Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1769: Nô dịch vạn vạn năm



Tên có vết đao trên mặt đánh chủ ý thực không tệ, dùng hai khối trận bigiả để cho tên có hình xăm cùng Lôi Nhuỵ vì bọn hắn cản đường, tranh thủ thời gian nhất định. Đồng thời, nghĩ tới ba người Lôi Nhuỵ thủ ở phíatrước, không cho người tiến lên nhất định là người ở phía sau chính đang tiến hành sự tình gì đó vô cùng cẩn thận, không thể bị quấy rầy. Chínhmình nếu xông vào trận bắt lấy người bên trong ra, dùng hắn để áp chế,kể cả Lôi tộc vương giả huyết mạch, có vô cùng khả năng phải bán mạng vì hắn.

Hơn nữa, tại một khắc tất yếu còn có thể đem kẻ trong trậnlàm kẻ chết thay, vì chính mình ngăn cản một kích trí mạng, sự tình tốtđẹp như thế làm sao hắn có thể bỏ qua được?

- Một ít mê huyễn trận, có thể ngăn cản nổi ta sao? Thật sự là buồn cười!

Lúc người này lên tiếng thì đã vọt vào trong trận, không chút thèm để mắttới ảo ảnh, một đường giết tới sau lưng Sở Nam, sau đó nhìn thấy Sở Namđang luyện đan, thấy được Phù Hi hôn mê ở một bên cạnh, thấy được Vu Xạnguyên khí đại thương còn chưa khôi phục trong nội tâm liền nở hoa.

"Thật là tiểu tử cả gan làm loạn, sớm không luyện, muộn không luyện vậy màdám luyện đan tại chỗ này, đây không phải là muốn tìm chết thì là gì?Cũng đúng lúc, tiện nghi cho ta, tấm mộc thuẫn này không phải một mà làba!"

Nghĩ như vậy, người này lập tức duỗi năm ngón tay ra, như diều hâu trảo gà con hướng cổ Sở Nam chụp tới.

Ngay tại lúc muốn tiếp xúc với da cổ Sở Nam thì bàn tay của người này lạingừng lại, rốt cuộc không thể tiến thêm mảy may, ngay cả linh hồn cũngbị định trệ, bất quá hắn vẫn còn có thể suy nghĩ.

Sở dĩ còn suy nghĩ được là vì Sở Nam hoạ ra không phải Định Thần Phù Văn mà là Định Hồn Phù Văn.

Gã mặt có vết đao không động đậy được trợn trừng mắt mà nhìn chằm chằm vào Sở Nam, nhìn chằm chằm vào con mồi mà mới vừa rồi hắn còn cho rằng thuthập dễ như trở bàn tay mang theo một đốm lửa đang luyện đan, xoayngười, dùng ngón út xuyên phá Thuỷ pháp y trên người hắn, xuyên vàohuyết nhục của hắn.

Ngay thời điểm Định Hồn Phù Văn mất đi hiệulực, Sở Nam đã lấy đi một giọt máu của người kia, đang tiến hành dùngSinh Tử Quyết luyện hoá.

Thoát khỏi Định Hồn Phù Văn khống chế, người kia lập tức thổ huyết, tế bí pháp, hướng Sở Nam chém tới.

Người này thấy rõ ràng, đó là máu tươi của hắn, tuy không biết Sở Nam làm cái gì nhưng vô luận thế nào để máu huyết của mình lọt vào tay người tacũng là một sự tình phi thường nguy hiểm, không chừng sẽ dẫn tới tainạn.

Trên không trung lập tức hiện ra mười tám thanh đao, mườitám thanh đao này làm thành một vòng tròn xoay tròn cực nhanh. Tên cóvết đao trên mặt muốn ăn cả ngã về không, đem tất cả uy năng hắn sở hữutrút xuống người Sở Nam. Nhưng mà, đập vào mắt bộ dáng hôn mê bất tỉnhcủa Phù Hi, trong đầu người này lập tức xuất hiện một cái ý niệm:

"Luyện đan tại cục diện nguy hiểm như này khẳng định là vì cứu người này, nếuta đem người này chém giết hắn chắc chắc sẽ không mặc kệ, chỉ cần hắnphân tâm ta liền có thể..."

Đổi chủ ý, người này lập tức đem uynăng phân thành hai phần, một phần đánh tới Sở Nam một phần đánh lênngười Phù Hi. Tuy rằng người này có suy đoán không đúng nhiều lắm nhưngmà có một điểm lại hoàn toàn chính xác, đó chính là Sở Nam không thể vứt bỏ không để ý tới Phù Hi, sẽ ra tay cứu Phù Hi.

Nói thì rất dài như chỉ diễn ra trong thời gian cực ngắn.

Ngay tại lúc tên mặt có vết đao rống lên đánh tới, đột nhiên máu tươi trongngười hắn đột nhiên sôi trào lên một cách dị thường, nhất thời một cảmgiác kỳ dị xuất hiện trong người hắn, nếu như hắn cường hành tế ra sátchiêu, không áp chế máu tươi sôi trào vậy thì sau khi sát chiêu xuất ra, hắn liền bạo thể mà vong.

Đã có cảm giác mãnh liệt như vậy hắnliền vạn phần không cam lòng nhưng không thể không đem uy năng rút về,tuy nhiên vẫn còn một bộ phận uy năng đánh về phía Phù Hi, dùng đó làmcho Sở Nam phân tâm, lại khiến cho Sở Nam được cái này mất cái khác,trong miệng lại còn hét lớn:

- Ngươi dùng chính là tà pháp gì? Thức thời, mau mau thần phục, nếu không...

