Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1905: “Thiên Địa Họa” phần, Phù Trận xuất



Sở Nam dám khẳng định là “Thái Cực” và “Âm Dương” tất có liên hệ, bằngkhông thì Hắc Bạch cổ thư cũng không viết tại trang đầu tiên là “Vạn vật phụ âm mà ôm dương”, còn trang thứ hai thì viết “Nhất vật nhất TháiCực”.

Chỉ là, lúc Sở Nam đem kinh nghiệm của mình và tư liệu,kiến thức trong cổ thư duyệt qua, Sở Nam vẫn không xác định được giữaThái Cực và Âm Dương có tồn tại quan hệ gì.

Chỉ có điều, Sở Namlại căn cứ theo lý giải về “ÂM Dương” mà bố trí ra một cái “Âm Dươngtrận”, như vậy cũng chưa là gì, Sở Nam lại đem lý giải của bản thân đốivới hư và thực, cùng dung hợp vào trong “Âm Dương trận”.

Sở Namđối với lý giải của bản thân “Âm Dương” cũng là hư là thực, hư có thểthực, thực cũng là hư. Thế nhưng, muốn đem “Hư Thực Âm Dương trận”chuyển hóa thành “Hư Thực Âm Dương phù trận” thì cũng không phải làchuyện đơn giản.

Mà tốc độ Hư Hỏa lại càng lúc càng nhanh, tạothành công kích đối với Sở Nam, Sở Nam đã không còn thời gian để mà cẩnthận cân nhắc. Còn may là Sở Nam vẫn cố gắng toàn lực khống chế tâm tình của mình, tốc độ của Hư Hỏa thoáng chậm lại một chút, mà “Hư Thực ÂmDương trận” vẫn chỉ là hình thức ban đầu, điều này cũng khiến Sở Nam cóchút kinh ngạc, thế nhưng, việc này so với việc chôn vùi toàn bộ “HưHỏa” thì vẫn còn kém xa.

Tiểu trận ở một bên cũng liều mạng suydiễn, trên người tiểu trận không ngừng lấp lánh hào quang, lúc sớm lúctối, vô số đường cong, hình dáng tinh vân trong thân thể tiểu trận biếnmất lại xuất hiện, mặc dù tần suất thoáng hiện còn chưa đạt đến tìnhtrạng từ cực động chuyển sang cực tĩnh, nhưng như vậy cũng đã khiếnngười ta cực kỳ sợ hãi rồi.

Quan trọng nhất là mỗi lần hiện rathì mỗi thứ lại tuyệt không giống nhau, giống như một khu rừng rậm rạp,hoàn toàn không tìm thấy hai chiếc lá nào giống nhau, lúc này tiểu trậnmới nói với Sở Nam:

- Phụ thân, cần một ít thời gian nữa thì ta mới có thể suy diễn ra…

- Được…

Sở Nam không ngừng mở rộng trận pháp, phù trận, áp chế Hư Hỏa, đồng thời,Sở Nam còn nếm thử một chút lực lượng công kích, đáng tiếc là hiệu quảcực kỳ bé nhỏ, đối với một điểm này cũng nằm trong dự liệu Sở Nam, dùsao vừa là thực, vừa là hư, cũng giống như một quyền có thể đánh náttảng đá cứng rắn, nhưng lại không thể hủy một đống bông.

- Thựcthật sự không thể đánh trúng Hư sao? Hay là trong đó còn kỹ xảo gì, haylà lực lượng của ta còn chưa đạt đến cảnh giới có thể đánh bại Hư?

Sở Nam đang nghĩ thì một tiếng “rắc” đã cắt đứt suy nghĩ của hắn.

- Tiếng răng rắc này là từ trận pháp truyền đến, Hư Hỏa bị áp chế giốngnhư hung thú bắt đầu phản kích, Sở Nam nhướng mày, mắt nhìn tiểu trận,tần suất hào quang thoáng hiện trên người tiểu trận lúc này đã giảmxuống, điều này cũng có nghĩa là suy diễn sắp kết thúc, thế nhưng, SởNam biết rõ toàn bộ quá trình suy diễn thì đây cũng là bước gian nannhất, nếu như không chút ý thì sẽ giống như kiếm củi ba năm thiêu mộtgiờ, cảm thụ của tiểu trận lúc này ra sao, Sở Nam đều thập phần biết rõ.

- Không thể để không gian trong cơ thể bị hao tổn…

Sở Nam lẩm bẩm, bởi vì hắn nhìn thấy năng lượng của Tiểu Hắc có chút hỗnloạn, thậm chí thân thể có chút bắt đầu phiêu diêu, không dám do dự, SởNam liền vung tay đem “Thiên Địa Họa” lấy ra, bao trùm lên Hư Hỏa, sauđó lại đem

“Ngũ Hành phù trận” và “Hư Thực Âm Dương trận” vây quanh Thiên Địa Họa.

Thiện Địa Họa không làm Sở Nam thất vọng, đã đem khí diễm càn quấy của Hư hỏa áp chế xuống, chỉ là Thiên Địa Họa cũng chịu ảnh hưởng, hiện ra rấtnhiều thứ, kể cả băng hình dáng đa giác, hoa không lá mà Sở Nam đã gặpqua, Sở Nam đem năng lượng quán chú lên Thiên Địa Họa, những thứ đó liền hiện ra.

Ngoài ra, còn có một số thứ Sở Namchưa từng gặp đều chậm rãi hiện ra, Sở Nam một bên nhìn, lại bố trí càng nhanh, hắn biết rõ càng đến gần cuối thì sức bạo phát của Hư Hỏa càngthêm hung mãnh, ngược lại tiểu trận cầng có thời gian nhiều hơn.

Mắt thấy Thiên Địa Họa bắt đầu có dấu hiệu thiêu đốt, “Thiên Địa Họa” đốivới Sở Nam mà nói, tác dụng rất lớn, ngoại trừ có thể sớm biết rõ tìnhhuống của đốip hương ra còn có thể giúp hắn phân tích năng lượng khônggian trong cơ thể đến cùng là xảy ra chuyện gì.

Sở Nam tin rằng,nếu như hiểu rõ các loại năng lượng thuộc tính trong không gian cơ thể,tốc độ của hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, hơn phân nửa còn tăng thêm mộtchút, tác dụng như vậy, nếu không phải là lúc vạn bất đắc dĩ, Sở Namthực không muốn bỏ tấm Thiên Địa Họa này, nhưng bây giờ lại không thểđem Thiên Địa Họa rút ra, Thiên Địa Họa là trung tâm, nếu như rút lui,đầu hung thú Hư Hỏa này nhất định sẽ không kiêng nể gì.

Cho nên,Sở Nam có thể thấy bên trên Thiên Địa Họa dấy lên một tia lửa, sau đólập tức lan rộng ra. Nhưng càng khiến Sở Nam kinh ngạc chính là nhữngthứ vẽ trên Thiên Địa Họa vốn đã hiện ra dày đặc lại không biến mất, màbắt đầu biến hóa, hình vẽ dần giảm đi.

- Tại sao có thể như vậy,

Sở Nam lại lần nữa nghi hoặc, trong lòng mơ hồ suy đoán:

- Chẳng lẽ là không phải phán đoán thông thường?

Nói vậy, dùng giá trị Thiên Địa Họa lộ ra, chỉ cần không phải kẻ ngốc, cũng không phải rỗi chuyện, cho dù đem Thiên Địa Họa thiêu hủy đi cũng không băn khoăn, mà chắc chắn hơn phân nửa sẽ giống như Ma Dậu, Sở Nam sẽnghiên cứu thật kỹ.

Nhưng chuyện phát sinh trước mắt nói rõ, nếuđem Thiên Địa Họa đốt đi thì sẽ có được một thứ khác, kinh nghiệm Sở Nam khiến hắn nhận ra trong nháy mắt Thiên Địa Họa phát sinh biến hóa, tấtcả mọi thứ biến ảo ra đều không ngừng chìm xuống.

Mặc dù Sở Namhoàn toàn không rõ biến hóa này đại biểu cho cái gì, có hàm nghĩa gì,nhưng Sở Nam cảm thấy, một ngày nào đó, nhưng thứ này sẽ tạo thành côngdụng, chỉ có điều, khiến Sở Nam có chút lo lắng chính là, “Thiên ĐịaHọa” này giống phải là dùng hỏa diễm bình thường để đốt, mà phải dùng Hư Hỏa để đốt, hai loại này có gì khác biệt hay là có kết quả giống nhauthì cũng không thể biết được.

Thiên Địa Họa bị đốt rất nhanh, chỉ trong vài giây chỉ còn lại một phần ba, nhưng bản vẽ xuất hiện trongThiên Địa Họa lại khiến nội tâm Sở Nam hơi chấn động một chút, bởi vìhắn có cảm giác rất quen thuộc.

Không kịp nghĩ nhiều, đột nhiên“Ầm” một tiếng, Hư Hỏa quả nhiên đúng như dự liệu của Sở Nam, xông thẳng ra, Thiên Địa Họa vốn còn một phần ba thoáng cái bị đốt chỉ còn lại một mảnh nhỏ.

Sở Nam đem toàn bộ tinh thần tập trung, chuẩn bị “HưThực hắc động” và “Âm Dương long quyển”, muốn dùng nó để kéo dài thờigian, đồng thời, Sở Nam còn nhìn về phía Thiên Địa Họa một chút, muốnxem nó sẽ xuất hiện thứ gì.

Khiến Sở Nam có chút ngoài ý muốn đó là bên trên không hề có gì cả, trống rỗng, lộ ra hư vô.

Mà chỗ trống hư vô này lại như một đạo thiểm điện, khiến Sở Nam lập tứclóe lên linh quang, Sở Nam nhớ đến khi đến không trung của tầng thứ batại di tích Trận Tông, đến cuối cùng, cái trận bi cắm trong đầm cũngphát sinh biến hóa, nơi đó cũng biến thành một mảnh hư không.

SởNam nghĩ vậy, cuối cùng thì mảnh Thiên Địa Họa cũng bị đốt sạch khôngcòn, tro tàn do Thiên Địa Họa bị đốt cũng không hóa thành hư vô mà tungbay, rơi lả tả trong Hư Hỏa.

Không chút do dự, Sở Nam muốn đem sát chiêu mình chuẩn bị xuất ra, nhưng chợt tiểu trận lên tiếng:

- Phụ thân, ta suy diễn ra rồi.

Lời còn chưa dứt thì trận pháp tiểu trận suy diễn ra đã hiện lên trong đầuSở Nam, Sở Nam ném ra sát chiêu, Thần Hồn nhanh chóng quay ngược trở về, không một chút thay đổi, trực tiếp dựa theo “Hư Thực Âm Dương phù trận” tiểu trận suy diễn ra mà bố trí.

Bởi vì lúc tiểu trận suy diễn, Sở Nam đều biết rõ.

Hư Hỏa không có sinh mệnh dường như cũng cảm thấy nguy cơ, càng thêm cuồng bạo, công kích càng thêm lăng lệ ác liệt, chỉ có điều, theo Sở Nam bốtrí “Hư Thực Âm Dương phù trận”, bố trí ngày càng hoàn mỹ, phản khángcủa Hư Hỏa càng lúc càng không có sức uy hiếp.

- Phù trận chi uy, quả nhiên mạnh.

Sở Nam đang nghĩ thì thần sắc đột nhiên biến đổi…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv