- Lực tu giả!
Lúc này trong đầu Hồ Vi Hạo thoáng hiện cảm giácchính mình bị chơi xỏ, trước kia hắn vẫn cho là Sở Nam nhất định phảichết tại trong công kích, nhưng không ngờ, hắn vẫn có thể miểu sát batên thần tổ như vậy.
Loại cảm giác này, làm cho Hồ Vi Hạo phẫn nộ không thôi, hắn cảm thấy lửa giận thiêu đốt, còn cảm thấy rất là tiếc,ba gã thần tổ kia bị chết quá không đáng rồi, nếu để cho bọn hắn cóđược thời gian, để cho bọn hắn khôi phục thực lực đến đỉnh phong, vậythì chính là hắn có ba gã Đại tướng, đáng tiếc bị một quyền như vậy giết rồi.
- Lực tu giả, huyết nhục cường hãn, trách không được hắncó thể ngăn cản Vô Cực sát trận công kích nhiều như vậy, hiện tại, xửlý như thế nào? Nhất định phải giết hắn mới được, nếu không đúng làkhông ổn rồi.
Hồ Vi Hạo thầm nghĩ, lúc này Sở Nam đem ánh mắtnhìn lướt qua đám võ giả còn lại, rồi sau đó nhìn Trần Đoạn bị chém chân trái nói ra:
- Xem ngươi bị chém chân trái, ta có thể tha cho ngươi một mạng, bất quá, ngươi dùng một giọt máu huyết để đổi.
- Một giọt máu huyết?
Trần Đoạn võ tổ rùng mình một cái, bộ mặt co rúm lại, máu huyết làm sao cóthể lấy ra? Đừng nói người khác, lúc mình sử dụng máu huyết, cũng làthời điểm vạn bất đắc dĩ.
- Ta cho tới bây giờ không thích miễn cưỡng người khác.
Trong lúc Trần Đoạn do dự, nghe được Sở Nam nói như vậy, hắn biến sắc, TrầnĐoạn tự nhiên là nghe rõ ý tứ Sở Nam, không miễn cưỡng hắn cho máuhuyết, đó chính là hắn muốn lấy mệnh rồi, lập tức, Trần Đoạn không chútdo dự, lấy ra một giọt máu huyết, ném về phía Sở Nam.
Sở Nam tiếp nhận máu huyết, dùng Sinh Tử Quyết luyện hóa.
Lúc này Sở Nam yêu cầu máu huyết, mục đích chủ yếu có là vì khống chế Trần Đoạn, Sở Nam sớm đem tình huống trước mắt nói ra rõ ràng, mấy tên võtổ này có thể nghe mệnh lệnh của Hồ Vi Hạo, cũng không phải vì Hồ Vi Hạo đã thu phục được, mà là bọn hắn bị Hồ Vi Hạo khống chế được.
Màloại khống chế này, là thông qua "Độc dược", kể từ đó, Sở Nam chính làmuốn thông qua "Sinh Tử Quyết" thử xem lực khống chế của ai mạnh hơn.
Trần Đoạn cũng là muốn qua máu huyết ẩn sát chiêu, nhưng hắn liền bác bỏ,muốn đem mấy người này giết chết còn dễ nói, có thể không giết màkhống chế, vậy hắn tuyệt đối không tin, mà chứng kiến Sở Nam biểu hiệnđủ loại, Trần Đoạn biết là bây giờ tế ra sát chiêu là thể đem Sở Namgiết chết, cho nên vẫn là ngoan ngoãn nghe lời thì tốt hơn.
SởNam vừa mới bắt đầu luyện hóa, Trần Đoạn thống khổ kêu to lên, có hai cổ năng lượng không hiểu, đem thân thể của hắn trở thành chiến trường, bắt đầu kịch liệt chém giết, sau khi nhìn thấy Trần Đoạn như vậy, mọi người mơ hồ đoán được một ít, lập tức nói:
- Hồ Vi Hạo có Tỏa Thần bí pháp, có thể khống chế người khác.
Lúc này Hồ Vi Hạo lộ ra chân diện mục tiểu nhân, cũng không rõ ràng lắm,trước kia Hồ Vi Hạo nói cho hắn biết, là thực hay là giả, đã không rõràng rồi, còn không bằng không nói, để tránh quấy rầy Sở Nam phán đoán.
Hồ Vi Hạo cười lạnh nói:
- Ngươi trận pháp không tệ, phù thuật không tệ, lực lượng càng là kinhngười, thế nhưng ngươi muốn phá Tỏa Thần bí pháp của ta, ngươi còn kémxa lắm.
Lúc này Hồ Vi Hạo miệng lẩm bẩm, còn làm động tác quáidị, hiển nhiên ra tăng Tỏa Thần bí pháp, cùng Sở Nam chém giết, đươngnhiên, Vô Cực sát trận cũng không có dừng lại.
- Biết là ngươi thi triển bí pháp, cần ngươi tới duy trì, như vậy đủ rồi.
Sở Nam nhàn nhạt nói ra, hắn đối với Sinh Tử Quyết rất có lòng tin, hắn rõ ràng cảm giác được Tỏa Thần bí pháp khống chế, đạo khống chế này cảmgiác như một chiếc khóa, đem ý thức Trần Đoạn khóa lại.
Mà sinh tử lạc ấn, giống như là một thanh kiếm.
Kiếm muốn chém khóa.
Một giọt máu huyết nhanh bị luyện hóa, Hồ Vi Hạo cho tới bây giờ chưa baogiờ thấy, rõ ràng có người có thể dựa vào một giọt máu huyết liền pháTỏa Thần bí pháp, mà đúng lúc này, tốc độ Sở Nam luyện hóa máu huyết,đột nhiên chậm lại.
Hồ Vi Hạo thở dài một hơi.
- Ta đã nói, Tỏa Thần bí pháp làm sao có thể bị phá?
Cùng lúc đó, trong trận Vô Cực Sở Nam kiệt lực suy tính trận pháp, muốn tìmra trận pháp trong Vô Cực sát trận, tìm được bảy mặt quang kính. Lúc này Chiến Thần bị thương rất nặng, có lẽ cái chiến côn kia tuôn ra lựclượng, lại càng lúc càng lớn, Chiến Thần nện xuống công kích, giết trởlên càng là khó khăn, mà chiến côn bắn ngược càng ngày càng nhiều, đãđạt đến năm lần.
Lúc này Cửu Võ tế ra đủ loại kiếm, vết thươngtrên người Thường Danh Ca vtuy rất nặng, nhưng mà hắn không có dừng lại, hiện tại điên cuồng tấn công, lực chú ý còn tập trung vào Sở Nam, lúcnày, cũng không phải thời điểm nghĩ đến các loại nguy cơ, mà là đangnhìn Sở Nam có thể làm ra được bao nhiêu kỳ tích.
Trong nháy mắt, mười hai tức thời gian trôi qua.
Bình thường, mười hai tức thời gian thực không coi là gì, có thể vào lúcnày, đối với Hồ Vi Hạo lại cảm thấy thời gian trôi qua cực kỳ dài dằngdặc, Hồ Vi Hạo cảm thấy không đúng, nhìn chằm chằm vào mắt Sở Nam, đemnhững vòng xoáy chiếu vào trong óc, đột nhiên nhìn hơn hai mươi tên võtổ quát:
- Giết cho ta, thừa cơ lấy mạng của hắn, hiện tại hắn không thể động đậy.
Đối với Sở Nam không có chú ý tới, lúc này hắn nhất tâm đa dụng, khống chếnhiều vòng xoáy cũng không dễ dàng, Hồ Vi Hạo không có giết tận nhữngtên võ tổ kia, hắn lúc này giết gà dọa khỉ, kích nổ cấm chế, hai gã võtổ mặc dù không có chết, nhưng lại hai tay ôm đầu, bọn chúng kêu thảmthiết không thôi.
Hồ Vi Hạo thấy mục đích của mình không có đạt tới, đang muốn tức giận, hắn nhìn Sở Nam quát:
- Tiểu tử, ngươi muốn kéo dài thời gian?
- Xem ra ngươi còn không có ngu ngốc.
Sở Nam nói ra những lời này, máu huyết kia lập tức bị luyện hóa, chiếckhóa kai bị kiếm chém tan thành mây khói, đón lấy sinh tử lạc ấn ở trong óc Trần Đoạn, trong ánh mắt Trần Đoạn nhìn Sở Nam, kính sợ thật sâu.
Nhưng Hồ Vi Hạo lại kêu rên, khí huyết dâng lên, lại cố gắng nuốt trở vào, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Tiểu tử này đến cùng là có lai lịch gì? Tại sao có nhiều thủ đoạn như vậy? Hắn thật sự phá Tỏa Thần bí pháp sao.
Nghĩ đến đây, Hồ Vi Hạo ra tăng công kích Vô Cực sát trận, ba gã bị chết kia là ba gã thần tổ cảnh cường giả, vậy mà thoáng cái nhảy lên, hướng Sở Nam đánh tới, Sở Nam nhìn thấy, trực tiếp oanh ra"Lực quyền", lập tứcmuốn đem ba cổ thi thể kia nát bấy, nhưng cỗ lực lượng mênh mông lạichuyển công kích Sở Nam.
- Tiểu tử, cho ngươi nếm thử tư vị tự mình đánh vào mình đi.