- Lâm Động, ngươi tưởng rằng thắng được Lôi Thiên một lần là có thể ngông cuồng trước mặt Nguyên Môn ta sao?
Sắc mặt Tiểu Linh Vương Linh Chân tối sầm, quát lên.
Nét mặt lạnh lùng của Nguyên Thương lúc này cũng trở nên u tối, nhưng rồi hắn vẫn kềm chế, ánh mắt đầy hàn ý nhìn Lâm Động, khoát tay với Linh Chân rồi quay người đi.
- Thiệt hơn ở đấu khẩu thế này cuối cùng cũng có lúc trả lại thôi. Lâm Động, hy vọng đến lúc đó ngươi vẫn cười được…
Nguyên Thương quay người đi, nhưng giọng nói đầy sát ý vẫn vang lên. Ai cũng có thể nhận ra, đệ tử ưu tú nhất của Nguyên Môn đã bị Lâm Động kích nộ rồi!
Bọn Linh Chân và các đệ tử Nguyên Môn cùng lườm lườm nhìn bọn Lâm Động một cái rồi quay người đi theo.
Sau khi đệ tử Nguyên Môn rời đi, không khí cũng dần bớt căng thẳng. Không ít đệ tử Đạo Tông đều đã thả lỏng tay, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Tuy căng thẳng nhưng trong mắt bọn họ vẫn không che giấu được sự kích động phấn khích. Bao nhiêu năm đối kháng, chưa bao giờ Đạo Tông được sảng khoái như hôm nay!
- Ngươi không sao chứ?
Ứng Hoan Hoan thấy Nguyên Môn đã rút đi, trong lòng thở phào một hơi, cất Thiên Hoàng Cầm đi, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Lâm Động thì không khỏi lo lắng, hạ giọng hỏi.
- Tiêu hao hơi nhiều, không quá đáng ngại!
Lâm Động khẽ lắc đầu, trận giao đấu này không hề dễ dàng, Lôi Thiên được mệnh danh là Tam Tiểu Vương của Nguyên Môn, đúng là danh bất hư truyền. Nếu Lâm Động không sử dụng đến Càn Khôn Cổ Trận nghịch chuyển thì có lẽ khó lòng kích bại nổi hắn.
- Nhưng như vậy cũng coi như đã triệt để trở mặt với bọn chúng rồi!
- Trở mặt thì trở mặt thôi! Vốn dĩ ta muốn cố gắng hết sức vượt qua cuộc thi này một cách yên bình. Nhưng ngay từ đầu Nguyên Môn đã nhằm vào chúng ta, nếu nhẫn nhịn quá thì có khi sẽ bị phản tác dụng!
Rốt cuộc Ứng Tiếu Tiếu coi như cũng đã hiểu, ân oán giữa Nguyên Môn và Đạo Tông đã quá sâu sắc, muốn tránh là không thể!
Lâm Động gật đầu, hắn cũng không phải muốn cố tình kích nộ Nguyên Môn, chỉ là bọn chúng hành sự quá ngông cuồng!
- Lát nữa vào Phần Thiên Cổ Tàng, tất cả đều phải cẩn thận!
Lâm Động dặn dò mọi người. Không biết vì sao hắn cứ có cảm giác Phần Thiên Cổ Tàng này có chút gì đó không đơn giản, có lẽ trong đó không yên tĩnh như những Cổ Tàng trước đây hắn đã từng gặp…
- Thần Khôi huynh, phiền huynh để ý tới xá muội!
Lâm Động nhìn cô nàng thiếu nữ váy đen bên cạnh rồi nói với Thần Khôi. Nguồn: https://thegioitruyen.com
- Giờ muội không cần huynh lo lắng đến việc đó!
Thanh Đàn dẩu môi, hiển nhiên nàng rất bất mãn vì Lâm Động vẫn nghĩ nàng trói gà không chặt như hồi xưa.
Chỉ là kháng nghị của nàng không có hiệu quả gì cả, Lâm Động chỉ trừng mắt một cái rồi mặc kệ.
- Ha ha, Lâm Động huynh yên tâm. Khi ra ngoài sư phụ đã cảnh cáo ta rồi, không được để sư muội xảy ra chuyện!
Thần Khôi gật đầu cười nói.
Lâm Động cũng cười, rồi ngẩng đầu lên, chỉ thấy đệ tử Nguyên Môn đã tụ tập lại nơi không gian biến dạng, sau đó Nguyên Thương bước ra.
- Quả nhiên là hắn có cách khai mở Cổ Tàng!
Lâm Động nhướng mày lẩm bẩm.
Trước sự chăm chú của tất cả mọi người, hai tay Nguyên Thương nắm lại, một quầng sáng đỏ tựa ngọn lửa rực cháy hiện ra trong lòng bàn tay hắn.
Nguyên Thương vung tay, quầng sáng bay thẳng về phía không gian biến dạng.
Phụt phụt!
Quầng sáng tiếp xúc vùng không gian biến dạng, lập tức có vô số đường gợn sóng màu đỏ rực lan tỏa. Ngay sau đó mọi người nhìn hấy không gian bắt đầu tách ra. Sau đó dường như từ bên trong có ánh lửa vô tận hiện lên, một luồng khí tức xa xưa tỏa ra tựa như quay về với đại địa Viễn Cổ vậy!
Uỳnh!
Cùng với việc không gian bị tách ra, không khí xung quanh lập tức sục sôi, mọi ánh mắt lập tức rực cháy.
Phần Thiên Cổ Tàng này chính là một tòa cổ điện nổi danh nhất trong Dị Ma Vực, nghe nói trong đó không chỉ có rất nhiều vũ kỹ Viễn Cổ, thiên địa chi bảo và bảo bối thời Viễn Cổ, mà thậm chí còn có cả Linh bảo Thuần Nguyên nữa. Các tin đồn đủ để khiến rất nhiều người mơ tưởng về nó!
Phần Thiên Cổ Tàng trước đây không có ai mở ra được, vì thế dù có thèm thuồng thế nào cũng chẳng có cách gì. Nhưng lúc này Cổ Tàng đã được khai mở, vì thế sự tham lam của con người như hổ xổng chuồng.
Vèo!
Sự tĩnh lặng chỉ kéo dài trong chốc lát, rồi ngay sau đó tiếng gió rít vang lên, một vài thân ảnh đứng gần chỗ không gian bị tách ra đã không đợi được nữa mà xông vào.
Ánh mắt Nguyên Thương lạnh lùng nhìn những thân ảnh đó, không hề có ý định ngăn cản.
- Cứ đợi đã!
Lâm Động nheo mắt giơ tay ngăn những đệ tử Đạo Tông đang nóng lòng phía sau.
Khi đó mấy thân ảnh kia đã xông vào thế giới đỏ rực kia. Thế nhưng vào khoảnh khắc bọn họ vào bên trong, thân thể bọn họ đột nhiên tự bốc cháy lên một cách quỷ dị, rồi những tiếng kêu thảm thiết vang ra từ trong đó khiến không ít người tái mặt!
Những bóng người kia rất nhanh biến thành những quả cầu lửa rồi biến mất không còn chút dấu vết!
Cảnh tượng bất ngờ này như gáo nước lạnh dập tắt ngọn lửa tham lam trong lòng mọi người. Không ít người nhìn Phần Thiên Cổ Tàng với ánh mắt sợ hãi, xem ra không phải ai cũng vào đó được!
Đệ tử Nguyên Môn bắt đầu lùi về sau, cuối cùng chỉ còn lấy mấy chục thân ảnh, khí tức từ bọn chúng đều vô cùng hùng hồn, tất cả đều ở tầng thứ Bát Nguyên Niết Bàn.
Những đệ tử này dưới sự dẫn đầu của Nguyên Thương, bay thẳng vào trong Phần Thiên Cổ Tàng. Lần này không có tiếng kêu thảm thiết nữa, rõ ràng thực lực của bọn chúng đã đạt đến giới hạn có thể chịu đựng được độ nóng đó.
- Đệ tử Bát Nguyên Niết Bàn theo ta vào Phần Thiên Cổ Tàng, những người còn lại ở yên tại đây!
Nhìn thấy thế, Ứng Tiếu Tiếu quả đoán, lập tức lên tiếng.
Nghe vậy một số đệ tử Đạo Tông không khỏi thất vọng. Nhưng bọn họ cũng hiểu thực lực không đủ mà cứ xông vào có lẽ hậu quả sẽ như mấy kẻ vừa rồi. Biến thành tro bụi so với việc ở lại đây, rõ ràng cái sau dễ chấp nhận hơn nhiều!
Đệ tử Đạo Tông rất nhanh chóng tách ra, đệ tử Bát Nguyên Niết Bàn cũng có mấy chục người. Nếu nói ra thì thực lực bề ngoài của Lâm Động là yếu nhất, nhưng giờ chẳng có ai coi thực lực đó là thật nữa.
Không gian sau một chút hỗn loạn, các thế lực đã chọn ra được các đệ tử tinh nhuệ, rồi lại có vô số thân ảnh như con thiêu thân lao vào thế giới đỏ rực kia.
- Đi thôi!
Sau khi chọn xong đệ tử các, Lâm Động cũng hô lên rồi bay đi trước, phía sau là đệ tử Đạo Tông.
Mấy chục quang ảnh bay qua chân trời. Không gian đỏ rực ngày càng lớn dần trong mắt Lâm Động, vào khoảnh khắc đi vào trong, Lâm Động cũng hít một hơi không khí nóng bỏng, ánh mắt cũng đầy vẻ mong đợi.
Hắn cũng có hứng thú không nhỏ với Phần Thiên Cổ Tàng, đương nhiên điều hắn muốn biết là tấm quang bài chảy ra từ cái lư đồng kia rốt cuộc có liên quan gì đến Phần Thiên Cổ Tàng?