- Lão già này!
Nhìn tấm ngọc trong tay mình, Lâm Động cũng không kìm được lầm bẩm một câu. Thái Thanh Du Thiên Bộ này là một loại vũ kỹ Bát phẩm, đẳng cấp vẫn còn tạm được. Tuy nhiên khiến Lâm Động có chút động lòng chính là vũ kỹ này là một loại vũ kỹ thân pháp. Lâm Động hiện tại tuy thực lực không tệ, nhưng lại chưa có cách để né tránh.
Giao chiến với người khác, nếu có một loại vũ kỹ thân pháp thì sẽ rất khó bị đánh bại. Nhưng vũ kỹ thân pháp này ở Vương triều Đại Viêm lại rất hiếm có, không ngờ lão nhân áo thô này không ngờ lại tiện tay vứt cho hắn như vậy.
Lâm Động khẽ nhắm mắt, tinh thần lực xâm nhập vào trong tấm ngọc. Tin tức ở trong đó liền xâm nhập vào trong não hắn. Sau đó hắn liền nhíu mày, Thái Thanh Du Thiên Bộ này quả thực tinh diệu, nhưng không hiểu tại sao, hắn luôn có cảm giác còn chưa hết được, dường như vũ kỹ này vẫn còn thiếu sót.
- Hắc hắc, ngươi cho rằng lão già đó tốt bụng đưa cho ngươi vũ kỹ đầy đủ sao?
Khi Lâm Động nhíu mày, tiểu điêu cũng lại bay ra, cười chế nhạo.
- Thái Thanh Du Thiên Bộ này ở Thái Thanh Cung cũng là một loại vũ kỹ không tệ, nếu ở trạng thái hoàn chỉnh thì cũng ở cấp độ Tạo Hóa Cấp. Ngươi cho rằng lão giả đó sẽ dùng vũ kỹ Tạo Hóa Cấp để đổi lấy một viên Linh phù mô phỏng hay sao?
- Thiếu sót thì đã sao? Ngươi quên tác dụng mô phỏng vũ kỹ của thạch phù rồi à?
Lâm Động khẽ mỉm cười, nếu là người khác thì sẽ thấy khó khăn, nhưng hắn lại có thạch phù, đối với vũ kỹ thiếu sót lại vô cùng thích hợp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Với thực lực của ngươi, muốn thôi động thạch phù hoàn thiện vũ kỹ Tạo Hóa Cấp cũng không phải việc đơn giản.
Tiểu điêu lắc đầu nói.
- Khó khăn thì cũng có lúc thành công!
Lâm Động cười cười, chợt ánh mắt ngưng trọng nhìn tiểu điêu nói:
- Cửu Thiên Thái Thanh Cung đó rốt cuộc là tông phái ở đâu? Tựa hồ rất mạnh!
Nghe thấy cái tên đó, sắc mặt tiểu điêu cũng có chút ngưng trọng, trầm mặc một chút rồi mới nói:
- Đâu chỉ là cường đại, cho dù là ta lúc trạng thái đỉnh cao cũng có chút úy kỵ sự cường hãn của bọn chúng. Căn bản ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu. Là một trong Tứ đại Tông phái, thậm chí Vương triều Đại Viêm trong mắt bọn chúng đều như phù vân!
Nghe thấy vậy, Lâm Động đột nhiên chấn động. Từ khi hắn quen tiểu điêu cho tới nay, tên này không sợ trời không sợ đất, chưa hề chủ động nói như vậy. Xem ra cái gọi là Cửu Thiên Thái Thanh Cung quả thực vô cùng đáng sợ.
- Cửu Thiên Thái Thanh Cung trong khắp đất trời này đều có không ít tiếng tăm. Nói khó nghe một chút, Vương triều Đại Viêm của ngươi căn bản không có tư cách đứng cạnh bọn chúng. Cường giả của Cửu Thiên Thái Thanh Cung chỉ cần thần niệm động một cái là Vương triều Đại Viêm sẽ hoàn toàn tan rã!
Tiểu điêu lắc đầu, nói:
- Thực lực của lão nhân đó ở Cửu Thiên Thái Thanh Cung cũng chỉ có thể coi là hạng bình thường mà thôi.
Lâm Động chấn kinh, cường giả Niết Bàn Cảnh chỉ là hạng bình thường ở Cửu Cung Thái Thanh Cung? Thực lực như vậy quả thực quá sức khủng bố!
Nếu đúng như lời tiểu điêu nói thì quả thực tông phái đó có thực lực tiêu diệt cả Vương triều Đại Viêm. Dù sao chỉ cần một cường giả Niết Bàn Cảnh cũng đủ khiến Vương triều Đại Viêm rung chuyển, càng huống hồ Cửu Thiên Thái Thanh Cung lại còn có cường giả mạnh hơn thế nữa.
- Sau này ngươi sẽ biết tông phái này. Bây giờ không cần thiết, việc hôm nay chỉ là chuyện bất ngờ mà thôi.
Tiểu điêu xua xua tay, trấn an Lâm Động.
Lâm Động cười khổ một tiếng. Thế giới này quả thực quá rộng lớn, hắn mới chỉ thấy được một góc rất nhỏ.
Việc hôm nay càng khiến hắn hiểu được sự quan trọng của thực lực.
Nếu hôm nay hắn không có Huyết Linh Khôi thì e rằng trong mắt lão nhân đó cũng chỉ giống như một con kiến. Lão nhân đó có thể dễ dàng bắt hắn đi, thậm chí cuối cùng đoạt lấy Thôn Phệ Tổ Phù mà cũng không cần đưa cái gì bồi thường cho hắn.
Bởi trong mắt hắn, Lâm Động quả thực vô cùng yếu ớt!
Một con sư tử đâu cần nói lý với một con cừu, cái gọi là công bằng chỉ có được khi có thực lực.
Lâm Động bởi vì danh tiếng nổi cao ở quận Đại Hoang mà có chút đắc ý, trong lúc này đã mất hết sự đắc ý ban đầu. Cho dù thực lực của hắn hiện tại đã tăng lên rất nhiều, nhưng trước mặt cường giả chân chính vẫn quá yếu ớt.
Hơn nữa, do đoạt được thần vật trong trời đất là Thôn Phệ Tổ Phù, hắn càng có nhu cầu có thực lực cường đại để tự bảo vệ chính mình.
- Phù!
Lâm Động hít một hơi thật sâu, ánh mắt dần trở nên kiên nghị. Hắn có tiềm lực để trở nên cường đại, tương lai của hắn nhất định sẽ không kém hơn người khác. Đợi lần gặp mặt lần sau, hắn sẽ cho lão nhân áo thô kia biết, hôm nay không lỗ mãng động thủ là một lựa chọn khôn ngoan đến thế nào.
- Đi, rời khỏi đây!
Nhìn Sơn mạch đã bị phá hoại trầm trọng, Lâm Động không còn dự định tiếp tục nghỉ ngơi nữa. Tuy lão nhân áo thô kia đã lui đi, nhưng Lâm Động vẫn không yên tâm, lập tức lướt lên lưng Tiểu Viêm. Không đợi hắn nói gì, Tiểu Viêm đã gầm lên một tiếng, vỗ cánh, hóa thành một đạo huyết quang nhanh chóng bay đi.
Sau khi bọn chúng rời đi, Sơn mạch đã bị phá hủy tan nát cũng trở lại vẻ yên tĩnh.
o0o
Sự lo lắng của Lâm Động cuối cùng cũng không biến thành sự thực. Hiển nhiên biểu hiện của hắn đã khiến lão nhân áo thô không còn hứng thú với hắn. Hơn nữa còn có Huyết Linh Khôi, lão hiểu rằng nếu thực sự động thủ cùng Lâm Động, lão cho dù thành công cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Mà cái giá này, khi chưa xác định được Lâm Động có Thôn Phệ Tổ Phù hay không thì lão tuyệt đối không muốn mạo hiểm.
Tuy nhiên, mặc dù không còn cảm giác bị truy đuổi nữa, nhưng mấy ngày kế tiếp Lâm Động cơ hồ đi không ngừng nghỉ, Tiểu Viêm toàn lực lao về phía quận Đại Viêm.
Chạy liên tục một tuần liền, Lâm Động mới thở phào một cái. Hắn lúc này đã rời xa quận Đại Hoang, trên đường còn đi qua một quận thành rất lớn. Khoảng cách như vậy cho dù là lão nhân áo thô kia có lẽ cũng không thể nào truy đuổi được nữa.
Sau khi xác định mình đã an toàn, Lâm Động mới tìm một chỗ an toàn nghỉ ngơi hai ngày, sau đó mới tiếp tục lên đường, đi về phía quận Đại Viêm.
Có lẽ sự xuất hiện của lão nhân kia đã kích thích Lâm Động rất nhiều, do vậy trong quá trình đi Lâm Động cũng không lãng phí chút thời gian, tất cả thời gian hắn đều dành vào việc tu luyện.
Nhân dịp này hắn cũng đã tu luyện thành công Thái Thanh Du Thiên Bộ. Vũ kỹ này sau khi thi triển, thân hình sẽ trở nên rất mờ ảo, khiến người khác không thể nắm bắt được. Bộ vũ kỹ này thực sự khiến Lâm Động rất hài lòng, dù sao đó cũng là vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, tuy còn thiếu sót nhưng cũng hơn hẳn vũ kỹ Bát phẩm bình thường.
Đương nhiên, khi tu luyện Thái Thanh Du Thiên Bộ, Lâm Động cũng không quên tu luyện các loại vũ kỹ khác. Ngày đó ở trên đỉnh Huyền Âm Sơn hắn giết chết Đằng Sát, cuối cùng lại thôn phệ tinh khí thần của hắn. Loại thôn phệ đó đã lấy theo cả rất nhiều ký ức của Đằng Sát, trong đó bao gồm rất nhiều công pháp và vũ kỹ mà hắn đã tu luyện.
Trong số các vũ kỹ này, Lâm Động cuối cùng cũng tìm thấy thứ hắn muốn. Đó chính là vũ kỹ gần đạt đến mức Tạo Hóa Cấp mà Đằng Sát đã từng thi triển ra, Đại Hoang Phân Hải Ấn.
Bộ vũ kỹ này Đằng Sát cũng lấy được từ trong Đại Hoang Cổ Bi, uy lực cũng không hề yếu. Tuy nhiên chưa thể gọi là vũ kỹ Tạo Hóa Cấp thực sự, nhưng cũng đã vượt xa vũ kỹ Cửu phẩm bình thường khác.
Đối với loại vũ kỹ có thể tăng lực chiến đấu của mình, Lâm Động đương nhiên không bỏ qua. Nhân thời gian trên đường đi, hắn vừa tu luyện Thái Thanh Du Thiên Bộ vừa tu luyện Đại Hoang Phân Hải Ấn.
Mặt khác, núi non ven đường có không ít Yêu thú, Lâm Động lại có không ít cơ hội dùng thực chiến để tôi luyện vũ kỹ vừa tu luyện thành. Cứ như vậy, tốc độ thăng tiến của những vũ kỹ này càng nhanh chóng hơn.
Tu luyện vất vả như vậy, lực chiến đấu của Lâm Động cũng chậm rãi tăng lên. Trong một tháng Lâm Động giống hệt như người rừng, hành tẩu trong rừng sâu, chịu sự tôi luyện của đất trời tự nhiên.
Trong một tháng này, Lâm Động đã đi qua một nửa Vương triều Đại Viêm. Trên đường đi hắn đã đi qua không ít quận thành, nhưng đều vội vàng đi qua. Bởi vì tính thời gian thì Tộc hội chấn động khắp Vương triều Đại Viêm của Gia tộc Lâm Thị có lẽ đã sắp bắt đầu, cường giả khắp nơi cũng từ các nơi kéo về, muốn tận mắt chứng kiến thực lực cường đại của đám thanh niên của Gia tộc Lâm Thị.
Tộc hội thế này đối với quận Đại Viêm mà nói là một sự kiện vô cùng trọng đại, bởi ai cũng biết người có thể giành kết quả cao trong Tộc hội sau này nhất định sẽ là nhân vật hô phong hoán vũ ở Vương triều Đại Viêm.
Do vậy, Tộc hội này không chỉ thu hút cường giả đến từ các thế lực đỉnh cao của Vương triều Đại Viêm mà ngay cả trong Hoàng thất cũng có người tới tham quan. Từ đó có thể thấy Tộc hội của Gia tộc Lâm Thị rốt cuộc có vị trí như thế nào trong Vương triều Đại Viêm.
Trong khi cả quận Đại Viêm đều đang sôi sục vì Tộc hội của Gia tộc Lâm Thị, thì ở trong một Sơn mạch sâu ở ngoài rìa quận Đại Viêm, một đạo thân ảnh người đầy bụi bặm chậm rãi đi ra. Hắn nhìn quận vực rộng lớn đó, trên mặt cũng hiện lên nụ cười nhẹ.
- Gia tộc Lâm Thị, Lâm Lang Thiên, Lâm Động ta đã đến rồi!