Rầm!
Chùm hắc quang xé ngang bầu trời, với phương thức vô cùng kích thích mắt người xem, nó hung hăng oanh kích thẳng lên chiếc chuông Thanh Long khổng lồ.
Vào khoảnh khắc va chạm, tiếng chuông ngân lên rồi lan tỏa nhanh như chớp, những làn sóng gần như thực chất gây chấn động khiến chiến đài ánh sáng xuất hiện vô số những vết nứt to tướng, còn các quầng sáng xung quanh cũng phát ra từng trận âm thanh két két chói tai.
Bùm!
Sau đó đợt sóng âm thanh đó là một cơn cuồng phong mang sức mạnh hủy diệt.
Ở nơi tiếp xúc, không gian như méo mó, hắc quang và thanh quang đan xen, thiên địa như có dấu hiệu bùng nổ.
Sức mạnh kinh thiên động địa sinh ra từ sau cuộc va chạm, tất cả chỉ có thể nhìn thấy những quầng sáng mà Lưu Thông bày ra lúc này trở nên méo mó và có dấu hiệu sắp sụp đổ.
Lưu Thông thấy vậy thì cau mày lại, không thể không ra tay lần nữa, lúc ấy mới khiến quầng sáng dần ổn định lại. Từ sâu trong mắt hắn hiện lên sự kinh hãi, hiển nhiên hắn không thể ngờ Lâm Động và Lâm Lang Thiên lại có thể gây ra một sức tàn phá khủng khiếp đến vậy.
Bên trong quầng sáng, thanh quang và hắc quang xâm thực và hủy diệt lẫn nhau, sức mạnh ấy đủ khiến một cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn tan thành tro bụi.
Bên ngoài quầng sáng, mọi thứ đều yên tĩnh, nhưng bên trong lại vô cùng ác liệt, sự đối lập này khiến người ta nhìn mà có cảm giác kỳ lạ. Cuộc đối đầu này dường như vượt qua phạm trù Ngũ Nguyên Niết Bàn rồi!
Mọi ánh mắt đều tập trung vào trong quầng sáng, ai cũng muốn biết đối mặt với công kích khủng bố đó rốt cuộc Lâm Động có sống sót được không?
Nhưng trước sự chăm chú của mọi người, luồng sức mạnh trong quầng sáng kia dần tiêu tán đi, thanh quang và hắc quang cũng tối dần đi rồi biến mất.
Xuất hiện trước tiên là Lâm Lang Thiên, hắc quang tỏa ra từ hắc ảnh phía sau đã giúp hắn bình an vô sự thoát khỏi những luồng sức mạnh ban nãy.
Ánh mắt Lâm Lang Thiên lúc này cũng đang nhìn chăm chăm vào phía đối diện, ở đó tia thanh quang cuối cùng bắt đầu biến mất.
Ánh sáng tan đi, dần để lộ ra bóng dáng của một cái chuông khổng lồ mà mơ hồ!
Đồng tử Lâm Lang Thiên co rút lại, sắc mặt tối sầm lại, lẽ nào như thế vẫn chưa thể giải quyết được hắn sao?
Hình ảnh cái chuông ngày một rõ rệt, cuối cùng xuất hiện trước bao ánh mắt đang chăm chú.
Chiếc chuông Thanh Long đứng sừng sững dưới ánh nắng lấp lánh đầy vẻ uy nghiêm.
- Đỡ được rồi!
Cả đỉnh núi ồ lên, ánh mắt không ít người đầy sự chấn động, kinh hãi kêu lên.
Công kích vừa rồi của Lâm Lang Thiên dù là cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn cũng khó lòng chống đỡ. Những cường giả trong Niết Bàn Kim Bảng, ngoài một số ít người kiệt xuất ra thì có lẽ chẳng ai dám chắc chắn có thể vượt qua được. Nhưng Lâm Động đã dùng thực lực Tứ Nguyên Niết Bàn chính diện chống lại công kích hung hăng ấy. Bạn đang đọc truyện tại - https://thegioitruyen.com
- Tên này quả nhiên không ít thủ đoạn!
Lão nhân Đạo Tông cười tít mắt nhìn cảnh tượng đó, không kềm được gật gù mấy cái. Ông ta càng ngày càng có lòng tin với Lâm Động, tiểu gia hỏa này nếu có thể gia nhập Đạo Tông thì chắc chắn sẽ rất thú vị!
Trước sự chú ý của tất cả mọi người, quả chuông Thanh Long khổng lồ kia sau sự tĩnh lặng chốc lát cuối cùng xuất hiện động tĩnh. Thanh quang bao quanh thân chuông dần dần nhạt đi…
Sắc mặt Lâm Lang Thiên tối sầm, định hành động thì đồng tử bỗng co rút lại. Hắn nhìn thấy một cái bóng màu xanh, giống hệt như quỷ mị bỗng lao vút ra từ cái chuông đang dần biến mất kia.
Uỳnh!
Tốc độ của cái bóng xanh đó cực nhanh, ngay cả Lâm Lang Thiên cũng chỉ thấy trên không trung vụt qua một cái bóng xanh cùng với một luồng sức mạnh cuồng bạo mà thôi.
Lâm Động phản kích!
Ánh mắt Lâm Lang Thiên dữ dằn, hắn giơ tay ra, hắc ảnh phía sau hắn cũng vươn bàn tay gầy guộc của mình ra tóm về phía cái bóng xanh kia.
Thế nhưng tốc độ của cái bóng ấy quả thực nhanh như thiểm điện, bàn tay khổng lồ tóm hụt vào không khí.
- Nhanh thật!
Sắc mặt Lâm Lang Thiên thay đổi, hắn đã bị tốc độ của Lâm Động khiến cho chấn kinh, nhưng hắn chưa kịp nghĩ gì thì thanh quang lại một lần nữa lóe lên, một thân ảnh xuất hiện một cách quỷ dị.
Đến lúc này Lâm Lang Thiên mới nhìn rõ được thân ảnh trước mặt mình. Sắc mặt hắn kịch biến, Lâm Động trước mắt gần như hoàn toàn thay đổi, trên người hắn mọc đầy vảy xanh, nhìn giống như tầng áo giáp lấp lánh thanh quang. Từ trên nó phát ra một thứ sức mạnh kinh người!
Xoẹt!
Từ sau lớp vảy ấy vẫn có thể nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh như lưỡi đao, ngay sau đó, Lâm Động bỗng giơ bàn tay ra, nó nhanh chóng phình to rồi biến thành một cái Long trảo.
Trên những cái móng vuốt ấy là hàn quang bao phủ, lớp vảy ánh lên những tia sáng âm u lạnh lẽo.
Bàn tay biến thành Long trảo, Lâm Động gần như không chút chậm trễ, Long trảo mang theo một luồng sức mạnh đáng sợ nhằm thẳng ngực Lâm Lang Thiên đánh tới.
Sức mạnh đánh sợ hình thành nên những cái xoáy năng lượng nơi đầu móng vuốt, lực sát thương nó phát ra thậm chí đủ để đánh vỡ Niết Bàn Kim Thân của cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn!
Đối mặt với công kích hung hãn đó của Lâm Động, hiển nhiên Lâm Lang Thiên không dám chậm trễ, cánh tay gầy guộc của hắc ảnh phía sau hắn lao ra nghênh đón Long trảo của Lâm Động.
Rầm!
Làn sóng sức mạnh đáng sợ cuộn trào từ nơi va chạm, chiến đài hình thành từ nguyên lực lúc này như mảnh đất bị cày xới, vô cùng thê thảm!
- Khặc khặc, đúng là sức mạnh không tệ nhưng muốn giết ta thì chưa đủ đâu! Ngươi cũng chỉ tiến bộ được đến mức này thôi sao?
Lâm Lang Thiên cười gằn, bàn tay kia của hắc ảnh bỗng nắm chặt lại, đem theo kình phong hủy diệt không chút lưu tình nhằm vào đầu Lâm Động đấm tới.
- Không chỉ vậy đâu!
Hàn quang tràn lên trong mắt Lâm Động, hắn cười lạnh, thanh quang lan tỏa trên bàn tay kia, cũng nhanh chóng biến thành một cái Long trảo khác.
Gần đây, sự lãnh ngộ của Lâm Động với Thanh Thiên Hóa Long Quyết ngày một tiến bộ nhanh chóng.
Binh!
Long trảo tung ra tóm lấy bàn tay gầy guộc của hắc ảnh, một vòng năng lượng đáng sợ cuộn trào.
- Ngươi!
Thấy công kích không ngờ lại bị chặn đứng, Lâm Lang Thiên bạo nộ, hắn không ngờ sau khi trả giá như vậy rồi mà vẫn không thể giải quyết được Lâm Động một cách triệt để!
- Ngươi nói đúng, cuộc chiến nhiều năm nay giữa chúng ta, cũng nên kết thúc rồi!
Lâm Động ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Lang Thiên cười lạnh, nụ cười ấy cũng có dấu hiệu của sự điên cuồng.
- Hóa Long Quyết, Long Hóa!
Lâm Động gầm lên một tiếng trầm đục, Thiên Long Khí đang tràn ngập tứ chi hắn bỗng tràn vào xương cốt, vào cơ thịt hắn.
Hai cánh tay Lâm Động bỗng rung lên kịch liệt, nhữn tấm vảy rồng từng lớp từng lớp dần xuất hiện, bề mặt da thịt hắn cũng dần trở nên cứng cáp, gần như chỉ trong chớp mắt, hai cánh tay hắn đã biến thành hai cái chân rồng khổng lồ.
Cơn đau từ trong xương cốt truyền ra khiến mắt Lâm Động đục ngầu, Thiên Long Khí vô cùng bá đạo, người bình thường căn bản không thể chịu nổi. Dù là Lâm Động hiện giờ, muốn long hóa toàn bộ hai cánh tay cũng phải trả giá không ít.
Lâm Động nhìn Lâm Lang Thiên cười gằn, rồi hai cánh tay tung ra hai quyền!
Quyền phong tung ra không đẹp mắt, cũng không có chút tính chất vũ kỹ, nhưng sức mạnh mà nó mang theo lại khủng bố đến khó lòng tin nổi.
Uỳnh uỳnh!
Long trảo xông tới như vũ bão, năng lượng lúc này như biến thành thực chất khiến không gian cũng trở nên méo mó.
Ánh mắt Lâm Lang Thiên lúc này hiện lên vẻ đầy kinh hãi, hắn vội lùi về sau, hắc ảnh phía sau hắn lại bước ra bao trùm lấy hắn.
Hai mắt Lâm Động đỏ ngầu, nhìn như có dấu hiệu phát điên. Hắn không quan tâm hắc ảnh kia mạnh ra sao, Long trảo vẫn lao tới với sức mạnh đáng sợ của cả ngọn núi.
Binh binh binh!
Long quyền đấm thẳng lên hắc ảnh, âm thanh trầm đục không ngừng vang lên, hắc ảnh không ngừng bị đánh bật ra sau, cuối cùng rầm một tiếng đâm vào quầng sáng.
Xoẹt!
Lâm Động gần như ngay lúc đó xuất hiện phía trước hắc ảnh đã hết đường lùi. Long quyền điên cuồng vung lên, tạo nên vô số đạo tàn ảnh, một quyền, hai quyền, ba quyền…
Trên đỉnh núi tất cả trở nên yên lặng, chỉ còn âm thanh từ những cú đấm của Lâm Động.
Rắc!
Dưới những cú đấm không chút lưu tình đó, một âm thanh đổ vỡ vang lên!
Cả không gian, tất cả mọi người ai nấy cũng sững sờ nhìn cảnh tượng đó. Lâm Động lúc này trở nên bạo lực đến cực điểm!