- Nếu không, ta liền nô dịch ngươi vạn vạn năm!

- Chỉ bằng ngươi sao?

Sở Nam không thèm nói, chỉ toàn lực luyện hoá, đồng thời đem đan lô dungnhập vào trong Vong đan, ngoài ra còn lách mình ngăn ở trước người PhùHi.

Tên có vết đao trên mặt thấy mình đã đoán đúng liền cười lạnh:

- Hai tên tàn phế, ta xem ngươi có thể cứu được người nào! Trả lại máu huyết cho ta!

Quát chói tai người này lập tức chuyển hướng đánh tới Vu Xạ.

Sở Nam vẻ mặt chút để ý, mặt kệ cho hắn công kích.

Vu Xạ đại biến sắc mặt, hô lên:

- Ngươi nói không giữ lời, cứu ta, mau...

Đúng lúc này, Sinh Tử Quyết đã luyện hoá xong, vừa vận chuyển tên mặt có vết đao kia lập tức đau nhức vạn phần, cái gì công kích, cái gì uy năng đều ném sang một bên, trực tiếp vật ra đất mà lăn lộn.

- Ngươi dùng bí thuật tà ác gì? Vì cái gì có thể khống chế ta?

Chứng kiến thần sắc thống khổ vạn phần kia Vu Xạ thầm giật thót một cái, bởivì hắn cùng người kia đồng dạng, sinh tử bị khống chế. Trong nội tâmxuất hiện một loại cảm giác kinh hoàng, nhìn người trước mặt này cũng là loại không dễ dàng khuất phục, nhưng mà người nọ chỉ với một ý niệm đãlàm cho hắn đau nhức tới tình trạng này, khó thể tưởng tượng được, nếuchọn giận hắn...

Sở Nam nhìn chằm chằm vào đan lô càng lúc càngnhỏ, bảy lần hít thở sau đan lô biến mất, đan dược luyện chế chuyên mônvì Phù Hi huyền phù trên không trung, không phải là một khoả mà là bakhoả!

Sở Nam lấy ra một khoả cho Phù Hi nuốt vào, một lần nữa đưa vào một ít Sinh mệnh lực, còn có một chút năng lượng đem Phù Hi cứutỉnh lại.

Vừa mở mắt ra, người đầu tiên Phù Hi nhìn thấy chính là Sở Nam, hoàn toàn theo bản năng Phù Hi liền nhảy dựng lên, quát:

- Ngươi là ai? Ngươi đã làm gì với ta? Ta vì sao lại ở chỗ này?

Phù Hi tuy rằng đã quên mất Sở Nam là ai nhưng trong tiềm thức, trong ánhmắt của hắn vẫn tràn ngập địch ý. Đối với cái này Sở Nam rất rõ ràng,Vong đan, có thể khiến cho người ta quên một ít chuyện nhưng vẫn chưa có lợi hại đến độ làm người ta quên đi bản năng.

Ngay lập tức, Sở Nam triệt hồi trận pháp, đi ra ngoài.

Vu Xạ suy yếu đứng một bên, tên có vết đao trên mặt lăn qua lăn lại kêuđau không thôi. Phù Hi cau mày, dùng ánh mắt kỳ quái mà nhìn Sở Nam, sau đó chứng kiến thế cục chém giết lung tung trước mắt, sau một phen suynghĩ hắn liền tìm một phương hướng mà lao đi, trong nội tâm ẩn ẩn cảmgiác được có gì đó không đúng, nhưng như thế nào cũng không lái đi được.

Lúc này, thế cục của ba người Lôi Nhuỵ thật đúng là có chút nguy hiểm, namtử áo đen không hổ là người đã vượt qua tám lần lôi kiếp, trình độ miễndịch Tử lôi của Lôi Nhuỵ thật đúng là đạt tới một trình độ nhất định,khiến cho hiệu quả công kích của nàng giảm đi rất nhiều.

Về phầnThường Danh Ca cùng Thổ Bá, công kích của hai người quả thực cực kỳ nhỏbé. Ngay lúc Thường Danh Ca đang nghĩ có hay không dùng tới Huyết NgọcTuý thì Sở Nam đã đi ra, ý niệm này theo đó cũng bỏ đi, mà Lôi Nhuỵ dưới mừng rỡ liền tế ra một đầu Tử lôi long.

Người cùng một đườngtruy theo với nam tử áo đen, còn có người truy theo bốn hướng khác chứng kiến Sở Nam từ trong trận đi ra, lại nhìn thấy gã có vết đao trên mặtlăn lộn trên mặt đất liền trực tiếp cho rằng Sở Nam đã đoạt được mộtkhối trận bi, lập tức cả đám vây tới, còn quát:

- Mau mau đem khối trận bi kia giao ra đây, bằng không thì ta sẽ đem ngươi bằm thây vạn đoạn!

Sở Nam đang muốn hung ác xuất thủ, tế ra huyết sắc tinh thể, phù văn đem đám này giết sạch thì một cái thanh âm truyền tới:

- Liên sư huynh, ta đến giúp ngươi.

Sở Nam chấn động, trở thân xuất ra một quyền, nói:

- Người cản đường ta, chết!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv