Vũ Động Càn Khôn

Chương 810: Điên cuồng



Trận đồ khổng lồ bắn ra vô số tia sáng huyền ảo lan tỏa khắp bầu trời, sau đó đan chéo vào nhau phát ra một mùi vị vô cùng cổ xưa.

Quang trận này rõ ràng phức tạp hơn Phần Thiên Trận rất nhiều, hơn nữa năng lượng tỏa ra từ nó cũng khiến người ta phải sợ hãi.

Trận pháp này chính là Càn Khôn Cổ Trận, chỉ có điều quy mô lần này là khủng bố nhất từ trước đến giờ.

- Đây là… trận pháp gì?

Ngô Quần có phần kinh hãi nhìn trận pháp bao phủ khắp bầu trời kia. Tuy trận pháp chưa được khởi động hoàn toàn, nhưng hắn đã cảm nhận được mùi vị của sự nguy hiểm từ nó. Hắn quay sang nhìn Lăng Thanh Trúc, hỏi:

- Sao hắn có thể ngưng tụ được trận pháp bất cứ lúc nào như vậy? Trận pháp phức tạp thế này sao hắn có thể một mình mà làm ra được?

Lăng Thanh Trúc nhìn về thân ảnh sắc mặt hơi nhợt nhạt trên không trung, bàn tay khẽ nắm lại, nói:

- Có lẽ hắn có nguyên hình của trận pháp, vì thế không cần ngưng tụ, chỉ cần đủ nguyên lực là có thể khởi động!

- Nhưng trận pháp thế này tiêu hao rất nhiều nguyên lực!

Lăng Thanh Trúc lẩm bẩm. Càng có thể cảm thấy khí tức của Lâm Động đang nhanh chóng yếu đi, rõ ràng dù có Đại Hoang Vu Kinh hấp thụ năng lượng môi trường xung quanh nhưng với trận pháp này, hắn vẫn khá miễn cưỡng mới có thể thi triển ra được.

- Đây là cái gì?

Bọn Linh Chân, Lôi Thiên cũng biến sắc vì trận pháp khổng lồ xuất hiện trên bầu trời. Độ phức tạp của trận pháp này đã vượt xa Phần Thiên Trận, với nhãn lực của bọn chúng cũng không nhận ra đây là trận pháp gì.

Tuy trước đây Lâm Động đã từng dùng Càn Khôn Cổ Trận, nhưng quy mô lúc đó không bằng một phần mười hiện giờ, vì thế bọn Linh Chân không thể nhận ra.

- Tên tiểu tử này đúng là khó xơi!

Linh Chân nghiến răng, không biết vì sao hắn mơ hồ cảm giác được sự bất an.

- Tập hợp tất cả mọi người lại!

Ánh mắt Linh Chân lấp lánh, rồi trầm giọng nói.

- Sao vậy?

Lôi Thiên nhíu mày hỏi.

- Ta cứ có cảm giác không ổn!

Trận pháp kia khiến Linh Chân có cảm giác như ngồi trên đống lửa.

- Ngươi thật sự cho rằng tên tiểu tử đó có thể khiến tất cả đệ tử Nguyên Môn chúng ta bồi táng cho đám phế vật Đạo Tông sao?

Lôi Thiên chau mày, nhưng khi thấy sắc mặt nặng nề của Linh Chân, hắn do dự một chút rồi vẫy tay tập hợp đệ tử Nguyên Môn lại.

Linh Chân thấy vậy, thở phào, ánh mắt tối lại nhìn lên trời, lẩm bẩm:

- Ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có thể dùng thủ đoạn gì?

- Thủ đoạn của ngươi đúng là không ít…

Nguyên Thương ngẩng đầu lên nhìn trận đồ khổng lồ, sau đó dần cúi xuống nhìn chằm chằm Lâm Động, trầm giọng nói.

- Nhưng ngươi muốn dựa vào thứ này để đối phó ta thì có lẽ hơi hoang đường!

Nguyên Thương bước chân ra, Linh ấn trên trán lấp lánh, nhất thời một luồng năng lượng hùng hồn đột nhiên bùng phát từ cơ thể hắn, dường như là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong!

- Ta sẽ cho ngươi thấy rằng, tuyệt chiêu của ngươi chỉ là trò cười trước mặt ta!

Nguyên lực tựa thủy triều trào dâng từ trong cơ thể Nguyên Thương, cuối cùng biến thành một đạo cự ảnh hàng trăm trượng, tỏa ra một thứ áp lực mạnh mẽ.

- Nguyên Đế Điển, Nguyên Đế Thể!

Nguyên Thương hô một tiếng lạnh lùng, bàn tay biến kiếm quyết chém mạnh xuống.

Uỳnh!

Ngay lúc ấy, cự ảnh phía sau hắn cũng nhấc tay lên, một luồng năng lượng khủng bố xuyên thủng thiên địa, đem theo sức phá hoại đáng sợ chém xuống quang trận.

Ầm ầm ầm!

Vô số luồng năng lượng cuồng bạo bùng phát, không khí lúc này dường như cũng bùng nổ, trên không trung vang lên những âm thanh uỳnh uỳnh không ngớt.

Tất cả đều có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ từ đòn công kích của Nguyên Thương. Năng lượng dư thừa từ đạo nguyên lực đó cũng khiến các cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn phải thấy da đầu tê dại.

Lâm Động nhìn cảnh tượng đó, hai mắt ngưng tụ hàn ý, thủ ấn biến hóa, trận pháp trên không lập tức xoay chuyển.

- Hửm? Sao trận pháp đó lại xoay ngược chiều? Lâm Động đánh đến phát ngốc rồi à?

Trận pháp vừa xoay chuyển là không ít người nhận ra điều gì đó, ngay lập tức có không ít tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thế nhưng Lâm Động không để tâm đến những tiếng kêu đó, chỉ thấy trong trung tâm trận pháp nhanh chóng ngưng tụ một chùm sáng kỳ dị.

Vút!

Chùm sáng cũng chỉ khoảng một thước, trên đó cũng không tỏa ra bất cứ luồng năng lượng nào, nhưng khi Lâm Động nhìn thấy nó thì khóe miệng nhướng lên, ngón tay điểm trên không trung, chùm sáng bắn thẳng về phía cự ảnh trước bao ánh mắt chăm chú của mọi người.

Hai bên va chạm không hề gây nên bất cứ âm thanh chói tai nào, cũng không xuất hiện sự giằng co. Những nơi chùm sáng đi qua, nguyên lực mà cự ảnh lan tỏa đều biến mất một cách quỷ dị!

Chùm sáng bắn qua đường chân trời, tất cả mọi người đều sững sờ nhận ra, cự ảnh đã bị xuyên thủng, dường như căn bản không thể ngăn chặn chùm sáng kia vậy!

- Cái gì?

Mặt Nguyên Thương biến sắc, hắn có thể cảm nhận được khi chùm sáng kia bay qua, ngay cả nguyên lực thiên địa cũng hoàn toàn bị phân giải hết.

- Rốt cuộc nó là thứ gì?

Cuối cùng Nguyên Thương cũng hốt hoảng, hắn nhanh chóng lùi về phía sau để tránh chùm sáng.

Vèo!

Chùm sáng lướt qua người Nguyên Thương, rồi bắn trúng một gã đệ tử Nguyên Môn ở bên dưới.

Phụt!

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, toàn thân gã đệ tử đó đã biến mất một cách quỷ dị, thậm chí ngay cả máu thịt cũng không để lại chút nào.

Xung quanh chỗ gã đệ tử đó lập tức xuất hiện một khoảng trống, tất cả đệ tử Nguyên Môn đều kinh hãi nhìn cảnh tượng đó, một thứ hàn khí đáng sợ đang trào dâng trong tim bọn chúng!

Nhìn sự sợ hãi trên gương mặt của các đệ tử Nguyên Môn, Lâm Động khẽ nhướng môi cười đầy hung hăng, trong đôi mắt hắn dường như dâng tràn sự điên cuồng.

- Lâm Động, ngươi đang tìm cái chết!

Đồng tử Nguyên Thương co rút lại, hắn nhìn Lâm Động, sâu trong tim cũng dâng tràn hàn ý, rồi hắn gầm lên.

Lâm Động chỉ mỉm cười, rồi bỗng lấy tay đập lên ngực, một ngụm máu bắn ra, phun lên đại trận.

Trên Càn Khôn Cổ Trận lập tức có một màn sáng hiện ra, cuối cùng ập xuống, bao trùm lấy toàn bộ đệ tử Nguyên Môn.

- Lâm Động, ngươi muốn làm gì? Muốn gây chiến giữa Nguyên Môn và Đạo Tông sao?

Linh Chân thấy thế, sắc mặt kịch biến, vội vàng quát lên.

- Ở đây cho phép làm bất cứ điều gì, không phải trước đây các ngươi cũng nghĩ như vậy sao?

Nghe thấy tiếng quát đó của Linh Chân, Lâm Động chỉ cười nhạt, nụ cười khiến đệ tử Nguyên Môn không rét mà run.

- Ta đã nói rồi… tất cả các ngươi phải bồi táng!

Lâm Động nhìn xuống đám đệ tử Nguyên Môn, quệt đi vết máu nơi khóe miệng, giọng nói yếu ớt vang lên, nhưng lại khiến tất cả mọi người đều tê dại.

Bọn họ nhìn gương mặt tái nhợt của Lâm Động, lúc này bọn họ mới hiểu, Lâm Động thật sự muốn giết toàn bộ đệ tử Nguyên Môn!

- Hắn điên rồi!

Một thứ hàn khí xộc thẳng từ bàn chân lên đỉnh đầu của tất cả mọi người… thủ đoạn của hắn có phải quá tàn độc rồi không?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv