu hủy, đèn pin từ bên dưới chiếu lên, lộ ra một bộ mặt quỷ dị.
Nhìn vẻ mặt của vài người, lại nghe thấy tiếng kêu to đầy sợ hãi của Amy Lee, Bode cười rộ lên tựa như vừa hoàn thành một trò đùa quái đản.
Nhưng không ai cười nổi, cho đến khi tiếng cười khàn khàn vì bị bỏng cổ họng của hắn dừng lại, tiếp tục đeo mặt nạ vào một lần nữa, “Không ngờ người kích nổ lại không chết, ta cũng không ngờ là sẽ có người cứu ta, ta quả nhiên còn sống, là Chúa không cho ta chết, bởi vì ta còn có chuyện chưa làm xong, có lẽ là như vậy?”
Hắn lầm bầm lầu bầu suy nghĩ, Lê Khải Liệt lại không có hứng thú nghe tiếp, “Ngươi muốn làm cái gì, Bode? Mấy thứ này không nên tồn tại, bọn họ vốn nên bị tiêu hủy!”
Những sinh vật mang theo vô số tội ác, những quái vật vốn không nên tồn tại trên thế giới này, cái từ Claudy đại biểu cho rất nhiều điều. Ka Zhaye và Amy Lee có lẽ đều không hiểu sự chán ghét và thù hận khi Lê Khải Liệt nói ra từ này là vì cái gì.
Vu Duy Thiển ôm vai của Lê Khải Liệt rồi trầm giọng nói nhỏ, “Đừng kích động.”
Là Bode sử dụng những vật thí nghiệm được lưu lại của gia tộc Claudy, đánh cắp cây đàn vi-ô-lông từ chỗ của FBI, hắn lại tìm Amy Lee nhờ lấy ra cái lọ nhỏ, nhưng vấn đề ở đây chính là hắn muốn lấy thứ này để làm gì?
Không ngờ tên quái nhân này có vẻ là người quen của Vu Duy Thiển và Lê Khải Liệt, Amy Lee và Ka Zhaye không biết kế tiếp nên làm cái gì, chẳng lẽ cứ đứng đó nhìn như vậy hay sao?
Nhưng Bode lại không nghĩ như thế, “Bọn họ đúng là vật phẩm thí nghiệm, bọn họ đã giết người của FBI nhưng khi ta biết cây đàn vi-ô-lông vốn thuộc về các ngươi thì chẳng phải ta đã nhờ người đem trả trở về hay sao? Ngươi còn muốn thế nào nữa? Đừng bảo ta cũng phải giao thứ này ra nha?”
Bode luôn cười hì hì, là tín đồ của phong cách lòe loẹt, tận tâm nghe lời của gia tộc Claudy, nhưng cũng là hắn đã cài bom rồi ấn nút hủy diệt hết thảy.
“Thứ này rốt cục là cái gì?” Đè lại Lê Khải Liệt, Vu Duy Thiển thay hắn nói ra nghi vấn. Người còn sống là bác sĩ Bode mà không phải là Josen, không biết có thể tính là chuyện tốt hay không.
Bode mặc áo choàng đứng bên cạnh cái bàn, cho dù nhìn không thấy mặt của hắn thì cũng có thể nghe ra thái độ nghiêm túc của hắn, “Nếu ta nói với các ngươi thứ này từng thuộc về Claudy thì các ngươi có tin hay không?”
“Vì sao ta lại không hề cảm thấy bất ngờ?” Lê Khải Liệt cười lạnh, nụ cười khiến người ta sởn gai ốc làm cho Vu Duy Thiển nghe không lọt tai, hắn nắm chặt lấy cổ tay của Lê Khải Liệt, “Nó có liên quan gì với Claudy?”
“A, không không.” Bode lắc đầu, “Nói cho chính xác thì nó không có liên quan đến Claudy mà là cha của ta, Rick.” Đã từng nghe thấy Kent Claudy nhắc đến cái tên này, lại một lần nữa được Bode nhắc lại, cha ruột của hắn Rick, là bác sĩ gia đình thời trước của gia tộc Claudy.
“Các ngươi đều đã từng nghe ông chủ nhắc đến, cha của ta là Rick đã từng phạm phải một sai lầm nên đã tự sát.” Không biết nếu khuôn mặt không bị hủy thì hiện tại Bode sẽ dùng biểu cảm gì để nói ra những lời này, hắn hơi dừng lại một chút rồi giơ lên cái lọ trong tay, “Vì nó.”
“Nghe đồn nó có thể làm cho người ta trở nên nghe lời.” Không quên tác dụng của thứ bột này mà trùm thuốc phiện Kula Ha đã từng đề cập đến, sau khi Vu Duy Thiển nói xong thì ánh mắt của mọi người đều dừng trên cái lọ nhỏ kia.
Bode bật cười ha hả, “ngoại trừ ta thì không ai thật sự biết rõ cái lọ này chứa cái gì, bọn họ không cần biết quá rõ thì cũng đã hoàn toàn điên cuồng vì nó, nhưng đúng như vậy, nó rất đáng giá–”
Cái lọ được đèn pin chiếu rọi, chất bột màu trắng ở bên trong tựa hồ là một loại tinh thể nào đó, nó không ngừng lấp lánh.
“Biết ma thuật là cái gì hay không? Nó là thứ mà từ hồi xa xưa những người đó đã làm ra, nói cách khác kỳ thật nó là hóa học, sinh vật học, siêu hình học, và đủ loại học thuật thời nguyên thủy dung hợp.” Đột nhiên chuyển đề tài, Bode lại nói tiếp về ma thuật, lời nói của hắn nhắc nhở những người ở đây hắn có kiến thức về cơ thể con người vượt quá phạm vi của bất cứ một vị y bác sĩ nào.
Bạn đang
âNhìn xem nà y, các ngÆ°Æ¡i có thá» gá»i nó là kết tinh của ma thuáºt, ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu các ngÆ°Æ¡i không quen thì có thá» gá»i nó là thuá»c bà o chế từ má»t loại sinh váºt nà o Äó.â Lắc lắc cái lá», hắn nhìn nó bằng cặp mắt trà n ngáºp vô sá» há»i ức và phức tạp, Äá»i vá»i Bode mà nói thì vô luáºn nhÆ° thế nà o hắn cÅ©ng phải có Äược nó.
Ma thuáºt, phép thuáºt, những thứ không chân tháºt dÆ°á»ng nhÆ° chá» có thá» nhìn thấy trên phim ảnh, kỳ tháºt cÅ©ng không phải không có tháºt.
Những thứ có thá» giải thÃch thì sẽ Äược gá»i là khoa há»c, không thá» giải thÃch thì sẽ Äược phân loại thà nh những Äiá»u kỳ bÃ, siêu tá»± nhiên. NhÆ°ng con ngÆ°á»i chá» tin tÆ°á»ng và o những quy luáºt mà há» Äã tìm hiá»u và thÄm dò, vá»i há» nhÆ° váºy má»i là chân tháºt. Vì sao có má»t sá» viá»c không có khả nÄng xảy ra? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là vì chúng nó vượt quá phạm vi của khoa há»c.
Mấy trÄm nÄm trÆ°á»c từng có ngÆ°á»i ngá»i trên má»t con chim sắt Äá» bay lên trá»i, ngÆ°á»i thá»i ấy từng nói Äó là tà thuáºt mê hoặc con ngÆ°á»i.
Có lẽ á» bên trong nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, thân thá» từng kế thừa lá»±c lượng của oán linh, lại có phép thuáºt nên Vu Duy Thiá»n có thá» hiá»u rõ Äạo lý trong Äó.
âKhông nên nói nhiá»u, các ngÆ°Æ¡i chá» cần biết loại kết tinh nà y chá» cần má»t chút thì có thá» lan truyá»n khắp thế giá»i, thẩm thấu và o lá» chân lông, và o hô hấp, và o là n da của con ngÆ°á»iââ Nói Äến Äây thì Bode cÆ°á»i cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i là m cho khuôn mặt bên dÆ°á»i chiếc mặt nạ Äen nhÃu lại thà nh nhiá»u nếp nhÄn.
âNó là má»t chất mà cha của ta Äã vô tình phát hiá»n Äược, rất trùng hợp, chế tạo ra loại kết tinh kỳ diá»u nhất trên thế giá»i, thông qua bÆ°á»c sóng thÃch hợp thì có thá» khá»ng chế suy nghÄ© của ngÆ°á»i khác, tất cả Äá»u sẽ trá» thà nh nô lá» của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có thá» gá»i nó là thuá»c Äá»ng hóa.â
Hiá»n nay chiến tranh trên thế giá»i không còn xem trá»ng nhân sá» nhiá»u hay Ãt, có cà ng nhiá»u nÄng lượng và vÅ© khà hóa há»c thì có thá» thay thế con ngÆ°á»i, bom nguyên tá» là m cho ngÆ°á»i ta sợ hãi, tạo nên kết quả thảm khá»c, nó phá hủy tất cả, không riêng gì sinh má»nh mà còn có tà i nguyên, nhÆ°ng theo lá»i nói của Bode thì có thá» nghe ra thuá»c Äá»ng hóa chá» nhằm và o nhân loại.
Có thá» Äá»ng hóa những ngÆ°á»i không nghe lá»i, Äá»ng hóa kẻ Äá»ch, Äá»ng hóa dân chúng, tháºm chà Äá»ng hóa toà n thế giá»i.
Là m cho toà n thá» giá»i trá» thà nh nô lá», không há» biết phản kháng, chá» biết nghe lá»nh của và i ngÆ°á»i hoặc là má»t ngÆ°á»i, cảnh tượng Äó sẽ là nhÆ° thế nà o?
Hết thảy tà i nguyên vẫn tá»n tại, chá» có con ngÆ°á»i tùy ý tiêu hao tà i nguyên sẽ trá» nên ngoan ngoãn nghe lá»i, á» trên tất cả má»i ngÆ°á»i sẽ trá» thà nh chúa tá» của tân thế giá»i â ngÆ°á»i Äó chÃnh là thần của nhân loại.
Trong hà nh lang, những tiếng hÃt thá» trá» nên tÄng mạnh, bá»n há» Äá»u hiá»u Äược Äây là ý gì, Äã quen vá»i bóng tá»i, cho dù á» những nÆ¡i không có Äèn pin chiếu sáng thì vẫn có thá» nhìn thấy những tia sáng lạnh lùng thản nhiên, ánh trÄng tròn tá»a sáng thà nh phá» vá»i Äầy rẫy công trình xi mÄng cá»t thép, nhÆ°ng không lấp lánh nhÆ° những ánh Äèn nê-ông.
NÄm ngÆ°á»i Äứng thà nh má»t vòng, trên mặt bá» chiếu rá»i bá»i Äủ ánh sáng, thần sắc khác nhau, Bode thu cái lá» vá», âCha của ta phát hiá»n ra nó nhÆ°ng trong má»t lần ra ngoà i hắn lại là m mất nó, sau khi trá» vá» thá» chá»u tá»i tá»± sát, các ngÆ°Æ¡i nói ta là m sao có thá» Äá» cho cái nà y lÆ°u lạc bên ngoà i? Nó thuá»c vá» cha của ta thì cÅ©ng chÃnh là của ta, Äúng không?â
Hắn nói ra những lá»i rất có lý, lắc lắc cái lá» thủy tinh, bá»ng nhiên từ trên Äầu truyá»n Äến má»t giá»ng nói, âNgÆ°Æ¡i sai rá»i, Äó là lần Äầu tiên cha của ngÆ°Æ¡i Äã phản bá»i Claudy, thứ nà y không phải bá» mất mà là giao cho ta, chẳng qua ta không ngá» hắn lại là ngÆ°á»i của gia tá»c kia.â
Äó là giá»ng nói của má»t ngÆ°á»i Äà n ông trÆ°á»ng thà nh, câu nói cuá»i cùng tá»±a há» là Äang tá»± nói, hắn lá»n má»t vòng từ cá»a sá» nhảy và o trong, không ai phát hiá»n hắn Äến Äây từ khi nà o, Äã nghe Äược bao nhiêu, sá»± tình liên quan Äến Claudy, tâm tình của Lê Khải Liá»t rất phức tạp, Vu Duy Thiá»n chá» lo coi chừng Lê Khải Liá»t mà không há» ÄỠý Äến những ngÆ°á»i khác.
NgÆ°á»i ná» dÆ°á»ng nhÆ° không muá»n bá» nhìn thấy mặt, và i tiếng súng vang lên, Äèn pin trong tay của má»i ngÆ°á»i Äá»u bá» bá» nát, ngÆ°á»i kia thu há»i súng giảm thanh, Äá»ng tác nhanh nhẹn giá»ng nhÆ° Äã từng là m nhÆ° váºy hà ng trÄm hà ng nghìn lần, thản nhiên nhún vai, âTa chá» là Äến Äây Äá» nói và i lá»i vá» chuyá»n nÄm Äó, không cần phải khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy.â
---------------
P/S: Äoán Äi, ngÆ°á»i nà y là ai:>